It's so amazing when someone comes into your life, and you expect nothing out of it but suddenly there right in front of you, is everything you ever need.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: luong thi doan
Số chương: 638
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 198: Động Sát Dẫn Thần Thuật
ịch giả: Tinh Vặn
Share by: MTQ - banlong.us
Bây giờ Long Hạo Thần đã tiến vào trạng thái đặc biệt, là loại cảm giác tâm linh thăng hoa. Dường như phóng ra mỗi một quang hoàn thì sẽ cứu được mạng đồng bạn. Cảm giác này mạnh hơn nhiều so với hắn tự giết địch.
Chiến tranh đang tiếp tục, vốn thánh chiến là trận đánh lâu dài, trước mắt càng như vậy. Chiến tranh hỗn loạn tàn bạo khiến thi thể dưới thành chồng chất như núi.
Đám Long Hạo Thần tham gia tuy khiến tình thế Đông Nam quan ổn định nhiều, nhưng thế công của ma tộc chẳng chút yếu đi, ngược lại thêm mãnh liệt. Càng nhiều cường giả ma tộc tham gia chiến trường, trùng kích phòng tuyến Đông Nam quan.
Từng vòng ánh sáng đen không ngừng tỏa ra từ tám cây Trụ Ma Thần. Mỗi một ánh sáng bao trùm lên chiến sĩ ma tộc trong phạm vi lớn. Bị ánh sáng ảnh hưởng, các chiến sĩ ma tộc lập tức biến cực kỳ hăng hái, không sợ chết xông hướng Đông Nam quan.
Trong tám ma thần phụ trách công kích Đông Nam quan, dẫn đầu là vị có khuôn mặt nhân loại tuyệt đẹp, nhưng lại có thân hình đàn ông rắn chắc, sáu cánh đen sau lưng. Trên trán có ba khối thủy tinh hình tam giác.
Bái Mông, xếp hạng thứ chín trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần, Thiên Sứ Ma Thần, am hiểu các loại hắc ma pháp.
Trừ Bái Mông, bảy ma thần có mặt xếp hạng không đến hai mươi, cho nên gã trở thành thống soái nơi này.
Thiên Sứ Ma Thần Bái Mông và Địa Ngục Ma Thần Mã Nhĩ Ba Sĩ Đáo khác nhau. Mã Nhĩ Ba Sĩ Đáo hoàn toàn là ma pháp sư hắc ám, hoặc nên nói là ma pháp sư Địa Ngục Ma. Bái Mông thì ma vũ song tu, sở trường nhất là dùng các loại hắc ma pháp tăng phúc cho mình. Trong tình huống không có chủng tộc của mình có thể vào được mười hạng đầu bảy mươi hai Trụ Ma Thần, sức chiến đấu cá nhân không thua Mã Nhĩ Ba Sĩ Đáo bao nhiêu. Cùng lúc đó, gã còn là bạn tốt của A Gia Lôi Tư Nguyệt Ma Thần, có địa vị cực kỳ cao thượng trong ma tộc.
Lúc Bái Mông còn trẻ kế thừa địa vị ma thần, từng làm thị vệ cho Ma Thần Hoàng, được Ma Thần Hoàng quan tâm và chỉ dẫn không ít. Cho nên gã rất trung thành với Ma Thần Hoàng, hễ là mệnh lệnh của Ma Thần Hoàng đều nhất định chấp hành. Ma Thần Hoàng khiến gã chỉ tiêu hao thực lực Chiến Sĩ Thánh Điện vậy gã chỉ tiêu hao, kêu gã tăng mạnh công kích, vậy gã sẽ tăng độ công kích. Gã chỉ có một mình chứ không có tộc nhân của mình, đương nhiên không cần lo nghĩ cho chủng tộc, chỉ làm theo mệnh lệnh của Ma Thần Hoàng là được. Thế nên gã thành thuộc hạ đắc lực nhất của Ma Thần Hoàng.
Đương nhiên địa vị của Bái Mông và A Gia Lôi Tư, Ngõa Sa Khắc là không thể so sánh được. Hai người kia ở trong lòng Ma Thần Hoàng là anh em tốt nhất. Nhưng dù là vậy, Bái Mông ở trong ma tộc, trừ Ma Thần Hoàng, Nguyệt Ma Thần, Tinh Ma Thần ra, ai cũng không nhận. Đơn thể đáng sợ ở chỗ không lo được lo mất, vậy nên dù là Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp, Địa Ngục Ma Thần Mã Nhĩ Ba Sĩ Đáo đều phải nhường nhịn gã vài phần.
Cũng có ngoại lệ, ngoại lệ này chính Chiến Cuồng Ma Thần A Nan. Tuy Bái Mông sẽ không nghe theo lệnh A Nan, nhưng gã tâm phục khẩu phục A Nan, bị đánh phục. Cùng là ma tộc đơn độc, gã so đấu với A Nan nhưng chưa từng thắng một lần, lần nào cũng bị đánh răng rơi đầy đất.
“Bái Mông đại nhân, kỵ sĩ đột nhiên xuất hiện này có chút uy hiếp. Có nên xử lý hắn không?” Bên cạnh Bái Mông, một ma thần diện mạo cực kỳ tuấn tú, sau lưng cũng là sáu cánh đen nhỏ giọng nói.
Trừ mặt nữ thân nam ra, gã và Thiên Sứ Ma Thần Bái Mông rất giống nhau, chỉ là trên trán còn có con mắt thứ ba, con mắt này đang khép kín.
Xếp hạng bốn mươi chín trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần, Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ. Bởi vì diện mạo cực giống Bái Mông nên quan hệ với gã rất tốt, cũng là ma thần đơn thể, coi như có họ hàng với Bái Mông.
Bái Mông nói.
“Ngươi tra xét thử xem.”
“Vâng!” Khắc La Tắc Nhĩ vâng dạ, nhìn hướng Long Hạo Thần ở phương xa, Trụ Ma Thần của gã lan tỏa một tầng sáng xanh đậm. Ngay sau đó, con mắt thứ ba chậm rãi mở, lộ ra con người xanh đậm. Sóng gợn kỳ lạ không màu tựa như sợi chỉ thẳng tắp hướng tới đầu tường Đông Nam quan.
Long Hạo Thần đang ở đầu tường quan ải không ngừng thi triển quang hoàn, hắn đột nhiên cảm thấy đầu choáng váng, giống như có lực lượng đặc biệt rút đi thứ trong đầu.
Lòng kinh hãi, hắn lập tức ngừng thi triển ma pháp, cũng tập trung tinh thần lực cảm nhận biến hóa đột ngột này.
Trong cảm giác của Long Hạo Thần, lực lượng khiến hắn choáng váng này là tinh thần dao động mạnh mẽ nhưng không giống ma pháp tinh thần công kích. Nói về mặt tinh thần lực thì sức mạnh cao đến hắn không thể so sánh với đối phương. Nhưng tinh thần lực này không có trùng kích mạnh mẽ như ma pháp tinh thần. Thế nên tuy cảm giác của hắn rất mạnh nhưng không thể đoán ra lực lượng tinh thần này rốt cuộc là cái gì, chỉ mơ hồ biết nó đến từ ma tộc.
Hai mắt Long Hạo Thần lan tràn một tầng sáng vàng, ngay sau đó, tầng sáng này lấy mắt hắn làm trung tâm khuếch tán ra ngoài, rất nhanh bao trùm toàn thân. Bề mặt ánh sáng vàng có thể thấy tia sáng xanh đậm mỏng manh. Chốc lát sau ánh sáng biến mất, dường như mọi thứ hồi phục bình thường.
“Ủa?” Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ lộ ra biểu tình kinh ngạc. “Tinh thần lực thật mạnh. Kỵ sĩ đó là quang minh thuộc tính, sao có tinh thần lực cường đại như vậy?”
Thiên Sứ Ma Thần Bái Mông nhíu mày.
“Tình hình ra sao?”
Khắc La Tắc Nhĩ nói.
“Kỵ sĩ nhân loại này có tinh thần lực rất mạnh. Động Sát của ta vừa rơi trên người hắn lập tức bị phát hiện, tinh thần lực của hắn tự động sinh ra hiệu quả bài xích, chỉ tra xét được một phần. Tu vi của hắn khoảng cấp tám, Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp trên người là cấp sử thi. Cao một mét chín, thể trọng khoảng tám mươi ký. Ngoại linh lực trên ba vạn. So với nhân loại bình thường thì cường độ thân thể cao hơn nhiều. Tuổi…”
Nói đến tuổi, trong mắt Khắc La Tắc Nhĩ lộ ra vài phần mờ mịt.
“Hắn phản ứng quá nhanh, có lẽ ta dò xét không quá chính xác. Động Sát cho ta biết chắc hắn chưa đến ba mươi tuổi, cụ thể bao nhiêu tuổi thì không tra xét rõ ràng, cũng không tìm ra được trang bị khác.”
“Kỵ sĩ cấp tám chưa đến ba mươi tuổi? Xem ra ngươi dò xét quả nhiên không chính xác. Dùng năng lực đặc biệt của ngươi thì sao?”
Khắc La Tắc Nhĩ lắc đầu, nói.
“Rất khó. Tuy tu vi của hắn kém hơn ta nhiều nhưng tinh thần lực rất mạnh, ta không có nắm chắc tuyệt đối thành công. Tinh thần lực như hắn, dù ta thành công chỉ sợ sẽ tổn thương nguyên khí.”
Đúng lúc này, Bái Mông trông thấy Long Hạo Thần quăng ra từng kỹ năng quang hoàn vào đầu tường Đông Nam quan, hỗ trợ các chiến sĩ Đông Nam quan ngăn cản đại quân ma tộc tấn công.
“Thử chút đi, ta trợ giúp ngươi. Nhân loại có thể mặc Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp cấp sử thi rất ít, tại Kỵ Sĩ Thánh Điện chỉ đứng sau Thần Ấn kỵ sĩ. Kỵ sĩ này so với chiến sĩ cấp chín Chiến Sĩ Thánh Điện còn đáng ghét hơn. Lại thêm hắn mới tới chắc chưa biết ngươi tại đây. Chiến Sĩ Thánh Điện không kịp nhắc nhở hắn đâu.”
“Vâng!” Khắc La Tắc Nhĩ nghe Bái Mông nói xong thì không chần chờ nữa. Gã có thể được Bái Mông vị ma thần thứ chín để ý, nguyên nhân quan trọng nhất chính là nghe lời. Nói gã là tay sai của Bái Mông cũng không đủ.
Hai mắt khép kín, Khắc La Tắc Nhĩ bắt đầu ngâm xướng chú ngữ. Giọng gã biến cực kỳ trầm thấp, Trụ Ma Thần ở không xa sau lưng biến thành màu xanh đậm.
Lúc Khắc La Tắc Nhĩ bắt đầu ngâm xướng, Bái Mông thân hình chợt lóe che Khắc La Tắc Nhĩ ở sau lưng, ngăn cản tầm mắt phía nhân loại. Gã nâng lên đôi tay, một tầng khói đen đặc từ người gã khuếch tán ra, hoàn toàn che giấu tám cây Trụ Ma Thần vào trong. Hơi thở hắc ám cuồn cuộn hội tụ thành sương mù dày đặc. Mơ hồ vang tiếng êm tai. Ngay sau đó, từng thiên sứ vỗ cánh đen bắt đầu bay quanh đoàn khói đen. Từng luồng sáng đen không ngừng bắn hướng đại quân ma tộc bên dưới.
Đây là Lĩnh Vực Đọa Thiên Sứ của Bái Mông. Cứ ma tộc dưới cấp bảy nào được lĩnh vực chiếu rọi, thực lực sẽ chớp mắt tăng lên một cấp, kéo dài năm phút đồng hồ. Tại ma tộc, trong lĩnh vực, bàn về hiệu quả tăng phúc thì Lĩnh Vực Đọa Thiên Sứ tuyệt đối có thể vào ba hạng đầu.
Cùng lúc đó, Bái Mông ẩn trong khói đen cũng bắt đầu trầm thấp ngân xướng chú ngữ, hai mắt dâng lên sắc ám kim, hóa thành đoàn ám kim bao trùm Khắc La Tắc Nhĩ đằng sau mình.
Được ánh sáng sắc ám kim tăng phúc, tốc độ ngâm xướng chú ngữ của Khắc La Tắc Nhĩ rõ ràng tăng nhanh. Trụ Ma Thần ẩn trong khói đen phóng ra ánh sáng ám lam bắt đầu vặn vẹo dao động sóng gợn tập trung hướng giữa trán gã. Con mắt thứ ba duy nhất mở ra bắt đầu biến ngày càng yêu dị, thâm sâu.
Một Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ tuy khiến Bái Mông chú ý, nhưng bình thường gã sẽ không khiến Khắc La Tắc Nhĩ mạo hiểm như vậy. Bái Mông không biết vì sao nghe Khắc La Tắc Nhĩ giới thiệu về Long Hạo Thần, lập tức không chần chờ khiến gã ra tay. Sâu trong lòng Bái Mông dường như cảm giác được Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ này có chút không đúng, chỉ có triệt để giết chết mới giải quyết được vấn đề.
Bái Mông làm việc luôn quyết đoán, dù cảm giác có chính xác hay không, đánh chết một Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ Kỵ Sĩ Thánh Điện luôn không sai lầm.
Bởi vì trước kia đã xuất hiện tập kích nên Long Hạo Thần thầm tăng cảnh giác. Nhưng tinh thần dao động chỉ như phù du, không tạo thành thương tổn thực chất với hắn, hắn không quá để ý, vẫn không ngừng thi triển kỹ năng quang hoàn.
Lấy tu vi hiện tại của Long Hạo Thần, hắn tin tưởng trừ phi ma thần ba hạng đầu tới đây, nếu không thì so khoảng cách tám ma thần bên ngoài, dù đối phương đột nhiên phát động công kích cấp cấm chú cũng không thể làm gì được hắn. Lúc trước chiến đấu ở Ngự Long quan, Khu Ma quan, Gia Lăng quan đã khẳng định điều này.
Điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện Khâu Vĩnh Hạo luôn chú ý bên Long Hạo Thần, mới rồi hắn thi triển quang hoàn tạm dừng chốc lát, còn làm ra trạng thái phòng ngự làm ông hơi ngây ra.
Lúc trước Long Hạo Thần thi triển quang hoàn lưu loát như nước chảy, không hề có dấu hiệu cạn linh lực, thế nên hắn đột nhiên ngừng lại rất đột ngột.
Hắn làm sao vậy? Trong lòng Khâu Vĩnh Hạo lập tức nảy ra nghi hoặc. Từ vị trí của ông đương nhiên không trông thấy vệt xanh đen lúc trước Long Hạo Thần thấy.
Ngay sau đó Khâu Vĩnh Hạo trông thấy trên không trung đại quân ma tộc dâng lên khói đen. Là Lĩnh Vực Đọa Thiên Sứ của Thiên Sứ Ma Thần Bái Mông. Cảm giác bất an chợt xuất hiện trong lòng Khâu Vĩnh Hạo, ông lập tức cảm giác được hình như sắp xảy ra chuyện gì.
Ma tộc muốn làm cái gì đây? Ý nghĩ thay đổi thật nhanh, Khâu Vĩnh Hạo đột nhiên chấn động toàn thân. Ông nghĩ tới trong tám ma thần một tên thực lực yếu nhất nhưng nguy hiểm nhất.
“Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ hãy cẩn thận, nắm chặt đồng bạn của ngươi!” Khâu Vĩnh Hạo lập tức hét lớn vang tận trời.
Tu vi của ông đương nhiên có thể dễ dàng truyền lời hướng Long Hạo Thần. Cùng lúc đó, Khâu Vĩnh Hạo đã dẫn theo đám cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện lao ra ngoài thành Đông Nam quan.
Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ, không cần nghi ngờ, là chỉ Long Hạo Thần. Hắn đang thi triển quang hoàn đã nghe thấy lời Khâu Vĩnh Hạo, nhưng lời của ông khiến hắn hơi khó hiểu. Nắm chặt đồng bạn bên cạnh? Là có ý gì?
Chỉ chốc lát do dự, Long Hạo Thần đột nhiên cảm giác nguy hiểm to lớn khó hình dung bỗng ập xuống người mình. Tâm tình vững như hắn mà bỗng chốc xuất hiện cảm giác kinh hoàng. Bởi vì phần nguy hiểm này tràn ngập sự khó biết trước.
Hễ là cường giả đều có dục vọng khống chế rất mạnh, đặc biệt là đối với chính mình. Họ đều thói quen khống chế mọi thứ trong phạm vi năng lực của mình. Một khi xuất hiện tình hình không thể khống chế, họ sẽ lập tức xuất hiện cảm xúc hoảng hốt. Bây giờ Long Hạo Thần chính là như thế.
Một luồng sáng ám lam thẳng tắp chẳng hề báo trước liên tiếp khói đen đậm đặc của ma tộc và đầu tường Đông Nam quan. Luồng sáng này ở đầu tường Đông Nam quan có điểm tựa chính là Long Hạo Thần.
Trong chớp mắt đó, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy thân thể mình bỗng cứng đờ. Tinh thần lực khủng bố khiến hắn nghẹt thở lập tức giam cầm hắn. Lúc này hắn mới nâng tay lên định chộp lấy Hàn Vũ ở trước mặt.
Nói cũng kỳ, ánh sáng ám lam này không có tác dụng tổn thương nào với người khác. Dù xuyên qua thân thể Hàn Vũ thì y không có cảm giác gì, chỉ bao trùm lấy Long Hạo Thần.
Thải Nhi, Vương Nguyên Nguyên, Hàn Vũ, Lâm Hâm lập tức phát hiện không đúng, vội vàng công kích ánh sáng ám lam. Nhưng họ hoảng sợ phát hiện làm gì đều uổng công. Khi ánh sáng ám lam xuất hiện, đó dường như chỉ là ánh sáng chứ không có chút linh lực dao động. Tất cả công kích của họ đều rơi vào khoảng không. Thân thể Long Hạo Thần vẫn giữ ở trạng thái cứng đờ, ngay sau đó, không ngờ bóng dáng hắn bỗng biến nhạt nhòa.
Đúng vậy, Long Hạo Thần phản ứng chậm. Nếu lúc hắn nghe thấy lời Khâu Vĩnh Hạo trước tiên chộp lấy Hàn Vũ ở đằng trước thì còn kịp. Đáng tiếc suy nghĩ nhiều khiến hắn mất đi cơ hội.
Nhưng làm Thần Quyến Giả, sao hắn khoanh tay chịu chết được? dù Long Hạo Thần không biết ánh sáng ám lam này sẽ đem đến điều gì cho mình, nhưng hắn có thể sâu sắc cảm nhận được sự nguy hiểm. Một khi để ánh sáng ám lam thành công, vậy kết cuộc của mình dĩ nhiên là cửu tử nhất sinh.
Lúc nguy hiểm, Long Hạo Thần lập tức muốn sử dụng tất cả năng lực mình có. Đầu tiên hắn nghĩ đến Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn. Nhưng hắn kinh hãi phát hiện trừ tinh thần lực ra, tất cả linh lực của mình đều bị ánh sáng ám lam phong ấn, không thể sử dụng. Mất đi linh lực, dù trang bị trên người hắn cường đại bao nhiêu cũng không thể phát huy uy lực chân chính!
Tinh thần lực, tinh thần lực! Ánh sáng ám lam sắp thành công. Long Hạo Thần dường như đã trông thấy một khuôn mặt dữ tợn.
Đúng rồi!
Không có linh lực không thể sử dụng trang bị, nhưng không phải tất cả trang bị đều cần linh lực! Một đoàn sáng vàng đột nhiên từ ngực Long Hạo Thần lóe lên. Nếu nhìn gần sẽ phát hiện ánh sáng vàng kia có hình đầu lâu nhỏ xíu.
Lúc nguy hiểm sống chết, Long Hạo Thần nghĩ đến Giai Điệu Vĩnh Hằng, vũ khí truyền tống đã nhiều lần cứu mạng hắn và đồng bạn.
Bất kể kẻ địch thi triển năng lực mạnh cỡ nào, chỉ cần mình truyền tống đến Tháp Vĩnh Hằng thì chúng có cách nào chứ? Tháp Vĩnh Hằng chỉ cần dùng tinh thần lực dẫn động, không cần linh lực gì!
Từ khi Giai Điệu Vĩnh Hằng buộc trên người Long Hạo Thần, Tháp Vĩnh Hằng luôn thông qua nó hấp thu lực lượng linh hồn bên ngoài. Đặc biệt là khi Long Hạo Thần tham gia thánh chiến, Giai Điệu Vĩnh Hằng càng biến tham lam. Tháp Vĩnh Hằng cho Long Hạo Thần cảm giác tựa như quái thú sắp thức tỉnh.
Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp trở thành tế phẩm lớn nhất của Tháp Vĩnh Hằng. Nếu không phải kịp thời cắt đứt, chỉ sợ gã đã bị Tháp Vĩnh Hằng rút khô. Lần đó hấp thu Lĩnh Vực Tử Linh khiến Tháp Vĩnh Hằng hồi phục phần lớn sức mạnh.
Sau này Long Hạo Thần nhiều lần tung hoành chiến trường, mỗi lần có linh hồn đã chết đều bị Giai Điệu Vĩnh Hằng hút hết, rót năng lượng linh hồn vào trong Tháp Vĩnh Hằng.
Long Hạo Thần từng mấy lần quan sát Giai Điệu Vĩnh Hằng trước ngực mình, hắn phát hiện đầu lâu màu vàng, trong hốc mắt dần có ngọn lửa vàng nhấp nháy. Cái này tựa như Giai Điệu Vĩnh Hằng sắp sống lại, mà quan hệ giữa hắn và Tháp Vĩnh Hằng càng thêm thân thiết.
Cùng với việc hấp thu lực lượng linh hồn ngày càng nhiều, bây giờ khi Giai Điệu Vĩnh Hằng hấp thu năng lượng linh hồn bên ngoài thì dần biến mất cảm giác nóng cháy, thay thế là ấm áp, sức ảnh hưởng với Long Hạo Thần cũng ngày càng ít. Tháp Vĩnh Hằng cho cảm giác nặng nề khiến Long Hạo Thần cảm thấy như có ngọn núi luôn đè ép. Nhưng hắn chưa từng có ý định sử dụng ngọn núi này, cũng không biết sử dụng. Trong cảm nhận của hắn thì mình càng giống người phát ngôn của Tháp Vĩnh Hằng. Tháp Vĩnh Hằng tựa như chủ nhân, không ngừng thông qua hắn hấp thu lực lượng linh hồn bên ngoài nhưng không muốn làm gì cho hắn. Thế nên hắn không thể khống chế lực lượng Tháp Vĩnh Hằng.
Đương nhiên Long Hạo Thần chưa từng muốn khống chế Tháp Vĩnh Hằng, chỉ có lúc cần truyền tống mới sử dụng nó. Nếu đúng như hắn suy đoán, Tháp Vĩnh Hằng có trí tuệ thần khí, vậy nó thậm chí sẽ chịu Tử Linh Thánh Pháp Thần, Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư khống chế. Long Hạo Thần muốn thoát khỏi nó càng thêm khó khăn. May mắn dù nó có lợi dụng Long Hạo Thần thế nào, có lẽ bởi vì Y Lai Khắc Tư để lại tia ý thức nhận định Long Hạo Thần là người thừa kế, vậy nên Tháp Vĩnh Hằng chưa từng xuất hiện dấu hiệu bất lợi với Long Hạo Thần.
Nói đến cũng kỳ, đối với thần khí Tháp Vĩnh Hằng tràn ngập tham lam linh hồn, Long Hạo Thần ngược lại không bài xích như với Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư. Nói như thế nào thì Tháp Vĩnh Hằng chẳng những giúp họ tăng thực lực không ít, cũng nhiều lần cứu mạng hắn và đồng bạn. Không có Tháp Vĩnh Hằng, chỉ sợ đám Long Hạo Thần sớm chết dưới tay ma tộc, càng không có thành tựu như hiện nay, ít nhất không tăng thực lực nhanh đến thế.
Đúng như Long Hạo Thần dự đoán, dưới tình trạng vũ khí khác không thể sử dụng, thậm chí không cách nào triệu hoán Nhã Đình, Giai Điệu Vĩnh Hằng vẫn tỏa ra ánh sáng thuộc về nó.
Thân thể Long Hạo Thần bị ánh sáng ám lam bao phủ vốn đã biến hư ảo, dường như tùy thời tan biến, khi ánh sáng vàng xuất hiện thì xảy ra tình cảnh kỳ lạ.
Ánh sáng vàng tỏa ra từ ngực Long Hạo Thần gần như chớp mắt dung hợp với ánh sáng ám lam xung quanh, tinh thần lực cường đại bỗng chốc xuất hiện hỗn loạn.
Long Hạo Thần vẻ mặt chấn kinh nhìn. Giai Điệu Vĩnh Hằng tỏa ánh sáng vàng không chỉ dung hợp với ánh sáng ám lam xung quanh người hắn, thậm chí còn dọc theo cột sáng ám lam hướng tới khói đen ma tộc phương xa. Gần như chốc lát, sắc ám lam liên tiếp khói đen và đầu tường Đông Nam quan biến thành sắc ám lam và màu vàng đan xen.
Trên không trung, điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện Khâu Vĩnh Hạo trong tay cầm thanh kiếm tỏa ánh vàng ngập trời kiếm ý chém hướng khói đen phía xa. Khoảnh khắc này, vèo một cái, Long Hạo Thần biến mất. Cột sáng ám lam và sắc vàng đan xen cũng biến mất. Cùng biến mất còn có phương xa trong khói đen, người khởi xướng cột sáng ám lam, Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ.
Hai luồng sáng vàng lam dây dưa trên không trung cùng lúc biến mất. Từ lúc ánh sáng ám lam xuất hiện đến khi tất cả ánh sáng biến mất, trước sau khi mất hai lần hô hấp. Trong quá trình ngắn ngủi như vậy, rất ít người biết xảy ra chuyện gì.
Khoảnh khắc Long Hạo Thần biến mất, Thải Nhi, Hàn Vũ, Vương Nguyên Nguyên và Lâm Hâm lập tức tỉnh táo lại. Họ rất quen thuộc Long Hạo Thần, truyền tống sinh ra linh lực dao động đã nói cho họ Long Hạo Thần trở về Tháp Vĩnh Hằng. Hơn nữa giữa họ và Long Hạo Thần có Linh Hồn Xiềng Xích, giây phút hắn truyền tống rời đi, bốn người Thải Nhi không cảm giác bị bất cứ công kích nào. Chính là nói, ít nhất trước mắt Long Hạo Thần không gặp phải nguy hiểm.
Tháp Vĩnh Hằng là bí mật của họ, cũng là chỗ an toàn nhất. Khi cảm giác Long Hạo Thần thông qua Tháp Vĩnh Hằng rời khỏi, họ tạm yên tâm, nói không chừng lát nữa hắn sẽ trở lại. Đáng tiếc họ không thấy, phía đối diện trong khói đen đậm đặc, Thiên Sứ Ma Thần Bái Mông vẻ mặt tràn ngập kinh ngạc. Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ đang thi triển kỹ năng cứ thế cùng kỵ sĩ kia biến mất.
Tháp Vĩnh Hằng xuất hiện hiệu quả truyền tống, Long Hạo Thần thầm thở phào. Nhưng hắn rất nhanh kỳ quái phát hiện ánh sáng ám lam quanh thân mình không biến mất, vẫn đan với với ánh sáng vàng Tháp Vĩnh Hằng tỏa ra.
Một bóng dáng cao to lờ mờ xuất hiện trước mặt hắn.
Quá trình truyền tống cực ngắn ngủi, ánh sáng chợt lóe, Long Hạo Thần đã tiến vào tầng một Tháp Vĩnh Hằng. Đối diện cách hắn không xa là Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ.
Khắc La Tắc Nhĩ chấn kinh nhiều hơn cả Long Hạo Thần. Khoảnh khắc xuất hiện truyền tống, kỹ năng thiên phú của gã hoàn toàn thoát khỏi khống chế. Ngay sau đó tiến vào quá trình xuyên qua không gian mà tu vi như gã cũng không thể kháng cự.
Lúc này mới vừa kết thúc truyền tống, gã nhịn không được phun ra búng máu ám lam. Vốn có Thiên Sứ Ma Thần Bái Mông hỗ trợ, gã chưa đến mức tổn thương nguyên khí. Nhưng mới rồi lúc truyền tống, kỹ năng thiên phú của gã vẫn kéo dài không thể cắt đứt. Tác dụng liên tục thêm vào xuyên qua không gian ảnh hưởng, thoáng chốc thương tổn căn nguyên của gã.
Kỹ năng càng cường đại thì mang đến phản phệ càng mạnh, tựa như linh lô. Tu vi của Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ kỳ thật không đủ để gã xếp hạng hơn bốn mươi chín. Năm, sáu ma thần xếp hạng phía sau có sức chiến đấu trên cơ gã. Xếp hạng bốn mươi chín là bởi vì kỹ năng thiên phú của gã.
Danh xưng của Khắc La Tắc Nhĩ là Động Sát Ma Thần, có thể ở khoảng cách cực xa thấy rõ tình hình chân thật của kẻ địch, về ma pháp thì thuộc loại tinh thần. Giống như đa số ma thần khác, gã cũng là ma vũ song tu. Bất cứ ma pháp ảo giác nào ở trước mặt gã đều vô dụng. Kỹ năng thiên phú đối với bản thân gã không tính mạnh, nhưng phối hợp cùng ma thần khác thì hiệu quả thấy rõ.
Kỹ năng thiên phú này gọi là Động Sát Dẫn Thần Thuật. Trong phạm vi nhất định có thể dựa vào tinh thần lực căn nguyên chớp mắt tỏa định đối thủ, hơn nữa sinh ra hiệu quả truyền tống cường đại, chớp mắt truyền tống đối thủ đến trước mặt mình.
Từ ý nghĩa nào đó thì Động Sát Dẫn Thần Thuật và Thánh Dẫn Linh Lô của Long Hạo Thần đại đồng tiểu dị, chẳng qua càng mạnh hơn Thánh Dẫn Linh Lô nhiều. Dù sao Thánh Dẫn Linh Lô chỉ là lôi kéo, Động Sát Dẫn Thần Thuật thì trực tiếp truyền tống.
Thử nghĩ nếu mới rồi Khắc La Tắc Nhĩ thành công truyền tống, vậy Long Hạo Thần sắp đối mặt là tám ma thần vây công. Dù thiên phú của hắn giỏi cỡ nào, cho dù có thể phát huy toàn bộ sức mạnh thêm vào thần khí bảo vệ, cũng sẽ chết chắc. Đây chính là tám ma thần hợp sức! Không có cả cơ hội chạy trốn.
Đương nhiên chính bởi vì Động Sát Dẫn Thần Thuật cường đại nên hạn chế cũng rất lớn. Mỗi ngày Khắc La Tắc Nhĩ chỉ có thể dùng Động Sát Dẫn Thần Thuật một lần. Nếu gã thi triển chỉ nhờ vào Trụ Ma Thần, dù thành công hay thất bại đều sẽ có khoảng thời gian dài suy yếu tinh thần. Trừ phi có ma thần khác chịu dùng tinh thần lực căn nguyên trợ giúp gã mới giảm bớt sự phản phệ này.
Cùng lúc đó, Động Sát Dẫn Thần Thuật không có tác dụng với đối thủ có tu vi hoặc tinh thần lực mạnh hơn mình. Chỉ cần linh lực hoặc tinh thần lực của đối thủ vượt qua gã, vậy sẽ giảm thấp xác xuất của Động Sát Dẫn Thần Thuật rất nhiều. Còn có một chế ước, chính là điều lúc trước Khâu Vĩnh Hạo nhắc nhở Long Hạo Thần.
Động Sát Dẫn Thần Thuật chỉ có thể tác dụng lên một người. Nếu khi đó Long Hạo Thần có thể kéo lại một người khác, vậy Động Sát Dẫn Thần Thuật sẽ lập tức mất hiệu quả. Đây là vì sao Thiên Sứ Ma Thần Bái Mông phải phát động Lĩnh Vực Đọa Thiên Sứ làm ra dị tượng che đậy Khắc La Tắc Nhĩ thi triển kỹ năng.
Động Sát Dẫn Thần Thuật khiến Chiến Sĩ Thánh Điện chịu thiệt thòi mấy lần, có bốn cường giả cấp tám Chiến Đế đã chết trong tay ma thần như vậy. Thế nên Khâu Vĩnh Hạo rất cảnh giác chiêu này. Các cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện đều đứng chung hai người, không cho Khắc La Tắc Nhĩ cơ hội ra tay.
Nhưng Long Hạo Thần thì khác! Hắn mới đến, vốn không biết năng lực của Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ, nên mới xảy ra chuyện.
Nhưng đi dạo bờ sông sao không ướt giày được? Khắc La Tắc Nhĩ đi đêm quá nhiều, lần này rốt cuộc xui xẻo gặp phải Long Hạo Thần.
Tinh thần lực bẩm sinh của Long Hạo Thần khác với người thường, mạnh hơn cường giả cùng cấp nhiều. Nhưng Khắc La Tắc Nhĩ dù sao là ma thần cấp chín, hơn nữa thuộc tính ma pháp là loại tinh thần. Bởi vậy tinh thần lực của Long Hạo Thần vẫn kém hơn gã một chút. Trừ phi tu vi của hắn đột phá tới cấp chín, nếu không thì tinh thần lực vẫn thua kém Động Sát Ma Thần.
Nhưng tinh thần lực cường đại cho Long Hạo Thần đầy đủ thời gian phản ứng. Tinh thần lực càng mạnh thì quá trình truyền tống Động Sát Dẫn Thần Thuật càng dài, Long Hạo Thần có vài giây giảm xóc, thành công kích phát Tháp Vĩnh Hằng.
Truyền tống của Tháp Vĩnh Hằng so với Động Sát Dẫn Thần Thuật thì rõ ràng có sự ưu tiên. Tháp Vĩnh Hằng cấp siêu thần khí thì sao Động Sát Ma Thần có thể so sánh được? Huống chi bây giờ Long Hạo Thần là người phát ngôn của Tháp Vĩnh Hằng, nó còn mong chờ hắn mang đến càng nhiều linh hồn, khi hắn gặp nguy hiểm, siêu thần khí dĩ nhiên sẽ dốc sức hỗ trợ. Nhưng Động Sát Dẫn Thần Thuật dù sao là lấy căn nguyên Trụ Ma Thần phát động, có nhiều chỗ kỳ lạ. Thế nên cuối cùng xuất hiện kết quả biến dị. Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ đích thực đưa Long Hạo Thần tới trước mặt mình, Long Hạo Thần cũng nhờ vào Tháp Vĩnh Hằng đưa hai người truyền tống tới đây. Hai truyền tống đều thành lập nhưng Long Hạo Thần thoát khỏi nguy hiểm tính mạng.
“Đây là đâu? Sao ngươi thoát được?” Khắc La Tắc Nhĩ trong lòng tràn ngập nghi hoặc và chấn kinh, kiềm không được hỏi Long Hạo Thần ở đối diện.
Cùng lúc đó, hai tay gã tách ra, trong bàn tay có thanh trường đao. Trường đao lửa đen dâng lên. Xung quanh người Khắc La Tắc Nhĩ rõ ràng xuất hiện một tầng dao động.
Đối với kẻ địch có thể phá hỏng Động Sát Dẫn Thần Thuật của mình, gã tràn ngập kiêng dè và sợ hãi.
Khi Long Hạo Thần phát hiện mình và Khắc La Tắc Nhĩ cùng bị truyền tống vào Tháp Vĩnh Hằng thì cũng kinh ngạc. Lúc Khắc La Tắc Nhĩ đặt câu hỏi, hắn nhanh chóng lùi về phía sau. Ánh sáng da cam lóe lên, Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn giơ ngang ngực.
Khác với Khắc La Tắc Nhĩ khó hiểu, từ tình huống trước mắt và việc mới xảy ra, Long Hạo Thần mơ hồ đoán được sự thật.
“Không phải ta trốn thoát mà là kiềm chế ngược lại.” Long Hạo Thần lạnh lùng đáp.
Đối phương tỏa ra khí thế mạnh mẽ có thể thấy ra đó là một ma thần, lúc trước hình như gã đứng bên cạnh ma thần dẫn đầu. Bây giờ Long Hạo Thần mới kịp cẩn thận đánh giá Khắc La Tắc Nhĩ. Không thể không nói, bộ dạng ma thần này cực kỳ đẹp trai, lại thêm sáu cánh đen sau lưng càng hiện ra khí chất nam nhi.
Bây giờ Khắc La Tắc Nhĩ đã bình tĩnh hơn, gã không vội vàng công kích Long Hạo Thần.
“Đây là không gian khác? Nếu ngươi có bản lĩnh truyền tống ta đến chỗ này, đương nhiên cũng có thể đưa ta trở về. Để ta trở về, có thể tha ngươi một mạng.”
Kéo dài thời gian có lợi cho gã. Đối với chỗ đứng hiện tại, trong lòng Khắc La Tắc Nhĩ kinh sợ. Nhưng dù sao gã là ma thần thuộc tính tinh thần, nhiều ít hiểu về định vị không gian. Gã biết làm ra không gian truyền tống như vậy, trên người Long Hạo Thần nhất định có loại như chìa khóa không gian. Chỉ cần lấy được chìa khóa không gian thì đương nhiên gã có thể trở lại Thánh Ma đại lục. Nhưng đối với gã, quan trọng hơn hết là vết thương căn nguyên tinh thần. Gã nhìn không thấu thực lực của Long Hạo Thần, đặc biệt là sau khi thấy Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn. Hiện tại gã bị thương, không có nắm chắc giết chết Long Hạo Thần xong an toàn rút lui. Thế nên gã mới dùng ngôn ngữ kéo dài thời gian, cho mình hồi phục sức khỏe. Đối phương dù sao chỉ là cấp tám, gã tin tưởng khi hồi phục căn nguyên tinh thần thì có thể đánh chết Long Hạo Thần.
Năm đó Xà Ma Thần An Độ Ma Li hạng chót gian xảo như cáo, huống chi là Khắc La Tắc Nhĩ xếp hạng bốn mươi chín. Tuy gã chưa có lĩnh vực nhưng tu vi là chính hiệu cường giả cấp chín.
“Tha ta một mạng? Đáng tiếc, ta ngược lại không muốn tha ngươi.” Long Hạo Thần chậm chọc nói.
Khắc La Tắc Nhĩ âm mưu hắn, chính hắn sao không tính kế Khắc La Tắc Nhĩ? Bây giờ Long Hạo Thần đã mở rộng cảm giác, tập trung hết sức phán đoán tu vi của Khắc La Tắc Nhĩ.
Đối phương đúng là cấp chín, nhưng cường giả cấp chín mạnh yếu phân chia rõ ràng. Lúc trước Khắc La Tắc Nhĩ phun ra ngụm máu ám lam không phải giả tạo, hiển nhiên đã bị thương. Chẳng qua Long Hạo Thần không biết gã bị thương có nặng không.
Trong Tháp Vĩnh Hằng, có thể nói là sân nhà của Long Hạo Thần. Bây giờ hắn đang suy đoán thực lực hai bên, không vội vàng ra tay.
Đối diện Khắc La Tắc Nhĩ, tu vi Long Hạo Thần yếu thế hơn. Nhưng hắn cũng có ưu thế của riêng mình. Đầu tiên là ở trong Tháp Vĩnh Hằng, Long Hạo Thần có nắm chắc Khắc La Tắc Nhĩ không thể liên lạc với Trụ Ma Thần của gã. Ma thần mất đi Trụ Ma Thần thì chỉ là cường giả cấp chín bình thường. Thứ nữa, gã bị thương. Dù bị thương tới mức độ nào thì ít nhất không phải hoàn toàn khỏe mạnh. Hơn nữa theo tinh thần lực cường đại của hắn cảm nhận thì gã bị thương chắc ở mặt tinh thần. Cường giả thuộc tính tinh thần, Long Hạo Thần không hề e ngại. Ngay cả cấm chú của Tình Ma Thần Tây Địch thứ hạng mười hai đều bị hắn bắn ngược.
Cấp tám đối đầu cấp chín, có lẽ mình thật có thể vĩnh viễn để ma thần này lại đây. Nghĩ vậy, tim Long Hạo Thần bất giác đập nhanh. Đơn độc khiêu chiến ma thần? Chiến thắng? Dù không lâu trước kia hắn mới cùng Thải Nhi phối hợp đánh chết Thanh Yêu Kỵ Ma Hệ Nhĩ, nhưng dù là Hệ Nhĩ hay An Độ Ma Li đều là ma thần cấp tám. Tuy chúng có thể thông qua Trụ Ma Thần tạm thời tăng tu vi lên cấp chín, nhưng so sánh với cấp chín thật sự thì có chênh lệch nhất định. Mình có thể thắng không? Long Hạo Thần không dám khẳng định. Nhưng giây phút này, hắn quyết định, dù thế nào cũng phải thử một lần.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa