To sit alone in the lamplight with a book spread out before you, and hold intimate converse with men of unseen generations - such is a pleasure beyond compare.

Kenko Yoshida

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: luong thi doan
Số chương: 638
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 192: Ma Pháp Thánh Điện
ịch giả: Tinh Vặn
Share by: MTQ - banlong.us
Ma pháp sư quang hệ đáy mắt lóe tia sáng, mỉm cười nói.
“Vậy xin hỏi người tìm ai? Tạm thời Gia Lăng quan chúng tôi cố thủ không thành vấn đề.”
Hàn Vũ ở một bên nhướng mày, bay lên trước nói.
“Có thể dẫn chúng tôi tiến vào Gia Lăng quan rồi nói tiếp?”
Tuy thanh niên ma pháp sư này ưu tú nhưng dù sao chỉ là tu vi cấp bảy. Long Hạo Thần mặc Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp, đại biểu địa vị của hắn trong Kỵ Sĩ Thánh Điện. Một ma pháp sư cấp bảy bình thường ở giữa không trung ngăn cản rồi hỏi này nọ, điều này hiển nhiên không hợp lý.
Ma pháp sư quang hệ ngây ra nhưng rất nhanh sắc mặt trở lại bình thường.
“Xin lỗi, tôi thất lễ. Xin ba người đi theo tôi.” Nói rồi gã xoay người lại, kêu gọi hai đồng bạn bay hướng Gia Lăng quan.
Thế này sắc mặt Hàn Vũ mới dịu lại, cùng Tinh Vương bay xuống dưới.
Thải Nhi nhỏ giọng nói với Long Hạo Thần.
“Tôi không thích ánh mắt người hồi nãy.”
Long Hạo Thần nhẹ gật đầu. Đương nhiên hắn cũng trông thấy mới nãy lúc ma pháp sư quang hệ nhìn Thải Nhi không hề có ý định che giấu. Nhưng hắn không quá quan tâm. Liên Minh do Lục Đại Thánh Điện hợp thành, hiện tại là lúc thánh chiến, tuy đối phương hành xử kém chút nhưng hắn không muốn so đo với đối phương.
Rất nhanh, sáu người bay đến không gian cách Gia Lăng quan chưa tới năm trăm mét. Ba ma pháp sư trước mặt thân hình đột nhiên lóe sáng, mơ hồ cảm giác từ người họ sinh ra ma pháp đậm đặc sau đó tiếp tục bay tới trước.
“Hàn Vũ, chờ chút đã.” Long Hạo Thần đột nhiên kêu Hàn Vũ, cũng ngăn lại Tinh Vương.
“Đoàn trưởng, sao vậy?” Hàn Vũ nghi ngờ hỏi.
Khuôn mặt Long Hạo Thần đằng sau mặt nạ lộ ra vài phần nghi hoặc, nói.
“Dường như có kết giới phòng ngự, chúng ta không có ấn ký thông qua pháp trận, sẽ bị kết giới ngăn cản.”
Nghe hắn nói vậy, Hàn Vũ nổi giận, tức giận hỏi ba ma pháp sư đã bay vào kết giới.
“Các người muốn gì?”
Ba ma pháp sư thấy ba người Long Hạo Thần không bay theo thì cũng ngây ra, ma pháp sư quang hệ dẫn đầu vẻ mặt kinh ngạc, áy náy vội vàng nói.
“Xin lỗi, tôi quên đưa ba vị ấn ký phong ấn. Thật sự xin lỗi.” Nói xong gã lại bay ra, đưa ba ấn ký giống như lệnh bài có ma pháp nồng đậm cho ba người Long Hạo Thần.
Hàn Vũ nheo mắt, trầm giọng nói.
“Anh thật sự quên?”
Ma pháp sư quang hệ lập tức trầm mặt.
“Anh bạn kỵ sĩ này, anh có ý gì? Chẳng lẽ tôi cố ý ư?”
Hàn Vũ cười lạnh một tiếng.
“Là cố ý hay không chính anh rõ ràng.”
Ma pháp sư quang hệ lành lạnh nói.
“Chẳng phải kỵ sĩ các ngươi mạnh lắm sao? Thánh điện thứ nhất Liên Minh, dù không có ấn ký của tôi thì kết giới nho nhỏ này chắc không cản được các vị đâu? Không ngờ kỵ sĩ các người cũng sợ kết giới Ma Pháp Thánh Điện chúng ta!”
Nghe gã nói vậy làm Hàn Vũ bùng cháy lửa giận, đang muốn nổi giận thì bị Long Hạo Thần nâng tay ngăn cản.
“Chúng ta đi thôi.” Long Hạo Thần chỉ bình thản nói một câu, để Tinh Vương bay vào trong kết giới.
Trên mặt ma pháp sư quang hệ lộ tia đắc ý.
Quả nhiên, khi Tinh Vương bay tới nơi lúc trước ba ma pháp sư tỏa ra ma pháp dao động mãnh liệt thì một tầng sáng trong suốt ngăn cản đường đi của họ.
Ấn ký phong ấn trong tay Long Hạo Thần và Thải Nhi tỏa ra ánh sáng nhu hòa, nhưng thân thể Tinh Vương thì không tiến vào trong được.
Đây hiển nhiên không phải quên mà rõ ràng là ma pháp sư quang hệ cố ý. Sao gã không biết ma thú cần ấn ký đặc biệt mới xuyên qua phong ấn được?
Long Hạo Thần quay người lại, lạnh lùng nhìn ma pháp sư quang hệ. Thải Nhi ở trước mặt hắn đột nhiên động.
Sát khí lãnh liệt phát ra từ người Thải Nhi, ngay sau đó, luồng sáng xám lạnh lẽo chém xuống.
Chỉ nghe trong không khí vang lên tiếng xé rách chói tai. Phong ấn xuất hiện một ấn ký đen, ngay sau đó, ấn ký đen chớp mắt vỡ lộ ra từng điểm sáng. Tinh Vương giương đôi cánh mang theo Long Hạo Thần và Thải Nhi bay vào, xuyên qua kết giới.
Hàn Vũ theo sát phía sau, nhờ vào ấn ký phong ấn bay vào trong kết giới.
Ba ma pháp sư ngơ ngác tại chỗ.
Họ, họ thật sự phá vỡ phong ấn?
Nên biết uy lực phong ấn của Ma Pháp Thánh Điện tuy không quá mạnh nhưng ngăn cản cường giả cấp chín không thành vấn đề, chuyên môn phòng ngự ma tộc trên không trung. Hiệu quả phòng ngự cực tốt, còn có tác dụng báo động trước.
Ma pháp sư quang hệ chỉ muốn khó xử đám Long Hạo Thần một phen. Dù sao theo cách ăn mặc thì Long Hạo Thần và Hàn Vũ là kỵ sĩ. Gã chỉ muốn đợi Long Hạo Thần lại mở miệng thì sẽ giúp họ cùng đi vào kết giới. Không ngờ họ thật dám ra tay với kết giới Ma Pháp Thánh Điện, hơn nữa ra tay không phải kỵ sĩ mà là cô gái xinh đẹp kia. Nàng mới bộc phát ra sát khí làm ma pháp sư quang hệ toàn thân lạnh run. Đây là tu vi cỡ nào mới có thể làm được!
Tinh Vương bay vào trong kết giới, lần này Long Hạo Thần không chờ ba vị ma pháp sư, trực tiếp bay vào trong Gia Lăng quan. Người kính ta một tấc, ta kính người một mét. Lúc trước Long Hạo Thần đã nhẫn nhịn, nhưng làm Đại Ký Thánh kỵ sĩ trưởng Kỵ Sĩ Thánh Điện, hắn không thể nhịn quá mức.
Ma pháp sư quang hệ lấy lại bình tĩnh, vội vàng đập cánh đuổi theo ba người Long Hạo Thần.
Mắt thấy đám Long Hạo Thần sắp tiến vào Gia Lăng quan, mười mấy bóng người đột nhiên từ bên dưới bay lên đánh hướng họ.
“Đừng ra tay!” Vang lên thanh âm già nua, mười mấy bóng người lập tức tách ra, vây ba người Long Hạo Thần vào trong.
Tinh Vương giang đôi cánh bềnh bồng giữa không trung.
Cản đường họ vẫn là ma pháp sư, dẫn đầu là một ông lão, đôi cánh sau lưng rộng tới tám mét. Quanh người ông dao động nguyên tố ma pháp gần như dính đặc biểu thị thân phận cao quý.
“Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ? Xin chào, là các người xúc động kết giới ma pháp?”
Lão ma pháp sư nhìn thấy Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp trên người Long Hạo Thần, thoáng chốc biến mất địch ý, hướng Long Hạo Thần hành lễ ma pháp sư.
Long Hạo Thần đưa tay phải ngang ngực đáp lễ.
“Chào người, tôi là Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng Kỵ Sĩ Thánh Điện, người có thể gọi tôi là Kim Tinh số mười hai. Là chúng tôi phá kết giới nhưng chỉ do hiểu lầm.”
Ma pháp sư quang hệ đã mang theo hai đồng bạn bay tới, trông thấy lão ma pháp sư này thì biến sắc mặt, tiến lên hành lễ.
“Xin chào Phí trưởng lão.”
Nhìn thấy gã, sắc mặt Phí trưởng lão dịu vài phần.
“Hiên Viên, đây là sao? Vì sao Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng phá kết giới chúng ta?”
Ông vừa nói ra liền lộ Ma Pháp Thánh Điện ương ngạnh. Long Hạo Thần là Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng, ông lại hỏi người của mình, hơn nữa nói lời không chút khách sáo.
Hiên Viên Viêm có chút lúng túng chặn đầu nói.
“Phí trưởng lão, là lỗi của tôi, tôi quên đưa cho Thánh kỵ sĩ trưởng ấn ký phong ấn, tọa kỵ của người ấy không thể thông qua, nên họ phá kết giới tự mình đi vào.”
Nghe gã nói vậy, Phi trưởng lão nhướng mày, mỉm cười với Long Hạo Thần, nói.
“Thì ra là hiểu lầm, tu vi của Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng thật cao!”
Long Hạo Thần bình thản cười nói.
“Không dám, xin trưởng lão dẫn chúng tôi vào thành.”
Phí trưởng lão không trách Hiên Viên Viêm, ngược lại châm chích hắn một câu, nhưng Long Hạo Thần làm như không nghe thấy. Nơi này là Gia Lăng quan, hắn đến đối kháng ma tộc chứ không phải tìm Ma Pháp Thánh Điện gây sự. Người ta bao che khuyết điểm thì cứ bao đi.
“Mời.” Phí trưởng lão liếc Hiên Viên Viêm rồi mới dẫn Long Hạo Thần bay vào trong Ngự Long quan, vài ma pháp sư lập tức tản ra hai bên.
Hiên Viên Viêm nhìn bóng lưng đám Long Hạo Thần, mắt lóe tia sáng lạnh.
‘Kỵ Sĩ Thánh Điện phái Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng đến làm gì?’
Tuy Long Hạo Thần chưa nói xấu gã nhưng sự bỏ qua càng khiến gã giận dữ. Từ khi Phí trưởng lão xuất hiện, Long Hạo Thần thậm chí không thèm liếc mắt nhìn gã một cái. Đối với tinh anh Ma Pháp Thánh Điện như gã thì là đả kích cực lớn.
Phí trưởng lão dẫn ba người Long Hạo Thần rơi vào Gia Lăng quan. Tinh Vương bốn vó đạp đất, Long Hạo Thần mang theo Thải Nhi bay xuống. Đây là lễ tiết, ở địa bàn người ta, không chiến đấu mà cưỡi tọa kỵ là không lễ phép.
Phí trưởng lão thầm gật đầu, lòng nghĩ vị Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng này tính tình khá tốt. Ông hiểu rõ tính cách Hiên Viên Viêm, nhất định là gã khiêu khích người ta. Chẳng qua việc liên quan tranh giành địa vị giữa Ma Pháp Thánh Điện và Kỵ Sĩ Thánh Điện, nên ông không thể không nghiêng về Hiên Viên Viêm. Nhưng biểu hiện của Long Hạo Thần khiến ông sinh ra vài phần hảo cảm.
“Thánh kỵ sĩ trưởng, tôi trước tiên mang người đi thánh điện chúng tôi nghỉ ngơi. Chờ lát nữa lập tức thông báo điện chủ.” Phí trưởng lão có hảo cảm với Long Hạo Thần, lời nói cũng khách sáo nhiều. Lấy thân phận Thánh kỵ sĩ trưởng Kỵ Sĩ Thánh Điện, đủ để gặp mặt điện chủ Ma Pháp Thánh Điện.
“Vậy làm phiền người.” Long Hạo Thần nói. “A, đúng rồi, xin hỏi người một điều, Lâm Hâm có khỏe không? Chính là cháu của phó điện chủ quý thánh điện, Thánh Ma Đạo Sư Lâm Thần.”
Ông nội Lâm Hâm tuy là Thánh Ma Đạo sư cấp tám nhưng cũng là phó điện chủ, chủ yếu phụ trách những việc của Ma Pháp Thánh Điện tại Liên Minh Thánh Điện. Phó điện chủ Lục Đại Thánh Điện trong Liên Minh cơ bản đều là đỉnh cấp tám. Chủ yếu là vì thực lực càng mạnh đều giữ lại thánh điện của mình. Mấy vị phó điện chủ đa phần có cống hiến rất lớn cho thánh điện của mình, được phá cách nâng đỡ.
“Người quen biết Lâm Hâm?” Phí trưởng lão kinh ngạc nhìn Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần gật đầu nói.
“Phải! Lâm Hâm là bạn tốt của tôi.”
Phí trưởng lão nghe hắn nói vậy, sắc mặt biến quái lạ. Biểu tình của ông hù dọa Long Hạo Thần.
“Làm sao vậy? Phí trưởng lão, chẳng lẽ Lâm Hâm xảy ra chuyện gì?” Long Hạo Thần vội vàng hỏi.
“Không có, đương nhiên là không.” Phí trưởng lão vội nói. “Lâm đoàn trưởng khỏe lắm, tôi mang người đi nghỉ ngơi sau đó thông báo ngài ấy đến gặp người.”
“Đoàn trưởng? Lâm Hâm là đoàn trưởng đoàn gì?” Hàn Vũ ở một bên kiềm không được tò mò hỏi.
Phí trưởng lão mỉm cười nói.
“Lâm Hâm hiện giờ là chấp chưởng Ma Pháp Thánh Điện đệ nhất ma pháp sư đoàn, có năm trăm ma pháp sư hỏa hệ làm thuộc hạ, là trụ cột vững chắc Gia Lăng quan chúng tôi đối kháng ma tộc.”
Hàn Vũ nghe ông nói vậy thì bật cười.
“Con nhà quan có khác! Hắn không biết cả công kích vậy mà có thể chi huy một đại quân ma pháp sư.”
Phí trưởng lão nghiêm túc nói.
“Vị kỵ sĩ này, xin thu lại lời nói. Lâm đoàn trưởng là dựa vào cống hiến cho Gia Lăng quan, tích lũy quân công trở thành đoàn trưởng đệ nhất ma pháp sư đoàn, không hề liên quan đến phó điện chủ Lâm Thần. Huống chi ai nói ngài ấy không biết công kích? Sức chiến đấu của Lâm đoàn trưởng là giỏi nhất trong ma pháp sư cùng cấp. Coi như là ma pháp sư tu vi cao hơn ngài ấy, trên chiến trường phát huy ra tác dụng cũng chưa chắc bằng ngài ấy.”
Hàn Vũ ngẩn ra, bật cười nói.
“Chẳng lẽ tôi không hiểu hắn bằng ông ư? Tôi và hắn cùng đội Săn Ma Đoàn. Khi nào thì hắn biết ma pháp công kích vậy?”
Phí trưởng lão kinh ngạc nói.
“Anh bạn với Lâm đoàn trưởng là cùng đội Săn Ma Đoàn? Nhưng ma pháp công kích của Lâm đoàn trưởng đích thực rất mạnh!”
Hàn Vũ không cãi nữa, mỉm cười nói.
“Có lẽ vậy. Lâu rồi tôi không gặp hắn, nói không chừng hắn lại học được cái gì. Đợi gặp rồi sẽ biết thôi.”
Ma Pháp Thánh Điện là một tòa cung điện to lớn. Từ kiến trúc có thể thấy mức độ nguy nga của nó. Thánh điện cao tới sáu tầng, cung điện to lớn này là kiến trúc cao nhất cả Gia Lăng quan. Chỉ tầng một độ cao đã hơn hai mươi mét. Phong cách kiến trúc cổ kính trang nhã, đỉnh tầng có hình sao sáu cánh to lớn. Xung quanh sao sáu cánh là các luồng sáng đại biểu các loại thuộc tính ma pháp, xoay tròn quanh sao sáu cánh, chắc là pháp trận đặc biệt nào đó.
Đi vào Ma Pháp Thánh Điện là một đại sảnh cực rộng rãi. Khung đỉnh cao lớn, trang sức hoa lệ, xa hoa mà không tục tằng. Có thể tùy thời thấy dấu hiệu ma pháp. Vách tường xung quanh đều tràn đầy văn tự tinh linh cao cấp. Đi vào nơi này, có thể rõ ràng cảm giác các loại nguyên tố thuộc tính trong không khí dao động mạnh hơn bên ngoài trên gấp đôi. Chẳng qua vì là các loại thuộc tính nên có chút hỗn loạn.
Nhưng nguyên tố ma pháp dính đặc cũng đủ cho người cảm giác rung động. Người bình thường vào đây, sẽ cảm nhận được không khí khác với chỗ khác.
Mé bên trong đại sảnh có sáu pho tượng to lớn. Hai pho tượng tận cùng bên trong có màu vàng và đen. Bên ngoài chút là bốn pho tượng, lam, đỏ, vàng chanh, xanh. Sáu pho tượng hình dạng khác nhau. Pho tượng vàng và lam là nữ giới, bốn pho tượng còn lại là nam giới.
Sáu pho tượng này là sáu vị thần nguyên tố mà Ma Pháp Thánh Điện thờ phụng, đại biểu cho thủy, hỏa, thổ, phong, quang minh và hắc ám.
Ma pháp sư thuộc tính khác nhau, không chỉ có sáu loại thuộc tính này, còn có số ít như thuộc tính lôi điện, băng. Nhưng Ma Pháp Thánh Điện cho rằng tất cả thuộc tính khác lấy sáu thuộc tính nguyên tố làm cơ sở, vậy nên sáu nguyên tố này chính là căn bản của tất cả ma pháp. Thần Nguyên Tố chính là thần linh tối cao họ tôn thờ.
Ba người Long Hạo Thần biết quy tắc Ma Pháp Thánh Điện, cùng tiến lên trước khom người hành lễ hướng sau pho tượng.
Khoảnh khắc này xuất hiện hình ảnh kỳ lạ. Pho tượng Quang Minh Nữ Thần bên trong sáng lên một cái, tỏa ra ánh vàng nhu hòa.
Phí trưởng lão kinh ngạc. Nên biết rằng sáu pho tượng nguyên tố không phải tùy tiện đặt tại đây, thật sự là sáu vị Thần Nguyên Tố để lại thần tích trên thế giới này. Các tiền bối Ma Pháp Thánh Điện nghĩ hết cách mới tụ tập lại thần tích cùng một chỗ, tập trung trong Ma Pháp Thánh Điện. Kết giới cường đại của Gia Lăng quan lấy sáu pho tượng làm cột trụ. Có thể nói, sáu pho tượng cùng một chỗ chính là thần khí toàn thuộc tính, là báu vật quý nhất của Ma Pháp Thánh Điện.
Lúc này, pho tượng đại biểu cho Quang Minh Nữ Thần tỏa ánh sáng, ý nghĩa bị lực lượng tương đồng dẫn động. Lúc trước Phí trưởng lão luôn quan sát ba người Long Hạo Thần, mới rồi họ không hề làm cái gì!
Đây là sao?
Điều khiến Phí trưởng lão giật mình còn ở phía sau. Pho tượng Quang Minh Nữ Thần tỏa ánh sáng vàng nhu hòa dần tụ tập hóa thành cột sáng vàng bao phủ Long Hạo Thần, khiến Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp trên người hắn tỏa ánh sáng da cam càng thêm chói mắt lung linh.
Trong đại sảnh Ma Pháp Thánh Điện không chỉ có vài người họ! Còn có người khác. Khi pho tượng Quang Minh Nữ Thần hiển lộ thần tích thì họ lập tức bị tất cả chú ý.
Long Hạo Thần không ngờ rằng sẽ xảy ra tình trạng như vậy. Bị ánh sáng vàng bao phủ, Quang nguyên tố ấm áp xuyên qua cơ thể hắn, nói không nên lời thoải mái. Trong cảm nhận của hắn, pho tượng Quang Minh Nữ Thần tựa như người mẹ an ủi con mình. Sẽ không tăng thực lực cho hắn nhưng xoa dịu tâm linh hắn.
Quang nguyên tố từ Quang Minh Nữ Thần tỏa ra rất kỳ lạ, không có linh lực dao động nhưng cực kỳ tinh thuần. Tâm linh Long Hạo Thần lần nữa được thanh tẩy, tựa như lúc hắn được đến Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn.
Đây chính là cơ hội tốt không thể cầu! Linh lực có thể thông qua không ngừng nỗ lực tu luyện, nhưng muốn tiêu trừ tạp chất trong lòng thì khó hơn luyện linh lực rất nhiều. Nhất định phải lấy tâm tình bình thản tu luyện thời gian dài mới làm được. Đối với Long Hạo Thần là con trai quang minh thì nội tâm càng tinh thuần, cảm giác với Quang nguyên tố càng biến mạnh. Dù là tu luyện hay sử dụng kỹ năng sẽ có hiệu quả tốt hơn.
Pho tượng Quang Minh Nữ Thần không tỏa sáng quá lâu, chỉ mười giây thì ánh sáng tắt, mọi thứ trở về bình thường.
Nhưng chỉ giây lát ngắn ngủi, trong đại sảnh Ma Pháp Thánh Điện có ít nhất mười mấy ma pháp sư dừng chân xem xét, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
Mắt thấy ánh sáng vàng biến mất, Phí trưởng lão bước nhanh tới bên cạnh Long Hạo Thần, sốt ruột hỏi.
“Tôn kính Thánh kỵ sĩ trưởng, mới, mới rồi sao người làm được vậy? Thật khó thể tin tưởng.”
Lúc này Long Hạo Thần cũng tỉnh lại khỏi cảm giác thoải mái tẩm trong Quang nguyên tố. Hắn lắc đầu nói.
“Tôi không làm gì hết. Dường như mọi thứ cứ tự nhiên xuất hiện, loại hiện tượng này đặc biệt lắm sao?”
Phí trưởng lão không hề chần chờ nói.
“Dĩ nhiên là rất đặc biệt. Lần trước pho tượng nguyên tố hiện thần tích là khi điện chủ kế vị. Điện chủ đại nhân là sứ giả phong nguyên tố. Khi đó pho tượng Thần Phong Nguyên Tố xuất hiện thần tích giống như người bây giờ vậy. Năm đó tôi có vinh hạnh theo lão sư chứng kiến hình ảnh ấy. Nếu tôi nhớ không lầm, thần tích đó chỉ kéo dài vài giây, không lâu bằng của người. Người xác định thật sự không làm cái gì ư?”
Long Hạo Thần lắc đầu nhưng không nói gì thêm. Ma pháp sư xung quanh không hề tản ra, tất cả đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm Long Hạo Thần.
Trong đó một nữ ma pháp sư tuổi trẻ tiến lên vài bước, không hề khách sáo nói.
“Ngươi đại biểu Kỵ Sĩ Thánh Điện thị uy với chúng ta ư?”
Bộ dáng nữ ma pháp sư này rất đẹp, vóc người thon dài, áo choàng ma pháp sư màu xanh càng hiện ra gọn gàng. Cột tóc xanh bao lấy mái tóc dài màu đen, cột tóc khảm viên bảo thạch xanh hình thoi, tay phải cô nắm pháp trượng. Pháp trượng màu xanh trong suốt, tựa như khối thủy tinh xanh. Đỉnh trượng khảm một viên bảo thạch cỡ trứng vịt, kỳ lạ là bảo thạch trong suốt này có luồng gió xanh không ngừng xoay vòng, tựa như trong bảo thạch cất giữ vòi rồng vậy.
Long Hạo Thần nhướng mày, trầm giọng nói.
“Lục Đại Thánh Điện là một nhà, cùng là Liên Minh Thánh Điện. Vị ma pháp sư này, xin ăn nói cẩn thận.”
Thiếu nữ ma pháp sư không thèm để ý Long Hạo Thần, nói với Phí trưởng lão.
“Trưởng lão, tôi phải báo cho lão sư chuyện vừa rồi.”
Phí trưởng lão gật đầu, nói.
“Vừa lúc, tôi định đi tìm điện chủ đại nhân. Cô nói với điện chủ, Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng Kỵ Sĩ Thánh Điện đã đến.”
“Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng? Biết rồi.” Thiếu nữ ma pháp sư thậm chí không chào hỏi Long Hạo Thần, lập tức xoay người rời đi.
Vài ma pháp sư khác cũng tản ra.
Phí trưởng lão có chút áy náy nói với Long Hạo Thần.
“Xin lỗi, Thánh kỵ sĩ trưởng, Đàm Hoàn đã thất lễ, tôi thay cô ta xin lỗi người.”
Hàn Vũ lạnh lùng nói.
“Cô ta là ai? Thất lễ với Thánh kỵ sĩ trưởng chúng tôi như vậy, chuyện này chúng tôi nhất định sẽ báo cáo hướng Liên Minh.”
Phí trưởng lão cười khổ nói.
“Cô gái này cả tôi cũng không cai quản được. Cô ta là đệ tử đích truyền của điện chủ đại nhân, là đệ tử duy nhất, luôn mắt cao hơn đầu, tên là Đàm Hoàn. Đã mười sáu tuổi vẫn chưa có hôn ước. Nhưng cô ta có tư cách kiêu ngạo, tuổi nhỏ vậy đã có tu vi cấp bảy bậc ba. Cô ta cùng với Hiên Viên Viêm, Lâm Hâm là tam anh tài tuổi trẻ Ma Pháp Thánh Điện, đều là trong vòng ba mươi tuổi đạt tới cấp bảy.”
Hàn Vũ vui mừng nói.
“Lâm Hâm cũng đã đột phá cấp bảy? Vậy tốt quá rồi. Đoàn trưởng, chúng ta có thể…”
Y vừa nói đến đây liền bị Long Hạo Thần liếc mắt ý bảo im miệng. Hàn Vũ nhận ra mình lỡ lời, vội vàng câm miệng.
Nhưng y kêu lên đoàn trưởng khiến Phí trưởng lão chú ý. Lúc trước Hàn Vũ có nói y và Lâm Hâm là đồng bạn một đội Săn Ma Đoàn. Y kêu Long Hạo Thần là đoàn trưởng, chẳng phải nói lên mấy người họ là cùng đội Săn Ma Đoàn? Mỗi một lần tuyển chọn Săn Ma Đoàn đều có giới hạn tuổi tác. Nếu Long Hạo Thần là đoàn trưởng của họ, dù tuổi lớn hơn cũng sẽ không cách biệt bao nhiêu.
Nhưng hắn mặc là Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp đại biểu cho cường giả thấp nhất là cấp tám! Hơn nữa trong kỵ sĩ cấp tám, có thể trở thành Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ đều là người giỏi nhất, thậm chí rất có thể là Thần Thánh kỵ sĩ cấp chín.
Lấy tuổi cỡ như Hàn Vũ, Lâm Hâm trở thành một Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ, đây hoàn toàn là không thể nào. Ít nhất trong lòng Phí trưởng lão tuyệt đối không tin sẽ có thiên tài như vậy xuất hiện. Hơn nữa Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ này còn là Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng, mặc Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp cấp sử thi, nên là cường giả mạnh nhất trong Thích Khách Thánh Điện. Cần cống hiến to lớn cho Kỵ Sĩ Thánh Điện mới có thể lấy được vinh dự này. Thánh kỵ sĩ trưởng trước kia là Hàn Khiếm, nay là người phát ngôn của điện chủ Kỵ Sĩ Thánh Điện, minh chủ Liên Minh Dương Hạo Hàm.
Nhưng Phí trưởng lão không hỏi ra nghi ngờ trong lòng. Một là vì địa vị của ông chưa thể sánh ngang với Long Hạo Thần, hai là không tiện dò hỏi bí mật của người ta. Quang thuộc tính Long Hạo Thần đã chứng minh hắn không thể nào là nội gian.
Theo trưởng lão dẫn dắt, ba người Long Hạo Thần được mang tới tầng hai Ma Pháp Thánh Điện, ở trong ba căn phòng.
Ba người Long Hạo Thần một đường mệt mỏi, đơn giản tắm rửa, ăn chút đồ ăn Ma Pháp Thánh Điện đưa tới, ba người tụ tập trong phòng Long Hạo Thần.
“Ma Pháp Thánh Điện đối với chúng ta không tốt lắm nhỉ!” Long Hạo Thần mỉm cười nói.
Hàn Vũ cáu kỉnh bảo.
“Đâu chỉ không tốt, chính xác hơn là đối địch.”
Long Hạo Thần nhíu mày, trầm giọng nói.
“Không ngờ quan hệ giữa Ma Pháp Thánh Điện và Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta đã biến căng thẳng như vậy. Cứ tiếp tục thế này chỉ sợ mai sau xảy ra chuyện lớn. Hiện tại cường địch còn đang bên ngoài, nếu kết thúc chiến tranh rồi vẫn giống thế, vậy thì không cần ma tộc công kích, nội bộ Liên Minh chúng ta tự động sụp đổ.”
Hàn Vũ gật đầu nói.
“Mâu thuẫn giữa Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta và Ma Pháp Thánh Điện đã có từ lâu. Gần như mỗi lần so tài định xếp hạng thánh điện thì chung kết đều là hai thánh điện chúng ta giằng co. Ma Pháp Thánh Điện luôn bị chúng ta đè ép, họ cam tâm tình nguyện mới là kỳ. Thế nên trong các công việc tại Liên Minh, tuy không nói là đối đầu với chúng ta nhưng quan hệ không quá tốt.”
Long Hạo Thần nói.
“Đợi Lâm Hâm đến rồi nói tiếp. Nghe ý của Phí trưởng lão mới rồi thì hiện giờ thân phận của Lâm Hâm trong Ma Pháp Thánh Điện không thấp, hy vọng anh ta có thể hòa giải vài phần.”
Đang lúc họ nói chuyện thì bên ngoài truyền đến thanh âm cung kính.
“Thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân, điện chủ mời ngài.”
Ba người Long Hạo Thần liếc nhau, cùng đứng dậy.
Ngoài cửa, một thanh niên ma pháp sư chờ tại đó, trông thấy Long Hạo Thần lập tức làm động tác mời.
Khi Thải Nhi và Hàn Vũ muốn theo sau thì bị ma pháp sư cản lại.
“Xin lỗi hai vị, điện chủ chỉ muốn gặp Thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân.”
Vốn Hàn Vũ đã nhịn tức no bụng, giờ bị ngăn cản định bùng nổ thì Long Hạo Thần lấy lại tinh thần lắc đầu với y, Hàn Vũ đành nén giận.
“Các người về phòng nghỉ ngơi trước đi, tôi đi chốc lát sẽ quay về, nói không chừng lát nữa Lâm Hâm sẽ tới tìm.”
Long Hạo Thần đi theo ma pháp sư thẳng tới đỉnh tầng Ma Pháp Thánh Điện. Lối vào đỉnh tầng là cánh cửa ánh sáng cao đến ba mét.
Đi qua cửa ánh sáng, Long Hạo Thần giật nảy người.
Sau cánh cửa là một không gian cực kỳ rộng lớn, ít nhất lớn hơn bên ngoài trông thấy Ma Pháp Thánh Điện nhiều. Nguyên tố ma pháp dao động càng thêm dính đặc và tinh thuần.
Đại sảnh to lớn đến vài trăm mét, xung quanh là các cánh cửa. Chính giữa đại sảnh có một ngôi sao sáu cánh lấp lóe ma pháp. Thanh niên ma pháp sư dẫn Long Hạo Thần tới góc sao sáu cánh, nói.
“Xin ngài bước lên ma pháp trận, là có thể tiến vào phòng làm việc của điện chủ đại nhân.”
Long Hạo Thần hơi tò mò hỏi.
“Tầng này là chỗ nào vậy?”
Thanh niên ma pháp sư nói.
“Mỗi một gian phòng nơi đây đều là sân đấu luyện, còn là chỗ ở của một ít ma pháp sư cấp cao. Chỉ có tiền bối tu vi cỡ Thánh Ma Đạo Sư trở lên mới ở đây được.”
Long Hạo Thần trông thấy sự kiêu ngạo trong mắt thanh niên ma pháp sư. Hắn không nói gì, bước ra một bước, tiến vào ma pháp trận sao sáu cánh.
Ánh sáng chợt lóe, ngay sau đó hắn đã đi tới một không gian riêng biệt.
Xung quanh là ánh sáng sáu nguyên tố quang, thủy, hỏa, thổ, phong, quang minh, hắc ám, hơi thở nồng đậm ập vào mặt. Chỉ nhờ vào thị giác thì không cách nào xuyên qua ánh sáng vặn vẹo này. Long Hạo Thần mở ra tinh thần lực mới mơ hồ cảm nhận dường như đây là một không gian riêng, chẳng qua có tia liên hệ mỏng manh với không gian của mình.
“Tinh thần lực rất mạnh. Nếu Thánh kỵ sĩ trưởng muốn trở thành một ma pháp sư thì thành tựu nhất định sẽ khiến người chấn kinh.” Vang lên thanh âm già nua.
Ánh sáng vặn vẹo xung quanh đột nhiên biến đổi, một ông lão mặt tươi cười xuất hiện trước mắt Long Hạo Thần. Cảnh tượng hư ảo cũng biến chân thực.
Ông lão này mặc áo choàng xanh mộc mạc. Bề mặt áo choàng không có chút nguyên tố dao động, trong tay cũng không có pháp trượng, thoạt nhìn chỉ là ông già bình thường mà thôi. Dáng người không cao, bụng lại không nhỏ, thân thể mập mạp hợp với khuôn mặt tươi cười cho người cảm giác thân thiện.
Bên cạnh ông lão chính là ma pháp sư phong hệ Đàm Hoàn lúc trước Long Hạo Thần từng gặp. Lúc này cô dùng ánh mắt hơi cảnh giác nhìn chằm chằm Long Hạo Thần.
“Xin chào Lý điện chủ. Tôi là Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng Kỵ Sĩ Thánh Điện, Kim Tinh số mười hai. Đây là thư tín long điện chủ Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng tôi gửi đến ngài.” Nói xong hắn khom người hành lễ với Lý điện chủ.
Điện chủ mập mạp Ma Pháp Thánh Điện có tên là Lý Chính Trực, cái tên cực nhà quê nhưng thực lực mạnh số một số hai trong toàn Liên Minh. Tuyệt đối đừng tưởng bề ngoài ông thân thiện thì người hiền lành, kỳ thực trong cường giả đứng đầu Liên Minh, ông cứng rắn nhẫn tâm nhất.
Năm đó ông từng một mình xâm nhập lãnh địa ma tộc, trước sau thi triển cấm chú ở sáu hành tỉnh ma tộc. Ma Thần Hoàng giận dữ, mời Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi tư truy sát ông vạn dặm, gần như xuyên qua cả ma tộc. Ai thắng ai bại không thể nói rõ, nhưng ít nhất điện chủ Lý Chính Trực còn đang lành lặn. Điều này khiến ông thành danh, thúc đẩy ông trở thành người cầm quyền đương thời của Ma Pháp Thánh Điện.
Nhìn Long Hạo Thần khom người, mắt Lý Chính Trực lộ ra tia sâu thẳm, mỉm cười nói.
“Thánh kỵ sĩ trưởng không cần khách sáo.”
Nói xong ông nâng lên tay phải, có thể trông thấy luồng sáng xanh lan tràn hướng Long Hạo Thần. Thoạt nhìn là muốn dìu hắn, nhưng khi ánh sáng xanh đánh vào người Long Hạo Thần, động lực thúc đẩy mạnh mẽ khiến Long Hạo Thần kinh ngạc.
Ông ta đang thử mình? Bản thân Long Hạo Thần không có lòng háo thắng, nhưng làm Thánh kỵ sĩ trưởng Kỵ Sĩ Thánh Điện, lúc này hắn không thể nhát gan lùi lại.
Thân thể nhúc nhích, khí thế của Long Hạo Thần thoáng chốc biến đổi. Một tầng sáng vàng nhạt từ Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp lan tràn ra, có tiếng kêu ù ù khe khẽ.
Hình ảnh kỳ diệu xuất hiện. Lúc luồng sáng xanh đánh vào người Long Hạo Thần thì hết sức đẩy hắn, nhưng khi tầng sáng vàng xuất hiện trên người Long Hạo Thần, lực đẩy biến thành bao trùm cả người Long Hạo Thần. Sắc xanh và vàng giao nhau, thoạt nhìn huyễn lệ mà không có gì khác thường.
Nữ ma pháp sư Đàm Hoàn đứng một bên trợn tròn mắt. Đây là lần đầu tiên cô thấy người dùng cách này hóa giải thử nghiệm của lão sư. Tuy Long Hạo Thần là kỵ sĩ quang thuộc tính, nhưng bây giờ cho cô cảm giác tựa như dung nhập vào linh lực phong hệ Lý Chính Trực phóng ra, hai bên không phân chia rồi lại tách biệt rõ ràng. Linh lực của Lý Chính Trực hiển nhiên không thể đẩy được Long Hạo Thần.
“Giỏi.” Lý Chính Trực khen ngợi, nói. “Bất động như núi, ngưng như đá, linh lực nội uẩn. Nếu ta không cảm giác sai, kỹ năng này của Thánh kỵ sĩ trưởng chắc là tự sáng chế. Lợi dụng nguyên tố cộng hưởng tần suất hòa cùng linh lực phong hệ của ta, do đó khiến linh lực không hề có lực công kích của ta dung hợp với linh lực của ngươi. Càng khiến ta kinh ngạc là kỹ năng này có thể kết hợp với Thần Ngự Thuẫn, hơn nữa dùng thân thể sử dụng, thật khiến người thán phục! Xem ra Kỵ Sĩ Thánh Điện lại xuất hiện một vị cường giả tuyệt thế, khiến người hâm mộ.”
Long Hạo Thần cung kính nói.
“Lý điện chủ quá khen. Người tài giỏi tựa như biển rộng, tôi chẳng qua là chiếc thuyền nhỏ.”
Hắn nói lời này hoàn toàn phát ra tận đáy lòng. Tuy hắn dùng Quang Chi Đãng Dạng bản tiến hóa chống lại linh lực của Lý Chính Trực trùng kích, nhưng linh lực đó tựa như biển rộng mênh mông bao phủ lấy hắn. Muốn lao ra khỏi đó trừ phi hắn dùng kỹ năng cực mạnh trùng kích mới được.
Lý Chính Trực cười ha ha nói.
“Tới đây, để ta xem lão Long viết cái gì.” Nói rồi ông vẫy tay hướng Long Hạo Thần, một luồng sáng xanh biến thành hình dây nhẹ vòng quanh quyển trục trong tay Long Hạo Thần, khẽ giật, quyển trục bay hướng ông.
Tận mắt nhìn thấy mới biết, tuy thi triển linh lực rất ít nhưng dùng linh lực tựa như con rắn di chuyển tự nhiên nhưng không có chút linh lực tán ra ngoài, căn bản là tiêu hao cường độ linh lực. Lực khống chế này Long Hạo Thần đó giờ ít thấy. Mới biết người có tiếng tăm không phải giá áo túi cơm. Thực lực của Lý điện chủ cho hắn cảm giác sâu sắc khó lường.
Lý Chính Trực nâng tay liên tục chỉ vào quyển trục, không cần Long Hạo Thần hướng dẫn cách mở thì quyển trục đã tự mở ra. Đừng coi thường ông chỉ vài cái nhìn như đơn giản kỳ thật là một ma pháp mở pháp trận quyển trục. Hơn nữa pháp trận này do chính Thần Ấn kỵ sĩ Long Thiên Ấn chế tạo.
Lại thêm Long Hạo Thần có thể cảm nhận rõ ràng Lý Chính Trực không hề cố ý khoe khoang, ông rất tự nhiên dùng linh lực làm các việc hằng ngày. Vậy nên ông mập như thế cũng là dễ hiểu. Linh lực gần như giúp ông làm hết mọi việc, thân thể không nhúc nhích dĩ nhiên sẽ tích mỡ, béo là bình thường.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa