Hoài nghi là một tên phản bội, bởi nó khiến bạn sợ hãi không dám liều mình, vì thế bạn đánh mất cơ may thành công của mình.

William Shakespeare

 
 
 
 
 
Tác giả: Cửu Hanh
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Vương
Số chương: 1351
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1094 / 13
Cập nhật: 2017-09-14 13:05:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 519 : Bằng Vào Cái Này Đủ Chưa?
ương nhiên Đường Tuấn, Phương Thiếu Khanh không thể thua không có nghĩa là thờ ơ, vì nguy hiểm thì thăm dò là được.
Đường Tuấn lạnh nhạt hỏi:
- Chính là hắn?
Chu Hạo Phi đứng bên cạnh nhìn Trần Lạc chằm chằm, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Đúng vậy! Là hắn, chính là hắn dùng thủ đoạn tồi tệ ám toán ta!
Có vẻ Chu Hạo Phi là người dám chơi không dám chịu, nên dù thua gã vua oan đối phương để lấy lại mặc mũi cho mình.
Đường Tuấn trầm giọng hỏi:
- Ngươi là Tiêu Du Tử?
Vân vụ bao phủ Đường Tuấn cho người cảm giác bí ẩn.
Đường Tuấn hỏi ra thắc mắc trong lòng mình và của nhiều người. Một số người căng thẳng. Phía xa, Hiên Viên Đồng, Trịnh Thiên Kỳ cũng vậy, biểu tình tràn ngập mong chờ.
Mọi người tập trung nhìn chằm chằm thanh niên gầy guộc, khuôn mặt bình thường.
Trần Lạc là người tùy ý, ai nói gì thì là cái đó. Ngươi nói ta là Tiêu Du Tử thì ta là Tiêu Du Tử, ngươi nói không phải thì ta không phải. Trần Lạc lười phản bác, càng sẽ không chứng minh cái gì. Nhìn ánh mắt mong chờ của các trận sư lang thang, Trần Lạc cảm thấy nếu hắn không đứng ra thì không nói nổi. Cho nên Trần Lạc gật đầu xem như đồng ý.
Thấy Trần Lạc gật đầu, nhiều người ngây ngẩn. Đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm, Dạ Thất Nương biết 'sự thật' rất bất ngờ, nhíu chặt mày. Thanh niên rõ ràng là hàng giả nhưng vẫn cứng đầu thừa nhân, không nhìn xem bây giờ là tình huống gì? Nhiều người tỏ rõ muốn gây sự với ngươi mà ngươi còn thừa nhận? Chán sống rồi sao?
Thanh Quân không nhịn được răn dạy nói:
- Đồ ngốc, bây giờ là lúc nào ngươi còn giả mạo Tiêu Du Tử? Không muốn sống sao?
Thanh Quân đứng ra nói với Đường Tuấn:
- Đường Tuấn ca ca hiểu lầm rồi, chuyện không như ca ca nghĩ.
- Thanh Quân, ta hy vọng nàng đừng xen vào chuyện này.
- Không phải, ca ca thật sự hiểu lầm! Tên này căn bản không phải Tiêu Du Tử, hắn hoàn toàn là giả mạo, hơn nữa trong Thiên Khải tửu lâu người đánh bại sư đệ Chu công tử của ca ca không phải hắn mà là người khác.
Lời của Thanh Quân khiến toàn trường xôn xao. Thanh Quân có ý gì? Nếu thanh niên này không phải là Tiêu Du Tử thì nhiều người cũng tin, nhưng bảo người đánh bại Chu Hạo Phi trong Thiên Khải tửu lâu không phải hắn thì hơi lố. Dù sao nhiều người có mặt tại hiện trường. Có người nêu chất vấn.
Đặc biệt là Chu Hạo Phi, gã tức giận quát:
- Tiểu thư, nàng có ý gì? Chẳng lẽ nàng cho rằng Chu Hạo Phi bị mù mắt, không biết mình thua ai sao?
Người nêu chất vấn không chỉ trận sư chính tông còn có trận sư lang thang. Phái hệ lang thang khó khăn lắm mới ra một vị cao thủ giờ bị người ta nói là giả mạo, hỏi sao trận sư lang thang chấp nhận được?
- Ta không có lừa các ngươi. Chuyện là vầy, hắn tên là Tiểu Hữu Tử, không phải Tiêu Du Tử, chỉ có tên giống nhau. ở Thiên Khải tửu lâu hắn bị người sai khiến, làm bộ, người thật sự hành động không phải hắn mà là người khác. Hắn là con rối bị người lợi dụng.
Thật không? Có đúng không?
- Nếu không tin thì các ngươi hãy hỏi Dạ tỷ đi.
Mọi người lập tức nhìn hướng Dạ Thất Nương, ai đều biết nàng là đại chấp sự của trận pháp công hội, lời nàng nói rất có sức thuyết phục.
- Thanh Quân nói đúng, hắn giả mạo Tiêu Du Tử, người đánh nhau trong Chu Hạo Phi không phải hắn. Không biết kẻ đó là ai, nên các vị mặc kệ các ngươi tìm Tiêu Du Tử hay ôm bất bình cho Chu Hạo Phi đều tìm nhầm người. Hắn chỉ là người bị hại bị người lợi dụng, ta dùng nhân cách của mình bảo đảm cho hắn. Hy vọng mọi người đừng tìm hắn gây chuyện nữa.
Nếu lời Thanh Quân nói còn khiến vài người nghi ngờ, khi Dạ Thất Nương đại chấp sự của trận pháp công hội, nhân vật nổi tiếng đẳng cấp thế giới chứng thực, còn bảo đảm với nhân cách của mình thì đám trận sư đông nghẹt trước cửa Thanh Đế thành trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ từ nghi ngờ đến dần tin tưởng sự thật.
Thì ra thanh niên này thật sự chỉ là người giả mạo Tiêu Du Tử, là con rối bị người lợi dụng. Trong Thiên Khải tửu lâu người đánh bại Chu Hạo Phi không phải là hắn.
Các trận sư lang thang không chấp nhận được kết quả này, bọn họ buồn bực, tức giận. Vốn khi trận sư lang thang đang suy sụp đột nhiên xuất hiện quỷ tài Tiêu Du Tử, mọi người nâng hắn làm thần tượng để tôn sùng. Ai biết đó là hàng giả.
Ngươi nói đi, ngươi giả mạo Tiêu Du Tử thì thôi, bây giờ đánh bại Chu Hạo Phi cũng là giả, kết quả mọi người tôn sùng một con rối. Hỏi sao trận sư lang thang chấp nhận được?
So sánh thì đám trận sư phái hệ chính tông rất vui vẻ, một số người vui sướng khi người gặp họa gào la rằn:
- Phái hệ lang thang các ngươi vênh váo đúng không? Ra một Tiêu Du Tử còn đánh bại thiên tài Chu Hạo Phi của chúng ta, kết quả thế nào? Chẳng những Tiêu Du Tử giả mạo mà đánh bại Chu Hạo Phi cũng là giả. Cho các ngươi vênh váo!
Trận sư phái hệ chính tông bắt lấy cơ hội nhục nhã phái hệ lang thang thậm tệ.
phái hệ lang thang không chịu thua, phản kích rằng:
- Cái tên này đúng là giả mạo Tiêu Du Tử, đúng là hắn không đánh bại Chu Hạo Phi nhưng các ngươi đừng quên người ẩn sau bóng tối cũng là một vị trận sư lang thang. Cho nên cuối cùng thiên tài Chu Hạo Phi của các ngươi vẫn bị cao thủ phái hệ lang thang chúng ta đánh bẹp dí như con chó.
- Mặc kệ thanh niên này có phải là Tiêu Du Tử hay không, không thể phủ định sự thật Chu Hạo Phi thua trận sư lang thang. Cho nên phái hệ chính tông các ngươi có gì đáng mừng?
Khi phái hệ lang thang phản bác lại như vậy, trận sư chính tông ngậm miệng như hến.
Phía xa, 71 như gió như mưa đứng lặng trong không trung, khuôn mặt xinh đẹp hờ hững, đôi mắt sâu thẳm tràn ngập thât vọng. Đúng vậy, Hiên Viên Đồng rất thất vọng. Dù lúc trước Hiên Viên Đồng đã nghi ngờ, có chuẩn bị tâm lý sẵn, nhưng khi sự thật vén màn thì nàng vẫn không kiềm được vô cùng thất vọng.
- Ài, quả nhiên tên này là đồ giả. Ta nên nghĩ ra ngay từ trước, không nên hy vọng sẽ có kỳ tích.
Trịnh Thiên Kỳ, Mộ Ngân cảm thấy vô cùng buồn bã.
Trông Tiếu Tinh Hoa khá vui vẻ, hay đút cho con diều hâu đậu trên vai ăn.
Tiếu Tinh Hoa cười nói:
- Thật khiến người thất vọng, nếu tên này là Tiêu Du Tử ta còn định luận bàn với hắn một chút, ai ngờ là đồ giả, mất hứng. Không biết Tiêu Du Tử có gì đáng để giả mạo, chẳng qua là trận sư lang thang cố ý ra vẻ, là hư danh, bị vài người phóng đại lên.
Phái hệ lang thang, phái hệ chính tông đấu võ mồm gay gắt. Dạ Thất Nương giữ trật tự. Bạch Phiêu Phiêu khoanh tay liếc Trần Lạc.
Bạch Phiêu Phiêu lạnh nhạt châm biếm:
- Có phải bị vạch mặt trước mắt công chúng làm ngươi thấy rất mất mặt? Cho ngươi biết, bạn nhỏ, mất mặt mũi không là gì, còn hơn là mất mạng. Nếu chúng ta không nói ra sự thật chưa chắc hôm nay ngươi còn sống rời khỏi đây. Sau này đừng tài lanh nữa.
Mất mặt?
Có không?
Ít nhất Hạ Mạt không nhìn ra.
Thiên Vu Thiên Vu - Cửu Hanh Thiên Vu