Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Chương 183: Đánh Lén! Thải Nhi Gặp Nguy Hiểm [3]
Share by: MTQ - banlong.us
Không sai, Thải Nhi không né tránh mà chỉ làm động tác đơn giản như thế. Có thể thấy rõ, khi Lưỡi Hái Tử Thần từ không trung chém xuống, thân thể Thải Nhi bỗng dưng biến mất, Lưỡi Hái Tử Thần cũng biến mất, còn lại chỉ có đao phong to lớn.
Không khí xung quanh chớp mắt vặn vẹo, ánh sáng ma pháp khổng lồ bị gấp khúc chiết xạ bay tứ tán. Cùng lúc đó, đao phong to lớn đã phóng ra chém vào chùm ma pháp tạo thành một con đường.
Đây chính là sự cường đại của Lưỡi Hái Tử Thần, dù hiện giờ Thải Nhi chỉ mới có tu vi cấp bảy nhưng nhờ vào Lưỡi Hái Tử Thần, nàng có thể ở trong phạm vi nhỏ sinh ra uy lực giống như lĩnh vực. Đem tất cả công kích của kẻ đích áp súc, tập trung, sau đó một chiêu phá vỡ.
Lưỡi Hái Tử Thần có rất nhiều đặc tính, trong đó hai loại mạnh nhất chính là chém sắc như chém bùn và thanh tẩy.
Chém sắt như chém bùn không phải chỉ là nói thôi, hơi thở tử thần sắc bén cứng rắn chém rách tất cả ma pháp. Những ma pháp đối diện Lưỡi Hái Tử Thần không thể phát huy hiệu quả chồng chất nên có.
Thân thể Thải Nhi lại hiện ra, đôi cánh sau lưng rõ ràng lớn hơn rất nhiều đang vỗ đập mang theo thân thể nàng bay trở lại đầu tường. Dù nàng rất muốn xông vào đại quân ma tộc bên dưới chém giết đám ma tộc thi triển ma pháp, nhưng lý trí nói cho nàng biết không nên làm vậy.
Khi Thải Nhi sắp quay về đầu tường Khu Ma quan thì đột nhiên nàng chợt khựng lại. Ngay sau đó, nàng có cảm giác rơi vào chất lỏng dính đặc. Loại cảm giác này cực kỳ khó chịu, thân thể nàng thoáng chốc chậm chạp, ngay cả linh lực bản thân cũng bị trình độ cực lớn nghiền áp.
Đây là sao? Thải Nhi thầm kinh ngạc, bản năng rót linh lực vào Lưỡi Hái Tử Thần. Cùng lúc đó, luồng sáng đen thê lương rít gió lao tới, mục tiêu chính là giữa trán nàng.
Luồng sáng đen này đến cực nhanh, nhanh đến mức khiến người không kịp thấy rõ. Huống chi bây giờ cơ thể Thải Nhi đang bị kiềm chế, nàng muốn ngăn cản cũng không làm được.
Bị kẻ địch tập kích. Đây là suy nghĩ thứ nhất trong đầu Thải Nhi. Khiến nàng thầm chấn kinh là, lấy cảm ứng sát khí của Lưỡi Hái Tử Thần và linh cảm của nàng thế mà không phát hiện kẻ địch này tồn tại.
Suy nghĩ đó chỉ xẹt qua đầu nàng trong phút chốc. Nàng có thể làm chính là mau lẹ giơ ngang Lưỡi Hái Tử Thần chặn trước mặt.
*Đinh!!!*
Trong tiếng nổ chói tai, Thải Nhi chỉ thấy mình như bị cây chùy đập trúng. Nàng rên ra tiếng, miệng mũi trào máu.
Nàng nhờ vào uy lực của Lưỡi Hái Tử Thần, tuy có thể dùng lưỡi liềm chắn công kích từ kẻ địch, còn triệt tiêu hết thuộc tính xâm nhập trong đòn tấn công của đối phương. Nhưng dù là vậy, không thể hóa giải hết lực chấn đến từ linh lực cường đại như thực chất của đối thủ. Thải Nhi cảm giác nội tạng đảo lộn, đôi tay nắm lấy Lưỡi Hái Tử Thần bỗng chốc mất cảm giác. Đáng sợ nhất là, bị lực chấn mạnh vậy nhưng nàng không bay ngược ra sau, vẫn bị cảm giác dính đặc giam giữ. Công kích đợt hai của kẻ địch lại đến rồi.
Có thể nói Thải Nhi đã tới lúc chỉ mành treo chuông. Thông qua đợt công kích đầu tiên nàng liền phán đoán ra, kẻ địch đánh lén chính mình là cường giả cấp chín. Cũng chỉ có cường giả cấp chín dựa vào linh lực cường đại mới không bị nàng phát hiện, hơn nữa sinh ra lực công kích mạnh mẽ như thế. Cảm giác dính đặc chắc là lĩnh vực của đối phương.
Trên Khu Ma quan, Thánh Nguyệt luôn quan sát hành động của Thải Nhi. Đột nhiên trông thấy Thải Nhi tạm ngừng giữa không trung, ngay sau đó xuất hiện luồng sáng đen, Thánh Nguyệt liền biết có chuyện xấu.
Nhưng tất cả xảy ra thật quá nhanh, cho dù tu vi như ông muốn cứu Thải Nhi cũng không kịp.
Tiếng xé gió chói tai khiến chiến sĩ hai bên tạm dừng động tác. Tất cả giật mình trông hướng đầu tường Khu Ma quan, bầu trời tách ra một lỗ hổng lớn, lỗ hổng này còn liên tục lan tràn thẳng đến chỗ Thải Nhi.
Tấn công kẻ địch để nó lùi lại phòng ngự, đầu óc Thánh Nguyệt rất tỉnh táo phân tích ra. Đợt công kích thứ hai chắc chắn là Thải Nhi không thể ngăn cản, tốc độ của ông nhanh đến mấy cũng không thể ngăn chặn chiêu đó. Cho nên ông chỉ có thể tập trung mục tiêu vào người kẻ địch. Nếu chiêu kia giết chết Thải Nhi, vậy ông dốc sức ra một đòn đủ trọng thương kẻ địch.
Cùng lúc đó, không ai nghĩ tới là Thải Nhi không khoanh tay chịu chết. Đôi tay nàng đã tê rần, cơ thể bị lĩnh vực hạn chế, nhưng nàng vẫn làm ra hành động tự cứu.
Đáy mắt Thải Nhi xẹt qua tầng màu đen sâu thẳm, cơ thể nàng bỗng chốc biến mất.
Lưỡi Hái Tử Thần thoáng chốc phát ra sát khí âm trầm vô cùng khủng bố, khiến lĩnh vực dính đặc vô hình vô sắc bỗng nhiên bị chém ra một khe hở, Lưỡi Hái Tử Thần nhờ vào khe hở này chui ra ngoài.
Ra ngoài Thánh Nguyệt dự đoán là kẻ địch đánh lén Thải Nhi không thèm để ý đòn đánh của ông, lưỡi đao đen đợt tấn công thứ hai không thu lại mà rơi trên Lưỡi Hái Tử Thần.
Tiếng ma sát chói tai và tiếng va đập, Lưỡi Hái Tử Thần kịch liệt chấn động sinh ra tiếng ù ù điếc tai. Ngay lúc nó mới thoát khỏi lĩnh vực dính đặc, Thải Nhi đã bị chấn ra khỏi Lưỡi Hái Tử Thần.
Không sai, giây phút kia nàng dung nhập vào Lưỡi Hái Tử Thần, dung hợp thành một. Đây chính là một trong các năng lực cường đại của Lưỡi Hái Tử Thần. Trong thần khí có một không gian không lớn lắm, lúc nguy hiểm thì Thải Nhi có thể ẩn nấp trong đó để tránh né công kích cường đại của kẻ địch, nhờ vào độ cứng của Lưỡi Hái Tử Thần bảo vệ bản thân. Chính bởi vì có năng lực này nên Thánh Nguyệt mới yên tâm để Thải Nhi ra chiến trường xung phong liều mạng.
Nhưng mới rồi kẻ địch ra một chiêu kia quá mạnh, trực tiếp chấn Thải Nhi văng ra khỏi Lưỡi Hái Tử Thần.
Sắc mặt Thải Nhi vốn tái nhợt nay biến trắng bệch, bị kịch liệt chấn động thì không thể nào không bị thương. Nhưng đôi tay tê liệt đã hồi phục như thường, sát khí lạnh lẽo tựa như núi lửa phun trào bùng phát khỏi người nàng. Bầu trời xung quanh bỗng chốc biến tối đen, một bóng đen tràn ngập uy nghiêm chợt lóe sau lưng nàng. Ngay sau đó, một luồng sáng đen thê lương xẹt qua không trung.
Tử Thần Thất Tuyệt, Tuyệt thứ nhất, Tử Chi Thương.
Đối với một chiêu này thì Thải Nhi đã sớm nắm giữ hoàn mỹ. Khihơi thở tử thần khủng bố bùng phát ra, không gian xung quanh bỗng sụp đổ, kẻ địch đánh lén nàng rốt cuộc hiện ra từ trong không khí. Rõ ràng là một kẻ dáng người nhỏ gầy thoạt nhìn không khác gì nhân loại.
Toàn thân gã có chút hư ảo, nhưng khi gã xuất hiện thì cả người tràn ngập loại cảm giác quái dị.
Công kích của Thánh Nguyệt ở giữa không trung bị ngăn chặn, tiếng nổ ngập trời, một bóng dáng cao to xuất hiện tại đó. Thánh Nguyệt rất quen thuộc kẻ địch này, chính là trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần xếp thứ năm mươi hai, Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên, Hỏa Diễm Ma Khôi là tộc nhân của gã.
Cứng rắn chống lại Thánh Nguyệt hiển nhiên An Lạc Tiên chịu thiệt, chỗ ngực hiện vết thương sâu bốn tấc, nhưng rốt cuộc gã vẫn là ngăn được một kích dốc toàn bộ sức mạnh của Thánh Nguyệt.
Chỉ là An Lạc Tiên không ngờ rằng đồng bạn của gã không thành công đánh chết Thải Nhi, ngược lại còn bị phản công.
*Keng!*
Một tiếng vang thật lớn, ma tộc đen nhỏ gầy run bần bật, vũ khí trong tay trái biến thành mảnh vụn, nhưng vào giây phút quan trọng thì cơ thể bỗng từ một biến thành hai, trong đó một cái bị Tử Chi Thương nghiền thành phấn, cái khác thì nhanh chóng lùi ra sau năm mươi mét.
Đây là một kỹ năng giống với ve sầu thoát xác, dùng để hóa giải Tử Chi Thương. Hiển nhiên gã không muốn chống lại Lưỡi Hái Tử Thần của Thải Nhi. Cũng không phải lực công kích của Thải Nhi uy hiếp được gã, mà là không muốn bị lực lượng thanh tẩy cường đại ở bề mặt Lưỡi Hái Tử Thần xâm nhập.
“Đi!!!” Ma tộc màu đen khẽ quát một tiếng, bước ra một bước ẩn trong không khí.
Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên cũng không chậm trễ, thân thể tựa như sao băng quay trở về bản doanh ma tộc.
Thánh Nguyệt không đuổi theo mà là nhanh chóng chạy tới bên cạnh Thải Nhi, bảo vệ sau lưng chắt gái, ánh mắt cảnh giác dò xét xung quanh.
Không cần nghi ngờ, mới rồi đánh lén Thải Nhi là hai ma thần. Vì giải quyết Thải Nhi, không ngờ ma tộc đột nhiên cho hai ma thần ra tay, hơn nữa chúng thiếu chút nữa là thành công!
Thải Nhi thở hồng hộc. Ngăn cản kẻ địch tập kích, lại thi triển Tử Thần Thất Tuyệt, sinh ra tác dụng phụ cực lớn, nàng đã bị thương.
Ngay lúc Thánh Nguyệt chuẩn bị kiểm tra vết thương của Thải Nhi thì ánh mắt lộ ra giật mình.
Bởi vì một luồng sáng xanh từ phía xa lấy tốc độ kinh người bay hướng bên này, mục tiêu không phải đầu tường Khu Ma quan mà là con đường Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên định quay về bên ma tộc.
Đoàn sáng vàng này thật sự quá nhanh, quang thuộc tính đậm đặc tựa như mặt trời rơi xuống. Quang nguyên tố đậm đến cực điểm khiến bầu trời đều sáng ngời. Ma tộc bên dưới và nhân loại trên đầu tường Khu Ma quan đều nhịn không được nhìn hướng ánh vàng đột ngột xuất hiện.
Ánh sáng vàng từ chấm nhỏ biến thành bóng người chỉ mất nửa giây. Khi hắn cách An Lạc Tiên chưa tới trăm mét thì ánh sáng da cam tựa như suối phun bắn ra. Có thể trông thấy rõ một tấm thuẫn màu da cam đụng mạnh vào An Lạc Tiên.
Mắt Thánh Nguyệt bỗng nhiên sáng ngời, khoảnh khắc đã biến mất trong không khí. Trước khi biến mất, ông làm động tác ý bảo Thải Nhi lùi ra sau.
An Lạc Tiên chưa từng buồn bực như thế này. Mới rồi Thánh Nguyệt vì cứu chắt gái mà dốc hết sức ra một đòn không phải dễ ngăn cản. Tuy gã cũng là ma thần cấp chín nhưng xếp hạng năm mươi hai, có thể thấy tu vi trong đám ma thần khá là yếu, nội linh lực tương đương với nhân loại hơn mười vạn, không bằng Thánh Nguyệt nữa là, về mặt vũ khí thì càng thua xa.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu