Số lần đọc/download: 2605 / 15
Cập nhật: 2016-08-01 22:05:28 +0700
Chương 498: Bốn Loại Thủ Pháp
D
iệp Thiên Vân một mực vẫn chú ý tới nhất cử nhất động ở xung quanh, sau khi thủ tọa của Giới Luật viện nói xong, những tông sư bị nhốt trong hắc ngục trên mặt mỗi người đều có biểu tình khác nhau.
Buồn cười nhất chính là hai vị hòa thượng Thiếu Lâm bị nhốt ở trong đây, Huyền Danh và Huyền Y. Hai người đơn giản là mũi nghếch lên trời, căn bản không thèm nhìn bọn họ, bộ dạng như đang nói chuyện với trời.
Nghiêm Hành nhìn thấy vậy liền thấp giọng giới thiệu: "Huyền Danh và Huyền Y là hòa thượng rượu thịt có tiếng của Thiếu Lâm, có điều những năm nay bọn họ không hề làm chuyện xấu gì cả. Do bối phận tại Thiếu Lâm rất cao, thủ tọa các viện đều là sư đệ của bọn họ, cho nên không chút úy kỵ. Hai người ở Thiếu Lâm mấy chục năm, nhiều nhất chỉ phạm một số giới luật nhỏ. Bọn họ công khai phản đối hành vi của phương trượng Dũng Tín, còn tụ tập một số người cùng chung chí hướng, kết quả Dũng Tín thượng vị không lâu thì bắt đầu bài trừ dị kỷ, tống hai người vào hắc ngục.
Diệp Thiên Vân nghe xong những lời này mới minh bạch, chẳng trách lúc giao lưu vừa rồi, hai người này là oán hận Thiếu lâm nhiều nhất.
Thủ tọa Huyền Hoa của Giới Luật viện vẫy tay gọi mấy vị tuần tra sứ lại, đưa những vị tông sư này tới chỗ ngồi ở bên cạnh. Diệp Thiên Vân cũng ở trong đám người, chỉ đành theo họ đi tới ngồi trên băng ghế cách đó không xa, quay đầu lại nhìn, phát hiện phía sau mỗi người đều có hai tên tuần tra sứ, hơn nữa vẻ mặt vô cùng đề phòng.
Huyền Hoa hai tay hơi ấn xuống dưới nói: "Thời gian có hạn, các vị cũng đều không muốn lãng phí thời gian! Hai vị sư huynh, bắt đầu từ hai vị đi!"
Huyền Danh và Huyền Y nghe xong những lời này, lập tức đứng lên, có hai vị tuần tra sứ tiến lên trước, cởi còng tay xích chân cho họ.
Hai người hoạt động một chút, đá xích sang một bên, mặt mày trịnh trọng, Huyền Danh ôm quyền cao giọng nói: "Sư đệ, bọn họ bảo chúng ta bắt đầu, ngươi xuất thủ đi!"
Huyền Y mặt không chút biểu cảm, thân thể rất mềm mại lướt tới, hai người giao thủ với nhau.
Diệp Thiên Vân nhìn hòa thượng đứng sau thủ tọa Giới Luật viện. Trong tây cầm hai cái máy quay, đứng đó quay phim, trong lòng không khỏi có thêm mấy phần ấn tượng xấu đối với Thiếu Lâm. Nhốt tông sư các môn phái ở đây, sau đó lợi dụng loại thủ đoạn này để nghiêm cứu kỹ pháp các môn phái khác. Nếu như công bố trong giang hồ, không biết sẽ dẫn tới loại phản ánh gì.
Dời ánh mắt về phía Huyền Y và Huyền Danh phát hiện hai người bộ dạng rất hưởng thụ, hơn nữa mỗi quyền mỗi cước của bọn họ đều là án chiếu theo sáo lộ mà đánh, nào có phải là đang giao thủ, rõ ràng là đang tập thể dục theo nhạc của đài.
Đại trưởng lão Lý Duy Phong ngồi ở bên cạnh Diệp Thiên Vân vừa dùng mắt nhìn, vừa nói với Diệp Thiên Vân: "Nhóc con. Sư phụ của ngươi là vị nào của Hình Ý môn?"
Diệp Thiên Vân đã bái sư ở Hình Ý môn, lập tức trả lời: "Sư phụ của tôi là đại đệ tử đời thứ hai của Hình Ý môn, Ngũ Vĩ!"
Nghiêm Hành ở bên cạnh nghe vậy thì mắt nheo lại, kích động nói: "Ngũ Vĩ không ngờ lại là sư phụ của ngươi? Ta nhớ lần sau cùng gặp hắn, hắn hình như là đang nghiên cứu pháp thuật thần bí gì đó, tiểu tử đó cũng rất thú vị! Đúng rồi, công phu của hắn so với ngươi thì thế nào?"
Diệp Thiên Vân thấy vẻ mặt của Nghiêm Hành, liền biết rằng ông ta hiểu lầm, chỉ đành hàm hồ nói: "Công phu của sư phụ tôi thì giỏi hơn tôi một chút. Đáng tiếc năm ngoái đã bị thương..."
Lông mày Nghiêm Hành lập tức dựng đứng, nói: "Ai dám đả thương môn nhân của Hình Ý môn ta?"
Diệp Thiên Vân thật thà nói: "Là hai môn nhân của Võ Đang, có điều bọn chúng đã chết rồi!"
Nghiêm Hành nghe thấy người đả thương Ngũ Vị đã chết, tức giận nói: "Giỏi cho Võ Đang, những năm này không ngờ lại vươn tay dài đến vậy? Người có thù với Võ Đang trong hắc ngục không chỉ một người, không phải là không báo mà là thời cơ chưa tới!"
Diệp Thiên Vân cười cười coi như là trả lời rồi lại nhìn vào giữa sân. Lúc này hai vị hòa thượng Thiếu Lâm sớm đã lui xuống, thượng tràng là trưởng lão Thường Ba của Bát Cực môn, còn vị kia là Thanh Linh đạo nhân của Võ Đang. Hai người giao thủ cũng qua loa, căn bản là không lộ ra công phu thật. Thanh Linh đạo nhân của Võ Đang không ngờ lại đánh Thiếu Lâm La Hán quyền, còn trưởng lão của Bát Cực môn thì lại dùng Hình Ý quyền.
Nghiêm Hành thấy vẻ mặt nghi hoặc của Diệp Thiên Vân, liền nói: "Những người này đều không muốn để Thiếu Lâm học được công phu của mình, đánh đi đánh lại cũng chỉ là mấy chiêu đó, không có gì đáng xem cả. Một lát nữa khi ngươi thượng tràng, chỉ lấy hoạt động thân thể làm chủ, đừng khiến công phu hoang phế là được rồi!"
Diệp Thiên Vân gật đầu, xem ra tông sư ở nơi đây đều lấy quý trọng công phu của bản môn, không ai muốn để người khác học trộm cả.
Vốn cho rằng mọi người chỉ cợt nhả một lúc rồi về, nào ngờ Bàn Nhược đường chủ Huyền Chung chỉ vào hai người ở giữa sân, nhướn mày, nói: "Ta biết các vị sợ gì. Sợ Thiếu Lâm học lén công phu của các môn các phái. Hôm nay lão nạp rất cao hứng, muốn xem công phu chân chính của các vị!" Nói xong liền quay đầu lại nói với đệ tử đang quay phim: "Không cần quay, bỏ hai thứ đó xuống!"
Hai đệ tử ở đằng sau có chút ngạc nhiên, thấy thủ tọa Huyền Hoa của Giới Luật viện cũng gật đầu, chỉ đành bỏ công cụ quay phim xuống đất, lui sang một bên.
Huyền Chung mỉm cười, nói: "Các vị nếu vẫn chưa yên tâm, vậy ta chỉ đành che cả mắt mình lại!"
Người trong trường đều nghe ra vẻ châm chọc trong lời nói của hắn. Các vị ở đây đều là cao thủ cấp tông sư. Ai mà không có hỏa khí, huống chi người này là đường chủ Thiếu Lâm, lập tức nhao nhao bất mãn.
Trưởng lão Thường Ba của Bát Cực môn đứng dậy, cười lạnh nói: "Được, đã có người bồi tiếp, ta nguyện lên lĩnh giáo công phu của Bàn Nhược đường chủ!"
Huyền Chung thấy lời nói của mình có hiệu quả, vẻ mặt dương dương tự đắc, vừa muốn nói thì Nghiêm Hành đột nhiên cười lớn một tiếng, đứng dậy ngăn cản: "Đợi đã! Tôi muốn Huyền Chung đại sư biết rằng, hôm nay hắc ngục của chúng ta có một người mới tới!"
Sau khi tập trung được sự chú ý của mọi người, Nghiêm Hành mới chậm rãi nói: "Người mới này chính là đệ tử đắc ý của đời thứ ba Hình Ý môn chúng ta, nếu Huyền Chung Dại sư vui lòng thì xin chỉ điểm cho hắn một chút!"
Diệp Thiên Vân không khỏi ngây người, Nghiêm Hành không ngờ lại đột nhiên thay đổi chủ ý, trong nhất thời ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người hắn.
Trong đám tông sư lập tức có người khen hay, nói: "Không sai, hôm nay chúng ta cũng muốn xem công phu chân chính của Thiếu Lâm!" Lời này vừa được nói ra, lập tức nhận được sự hưởng ứng.
Huyền Chung vốn là muốn mượn cơ hội xuất thủ luận bàn một phen, không ngờ Nghiêm Hành lại chơi lại hắn, thế là bèn nhìn vào Diệp Thiên Vân, một hồi lâu vẫn chưa nói gì.
Nghiêm Hành vỗ vai Diệp Thiên Vân ở bên cạnh, thấp giọng nói: "Hiện tại là cơ hội hiếm có, xuất thủ không cần phải cố kỵ gì cả, hắn không dám đả thương ngươi đâu! Để ta xem xem công phu của ngươi rốt cuộc tới trình độ nào, còn biết đường mà dạy!"
Ha vị đại sư rượu thịt Huyền Danh và Huyền Y chỉ sợ thiên hạ không loạn, Huyền Danh liền lên tiếng: "Sao hả sư đệ, ngươi nếu không dám thì đổi cho Huyền Hoa sư đệ đi, ta thấyg lần này thắng phụ khẳng định là năm năm!"
Huyền Hoa ở bên cạnh mặt phình như gan lợ. Bối phận của Diệp Thiên Vân là Hình Ý đời thứ ba, nếu án theo bối phận của Thiếu Lâm mà tính thì chính là hạng đồ tôn! Giao thủ cùng hắn thắng thì chẳng vinh quang mà nếu thua thì mất cả bối phận, do đó không dám tiếp lời, chỉ sợ gặp tai vạ.
Huyền Chung nghĩ ngợi một lúc thì quay sang thi lễ với Diệp Thiên Vân: "Danh hiệu của tiểu hữu là Hình Ý Ma, trên giang hồ ai ai cũng biết! Trên võ học không phân bối phận, đạt giả vi tôn! Xin mời!"
Vừa dứt lời, hai tuần tra sứ ở phía sau Diệp Thiên Vân liền bước tới cởi khóa cho hắn. "Cách, cách" hai tiếng, khóa tay và xích chân đều rơi xuống.
Diệp Thiên Vân được khôi phục tự do liền hoạt động thân thể một lúc, lập tức cảm thấy thoải mái, không khỏi thở dài một tiếng, tiếng thở này rất dài, để khí hùng hậu, khiến không ít người đều cảm thấy hứng thú.
Nghiêm Hành nhìn Diệp Thiên Vân với ánh mắt khích lệ, vỗ vai hắn, nói: "Đánh ra khí thế của Hình Ý, để bọn họ xem!"
Diệp Thiên Vân mấy ngày nay một mực điên cuồng luyện tập Kim Chung Tráo, mỗi ngày đều trải qua rèn luyện dược vật, thân thể ở trạng thái cực kỳ phấn khích, liền bước ra sân, ôm quyền nói: "Xin được chỉ giáo!"
Huyền Hoa và mấy vị hòa thượng Thiếu Lâm đứng sau Huyền Chung thấy Diệp Thiên Vân bước tới, toàn bộ đều lui ra ngoài sân.
Các tông sư bị nhốt trong ngục thì không biết, nhưng bọn họ lại biết rất rõ, Diệp Thiên Vân tuyệt đối là nhân vật cực kỳ nguy hiểm! Danh hiệu trong giang hồ là dùng máu để đúc thành, chỉ tông sư chết dưới tay hắn cũng có mấy chục người, cả Võ Đang suýt chút nữa thì chịu thiệt trong tay hắn.
Huyền Chung nghe thấy tiếng huýt dài của Diệp Thiên Vân, liền biết đối thủ thực lực không yếu, tay đưa hờ một cái, nói: "Mời!"
Diệp Thiên Vân không chút khách khí, mũi chân phát lực điểm nhẹ xuống đất, thân thể nhìn thì trầm trọng, nhưng lại nhẹ nhàng như chim yến, trượt dưới đất mà đi, cơ hồ trong nháy mắt đã lướt xa hơn chục mét.
Hình Ý quyền pháp chú trọng là chân bảy tay ba, lực đạo của quyền chỉ có ba phần, mà đại bộ phận kỳ thực là mượn lực từ dưới đất, thông qua sự ngưng tụ toàn thân mà tụ lên quyền, quyền như vậy mới có lực, mới có thể đánh ra kình đạo.
Diệp Thiên Vân có dược lực chống đỡ, mượn lực đạp trên chân, cơ hồ giống như là dã thú đang chạy, ngực và đất gần như là song song, thân thể nghiêng nghiêng, mượn quán tính để cận thân băng quyền.
Huyền Chung vốn là muốn tiếp Diệp Thiên Vân một quyền, nhưng thấy tốc độ thân pháp của hắn thì không dám nghạnh tiếp, lập tức chân trượt ra sau, đồng thời vào lúc này thì tay đã quyền biến thành chưởng, nghiêng người vỗ vào quyền của Diệp Thiên Vân, muốn hóa giải băng quyền của hắn.
Hai người đan nhau, phát ra một tiếng bốp.
Diệp Thiên Vân không sợ hắn hóa giải, chỉ sợ hắn không tiếp. Thân thể run lên như lò xo, đánh ra toàn bộ Loa Toàn kình ở trong người, trong nháy mắt này, ba tiếng "bốp bốp bốp" liên tiếp vang lên khiến Huyền Chung lập tức biến sắc.
Loa Toàn kình của Diệp Thiên Vân sau khi chạm vào Huyền Chung, bước chân nhanh chóng xoay chuyển, quyền phải lại mượn quán tính để thôi động, đánh mạnh ra. Liên tiếp ba lần, không ngờ lại đánh cho thân thể của Huyền Chung liên tiếp lui ra sau.
Nhanh quá! Các tông sư ngồi bên dưới đều nhìn thấy thân hình mơ hồ của Diệp Thiên Vân, đứng bật dậy theo phản xạ, người tinh mắt đều nhìn thấy Diệp Thiên Vân phân biệt dùng cận thân băng, chuyển thân băng và nghiêng thân băng, và liên hoàn băng bốn loại thủ pháp.
Mượn xung lực lao lên trước cùng với nội kình đặc biệt của Hình Ý, quyền nào cũng tới thịt, đừng nói là người luyện võ, cho dù là người sắt cũng bị đánh thành tàn phế.