Người ta không đánh giá tôi bởi số lần tôi vấp ngã mà là những lần tôi thành công. Bởi thành công đó chính là những lần tôi thất bại nhưng không bỏ cuộc.

Tom Hopkins

 
 
 
 
 
Tác giả: Thụy Căn
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: admin
Số chương: 2015
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2728 / 70
Cập nhật: 2015-11-08 05:35:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 7 - Chương 98
ỳ Dư Hồng nhíu mày. Y đang nghiên cứu xem tại sao Thư Chí Cao và Lục Kiếm Dân lại cùng phản đối Hoàng Côn. Theo lý bọn họ phải biết Sử Chí Hòa là lựa chọn chính cơ mà. Ý đồ của Kỳ Dư Hồng là muốn Sử Chí Hòa lên, Hoàng Côn vào chỉ cho có mà thôi.
Hoàng Côn không phải lựa chọn thích hợp thì cả Kỳ Dư Hồng và Nghiêm Lập Dân đều hiểu. Chương Thiên Phóng lúc trước cũng ý kiến nhưng Kỳ Dư Hồng đã giải thích chỉ là vào cho đủ danh sách. Kỳ Dư Hồng đây là muốn Sử Chí Hòa được Tỉnh ủy thông qua. Chẳng qua trình tự thì phải đủ, cho nên Chương Thiên Phóng mới không nói gì.
Nhưng hai người kia cùng nhắc tới đề cử Triệu Quốc Đống làm cho Kỳ Dư Hồng có chút lo lắng.
Mặc kệ hai người xuất phát từ công tác Hoa Lâm làm tốt, hay là do Triệu Quốc Đống nhanh như vậy đã quan hệ với bọn họ cũng đáng để cảnh giác. Thư Chí Cao mới đến một tháng mà mơ hồ tỏ vẻ không chịu yếu thế, điều này càng làm Kỳ Dư Hồng chú tâm hơn.
- Lão Thư, lão Lục, nếu không ai ý kiến về đồng chí Sử Chí Hòa thì tôi thấy ức lựa chọn người mà báo cáo lên trên đi. Mặc dù trên tỉnh yêu cầu Ninh Lăng báo cáo hai người, trong đó một làm dự bị nhưng trong thời gian này suy nghĩ về hai đồng chí Sử Chí Hòa và đồng chí Hoàng Côn, tôi thấy hai đồng chí này đều phù hợp điều kiện. Mặc dù đồng chí Hoàng Côn hơn nhiều tuổi hơn một chút nhưng cũng không vượt qua hạn mức tối đa của tỉnh quy định. Về phần kinh nghiệm công tác cơ sở thì tôi thấy cũng không có gì không ổn. Đồng chí Hoàng Côn đảm nhiệm chức Bí thư đảng ủy Khu Khai Phát, đây là đầu cầu kinh tế của Ninh Lăng chúng ta. Đồng chí Hoàng Côn làm Bí thư đảng ủy thì chính là ngọn cờ đầu. Chẳng qua tỉnh quyết định như thế nào đó là do tỉnh. Tôi thấy hai đồng chí này phù hợp điều kiện, tôi đề nghị cứ do Ban Tổ chức cán bộ báo cáo lên.
Kỳ Dư Hồng mặc dù nói rất bình tĩnh nhưng lại không cho phản đối. Thư Chí Cao và Lục Kiếm Dân đều cảm nhận được ddph có chút khó chịu và tức giận. Lục Kiếm Dân không thèm nói gì, mà Thư Chí Cao lại im lặng. Chương Thiên Phóng ở bên ghi chép mà thôi.
…………….
Phan Viên Triêu sa sầm mặt ra khỏi văn phòng Dương Thiên Minh. Y thật không ngờ Dương Thiên Minh lại có thái độ cứng rắn như vậy trong vị trí Thường vụ thị ủy Ninh Lăng. Dương Thiên Minh trực tiếp bác bỏ đề cử của Thị ủy Ninh Lăng, điểm danh thẳng Triệu Quốc Đống. Phan Viên Triêu nghĩ đến đây liền có chút tức giận, Dương Thiên Minh này quá ngông cuồng, ngay cả bổ nhiệm một Thường vụ thị ủy mà cũng can thiệp vào.
Phan Viên Triêu tự nhận mình vẫn đủ tôn trọng Dương Thiên Minh, ở hầu hết các công việc thì vẫn phối hợp tốt. Bây giờ trước khi y lui về sau thì đề cử một Thường vụ thị ủy cũng không có gì quá đáng mà, sao Dương Thiên Minh lại dám ngang nhiên phản đối như vậy?
Nghĩ vậy, Phan Viên Triêu quyết định cứ dựa theo phương án đã thống nhất mà báo cáo lên Bí thư tỉnh ủy Quý Thành Công.
Mặc dù Quý Thành Công không chuyên môn hỏi về nội dung phương án lần này, nhưng cũng từng hỏi đến vài Thị xã, chẳng qua không nhắc gì tới bên Ninh Lăng. Điều này làm cho Phan Viên Triêu bình tĩnh và tự tin hơn nhiều. Dù cho sau đại hội Đảng, Quý Thành Công sẽ rời khỏi tỉnh An Nguyên nhưng tuổi của Quý Thành Công chưa đến, như vậy Quý Thành Công ủng hộ thì dù Dương Thiên Minh có phản đối cũng vô ích.
Phan Viên Triêu cũng không lo nhiều cho chính mình. Sang năm y sẽ tới Đại hội đại biểu nhân dân, đây là điều được tổ chức xác định. Dương Thiên Minh có lẽ cũng rời khỏi tỉnh An Nguyên, cụ thể đi đâu không rõ. Mặc dù Phan Viên Triêu thấy Triệu Quốc Đống cũng được nhưng nếu đã đáp ứng Kỳ Dư Hồng, hơn nữa đây là người Thị ủy Ninh Lăng đề cử thì xuôi dòng đẩy thuyền đi. Phan Viên Triêu không tin một mình Dương Thiên Minh có thể lật trời.
Ngay khi Phan Viên Triêu còn đang cân nhắc trình bày phương án điều chỉnh này với Quý Thành Công, Dương Thiên Minh đã nhàn nhã cầm chén trà đi vào văn phòng của Quý Thành Công.
- Lão Dương, ngồi đi.
Thấy Dương Thiên Minh tới, Quý Thành Công cũng không hề ngạc nhiên.
Quan hệ hai người mặc dù không quá mật thiết nhưng có nhiều điểm tương đương nhau, có tiếng nói chung. Đương nhiên có tiếng nói chung không có nghĩa hoàn toàn nhất trí trong xử lý công việc, cũng không chấp nhận nhường bước khi có tranh đoạt về lợi ích. Bí thư có cái uy của mình, mà Phó bí thư phụ trách công tác tổ chức cũng có phạm vi của công việc của y. Trong phạm vi công việc thì Dương Thiên Minh cũng có sức ảnh hưởng lớn, đây là do quyết định cơ cấu tổ chức của Đảng.
Dương Thiên Minh nhìn bức tranh chữ treo trong văn phòng Quý Thành Công.
- Tôi không muốn gì, dân làm chủ. Đây là câu trong Đạo Đức Kinh.
Năm năm trước Dương Thiên Minh được bổ nhiệm làm Phó bí thư Tỉnh ủy. Y làm ở vị trí này năm năm, mà Quý Thành Công lúc đó cũng vừa tới. Ai cũng nói tình cảm quân tử nhạt như nước, Dương Thiên Minh thật ra cảm giác quan hệ của mình và Quý Thành Công cũng có mùi. Y tới văn phòng Quý Thành Công liền nhìn vào bức tranh kia đầu tiên, nghe nói là do bạn tốt của Quý Thành Công tặng. Mặc dù không phải danh gia gì nhưng Quý Thành Công lại thích nó.
Quý Thành Công cũng chú ý đến vẻ mặt có chút phức tạp của Dương Thiên Minh nên cười nói:
- Sao thế lão Dương, tôi thấy anh đầy cảm xúc, có phải thấy gì không?
- Ừ, bức tranh chữ này viết rất hay. Tôi nhớ bức tranh này đã treo ở đó năm năm, ngay cả vị trí cũng chưa từng đổi.
Dương Thiên Minh gật đầu nói:
- Thời gian trôi nhanh quá, thoáng cái đã năm năm, đời người có mấy lần năm năm, mà có thể công tác cùng nhau được mấy lần như vậy?
- Đúng thế, công tác năm năm với nhau là có duyên. Lúc còn trẻ thì không nhận thấy, chỉ cần có chút tuổi là thấy thời gian trôi qua quá nhanh.
Quý Thành Công gật đầu nói.
- Bí thư Quý, anh nói đúng. Chúng ta công tác ở An Nguyên cùng nhau năm năm, rốt cuộc chúng ta đã lưu được gì cho dân chúng An Nguyên.
Dương Thiên Minh cười nói.
- Để lại gì ư? Lời này đúng là làm người ta phải suy nghĩ?
Quý Thành Công suy nghĩ một chút rồi nói:
- Nói để lại mấy thứ như phát triển kinh tế thì đó là công việc bên chính quyền. Mặc dù có quan hệ với chúng ta nhưng không trực tiếp. Tôi cảm thấy chúng ta chỉ có thể lưu lại chế độ và tác phong làm việc, còn là một đám cán bộ có năng lực.
Dù Quý Thành Công hay Dương Thiên Minh đều biết rõ một điều cả hai không thể tiếp tục làm Bí thư tỉnh ủy và Phó bí thư Tỉnh ủy An Nguyên. Năm năm thoáng cái trôi qua, đã là lúc bọn họ rời đi. Mỗi một vị lãnh đạo đều có phong cách làm việc của mình. Quý Thành Công và Dương Thiên Minh thực ra cũng không ghen ghét gì Ninh Pháp, cơn sóng cải cách đang và sẽ diễn ra.
- Bí thư nói đúng, chúng ta có thể lưu lại chỉ là tác phong làm việc và cán bộ có năng lực. Về phần chế độ tôi thấy ở đâu chẳng giống nhau.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Bí thư, theo ý kiến của Tỉnh ủy thì đã có phương án điều chỉnh thêm Thường vụ thị ủy cho bốn Thị xã, Trưởng ban Phan và tôi có ý kiến khác nhau. Tôi muốn nói chuyện với anh về ý kiến của mình.
Quý Thành Công kiên nhẫn nghe Dương Thiên Minh giới thiệu. Quý Thành Công nghe khá cẩn thận, nếu Dương Thiên Minh đã đến tận nơi nói về phương án kia thì cũng có đạo lý nhất định. Nhất là khi nói tới đề cử của Thị ủy Ninh Lăng, Quý Thành Công liền hiểu ra một chút.
- Lão Dương, tôi đồng ý quan điểm của anh. An Nguyên đang đứng trước cơ hội phát triển, chúng ta cần phải dùng cán bộ có năng lực làm kinh tế tốt cho khóa sau. Anh bảo lão Phan điều chỉnh lại phương án.
Quý Thành Công gật đầu nói:
- Lần trước tôi lên Bắc Kinh vừa lúc gặp phải Lưu Thác – bạn học của anh ở trường Đảng. Lưu Thác còn hỏi tôi về anh, tôi cũng thay anh mời anh ta tới An Nguyên chơi.
Dương Thiên Minh hơi giật mình mà nói:
- Ừ, tôi và anh ta đã lâu không liên lạc, anh ta còn bận hơn tôi, không có thời gian mà gọi điện.
- Lão Dương, bạn học phải thường xuyên liên lạc mới giữ được tình cảm. Ai cũng nói bạn càng đi càng gần mà.
Quý Thành Công cười nói:
- Sau này chúng ta công tác khác tỉnh cũng thường xuyên liên lạc.
Từ ngày 12 đến 18/9 năm 1997, Đại hội Đảng lần 15 của Trung Quốc thuận lợi diễn ra tại Bắc Kinh. Trong hội nghị bầu ra các Ủy viên Bộ Chính trị và các Ủy viên Trung ương Đảng, Ủy viên dự khuyết. Bí thư tỉnh ủy Hoàn Trung – Tô Giác Hoa được chọn làm Ủy viên Bộ Chính trị. Quý Thành Công, Ninh Pháp, Dương Thiên Minh, Trương Nghiễm Lan, Thái Chánh Dương, Liễu Đạo Nguyên được chọn làm Ủy viên Trung ương Đảng. Hùng Chính Lâm được chọn làm Ủy viên của Ủy ban kỷ luật Trung ương.
Ngày 12/10, Thị ủy Ninh Lăng nhận được thông báo của Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, Triệu Quốc Đống làm Thường vụ thị ủy Ninh Lăng.
Lộng Triều Lộng Triều - Thụy Căn Lộng Triều