Số lần đọc/download: 2126 / 51
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 494: Tuyệt Địa Phản Kích, Bùi Diêm La Hàng Thế (13)
T
ối hôm qua đã xảy ra chuyện gì?
Vì sao mà cả hội sở Đường Hối lại bị san bằng thành bình địa?
Vì cái gì mà sáng nay rất nhiều cảnh sát lại tập trung ở trước hội sở Đường Hối?
…
Giấy vĩnh viễn không gói được lửa, từ lúc sáng sớm những tin tức này đã trở thành câu chuyện nghị luận của tất cả mọi người trong thành phố Giang Lăng.
Đối mặt với cục diện như thế, phía chính phủ cũng không có giải thích
Điều này trực tiếp đã làm cho những tiếng nghị luận càng lúc càng lớn, đến cuối cùng quả thực có thể dùng dư luận xôn xao để hình dung.
- Hắc bang ở Giang Lăng sống mái với nhau, làm nổ cả một tòa nhà 6 tầng.
Lúc 11h sáng, một tin tức như vậy liền xuất hiện trên Internet, trong tin tức đó còn có 2 ảnh chụp, 1 ảnh là hình ảnh tao nhã, tràn ngập cách thức Châu Âu của hội sở trước khi xảy ra vụ nổ, hình còn lại chính là hình ảnh cả hội sở bị san bằng thành bình địa, lôi kéo rất nhiều cảnh sát cũng như những nhà báo.
Thêm vào đó là bây giờ chính phủ đang bắt đầu tiến hành hành động “ Tảo Hắc”, bài post vừa được đưa lên liền trở thành tin tức tiêu điểm cho cả ngày hôm nay.
Cùng lúc bài báo này được post lên mạng thì một hàng nhiều xe ôtô cảnh sát liền tạo thành một hàng dài chạy như bay, cuối cùng dừng lại trước cục cảnh sát.
Khi xe dừng lại, Dương Viễn là người đầu tiên xuống xe, mang theo Vương Xuân Hổ và đám người Diệp Tranh Vanh đi xuống để chào đón 3 người đàn ông trung niên.
Những người này đều đến từ kinh thành.
Nói chung, một khi những đại lão ở kinh thành đến đây thì đến chào đó đều là quan viên địa phương.Lúc này, người chịu trách nhiệm phụ trách vụ án Giang Lăng này chính là Tần Phong, sau khi xuống xe thì Tần Phong cùng với những người trong tổ chuyên án liền đi theo Dương Viễn, đi đến phòng họp trên tầng cao nhất.
Mấy phút sau, mọi người đến phòng họp, Tần Phong liền ngồi vào ở vị trí chủ trì, những người khác dựa vào thân phận mà ngồi theo vị trí của mình.
- Dương thư ký, trước khi đến đây thì cấp trên đã triển khai hội nghị, những lời vô nghĩa thì tôi cũng không muốn nói nhiều. Cấp trên để cho tổ chuyên án chúng tôi đến đây mục đích là muốn hiệp trợ các vị, trong thời gian ngắn nhất phá được vụ án này, để cho người dân chúng ta một công đạo.
Im lặng trong phòng hội nghị, giọng nói của Tần Phong vang lên, ngữ khí nghiêm túc, tốc độ không nhanh không chậm.
- Chúng tôi nhất định phối hợp tốt với tổ chuyên án.Dương Viễn liền nói ra thái độ.
Tần Phong lại nói:- Dương thư ký, ông hãy thành lập một tổ chuyên án, trong đó ông đảm nhận phó tổ trưởng, mặt khác, dựa vào nội dung cuộc họp của cấp trên thì toàn bộ những người có liên quan đến vụ án đều bị thẩm vấn, nhưng mà người của các ông không nên tham gia vào việc này.
- Tôi sẽ chấp hành tốt.Dương Viễn lại tỏ ra thái độ.
- Tiếp theo, xin mời mọi người có mặt ở đây hãy lấy điện thoại di động của mình ra.
Mắt thấy Dương Viễn không có ý kiến gì thì Tần Phong không nói lời vô ích trực tiếp kêu gọi mọi người lấy điện thoại ra.
- Dương thư ký, vì muốn hội nghị được triển khai một cách thuận lợi, đôi bên hợp tác một cách thuận lợi thì tiếp theo tôi sẽ giới thiệu những thành viên trong tổ chuyên án, còn ông sẽ giới thiệu những thành viên trong tổ chuyên án của địa phương.Mắt thấy mọi người đã lần lượt giao lại điện thoại di động thì Tần Phong lại mở miệng lần nữa.
Dương Viễn liền rả lời:- Được.
Thấy Dương Viễn đồng ý thì Tần Phong liền giới thiệu hơn 10 thành viên trong tổ chuyên án đền từ kinh thành, sau đó Dương Viễn lại giới thiệu những thành viên trong tổ chuyên án của địa phương.
- Dương thư ký, tiếp theo là những báo cáo mà các đồng chí đã thu được trong vụ án này, chú ý là chỉ nói không quá 30’.Đợi 2 bên làm quen xong thì Tần Phong liền nhìn đồng hồ, đi thẳng vào vấn đề.
Nghe được Tần Phong nói như thế thì Dương Viễn liền ngó sang Vương Xuân Hổ, Vương Xuân Hổ thấy vậy thì liền đứng dậy cúi chào, nói:- Các vị lãnh đạo, sau đây tôi sẽ báo cáo lại những tin tức mà chúng tôi đã thu thập được của vụ án….
Nói xong, Vương Xuân Hổ liền cầm lấy một tờ báo cáo rồi đọc to lên, cả quá trình diễn ra trong vòng 27’.
- Các vị lãnh đạo, đây là những nội dung có liên quan đến vụ án lần này.Sau khi báo cáo xong thì Vương Xuân Hổ ngồi xuống, ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt tỏ ra nghiêm túc.
Mắt thấy Vương Xuân Hổ đã ngồi xuống thì tất cả mọi người đều nhìn về phía Tần Phong.
2 tay của Tần Phong đặt trên bàn hội nghị, nói:- Chư vị, mọi người hãy nói cái nhìn của mình đi.
- Dựa vào báo cáo của đồng chí Vương Xuân Hổ thì trước mắt vụ án này đã trở thành đề tài bàn tán trên Internet cũng như là của người dân Giang Lăng, Cá nhân tôi cho rằng việc quan trọng trước mắt không phải là phá án mà cần phải tổ chức một cuộc họp báo rồi thông báo những tin tức có liên quan cho người dân biết.Tần Phong vừa nói xong thì một vị đại lão đến từ cục AQJ trầm giọng nói.
- Tôi đồng ý quan điểm của Trứu cục trưởng.
Tần Phong là người thứ nhất tán thành, sau đó lại hỏi:- Mọi người thấy thế nào?
- Đồng ý.
Tất cả mọi người trong phòng hội nghị liền mở miệng nhất trí.
- Dựa vào chỉ thị của Diệp XX thì đây chính là một vụ án quan trọng, dựa vào nguyên tắc công chính, công khai, công bằng nên tôi cho rằng bản thông báo này cần phải được viết một cách ăn ngay nói thật, tránh để dân chúng nghi kỵ.
Mắt thấy mọi người không có dị nghị, Tần Phong làm ra chỉ thị, đối với cục trưởng cục GA nói:- Vương cục trưởng, hiện giờ thì ông hãy làm một bản thông báo rồi giao lại cho ủy ban Nam Tô, để ủy ban Nam Tô tuyên bố cho người dân biết.
- Vâng, Tần bộ trưởng.Vương cục trưởng liền đứng dậy lĩnh mệnh, sau đó liền đi tới bên Laptop rồi bắt đầu gõ máy.
- Chư vị còn có ý kiến gì nữa không?Tần Phong lại hỏi
- Tần bộ trưởng, tôi xin nói cách nhìn của mình.Dương Viễn chủ động mở miệng.
Nghe Dương Viễn nói như thế thì mọi người đều nhìn về phía Dương Viễn, không biết Dương Viễn sẽ nói cái gì đây.
- Dương thư ký, trước khi tổ chuyên án đến đây thì đồng chí là người chịu trách nhiệm vụ án này nên ông cứ nói cách nhìn của mình cho các đồng chí nghe.Tần Phong gật đầu, ý bảo Dương Viễn nói tiếp.
- Điểm đặc biệt của vụ án này chính là tính chất nghiêm trọng, thủ đoạn của hung thủ vô cùng hung tàn, hơn nữa hung thủ cũng rất giảo hoạt, đã tiêu hủy những chứng cớ còn sót lại ở hiện trường, khiến cho chúng ta phải chạy loạn lên.
Mắt thấy mọi người nhìn về phía mình thì Dương Viễn cũng không nóng không lạnh, bắt đầu nói:- Bất quá, chúng tôi đã thông qua những camera giám sát xung quanh hội sở, đã phát hiện được tối hôm qua có 2 người ngồi trong xe xuất hiện quanh hội sở Đường Hối, hơn nữa dựa vào tin tức mà chúng tôi thu đuộc thì tối hôm qua hội sở Đường Hối cũng nhừng kinh doanh, như vậy, rất có thể vụ án đêm qua chính là do 2 người này gây nên.
- Thân phận của 2 người này thì lúc nãy Vương cục trưởng đã nói, tôi sẽ không nói lại nữa.
Dương Viễn gằn từng chữ:- Dựa vào phát hiện mới mà chúng tôi mới điều tra được thì trong những thi thể đã chết ở hiện trường thì có một người tên là Từ Mãng, là người nắm quyền hắc đạo của Nam Tô, mà tập đoàn Giang Cảnh trong tay người này lại là một công ty con của tập đoàn Đông Hải.
Nghe được những lời nói này của Dương Viễn thì những thành viên trong tổ chuyên án đến từ kinh thành đều trao đổi ánh mắt, còn khóe miệng của Diệp Tranh Vanh lại lộ ra một nụ cười không dễ dàng phát giác được.
- Dựa vào tin tức ở Đông Hải truyền về, thì tập đoàn Đông Hải từng có liên quan đến tập đoàn Hắc Kim ở khu vực, bất quá không lâu thì tập đoàn này đã đem những của cải đã nhúm chàm chuyển hết ra bên ngoài. Điều này đã chứng minh sự thật là tập đoàn Đông Hải đã nhúm chàm, đồng dạng, căn cứ vào tin tức khác thì chủ tịch của tập đoàn Đông Hải là Bùi Đông Lai, và CEO của tập đoàn là Quý Hồng từng là người có bối cảnh hắc đạo. Đây cũng chính là nói, tập đoàn Giang Cảnh chính là tài sản của tập đoàn Đông Hải cũng là của Bùi Đông Lai, mà Từ Mãng rất có thể là bị Bùi Đông Lai khống chế.
Dường như sẽ biết Dương Viễn sẽ nói như thế cho nên mọi người trong phòng hội nghị cũng không ai lên tiếng cắt ngang, mà để cho Dương Viễn nói tiếp.
- Ngoài ra, dựa vào tin tức mà chúng tôi điều tra được thì một trong số những người chết trong vụ án tối qua là Nạp Lan Ngũ Khải, là thành viên trung tâm của Nạp Lan gia ở Đông Bắc, mà Bùi Đông Lai lại từng có xung đột với gia tộc Nạp Lan kia. Bùi Đông Lai từng là vị hôn phu của Nạp Lan Minh Châu, nhưng mà song phương đã xảy ra một số vấn đề nên hôn ước này đã được giải trừ. Ngày đó, Bùi Đông Lai cùng cha của cậu ta là Bùi Vũ Phu từng đến Nạp Lan gia đánh cho gia chủ của Nạp Lan gia là Nạp Lan Trường Sinh trọng tương, thù oán của 2 bên đã kết bắt đầu từ đó, về sau tranh đấu lại càng trở nên nhiều hơn…
- Dựa vào những tin tức điều tra được, trải qua những phân tích của những thành viên trong tổ chuyên án thì chúng tôi suy đoán rằng, vụ án lần này rất có thể là do Bùi Đông Lai ở phía sau mà chỉ đạo, thậm chí cũng có thể là do một tay hắn gây nên. Hắn từng là đại diện của đại đội đặc chủng Đằng Long tham gia Đại Bỉ Võ của cả nước, hơn nữa còn giành được chức quán quân trong xạ kích, đoàn thể cùng cách đâu, hắn toàn toàn có năng lực để thực hiện vụ án này.
Giống như lúc này, bởi vì đã sớm nghĩ đến tình huống sẽ phát triển đến mức này cho nên nghe được những lời kinh hãi thế tục của Dương Viễn thì các thành viên của tổ chuyên án đến từ kinh thành cũng không nói chen vào.
- Cho nên tôi đề nghị, kế tiếp chúng ta cần phải từ miệng của chủ tịch tập đoàn Đông Hải là Bùi Đông Lai, và CEO của tập đoàn Đông Hải là Quý Hồng lấy tin tức để có thể phá được vụ án này.
Dương Viễn thấy được không có ai lên tiếng thì hắn biết rõ Diệp Tranh Vanh đã nói với những người này cho nên hắn cũng không nói lời vô ích mà liền nói thẳng vào:- Lúc trước, chúng tôi đã cùng với quân khu Giang Lăng đạt được nhất trí, phía quân khu sẽ toàn diện phối hợp với chúng tôi, nhân viên của chúng tôi đã qua quân khu để triệu tập Bùi Đông Lai và Quý Hồng, nói vậy cũng sắp đến rồi.
- Báo cáo.
Dương Viễn vừa nói xong thì bên ngoài phòng hội nghị truyền đến một giọng nói lớn.
- Vào đi.
Tần Phong trầm thấp mở miệng.
“Két”
Cửa phòng được mở ra, một gã đặc công đi vào, ngẩng đầu ưỡn ngực hội báo, nói:- Báo cáo các vị lãnh đạo, Bùi Đông Lai và Quý Hồng đã được dẫn đến phòng thẩm vấn.
- Tần bộ trưởng, tôi đề nghị lập tức thẩm vấn 2 người Bùi Đông Lai và Quý Hồng.Dương Viễn liền đề nghị.
- Tôi đồng ý đề nghị của Dương thư ký.
- Tôi cũng đồng ý đề nghị của Dương thư ký.
…
Lời đề nghị của Dương Viễn vừa mới ra thì toàn bộ các vị đại lão đến từ các bộ liền lên tiếng phụ họa.
- Bùi Đông Lai a Bùi Đông Lai, mày cho rằng hủy diệt toàn bộ chứng cớ thì tao sẽ không có biện pháp bắt mày sao?
Mắt thấy các vị đại lão trăm miệng một lời thì Diệp Tranh Vanh cũng không cảm thấy kỳ quái, mà là vui mừng nhướng mày, trong lòng cười lạnh:- Một khi mày đã rơi vào trong tay cảnh sát thì tao biểu mày chết vào canh 3 thì Diêm Vương tuyệt đối không dám giữ mày đến canh 5.
“Bộp”
Ngay tại lúc trong lòng Diệp Tranh Vanh cảm thấy hưng phấn thì một tiếng bước chân trầm ổn vang vọng cả phòng hội nghị.
"Bá!"
Mọi người nghe được tiếng bước chân thì liền quay đầu lại nhìn về phía trước cửa.
Ngay sau đó, bọn hắn tháy được một nam nhân, từ người của hắn phát ra một hơi thở lạnh như băng.
Long Vương, Diệp Cô Thành.