Số lần đọc/download: 4221 / 45
 
					Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
 					 
					
					 
					
					
		   			 
		   		
   	
 
Anh là tất cả với em trong cuộc đời này
A
nh trở nên mạnh mẽ, cương quyết vô cùng khiến em không thể không chìa đôi tay bé nhỏ để cùng nắm tay anh, cùng tiếp thêm sức mạnh và tin yêu. Trái tim em đã được chạm tới từ những gì sâu nhất và em đã mở lòng đón nhận tình cảm của anh từ đó. (Trang)
Từ: Thuy Trang
Đã gửi: 27 Tháng Hai 2012 9:38 SA
Một ngày anh kể, từ khá lâu rồi rằng anh đã thích những điều em viết, thích những suy nghĩ trong em về tất cả. Khi đó, anh không dám nghĩ về bất cứ điều gì khác ngoài một mong ước và chỉ thi thoảng lén đọc trộm blog thôi để biết tâm tư tình cảm của em, để biết em đang sống như thế nào. Với anh, vậy là đủ vì anh đang ở rất xa em.
Anh là người thợ sửa máy tính dù bất kể là ngày hay đêm, mưa hay nắng. Em yêu những khoảnh khắc đó, anh miệt mài với công việc còn em thì huyên thuyên bên cạnh đủ thứ chuyện, vô tư cười nói mà không biết có "kẻ" để ý mình từ đó. Thực sự ngày ấy em đã không biết và không hiểu, trước em sao anh cứ nhìn xuống đất hoài, hay cười đỏ mặt, bẽn lẽn. Những ánh nhìn vội, rất nhanh mà sao em không bắt gặp bao giờ, chỉ biết rằng người thợ máy, kẻ cứu cánh em biết bao nhiêu đêm đồ án, trị cho bằng hết thói đỏng đảnh của cái máy lúc ấy giờ lại là anh, anh thợ sửa máy của em.
Anh là người tâm giao lúc giữa chúng ta bị một mối quan hệ chi phối mà tưởng chừng không thể nào vượt qua được. Mối ràng buộc ấy đã có lúc khiến cả hai mất ăn, mất ngủ. Em vẫn vô tư chat với anh hàng ngày, hàng giờ để kể về những gì xung quanh mình, kể nhiều đến mức anh chán chẳng muốn nghe. 
Nhưng có điều lạ, sao em hay tâm sự chuyện riêng của mình với anh mà chẳng chút đắn đo. Em còn vô tư kể về các tình yêu trước đấy, anh cứ lắng nghe và cũng bắt đầu kể về chuyện của mình. Và hình như chính từ trong những vô tư ấy có lúc người ta bất chợt sực tỉnh một điều bất vô tư.
Anh là một cái đài phát sóng cực mạnh khi có cùng tần số với đài thu. Sóng yếu, nhiễu, không thể hình thành một "trạm" là anh. Tự hào là thế mà không phải, từ khi hình thành trạm thu phát đã hoạt động tốt, có chăng là cần độ bao phủ, đảm bảo sóng đủ tín hiệu. Sẵn sàng vậy nhưng đã có lúc suýt nữa bị lạc tần số. Anh bỏ cả trạm, mất ngủ trằn trọc chỉ mong trời sáng để nói với em vài điều, ngắn thôi nhưng em không sao quên được, vẫn nghẹt thở mỗi khi nghĩ và nhớ về...
Anh là một ngày tự thu cái khoảng cách nghìn dặm trong gang tấc. Một ngày để quyết định cả cuộc đời rằng anh sẽ cố gắng để vượt qua tất cả, dành những yêu thương cho người con gái mình đã thầm thương từ rất lâu. Anh trở nên mạnh mẽ, cương quyết vô cùng khiến em không thể không chìa đôi tay bé nhỏ để cùng nắm tay anh, cùng tiếp thêm sức mạnh và tin yêu. Trái tim em đã được chạm tới từ những gì sâu nhất và em đã mở lòng đón nhận tình cảm của anh từ đó.
Anh là người bao giờ cũng kiệm lời hơn. Nhưng có những điều anh nói khiến em phải suy nghĩ thật lâu. Anh cũng chưa bao giờ nói với em hay hỏi sâu em những điều trong quá khứ nhưng em hiểu rằng chưa viết gì tặng anh là một điều thiếu công bằng lắm. Dù lâu lắm rồi em không còn thói quen blog, bao nhiêu thời gian đã thế chỗ cho những đam mê khác rồi mà anh chính là người nuôi dưỡng nó cho em.
Anh thật giản dị, những điều em biết bởi dù có viết thế nào cũng sẽ còn sót không bao giờ đủ cả. Tình cảm đôi khi là một điều gì đó rất khó bày tỏ thành lời, những gì yêu thương nhất về anh em vẫn luôn cất giữ cho riêng mình. Có những kỷ niệm sẽ ở trong em mãi mãi, đó là những đêm anh vất vả bên em và cái máy; là những lần anh về thăm em khi xa hàng nghìn km đi trong những ngày mưa gió; là những bữa cơm anh nấu cho em, những cốc nước anh đưa em khi mệt; là những đêm mùa đông lạnh anh tìm bàn tay em để ủ ấm. Tất cả những điều đó là tình cảm của anh, sự ân cần của anh dành cho em.
Em không biết nói gì hơn nữa, chỉ muốn nói một điều thôi: Anh là tất cả của em trong cuộc đời này. Mừng sinh nhật anh tuổi mới nhiều sức khoẻ, nhiều thành công hơn anh nhé! Yêu anh nhiều! 
Vợ của anh, Còi móm.