Books are a refuge, a sort of cloistral refuge, from the vulgarities of the actual world.

Walter Pater

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh là niềm đau và cũng là hạnh phúc của em
ừ ngày anh rời xa không ngày nào nước mắt em không rơi. Em không đủ mạnh mẽ để vượt qua, anh thừa hiểu điều đó, đừng bắt em quên anh, hãy để em được yêu theo trái tim mình. Với em giờ không gì hạnh phúc bằng sự đáp trả tình yêu từ anh, có anh đi bên cạnh cuộc đời mình. (Đài)
From: Lan Đài
Sent: Sunday, February 27, 2011 8:12 PM
Anh!
Em đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện của chúng ta. Anh cho là vô lý và khó tin khi trong khoảng thời gian ngắn mà em có thể yêu anh sao? Tình yêu không lý giải và đo lường bằng thời gian được đâu anh. Nếu tính bằng thời gian thì tại sao người ta theo em khá lâu nhưng em không thể yêu được, mà em lại yêu anh, đó là cảm giác của trái tim.
Anh biết không, em đã vui vẻ và hạnh phúc biết bao với khoảng thời gian đầu bên anh. Em từng nói với anh là em không xứng đáng, em rất lo lắng, em sợ mình lại khổ thêm một lần. Em không mong anh mang đến cho em niềm vui niềm hạnh phúc, chỉ mong anh đừng cho em thêm một nỗi buồn nào. Em đã lo sợ một khi quá dễ dãi với anh thì anh sẽ mau chán em. Lúc đó anh đã bảo em rằng gần gũi người mình yêu thì có gì đâu, trừ khi với ai cũng như thế mới gọi là dễ dãi.
Những lời động viên của anh đã cho em một niềm tin mạnh mẽ. Em yêu anh, tin tưởng vào anh, trao cho anh cả trái tim lẫn con người. Em đã yêu anh bằng tất cả những gì em có, không để lại một % nào cho riêng mình. Nhưng rốt cuộc rồi anh cũng bỏ rơi em với một lý do muôn thuở của con trai là chúng mình không hợp nhau. Một lý do mà với em không đủ thuyết phục một chút nào.
Bởi từ ngày quen anh, bất cứ điều gì anh muốn em đều thực hiện theo, những khuyết điểm mà anh bảo em sửa em cũng cố gắng làm dù biết mỗi người một tính cách. Anh có sức ảnh hưởng lớn với em như thế nào thì anh cũng biết rồi đó. Anh bảo em quên anh đi, đừng yêu anh nữa, nhưng làm sao có thể quên được đây khi anh đã trở thành một phần sự sống của em?
Em nhớ tất cả những gì anh đã làm cho em, cả vui cả buồn. Em nhớ tất cả những kỷ niệm từ ngày mình bên nhau. Anh là người đầu tiên đưa em đi công viên nước, đi xem phim, đi đến những quán cafe thú vị mà chưa ai làm điều đó cho em. Anh từng gọi em hai tiếng thân thương - bà xã, và đầu tiên trong đời mình em cũng gọi anh - ông xã.
Lần anh bảo em anh muốn xem phim và yêu cầu em đi đặt vé. Dù hôm đó đầu óc em muốn nổ tung vì công việc căng thẳng trong ngày, em chỉ muốn về nhà nằm nghỉ sau giờ làm việc, nhưng em vẫn cố gắng chạy xe đi tìm chỗ bán vé xem phim mà anh đã chỉ để đặt vé. Anh có biết đâu đêm ấy về em bị sốt cao nhưng em đã cố gắng lướt qua vì không muốn anh lo lắng và muốn mình tỉnh táo để hôm sau cùng anh đi xem phim. Em nhớ nhiều lắm, còn anh, đã bao giờ anh ngồi nhớ lại những gì em đã làm cho anh chưa?
Em biết mình thua thiệt nhiều điều: kiến thức, địa vị, mối quan hệ... Em đã học cách phải sống một mình với bao thiếu thốn, nhưng cái duy nhất và cũng là động lực để em có thể vượt qua được là những niềm vui trong tình cảm với anh. Giờ em mất anh rồi, mất đi động lực duy nhất đó, mất đi một phần sự sống của mình. Em không thể nào quên được anh, vì chúng ta đã quá gần gũi và trái tim em từ lâu đã trao anh giữ rồi, em không nhận lại nó đâu, trừ khi chết em mới có thể không nhớ, không nghĩ về anh được nữa.
Nếu có thế giới thứ hai thì nơi đó em cũng sẽ nghĩ về anh, về người em đã yêu thương, đã hiến dâng mà không hề nghĩ suy toan tính. Anh mãi là ông xã yêu quý của em, em yêu anh nhiều lắm. Nếu như có một phép màu để cho em một điều ước, em chỉ ước gì anh có thể hiểu được tình yêu em dành cho anh và anh đừng hành hạ trái tim em nữa.
Ước gì anh lại đến bên em như ta từng bên nhau vậy. Cho dù phải đánh đổi mạng sống của em để có điều này em cũng chấp nhận. Giá như anh có thể thấy em đã lạnh run như thế nào khi vượt hơn 80 cây số và đứng trước cổng nhà anh chỉ để chúc Tết gia đình và gặp anh thì anh sẽ không hờ hững với em như thế này mãi đâu. Lý do mình không hợp tuổi em không tin đâu anh ạ, vì anh đã biết về tuổi của em và cũng từng rất yêu thương em.
Em biết có thể do em không giàu có, em kém cỏi không thể bằng với những người bạn gái khác ở xung quanh anh nên anh bỏ rơi em. Trái tim em sẽ chết nếu anh không còn bên em nữa. Anh cũng từng bị tổn thương trong tình cảm, anh hiểu cảm giác đó mà. Giống hay không thì vô hình chung anh cũng làm tổn thương em, và em bị tổn thương hơn anh nhiều vì anh từng yêu thương em rất thật mà em chưa hề cố tình lầm lỗi gì với anh.
Người ta buồn có thể mang tâm trạng của mình ra chia sẻ, còn em buồn lại không thể nói ra, vì em sợ làm ảnh hưởng đến anh, sợ người khác sẽ chỉ trích anh, em vẫn luôn lo lắng cho anh. Làm sao để gặp anh mỗi ngày mà trái tim em không đau đây chứ? Từ lâu rồi anh không còn nhắn tin cho em nữa và cũng không cần quan tâm những gì về em. Anh hãy suy nghĩ lại đi, em đã chân thành với anh như thế nào? Em đáng phải nhận một kết quả như thế này sao anh? Em đau lòng lắm anh biết không?
Em chỉ có thể khóc, từ ngày anh rời xa em không ngày nào nước mắt em không rơi. Em không đủ mạnh mẽ để vượt qua, anh thừa hiểu điều đó, đừng bắt em quên anh, hãy để em được yêu theo trái tim mình. Với em giờ không gì hạnh phúc bằng sự đáp trả tình yêu từ anh, có anh đi bên cạnh cuộc đời mình. Khoảng thời gian quen nhau ngắn ngủi của chúng ta cũng đủ để em đau cả một đời rồi. Em yêu anh bằng cả trái tim mình, em sẽ chẳng tìm người nào cho mình cả. Vì em biết anh là niềm đau và cũng là hạnh phúc đời em.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)