Số lần đọc/download: 12004 / 347
Cập nhật: 2015-11-12 19:48:13 +0700
Chương 483: Đại Thế
T
ứ châu tông môn, vô số tu sĩ ánh mắt hội tụ tại chỗ Vạn Ma Tông tu sĩ, tất cả đều lộ ra ý hâm mộ, có thể cùng thế lực Trung Châu tranh phong, cái này chính là tượng trưng cho thực lực của tông môn. Vạn Ma Tông giờ khắc này đã vượt qua xa bọn họ, cho dù không thể tiến vào Trung Châu cũng tuyệt đối không người nào dám can đảm tùy ý trêu chọc.
Nhưng đối với lần tranh phong này, Vạn Ma Tông đột nhiên xông vào, tự nhiên đưa tới bất mãn. Thế lực Trung Châu chúng ta tranh đoạt, các ngươi chính là ngoại tông môn, có tư cách gì nhúng tay vào!
Đối kháng bên trong, vô số ánh mắt tông môn tu sĩ chuyển tới, tất cả đều lộ ra vẻ lạnh lùng.
Khoảnh khắc sau có tiếng cười lạnh truyền ra, lộ ra ý ngạo nghễ.
- Ma Sơn đạo hữu, cuộc chiến giữa ta và ngươi tạm thời buông xuống, trước đem ngoại tông này đuổi ra sau đó hãy phân chia cao thấp.
Người mở miệng chính là một lão giả đứng tại nơi trọng yếu trong chiến trường. Bên cạnh hắn đồng thời có một người sắc mặt lạnh lùng. Hai người đều là Bất trụy tu sĩ.
Tông môn đối kháng, tên là Vạn Sơn tông, chủ tu phách thể(hồn phách cùng thân thể), thân thể vô cùng mạnh mẽ.
Ma Sơn, người này thân thể cao lớn, nhìn lại cực kỳ chất phác, nhưng tâm tư lại có chút nhạy cảm, giờ phút này nghe vậy, ánh mắt lóe lên, cười nói:
- Nếu Hoang Cổ đạo hữu đã mở miệng, tại hạ tự nhiên đáp ứng, mời đạo hữu nhanh chóng xuất thủ cùng rồi tông môn ta và ngươi lại tái chiến.
Mặc dù trong lòng ngạo nghễ, nhưng Vạn Ma Tông thế như chẻ tre xông vào, thực lực tất nhiên không phải chuyện đùa, Hoang Cổ đạo nhân muốn xuất thủ, mọi người trong lòng tự nhiên mừng rỡ khoanh tay đứng nhìn.
Theo hai người mở miệng, khí thế đối kháng nơi này hơi hòa hoãn lại, tu sĩ tông môn khắp nơi, tất cả đều ánh mắt lạnh lùng quét tới, lộ ra vài phần hàn ý.
Hoang Cổ đạo nhân, trong lòng cười lạnh, hắn cực kỳ rõ ràng. Mạo muội xuất thủ đuổi Vạn Ma Tông, tuy có chút ít lỗ mãng, nhưng cũng không phải là không có lợi. Giờ đây Hoang Cổ tông đại thế đã tới đỉnh, nếu là có thể đem Vạn Ma tông trấn áp, tất nhiên có thể làm cho đại thế bốc lên, tiện đà thừa thắng nhất cử đánh bại Vạn Sơn tông, thứ hạng tông môn được tăng lên.
Tuy có chút ít mạo hiểm, nhưng Thái Cổ đạo nhân đối với thực lực tông môn cực kỳ tự tin, đánh bại một ngoại tông môn nho nhỏ, tuyệt đối không nói chơi, điểm này chính là nguyên nhân căn bản khiến hắn ra mặt.
- Đệ tử Hoang Cổ Tông, theo lão phu tiến lên phía trước, trấn áp ngoại tông môn, giương cao uy danh thế lực Trung Châu ta.
- Một đòn đánh tan.
Hoang Cổ đạo nhân quát khẽ, bên cạnh chính là một người trong tông môn, một tu sĩ Bất trụy khác. Hai người đều cười lạnh, giẫm chân tại chỗ, trực tiếp bức tới Vạn Ma Tông mà đi.
Thủy Mặc tử ngẩng đầu lên, sắc mặt nghiêm nghị, trong mắt lộ ra ý kiêng kỵ. Hoang Cổ Tông, danh hiệu hắn có nghe qua. Giờ phút này Hoang Cổ đạo nhân cùng với hai mươi lăm tu sĩ Nguyên Anh, thực lực vượt xa Vạn Ma tông.
Trận chiến này, tuyệt không dễ dàng.
Tiêu Thần trong mắt lãnh mang lóe lên, áo phần phật, uy áp mạnh mẽ phá thể mà ra, hoành tảo vô cực.
- Vạn Ma tông tu sĩ nghe lệnh, hôm nay đánh một trận, ta chỉ cho phép tiến không cho lui!
- Chúng ta ẩn núp ở Bắc Châu mấy trăm năm, hôm nay mới có cơ hội vào chủ Trung Châu. Có lẽ lần này chúng ta sẽ thất bại, nhưng trận chiến này ta muốn người đời biết rằng - Vạn Ma Tông thực lực tuyệt không kém gì các tông môn Trung Châu. Bọn ngươi theo ta tiến lên phía trước, đem Hoang Cổ Tông đạp dưới chân, lấy uy danh cho Vạn Ma Tông chúng ta.
Tiếng nói như tiếng rít gào, ầm ầm nổ vang khiến cho tu sĩ Vạn Ma Tông phía sau nhiệt huyết hoàn toàn sôi trào.
- Cuộc chiến hôm nay, chỉ có tiến không lùi, dương cao uy danh Vạn Ma tông!
- Cuộc chiến hôm nay, chỉ có tiến không lùi, dương cao uy danh Vạn Ma tông!
- Cuộc chiến hôm nay, chỉ có tiến không lùi, dương cao uy danh Vạn Ma tông!
Tiếng gào thét không ngưng nghỉ, trong nháy mắt truyền khắp phiến không gian.
Trong tiếng gào thét, đại thế Vạn Ma tông vốn đã đạt tới cực hạn, trong nháy mắt một lần nữa tăng vọt
Oanh!
Uy áp mạnh mẽ quét ngang, tu sĩ khắp nơi sắc mặt khẽ biến, trong mắt sinh ra vô tận kiêng kỵ
Hoang Cổ đạo nhân trong lòng hơi trầm xuống, nhưng sắc mặt vẫn trầm ổn như cũ, cũng không biểu lộ vẻ khác thường nào. Cho dù là mạnh hơn cũng bất quá là một ngoại tông môn, chẳng lẽ còn có thể là địch thủ Hoang Cổ Tông hắn. Thân là Trung Châu tông môn, thế lực cao nhất nhân gian tự nhiên có lòng tin với chính mình.
- Chiến!
Tiếng gào thét truyền ra, tu sĩ Hoang Cổ tông nhất tề quát lên, “Chiến”. Chữ ra khỏi miệng, đại thế kịch liệt sôi trào không ngừng.
Dù là đại thế mắt thường không thể nhìn thấy, nhưng nguyên thần của các tu sĩ cũng là cảm ứng cự kỳ rõ ràng. Giờ phút này, Vạn Ma Tông cùng với Hoang Cổ tông, đại thế tất cả đều sôi trào điên cuồng, lộ ra vẻ không chết không thôi.
Tiêu Thần, Thủy Mặc tử hai người từng bước tiến lên, xa xa đối mặt với Hoang Cổ đạo nhân, khí thế trên đỉnh đầu hai tông trong nháy mắt va chạm cùng một chỗ.
Oanh!
Vô thanh vô tức, không gian đang khôi phục lại một lần nữa dưới sự va chạm của hai cỗ chiến ý liền hoàn toàn vỡ vụn
Tiêu Thần, Thủy Mặc Tử trong miệng khẽ rên lên từng bước lui về phía sau. Phía sau, Lý Sất Thiên cùng mười lăm trưởng lão Vạn Ma Tông sắc mặt trắng bệch. Bốn mươi bảy Kim Đan đệ tử lại càng trắng hơn, thậm chí có người khóe miệng còn rỉ máu. Nhưng dù vậy, Vạn Ma Tông đừng nói bị thua nhưng mà đệ tử tông môn cũng không người nào chịu lui về phía sau nửa điểm.
Hoang Cổ đạo nhân sắc mặt khẽ biến thành khó coi. Vạn Ma Tông thực lực mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của lão. Lần đầu đối kháng mà Hoang Cổ đạo nhân cũng không thể trèn ép, đẩy xuống hạ phong.
Khi trước tu sĩ Hoang Cổ Tông khí thế mạnh mẽ, tinh thần hòa làm một mà tiến lên, muốn đánh một trận tan tác nhằm trấn áp Vạn Ma Tông. Giờ đây bị nhục khiến ý niệm tu sĩ bắt đầu dao động, đại thế trước đó bất giác giảm đi mấy phần.
Tiêu Thần ngẩng đầu lên, lệ quang trong mắt lóe lên, tiến lên từng bước nặng nề, quát lên.
- Tránh ra cho ta!
Phía sau, Thủy Mặc Tử thấy sắc mặt cuồng nhiệt của các tu sĩ tông môn mình đang theo bước dần tiến lên, trog miệng đồng thời gầm nhẹ.
- Tránh ra!
- Tránh ra!
Từng bước hạ xuống, Vạn Ma Tông đại thế ngang nhiên thoát ra, chủ động cùng đại thế Hoang Cổ Tông đánh một trận.
Oanh!
Lần nữa đối kháng, Cùng với Tiêu Thần, Thủy Mặc Tử hai người ở bên trong, tu sĩ Vạn Ma tông sắc mặt tất cả đều trắng bệch. Lúc này đây, Hoang Cổ Tông càng không chịu nổi, không ngờ tới Vạn ma tông lại dám can đảm chủ động xuất thủ, không có chuẩn bị. Đại thế lại bị chèn ép, ngoại trừ Hoang Cổ đạo nhân, tất cả tu sĩ đều trực tiếp bị bức lui về sau nửa bước.
Đại thế đối kháng, nửa bước lui về phía sau, liền rơi vào hạ phong, Hoang Cổ tông đại thế liền suy yếu.
Tiêu Thần mặt không chút thay đổi, giờ phút này tiến lên từng bước mạnh mẽ.
- Chiến tiếp!
Vạn Ma Tông tu sĩ nhất tề cước đạp xuống tạo nên tiếng rung động ầm ầm giống như mọi người đang đạp vào ngực. Mỗ bước chân đều khiến tu sĩ Hoang Cổ Tông sắc mặt trắng bệch, dưới chân không tự chủ được lui về phía sau.
Hoang Cổ đạo nhân mặt trầm như nước, biến cố lần này chớ nói hắn không nghĩ tới, cho dù là những thế lực khác của Trung Châu, cũng chưa từng có dự liệu. Ngoại tông môn Vạn Ma tông, lại là đem Hoang Cổ tông đánh xuống hạ phong, chiếm cứ ưu thế tuyệt đối!
- Tam chiến định càn khôn, Vạn Ma Tông ta tất thắng!
Tiêu Thần trong mắt lệ mang chợt lóe, Hoang Cổ tông bại thế đã rõ, cần thừa cơ tinh thần đang còn hăng hái mà đem trấn áp, nếu không đợi quay trở lại, tất nhiên sẽ là một tràng khổ đấu.
Oanh!
Bước thứ ba, đạp xuống.
- Tất thắng!
- Tất thắng!
Vạn Ma tông tu sĩ điên cuồng gào thét, mặc dù trong cuôc đối kháng đã bị thương, nhưng tinh thần ý niệm cũng là đạt tới đỉnh phong.
Hộc!
Hoang Cổ tông tu sĩ, lấy Hoang Cổ đạo nhân cầm đầu, trong miệng nhất tề phun ra máu tươi, đại thế trong nháy mắt uể oải tan rã, hạ xuống mặt đất.
Ba bước tiến lên, đánh bại Hoang Cổ tông, đại thế Vạn Ma Tông ầm ầm tăng vọt, lộ ra vô cùng hung hãn tàn nhẫn.
Hôm nay Cấm Thiên Tông Vô Cực tử nhúng tay ngăn trở, Vạn Ma tông tu sĩ đối với tông môn tấn chức đã không ôm hi vọng, giờ phút này tông môn xếp hạng toàn lực xuất thủ, chính là muốn vì Vạn Ma tông xứng danh.
Hôm nay mặc dù không vào Trung Châu, Vạn Ma tông ta cũng đủ cùng các ngươi đối chiến!
Trong nháy mắt quảng trường lâm vào tĩnh mịch, vô số tu sĩ ánh mắt tập trung vào đám người Vạn Ma Tông, con ngươi hơi co lại, tất cả đều lộ ra ý rung động.
Tiêu Thần ánh mắt lạnh lùng, tung hoành bễ nghễ,
- Vạn Ma tông ta đã trấn áp Hoang Cổ tông, như vậy liền chiếm luôn cái vị trí xếp hạng kia, chư vị còn có người nào không phục, mời tới khiêu chiến, Vạn Ma tông ta không hế sợ hãi.
Tiếng nói như âm thanh lay động không ngừng lan tỏa ra.
Vạn Sơn Tông tông chủ, Ma Sơn đạo nhân sắc mặt âm tình bất định. Vạn Sơn Tông hắn, thực lực cùng với Hoang Cổ tông không phân cao thấp, giờ phút này Vạn Ma tông chiến thắng, Vạn Sơn tông tự nhiên không thể tiến lên lấy lòng. Giờ đây, hắn hơi trầm ngâm, chậm rãi lắc đầu lập tức đem ý niệm trong đầu áp chế xuống
Quanh đó một số tông môn khác, chần chờ trong chốc lát rồi cũng lặng lẽ rút lui. Mặc dù không cam lòng, nhưng Vạn Ma tông, lấy hàng động thực tế chứng minh, bọn họ tuyệt đối không thua kém gì các thế lực Trung Châu, Hoang cổ tông chính là minh chứng tốt nhất.
- Hừ! Chiếm cứ vị trí xếp hạng Hoang Cổ tông, trước hết hãy hỏi qua Ngự Đạo tông ta có đáp ứng hay không!
Thương Khung đạo nhân cười lạnh, chân đạp hư không, dẫn dắt Ngự Đạo Tông tu sĩ chạy thẳng tới mà đến.
Tiêu Thần ngẩng đầu lên, sắc mặt lạnh lùng,
- Ngự Đạo Tông mặc dù không kém, nhưng Vạn Ma Tông chưa đem bọn ngươi để ở trong mắt. Các ngưới muốn, ta liền chiến!
Lấy đại thế Vạn Ma Tông lúc này, lấy chiến ý cầm đầu của Tiêu Thần khiến chiến ý trên đầu lay động, toát ra vẻ ngạo ngễ.