Số lần đọc/download: 2605 / 15
Cập nhật: 2016-08-01 22:05:28 +0700
Chương 482: Kinh Hồn
D
iệp Thiên Vân toàn tâm toàn ý đầu tư vào cuộc chiến, bởi hắn biết danh của Cuồng Vũ không phải là hư danh! Vừa rồi khi giao đấu đã thất bại nửa chiêu, có thể thấy thực sự lực cường hoành, nhưng hắn cũng không nản lòng, Cuồng Vũ cứ coi như thực lực cao, lão cũng không vượt quá phạm trù con người!
Chỉ cần là loài người, thì không có gì là không thể chiến thắng! cho nên sau khi chịu nhục, Diệp Thiên Vân tinh thần ngược lại càng cao, không có ai có thể cản bước tiến của hắn, cho dù là thần thánh hắn cũng kéo xuống!
Cuồng Vũ cũng vì thân thủ của Diệp Thiên Vân mà lòng thầm reo mừng, trong cuộc đời lão, không biết đã đánh bao nhiêu đối cường thủ, cao thủ, nhưng tiểu tử trước mặt cho hắn hơi thở nguy hiểm và cuồng dã. Hơi thở này chỉ có thể phát ra từ người dã thú vì sinh tồn mà vùng vẫy
Bất động thì thôi, động thì long đời lở đất! Diệp Thiên Vân quá trẻ, trẻ đến khó tin, đứng trước mặt lão, lão bất giác có cảm giác tang thương của anh hùng tuổi xé chiều, cho nên áp lực trong lòng Cuồng Vũ cũng không ít.
Tốc độ trưởng thành của Diệp Thiên Vân thật đáng sợ, nhưng phải giết hắn khi giao đấu thì lại thật đáng tiếc. Với võ lâm mà nói, hắn, chính là một kỳ tích, một kỳ tích có chí tiến thủ và bồng bột
Ba lão tăng điên phía dưới nhìn trận đấu rõ mồn một, trong võ lâm gọi Diệp Thiên Vân là Hình Ý Ma, mặc dù danh hiệu nghe không hay nhưng lại không liên quan gì đến thực lực! thân thủ Diệp Thiên Vân đã đủ có thể gánh vác trụ cột của một môn phái.
Từ Hình Ý Môn có Diệp Thiên Vân,thanh thế so với trước quả thật là cách biệt một trời! Hình Ý Quyền cay độc tàn nhẫn, dù không dám xưng nhất trong võ lâm nhưng lại cũng xếp đấu tiên! Diệp Thiên Vân dùng một thân Hình Ý Quyền quấy động võ lâm long trời nở đất, được lợi lớn nhất lại là Hình Ý Môn.
Có rất nhiều võ giả vô môn vô danh vì thân thủ của Diệp Thiên Vân mà bái nhập Hình Ý Môn! Đây giống như kiểu hiệu ứng ngôi sao, hơn nữa kiểu hiệu ứng này còn đang không ngừng mở rộng! Mặc dù rất nhiều người đều rõ Hình Ý môn và Diệp Thiên Vân chưa chắc có nguồn gốc sâu xa, nhưng vẫn lựa chọn Hình Ý Môn.
Diệp Thiên Vân không che giấu chiêu thức Hình Ý nữa, mặc dù bị lực của đối phương làm bắn ra nhưng cũng không bị thương gì. Tiến vào như bão táp, mũi chân thẳng băng như một cây kim, hướng về bụng dưới đối phương! Chiêu này là chiêu đâm chân học trộm đươc. Diệp Thiên Vân biết, muốn đấu với Cuồng Vũ đương nhiên không thể theo quy củ, như thế sẽ khiến đối phương nắm rõ, vì thế dùng kỳ chiêu, tung kỳ chiêu là thích hợp nhất.
Cuồng Vũ hơi toát mồ hôi, lão thấp bế thô kệnh, nhưng cơ thể cường tráng giống như một cái vạc lớn. Chân vội lùi lại đồng thời hai tay lui ra ngoài,đang đỡ người Diệp Thiên Vân, lão lấy tay hướng lên trên cười sang sảng nói: “Đâm cước, thật cứng cáp”.
Chân của Diệp Thiên Vân vốn là lực hướng xuống nhưng sức mạnh của đối phương cũng không nhỏ, vì thế thân hình song song với mặt đất, mượn lực này, thoắt cái chân phải nhấc lên, dùng đủ lực hai chân đồng thời kẹp vào đầu Cuồng Vũ
Cuồng Vũ cũng không ngờ hắn biến hóa nhanh như vậy, đợi lúc phản ứng lại, hai chân đã mắc vào vai! Cuồng Vũ đương nhiên biết kình lực ở chân hắn. Đừng nói là đầu người, cứ coi là đầu sắt cũng bị vặn xuống, vì thế đưa hai tay lên giữ lấy chân Diệp Thiên Vân, người đột nhiên phát ra lực vặn như muốn tung ra
Mấy người ngoài trận đều toát mồ hôi vì Cuồng Vũ, Diệp Thiên Vân gan lớn, đúng là ra kỳ chiêu, cho dù là bọn họ trong trận thì cũng không biết nên phản ứng thế nào! Nhờ có công pháp Thiếu Lâm, lấy bất biến ứng biến, nếu đổi lại là người khác, chỉ e là hôm nay đã đầu lìa khỏi xác!
Diệp Thiên Vân thừa dịp,phát lực trên lưng, xoay người theo chiều kim đồng hồ, lực rất mạnh khiến hai người đồng thời quay như bánh quai chèo, bổ xuống đất.
Chính lúc này, Diệp Thiên Vân không dừng tay, mà bỗng xoay người trong tích tắc ấy, thân bay về trước! Hai tay trái phải đánh vào hai huyệt thái dương của Cuồng Vũ, đồng thời hai cánh tay thành hình cung chắn trước để bảo vệ đầu. Chiêu này sử dụng Hổ lao, đôi tay như răng nanh lớn, muốn xé Cuồng Vũ thành nhiều mảnh!
Hai mắt Cuồng Vũ mở to, hình như là nhìn thấy cái chết báo trước! Diệp Thiên Vân ra tay mặc dù tốc độ không quá nhanh nhưng hắn lại giỏi ở tính nối liền, chiêu nối chiêu không dứt, đây mới là điều đáng sợ nhất! may mà Cuồng Vũ kinh nghiệm phong phú, trong giây phút nguy hiểm nhất, cùng sử dụng chân và tay dường như đồng thời chạm xuống đất, nghiêng sang ba thước tránh đòn chí mạng, dưới chân phát lực đạp lên trên.
Diệp Thiên Vân trong lòng bị bất ngờ, biết không thể tránh được chiêu này, vì thế mắt lóe lên sự tàn nhẫn, hai tay biến thành Trảo thế!
Một tiếng vang lớn, còn kèm theo tiếng xé gió chói tai, Diệp Thiên Vân theo tiếng vang mà bay ngược ra bốn năm mét, ngã mạnh xuống đất.
Cuồng Vũ cố gắng đứng dậy, chỉ thấy mặt mũi lão máu me đầm đìa, sự u ám không nói ra giữa màn đêm. Ngực áo bị rách toạc, trước ngực có thể thấy năm sáu lỗ máu, máu tươi không ngừng tuôn ra!
Mọi người nhìn thấy,đều hít thở sâu! Trong khoảnh khắc hai người giao đấu, đúng là đã vật lộn sinh tử! đòn chân của Cuồng Vũ đá trúng bụng Diệp Thiên Vân, mà Diệp Thiên Vân lại lấy tay chĩa thành mũi dao, cứng rắn đâm vào ngực Cuồng Vũ, đòn này cũng quá hung ác! Hai bên nếu chỉ một chút sơ suất, sợ là sẽ cùng nhau chết!
Cuồng Vũ một thân áo giáp sắt đã mười mấy năm, tất cả mọi người đều khiếp sợ ngón tay của Diệp Thiên Vân lại có thể cứng ngạnh như thế, lại có thể đâm thủng áo giáp sắt.
Trong lúc sững sờ, Diệp Thiên Vân lại lần nữa đứng lên, động tác vẫn bình tĩnh như lúc trước, chỉ có điều cúi đầu, không nhìn rõ lắm vẻ mặt hắn ngược lại rất giống sứ giả bò lên từ địa ngục.
Không chỉ Cuồng Cảnh,Cuồng Chỉ,Cuồng Vô mà Cuồng Vũ trong trận cũng giật mình, lực cước đó chí ít cũng nặng ngàn cân, chỉ cần bị đánh trúng, đâu có thể còn đứng dậy, nhưng Diệp Thiên Vân trước mặt lại đứng vững vàng trước mắt bọn họ!.
Diệp Thiên Vân thở dồn dập, mặc dù thần sắc hắn không thay đổi, nhưng trong lòng cũng kinh dị vạn phần.! sức mạnh của Cuồng Vũ cao hơn hắn rất nhiều, lại không thể làm hắn trọng thương! Càng kinh dị hơn là Cuồng Vũ và hắn có cùng ngạnh công hộ thân vững chắc!.
Công phu của Cuồng Vũ vốn là cao đến thần kỳ, lại thêm một quả cân cực lớn, làm thế nào có thể phá được phòng ngự của lão mới là quan trọng nhất.
Diệp Thiên Vân không ngừng tính toán, năng lượng cơ thể đã tiêu hao một nửa, mặc dù có Kim Chung Tráo chống đỡ nhưng bị đánh vẫn có cảm giác nóng bỏng rõ rệt! Kim Chung Tráo chắc chắn không thể đạt đến mức nước lửa không xâm phạm được, đó chỉ có thể là một kiểu lí luận trong truyền thuyết mà thôi!.
Cuồng Cảnh nhìn chằm chằm Cuồng Vũ, sau đó ngắt lời: “tuổi trẻ, ra tay lại cực kỳ ác độc…”
Cuồng Vũ giơ tay ngắt lời lão lại nói hộ Diệp Thiên Vân: “Võ giả ra tay, lẽ ra nên như vậy, trong giao đấu đâu có thể nói nhân từ!”.
Ngay cả đương sự cũng không nói như vậy, Cuồng Cảnh đương nhiên cũng không nói gì chống đỡ, hung hăng trợn mắt nhìn Cuồng Vũ, có phần xấu hổ quay đầu sang chỗ khác! TRong lòng càng hiểu thêm Diệp Thiên Vân, đừng nhìn tuổi tác hắn non trẻ, nhưng ra tay thực sự là không chết không dừng! Giao đấu như vậy cũng không trách hắn với tuổi tác như thế đã dương danh võ lâm!
Hồi lâu, thần sắc Cuồng Vũ ngưng đọng nói: “Áo giáp sắt của ta đã bốn mươi năm, nhưng đêm nay chống lại cậu lại chỉ như quả bóng khí! Có lẽ cậu không biết, áo giáp của ta là Thiếu lâm chân truyền, muốn phá cũng khó mà nghĩ! Ngược lại ta rất tò mò cậu đã dùng công pháp gì
Diệp Thiên Vân không thể nói ra Kim Chung Tráo, công phu trên người hắn là pháp bảo thắng vì đánh bất ngờ, vì thế chỉ trầm mặc không nói.
Cuồng Cảnh nhìn hắn không muốn đề cập đến những thứ này nên cũng rõ ý tứ Diệp Thiên Vân, hào hiệp cười nói: “Những thứ này ta không nên quá quan tâm! Diệp Thiên Vân cậu trẻ tuổi mà có được võ công như vậy, tiền đồ sau này không thể hạn lượng! ngay cả ta vừa rồi khi ra tay cũng không khỏi ghen ghét cậu, một khi phạm giới phải cải chính kịp thời, thực là tội lỗi, tội lỗi”.
Diệp Thiên Vân từ trong câu nói của lão lại cảm thấy có ý tứ bảo vệ, nhất thời có chút khó chấp nhận. Mặc dù hắn biết võ công của Cuồng Vũ rất thâm hậu, nhưng hắn không cần lão nhượng bộ, cái này ngược lại khiến trong lòng hắn có chút không thoải mái.
Cuồng Vũ xoa xoa máu tươi trước ngực, chậm rãi nói: “Có đầu có cuối, đến đi!”.
Diệp Thiên Vân trong lòng dâng lửa, có một kiểu đấu trí không chịu khuất phục đang không ngừng khích lệ hắn tiến lên, vì thể nghe thấy câu này người nhoáng một cái xông lên, chân phát lực đá ngang hông Cuồng Vũ. Bởi tốc độ cực nhanh tiếng xé gió vang vọng không trung! Bất kể là thắng hay thua, là sống hay chết đều không quan trọng,vứt bỏ hết thảy để chìm đắm trong tình yêu võ học
Diệp Thiên Vân khẽ lùi về sau một bước, tay phải bỗng uyển chuyển chụp lấy chân Diệp Thiên Vân, phát ra tiếng “Bang, bang”, ngay sau đó lão đột nhiên ngang người,dùng chiêu thức cực kỳ đơn giản, trùng bộ hoành quyền!
Nhưng chiêu thức đơn giản này trong mắt Diệp Thiên Vân lại trở nên vô cùng kinh khủng, quyền đó, quỹ đạo lơ lửng, tiếng quyền tung trong gió tạo ra tiếng rít chói tai, thoắt cái đã đến trước mặt!.
Diệp Thiên Vân mới cảm giác được, Cuồng Vũ chưa xuất toàn lực! Hắn biết đòn này nhất định không né được, cắn răng vận khởi Kim Chung Tráo, chân trái đột nhiên phá vỡ phòng tuyến đối phương, chân trái lùi về, quyền trái từ cánh tay phải đánh ngang ra ngoài, hóa giải thế đòn đối phương.
Nhưng điều khiến Diệp Thiên Vân hoảng sợ chính là, quyền pháp của Cuồng Vũ như nhanh như chậm! Long hình của mình lúc nãy tung ra một nửa bỗng mất mục tiêu! Ngay sau đó ngực trước trúng đòn, đòn tấn công mãnh liệt khiến hắn không nhịn được phun ra bụm máu, giống như diều đứt dây bay đi!