Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Chương 166: Gợi Ý Đại Dự Ngôn Thuật [1]
Share by: MTQ - banlong.us
Ánh mắt của Ma Thần Hoàng Phong Tú biến buồn bã.
“Nếu thật chỉ còn lại chúng ta, vậy không cần kẻ địch thì chính chúng ta tự hủy diệt mình. Đến cuối cùng, bảy mươi hai anh em chúng ta chỉ có thể biến trở lại bảy mươi hai Trụ Ma Thần, thế giới này cũng sẽ biến thành hoang mạc, tựa như thế giới trước của chúng ta, bị hủy diệt triệt để.”
A Gia Lôi Tư gật đầu.
“Đúng vậy, chúng ta không thể sáng tạo, càng không thể lợi dụng vật ở thế giới này sinh sản, trước thuộc tính hắc ám của chúng ta, bất cứ sinh vật nào muốn sống sót đều rất khó. Ngài nói đúng, nếu nhân loại thật bị chúng ta hủy diệt hay thống trị, cuối cùng chúng ta sẽ đi hướng diệt vong.”
Phong Tú mỉm cười nói.
“Ngươi hiểu thì tốt rồi. Cho nên nói, từ mấy ngàn năm trước, kỳ thật Liên Minh Thánh Điện đã bị ma tộc chúng ta nuôi dưỡng. Chúng ta không thể để chúng bị tiêu diệt, thậm chí phải mặc kệ chúng phát triển. Chỉ có như thế mới càng tốt nuôi sống chúng ta. Chiến tranh chỉ là một loại thủ đoạn. Nếu bọn chúng đã bị ta nuôi dưỡng thì không thể để chúng biến quá mạnh. Cùng lúc đó, chỉ có thể nhờ tay chúng giảm bớt vấn đề số lượng ma tộc chúng ta. Giữ nó ở trạng thái cân bằng, đối với chúng ta mới là có lợi nhất. Đây là nguyên nhân căn bản ta phát động thánh chiến lần này.”
“Mấy ngàn năm nghỉ ngơi lấy sức, nhân loại đã tích lũy quá khổng lồ, nhất định phải suy yếu mới được. Nếu không thì chẳng mất mấy năm, chúng sẽ có thể phản công. Chúng ta không thể nhìn chúng như thế. Bởi vậy, trận thánh chiến này đối với bọn chúng thì dường như đánh lâu dài rất có lợi, nhưng đối với chúng ta chẳng phải cũng giống thế sao? Nhất định phải quyết chiến nhưng không là hiện tại. Chúng ta cần cướp tài sản của nhân loại, nhưng không thể thương tổn đến căn cơ chúng. Đây chính là nắm chắc độ cân bằng.”
A Gia Lôi Tư nhíu mày, nói.
“Nhưng mà Áo Tư Đinh Cách Lý thì sao? Nó phải làm sao đây? Nhìn bộ dáng nhân loại thì dường như không thể nào thỏa hiệp với chúng ta.”
Đáy mắt Ma Thần Hoàng dâng lên tia sáng lạnh.
“Áo Tư Đinh Cách Lý nhất định phải bị tiêu diệt. Mặc kệ trả giá lớn thế nào, cũng không thể khiến nó sống trên thế giới này. So với chúng ta tự diệt vong thì Áo Tư Đinh Cách Lý càng thêm khủng bố. Cái chết của An Độ Ma Li đánh hồi chuông cảnh báo cho chúng ta. Nguyên nhân quan trọng khác của trận thánh chiến là bởi vì nó.”
A Gia Lôi Tư nói.
“Nhưng sao bức nó ra được? Trừ phi chúng ta đuổi cùng diệt tận nhân loại!”
Phong Tú lắc đầu, nói.
“Vậy không nhất định. Tam đệ bế quan một năm, ta có linh cảm hôm nay hắn sẽ xuất quan. Hắn là đại não của ma tộc chúng ta, tiếp đến làm như thế nào thì hắn sẽ cho chúng ta biết.”
Nghe y nói vậy, Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư kinh ngạc.
“Đại ca, ý ngươi là, tuổi thọ tam đệ…”
Phong Tú bi thương gật đầu.
“Đúng vậy, vì hưng vong ma tộc chúng ta, tam đệ đã trả giá rất nhiều, nhưng đây cũng là lựa chọn tốt nhất.”
“Đại ca nói đúng, đây là lựa chọn tốt nhất của chúng ta.” Bóng dáng da cam ngưng tụ thành hình trong không khí. Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc lặng lẽ xuất hiện trước mặt Ma Thần Hoàng và Nguyệt Ma Thần.
Thoạt nhìn y không có gì khác trước, nhưng nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, ánh mắt y ảm đạm hơn trước nhiều, ít vài phần thâm sâu, nhiều mấy phần rã rời và già nua.
Nhìn thấy y xuất hiện, cảm xúc của Ma Thần Hoàng kiềm không được kích động, bản năng tiến lên vài bước.
“Tam đệ, thân thể ngươi sao rồi?”
Ngõa Sa Khắc mỉm cười, lắc đầu.
“Đại ca, không sao. Chỉ là thiếu sống vài năm thôi, nhưng Đại Dự Ngôn Thuật lần này rất có giá trị. Đại ca có muốn nghe kết quả không?”
Phong Tú cười khổ một tiếng, nói.
“Nếu thật có thể tuyển chọn, ta rất không mong muốn ngươi làm như vậy. Tuổi thọ của ngươi đâu chỉ là thiếu chút, ta có thể cảm giác được sức sống của ngươi ít đi trăm năm. Vốn tuổi thọ Tinh Ma tộc các ngươi đã không dài lắm, lần này đã tổn thương căn nguyên ngươi!”
Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư đứng một bên cũng bước tới ôm bả vai Ngõa Sa Khắc. Tuy y không nói gì nhưng trong mắt lộ ra tình cảm tràn đầy.
Về mặt tình cảm thì Ma Thần Hoàng, Nguyệt Ma Thần, Tinh Ma Thần là thân thiết nhất. Nhưng Ma Thần Hoàng dù sao cũng là Ma Thần Hoàng, là người thống trị ma tộc. Nếu uy hiếp đến sự sinh tử của ma tộc vậy coi như là con trai ruột y đều không chần chờ xuống tay. Phía Nguyệt Ma Thần và Tinh Ma Thần cảm tình càng sâu hơn một bước. Trong ma tộc thì hai người này tựa như anh em ruột. Cho nên dù Tử Linh Ma Thần Tát mễ Cơ Nạp khá mạnh, chỉ so đấu thực lực chủng tộc thì không kém gì Tinh Ma tộc, Nguyệt Ma tộc, nhưng trước mặt A Gia Lôi Tư và Ngõa Sa Khắc thì Tát Mễ Cơ Nạp vẫn rất cung kính.
Ngõa Sa Khắc mỉm cười nói.
“Tốt lắm, nhị ca, ngươi đừng như vậy, sẽ làm ta trong lòng khó chịu. Mất đi sự sống có thể điều dưỡng mà. Ta trước tiên nói kết quả đi, việc này rất quan trọng với chúng ta.”
Nói tới đây, sắc mặt y biến nghiêm túc. Có thể mơ hồ thấy hai mắt y dần biến thành màu da cam trong suốt. Ma Thần Hoàng gật đầu, vẻ mặt thân thiết nhìn y.
Ngõa Sa Khắc trầm giọng nói.
“Một năm nay, ta thi triển Đại Dự Ngôn Thuật đến trình độ lớn nhất, rốt cuộc có cơ hội một lần dự đoán ra tương lai. Theo kế hoạch của đại ca, lần này chiến tranh giữa chúng ta và nhân loại chủ yếu là lấy binh chủng cấp thấp bên chúng ta tiêu hao lực lượng tích lũy của Liên Minh Thánh Điện. Đồng thời cố gắng lưu trữ sức mạnh cao nhất của chúng ta. Cứ như vậy, lâu dài tiêu hao thì chúng ta vẫn nắm ưu thế áp đảo nhân loại. Theo Đại Dự Ngôn Thuật thì nếu trận thánh chiến tiến hành đến cuối cùng, vậy kết cuộc là lưỡng bại câu thương.”
Ngõa Sa Khắc trầm ngâm một lát sau, nói tiếp.
“Thực lực của Liên Minh Thánh Điện mạnh hơn chúng ta tưởng tượng một chút. Tuy rằng cuối cùng chúng ta sẽ chiến thắng, nhưng chỉ có thể thắng thảm. Chúng ta tuyệt không muốn thấy điều này.”
Ma Thần Hoàng gật đầu, nói.
“Thực lực của Liên Minh Thánh Điện còn mạnh hơn chúng ta dự đoán? Mạnh ở đâu?”
Ngõa Sa Khắc nói.
“Điều này ta dự đoán không được, trong Liên Minh Thánh Điện cũng ẩn giấu lực lượng cực kỳ khủng bố. Lực lượng này rốt cuộc đến từ đâu thì chúng ta không rõ, nhưng ta có thể khẳng định, tuyệt không phải là Liệp ma Đoàn cấp danh hiệu. Liệp ma Đoàn cấp danh hiệu đích thực uy hiếp không nhỏ nhưng dù sao số lượng thưa thớt. Lực lượng khủng bố này lại dường như có thể đối kháng ba tộc chúng ta. Nhưng không tới lúc bất đắc dĩ, chắc là nhân loại sẽ không phát động lực lượng này.”
Nghe y nói vậy, vẻ mặt Ma Thần Hoàng thoáng chốc biến nghiêm túc.
“Không ngờ nhân loại còn có sức mạnh như vậy. Xem ra phát động thánh chiến này rất đúng lúc. Ẩn núp trong chỗ tối là nguy hiểm nhất. Dù thế nào thì thông qua thánh chiến, nhất định có thể bức ra lực lượng nhân loại che giấu.”
Ngõa Sa Khắc lắc đầu, nói.
“Vậy thì chưa chắc. Đại ca không cần nóng vội. Tuy lực lượng này của nhân loại rất kinh khủng nhưng có dấu hiệu suy yếu, dường như không mất bao nhiêu năm thì sẽ tự động hủy diệt. Mà thời gian này chắc trong vòng hai mươi năm. Chính là nói nếu trong hai mươi năm chúng ta không bức nhân loại đến sinh tử tồn vong, lực lượng khủng bố này sẽ không uy hiếp chúng ta.”
A Gia Lôi Tư khó hiểu nói.
“Chẳng lẽ nhân loại sẽ không chủ động sử dụng lực lượng này sao?”
Ngõa Sa Khắc nói.
“Đây cũng là điều ta thấy lạ. Trong Đại Dự Ngôn Thuật ta cảm giác được, nhân loại dường như cũng rất sợ lực lượng này, thậm chí là bài xích. Cho nên ta mới khẳng định, trừ phi tới lúc nhân loại sắp diệt chủng, nếu không thì chúng sẽ không dễ dàng sử dụng lực lượng đó. Sức mạnh này không ở trong sáu quan ải. Nếu ta không cảm giác sai thì chắc ở trong Thánh Thành của nhân loại.”
Nghe lời y nói, Ma Thần Hoàng tạm thời trầm mặc, rõ ràng là lời của Ngõa Sa Khắc khiến y cực kỳ rung động. Đối với ma tộc thì đây chính là năng lực dao động địa vị thống trị. Có thể khiến Ngõa Sa Khắc nói ra hai chữ khủng bố thì không dễ dàng chút nào.
“Tam đệ, nói vậy là chúng ta nên sớm kết thúc thánh chiến?” Ma Thần Hoàng hỏi.
Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc lại lắc đầu.
“Không, ngược lại mới đúng. Chúng ta nhất định phải tiếp tục thánh chiến, chỉ cần không ép nhân loại tới mức tuyệt cảnh là được, duy trì tình trạng hiện tại là lựa chọn tốt nhất. Bởi vì chỉ có như vậy mới dụ ra Áo Tư Đinh Cách Lý được.”
Nói tới đây thì biểu tình của y biến nghiêm túc, còn nghiêm túc hơn cả lúc nói về lực lượng kinh khủng nhân loại nắm giữ.
“Một năm nay, Đại Dự Ngôn Thuật của ta dự ngôn về Áo Tư Đinh Cách Lý là lâu nhất. Hiện tại nó đã trưởng thành tới trình độ nhất định. Tuy rằng còn chưa đủ để uy hiếp chúng ta, nhưng tuyệt đối không yếu. Chúng ta thông qua chiến đấu với nhân loại tìm kiếm nó là không thể nào. Sự uy hiếp của Áo Tư Đinh Cách Lý với chúng ta sẽ biến ngày càng kinh khủng. Muốn đánh chết nó, chúng ta có vài lần cơ hội. Trong đó cơ hội lớn nhất khoảng một đến hai năm. Ta có thể dự đoán ra, khi ấy nó sẽ xuất hiện trong lãnh địa ma tộc chúng ta, cũng sẽ là cơ hội tốt nhất. Điều kiện là chúng ta phải thông qua thánh chiến gây đủ áp lực cho nhân loại, nếu không nó chưa chắc sẽ xuất hiện ở hậu phương của chúng ta.”
Trong mắt Ma Thần Hoàng lấp lóe tia sáng ma quái, sát khí lạnh lẽo tiềm ẩn. Mặc dù là ẩn thì Ngõa Sa Khắc và A Gia Lôi Tư vẫn cảm nhận được từ người đại ca phát ra áp lực cường đại.
Ngõa Sa Khắc nâng tay lên, một tầng sáng da cao bao phủ ba đại ma thần vào trong. Miệng mấp máy, dùng ngữ điệu mau chóng thì thầm. Thanh âm của y chỉ có Phong Tú và A Gia Lôi Tư nghe được.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu