Nếu bạn đã cố gắng hết sức mình thì bạn sẽ vẫn thanh thản ngay cả khi gặp thất bại.

Robert S. Hillyer

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Thủy Hàn
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 1067
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4416 / 114
Cập nhật: 2014-11-25 22:30:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 507: Giao Nhiệm Vụ Cho Thổ Cẩu
au giờ ngọ, mặt trời lên cao, gió nhẹ nhàng quất vào mặt người đi đường, mang theo chút hơi lạnh. Cư dân bình thường thành Tử Nguyệt đã mặc trang phục có chút dày ấm, những nữ tử xinh đẹp đi ở trên đường thỉnh thoảng vang lên tiếng cười giòn giã.
Thời gian hiện tại đã là ba ngày sau khi Hạ Ngôn chủ trì hội nghị Thánh điện. Đến hôm nay Hạ Ngôn còn chưa rời khỏi thành Tử Nguyệt, Hạ Ngôn đang chờ một người đến.
Mà Cam gia bị Hạ Ngôn ra lệnh cưỡng chế phải rời thành Tử Nguyệt trong vòng bảy ngày cũng đang khẩn trương chuẩn bị. Sinh ý của Cam gia ở thành Tử Nguyệt rất nhiều, muốn trong thời gian bảy ngày thanh lý toàn bộ của cải đổi ra tiền mặt vậy rất khó, trừ khi là bán ra với giá thấp. Bọn họ không có bất cứ biện pháp gì khác, thời gian Hạ Ngôn cho bọn hắn chỉ có bảy ngày. Nếu sau bảy ngày Cam gia còn có người chưa rời khỏi thành Tử Nguyệt, vậy rất có thể Hạ Ngôn lại hạ sát thủ. Trong mắt tất cả mọi người Cam gia, Hạ Ngôn chính là một ác ma giết người không chớp mắt!
“Bịch bịch bịch”
Trong Thánh điện thành Tử Nguyệt, một hồi tiếng bước chân vang lên, một hộ vệ Thánh điện hạng nặng dẫn theo một gã hộ vệ hắc y của Hạ gia đi vào bên trong Nội điện. Hạ Ngôn ở trong phòng nghe được tiếng bước chân bên ngoài, liền cất bước đi ra cửa phòng, đưa mắt nhìn hai người đang đi tới.
- Ra mắt Điện chủ đại nhân!
Hai người nhìn thấy Hạ Ngôn vội thi lễ.
- Ừ.
Hạ Ngôn hơi gật đầu rồi nhìn về phía hộ vệ Hạ gia hỏi:
- Có phải Tiểu Thanh đã tới thành Tử Nguyệt rồi hay không?
- Đúng vậy! Tiểu Thanh tiểu thư đã tới trạch viện Hạ gia tại thành Tử Nguyệt. Tộc trưởng sai thuộc hạ tới bẩm báo Điện chủ đại nhân, hỏi Điện chủ đại nhân hiện tại có trở về gia tộc xem một chút hay không.
Tên hộ vệ kia cúi đầu cung kính đáp.
Hai ngày trước Hạ Ngôn đã nói với Tộc trưởng Hạ Phi Long khi nào Tiểu Thanh đến thành Tử Nguyệt thì phái người đến Thánh điện thông báo cho hắn.
- Tốt lắm! Ta hiện tại trở về đó.
Hạ Ngôn gật đầu cười nói.
Con cháu Hạ gia di chuyển từ thành Tử Diệp đến thành Tử Nguyệt mấy ngày trước đây cũng không có nữ quyến, mà nữ quyến đều hôm nay mới đến thành Tử Nguyệt. Hạ Ngôn sở dĩ còn chưa rời thành Tử Nguyệt đi, một nguyên nhân trong đó chính là muốn chờ Tiểu Thanh và Thổ cẩu đến.
-Hạ Ngôn ca! Là ai tới thành Tử Nguyệt vậy?
Viên San cũng từ trong phòng đi ra, nhìn thấy vẻ mặt Hạ Ngôn vui sướng, không khỏi mỉm cười quyến rũ dịu dàng hỏi.
- Là Tiểu Thanh, Viên San! Muội đi thu thập hành lý một chút đi, hôm nay huynh dẫn muội cùng tới Hạ gia. Sau này muội sẽ ở tại Hạ gia.
Hạ Ngôn ánh mắt sáng ngời, nhìn Viên San nói rất nhanh.
- A!
Viên San sửng sốt, sau đó liền nói:
- Được! Muội đi chuẩn bị một chút.
Viên San ở trong Thánh điện cũng không lâu, cũng chỉ có mấy bộ quần áo mới thay, cùng với trang sức cùng một chút đồ trang điểm son phấn, còn có một thanh trường kiếm. Một chút đồ vật đó thu thập tự nhiên cũng nhanh, không đến một nén nhang thời gian Viên San đã thu thập xong. Hạ Ngôn liền dẫn theo nàng đi về phía trạch viện Hạ gia.
Trong trạch viện Hạ gia, đoàn xe vừa mới đến trước cửa trạch viện. Chúng con cháu gia tộc và hộ vệ đều đang hỗ trợ bốc rỡ đồ đạc hàng hóa từ trên xe ngựa xuống. Những con cháu gia tộc và hộ vệ này nhìn thấy Hạ Ngôn đều vội vàng thi lễ ân cần chào hỏi.
Hạ Ngôn cùng Viên San một đường đi tới trước cửa trạch viện. Hỏi qua hộ vệ liền biết Tiểu Thanh đã tiến vào trong trạch viện. Bởi vì quan hệ đặc biệt giữa Tiểu Thanh và Hạ Ngôn, người Hạ gia tự nhiên phá lệ chiếu cố với Tiểu Thanh. Những nữ quyến khác còn chưa được an bài thỏa đáng, chỗ ở và tất cả vật dụng của Tiểu Thanh đều đã được an bài ổn thỏa.
Hạ Ngôn dẫn theo Viên San lập tức đi vào chỗ ở mới của Tiểu Thanh. Đây là một biệt viện xinh xắn ở phía đông bên trong trạch viện của gia tộc, tuy rằng quy mô không lớn nhưng lại phi thường xinh đẹp.
"Ngao ô”
Hai người Hạ Ngôn và Viên San vừa mới tới gần biệt viện này liền nghe được một tiếng chó kêu.
- Hạ Ngôn ca, có chó!
Viên San vội vàng nhìn về phía phát ra tiếng kêu khẩn trương nói
- Ha ha, đó là Thổ cẩu, không cần sợ, bình thường nó không cắn người!
Hạ Ngôn cười cười, ánh mắt nheo lại, nghe được thanh âm Thổ cẩu liền cảm giác được một cỗ tình cảm thân thiết. Cũng đã rất lâu rồi Hạ Ngôn không có ở cùng Tiểu Thanh và Thổ cẩu.
- Thổ cẩu? Nơi này tại sao lại có Thổ cẩu chứ?
Viên San nhíu mày càng cảm thấy tò mò. Bình thường trong đại gia tộc làm gì có người nào nuôi một con Thổ cẩu? Thổ cẩu bình thường đều là chó được dân chúng nuôi để giữ nhà mà.
" Ô ô"
Hạ Ngôn còn chưa kịp giải thích, một đạo bóng đen rất nhanh từ trong viện lao ra. Hạ Ngôn nhếch miệng cười, hai tay đẩy về phía trước, một cỗ linh lực từ trong cơ thể trào ra chặn lại bóng đen đang lao về phía mình.
Quả nhiên Thổ cẩu đang chuẩn bị nhào lên trên người Hạ Ngôn, bỗng nhiên giống như đụng phải một bức tường vậy, thân thể bắn ngược lại phía sau rồi ngã xuống. Tuy nhiên nó phản ứng rất nhanh, móng vuốt vỗ một trảo trên mặt đất đã giúp thân thể ổn định đứng lên, nhe răng trợn mắt nhìn Hạ Ngôn và Viên San, rồi sau đó lại làm ra một bộ dáng thương tâm.
- Ít bày bộ đáng này với ta đi, Tiểu Thanh đâu?
Hạ Ngôn thấy Thổ cẩu giả bộ đáng thương, một cước đạp tới, Thổ cẩu vội vàng tránh né.
Vừa rồi Thổ cẩu từ trong viện đột nhiên phi ra ngoài khiến cho Viên San hoảng sợ, nàng chỉ cảm thấy một bóng đen phóng tới, sau đó bị Hạ Ngôn chặn lại. Rồi sau đó mới nhìn thấy Thổ cẩu rơi xuống mặt đất. Tiếp theo lại nhìn thấy Thổ cẩu làm ra một bộ dáng như vậy càng cảm thấy ngạc nhiên vô cùng.
Đây còn là thật sao?
Nghe thấy Hạ Ngôn hỏi, Thổ cẩu bĩu môi nhìn về viện tử phía sau một chút, ánh mắt càng cảnh giác nhìn về phía Viên San.
Hạ Ngôn thấy ánh mắt Thổ cẩu cũng biết trong đầu Thổ cẩu đang suy nghĩ cái gì.
- Đây là Viên San, cũng giống như Tiểu Thanh!
Hạ Ngôn lập tức nói với Thổ cẩu.
Thổ Cẩu cúi thấp đầu xuống, rồi sau đó lại rất nhanh ngước lên, trong ánh mắt xanh sâu thẳm lộ ra vẻ hưng phấn, trong lòng thầm nghĩ:
"Lại một mỹ nữ tỷ tỷ nữa tới!"
- Tiểu Thanh tỷ tỷ ở trong viện!
Thổ cẩu đáp. Từ khi Thổ cẩu bước vào cảnh giới Linh Tông đã có thể nói ngôn ngữ nhân loại, nó là lợi dung linh lực chấn động nơi bụng hình thành ra âm điệu, rồi sau đó truyền đi.
- A!
Viên San sau khi lặng thần một chút, không kìm nổi kinh hô lên một tiếng. Nàng rõ ràng nghe được từ vị trí Thổ cẩu truyền ra một giọng nói
Hạ Ngôn đưa mắt nhìn về phía Viên San cười nói:
- Đừng lo lắng, Thổ cẩu cũng phải thổ cẩu bình thường. Nó có thể nói được. Hơn nữa nó có thể nghe hiểu lời muội nói, muội thử chào hỏi nó xem.
Viên San trợn lớn đôi mắt hạnh, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ không thể tin. Ánh mắt ngạc nhiên nhìn Hạ Ngôn, nàng thật sự không thể tin đây là sự thật. Một con chó không chỉ có thể nghe hiểu ngôn ngữ nhân loại, mà còn có thể nói ngôn ngữ nhân loại?
- Thổ cẩu, chào ngươi!
Viên San hít vào một hơi, cố gắng để mình bình tĩnh, rồi sau đó mới nói với Thổ cẩu một câu, tuy nhiên vẻ mặt vẫn không được tự nhiên.
Đây chính là lần đầu tiên Viên San chào hỏi với một con chó!
Thổ cẩu ngoe nguẩy cái đuôi, chiếc mõm hé ra nói:
- Mỹ nữ tỷ tỷ, xin chào!
- Ngươi...
Viên San lông mi run lên, vội nhìn về phía Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cười nói:
- Đúng vậy đó. Con chó này cũng không tầm thường. Hơn nữa, thực lực của nó phi thường không tệ, cũng sắp vượt qua cả ta rồi. Sau này có nó bảo hộ bên cạnh các muội ta cũng không cần lo lắng.
- Hạ Ngôn ca!
Lúc này một đạo thân ảnh xuất hiện trước cửa biệt viện, rồi sau đó liền truyền đến một giọng nói trong trẻo, Tiểu Thanh mặc một bộ váy hoa dài, hai mắt ửng đỏ nhìn Hạ Ngôn.
- Tiểu Thanh!
Hạ Ngôn vội cười đi tới, rồi sau đó quay người lại nhìn về phía Viên San:
- Viên San! Lại đây làm quen một chút đi, đây là Tiểu Thanh, vị này chính là Viên San, là con gái Mục Nguyệt Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt
Hai nàng hơi gật đầu chào nhau, đều dùng ánh mắt cẩn thận đánh giá đối phương.
Hạ Ngôn cười cười hai tiếng rồi nói:
- Việc này...chúng ta vào trong rồi nói sau!
Ba người một chó tiến vào trong viện nói chuyện phiếm một hồi. Tiểu Thanh và Viên San rất nhanh liền trở nên thân quen hơn. Viên San ít tuổi hơn Tiểu Thanh nên gọi Tiểu Thanh là tỷ tỷ, tự xưng là muội muội. Mà Thổ cẩu thì gọi hai nàng là "Tiểu Thanh tỷ tỷ", "Viên San tỷ ty". Về phần Hạ Ngôn, rất nhanh đã bị hai nàng bỏ quên. Trong khi hai nàng đang nói chuyện hắn muốn xen miệng cũng không được.
Qua nửa canh giờ sau, Hạ Ngôn nói với Thổ cẩu:
- Thổ cẩu! Theo ta lại đây một chút, có chuyện muốn giao cho ngươi.
Nói xong Hạ Ngôn liền bước ra khỏi phòng. Thổ cẩu nhanh như chớp cũng phi ra theo.
- Thổ cẩu! Sau này Tiểu Thanh và Viên San đều giao cho ngươi bảo hộ, ngươi nhất định phải đảm bảo an toàn cho bọn họ.
Vẻ mặt Hạ Ngôn trở nên nghiêm túc, dặn dò Thổ cẩu.
- Chủ nhân! Ngài yên tầm đi!
Thổ cẩu gật gật đầu, phát ra thanh âm đáp.
- Uh, ngoại trừ việc đó còn có một việc cần ngươi đi làm.
Hạ Ngôn nghĩ một chút rồi ngưng thanh nói:
- Thành Tử Nguyệt có một gia tộc, hiện tại đã bị ta đuổi ra khỏi thành Tử Nguyệt. Trong ngày hôm nay toàn tộc sẽ phải rời ra phần đất bên ngoài. Chờ sau khi bọn chúng rời khỏi thành Tử Nguyệt, ngươi lặng lẽ theo sau, tìm một nơi vắng vẻ, giết chết toàn bộ cường giả cảnh giới Linh Sư trở lên của gia tộc bọn chúng.
Hơi thở Hạ Ngôn trầm xuống, lạnh lùng nói.
Nếu là ở thời điểm một năm trước, Hạ Ngôn khẳng định sẽ không làm ra quyết định như vậy. Hạ Ngôn hiện tại đã không phải Hạ Ngôn một năm trước kia nữa. Vì an toàn của Hạ gia sau này, Hạ Ngôn không thể làm ra quyết định như vậy. Đối với địch nhân hoặc là địch nhân tiềm ẩn, Hạ Ngôn sẽ không nương tay! Hạ Ngôn biết rất rõ, lần này Cam gia bị mình đuổi ra khỏi thành Tử Nguyệt tuyệt đối không từ bỏ ý đồ phục hận. Một khi bọn họ có cơ hội nhất định sẽ xuất thủ báo thù.
Ánh mắt xanh sâu kín của Thổ cẩu lập lóe, có chút kinh ngạc, tuy nhiên vẫn gật đầu lên tiếng đáp ứng.
- Nhớ kỹ, giết tất cả cường giả cảnh giới Linh Sư!
Hạ Ngôn lập lại một lần nữa, trầm ngâm nói tiếp:
- Những người khác không cần đả thương, để bọn họ tự sinh tự diệt đi. Đã không có cường giả Linh Sư bảo hộ, Cam gia cũng rất khó đặt chân ở thành thị khác.
Hạ Ngôn ánh mắt lấp lóe, cũng không có bởi quyết định như vậy mà trong lòng không thoải mái. Thế giới này vốn là cá lớn nuốt cá bé, nếu mình không có đủ thực lực, vậy lúc này bị giết sạch không phải Cam gia mà chính là Hạ gia.
Thương hại? Đó là cái tâm chỉ kẻ yếu mới có! Không có thực lực, hết thảy đều là nói suông.
- Chủ nhân!
Thổ cẩu đột nhiên có chút ấp úng, ánh mắt cũng giấu giấu diếm diếm, giống như một đứa trẻ làm sai chuyện gì vậy.
- Làm sao vậy?
Hạ Ngôn nhướng mày, nhìn thấy bộ đáng Thổ cẩu, Hạ Ngôn cũng biết nhất định nó có việc gì cần nhờ.
- Chuyện này...
Thổ Cẩu lại đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt xanh sâu thẳm nhìn Hạ Ngôn nhe răng nói:
- Thứ nước lần trước ngài cho ta một bình đó, cái nước màu đen đó, có còn nữa không? Ta muốn thứ đó!
Thổ cẩu lần trước có thể lột xác chủ yếu là nhờ Bích Lộ Huyền Thủy mà Hạ Ngôn cho nó uống.
Linh La Giới Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn Linh La Giới