Số lần đọc/download: 4538 / 130
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 470: Cướp Đường
P
hương Hàn dùng một kiếm chém hạ ba đại vạn cổ cự đầu Đồng Cước Tiên, Mỹ Tu Tiên, Phất Vân Tẩu, dễ dàng giống như bẻ một cành khô. Nói như vậy, nếu như bình thường cho dù hắn cầm trong tay Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, cũng không thể thoáng cái chém bị thương vạn cổ cự đầu, thậm chí tổn thất tới nhục thân.
Thế nhưng hiện tại hắn lại ra tay bất ngờ, hơn nữa pháp lực so với lúc giết chết Như Ý Tử còn cường hoành hơn rất nhiều.
Nhưng mà tuy thân thể của ba đại cao thủ này bị chém rời, thế nhưng bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương lại vẫn còn nguyên.
Bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương mới chính là hạch tâm là căn cơ của một tu sĩ.
"Phương Hàn, là ngươi!"
"Phương Hàn! Cư nhiên là ngươi! Ngươi ẩn nấp ở chỗ nào thế! Ngươi đã hàng phục được Kỵ Đô Pháp Vương, còn cả Long Đạo Nhân nữa?"
"Đáng giận a! Chúng ta cư nhiên không hề biết gì."
"Lô Lan Bà! Phương Hàn, ta phải giết ngươi, tên ác ma này cư nhiên dám trấn áp Lô Lan Bà. Ta phải giết ngươi."
Ba đại vạn cổ cự đầu gặp công kích trí mạng đều tản ra, vừa sợ vừa giận, trông thấy Phương Hàn, trong lòng đám người càng thêm nhỏ máu, phẫn nộ như hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, nhất là Phất Vân Tẩu. Lô Lan Bà chính là thê tử của hắn, bỗng chốc bị trấn áp, mắt thấy sau này cũng sẽ giống như Long Đạo Nhân, Mộc Đạo Nhân, Kỵ Đô Pháp Vương mãi mãi làm kẻ hầu. Nghĩ tới chuyện này, Phất Vân Tẩu lại vô cùng thống khổ.
"Ha ha, Phất Vân Tẩu lại gặp nhau rồi, ta sẽ để Lô Lan Bà tới giết ngươi. Ngươi chờ đi, hôm nay ta sẽ tạm tha cho các ngươi một mạng, Long Mộc tinh hạch ta lấy. Chờ ta triệt để tế luyện thành công Bát Bộ Phù Đồ, đó cũng là ngày chết của các ngươi!"
Thân thể Phương Hàn khẽ động cũng không có tiếp tục đuổi giết ba người. Mà đem tất cả thuần dương lực mà mình tích cóp được, oàng một tiếng, liền rót tất cả vào trong Hoàng Tuyền Đồ.
Vèo!
Nại Hà Chi Kiều dưới chân tại thời khắc này giống như một con thái cổ Thạch Long thức tỉnh, một đầu đâm vào chỗ sâu nhất trong thời không, nó cư nhiên lại xé rách không gian! Nắm trong tay không gian pháp tắc!
Trong sát na xé rách không gian, vô cùng vô tận thời không phong bạo đập vào mặt.
Mà Nại Hà Chi Kiều lại trực tiếp đưa Phương Hàn, Phương Thanh Tuyết vào trong đó, thoáng cái biết mất không thấy gì nữa. Sau đó không gian bị xé nứt lập tức khôi phục lại như thường. Sau khi thời không phong bạo bị tàn phá một hồi cũng chìm xuống, trong không gian triệt để biến mất bóng dáng Phương Hàn.
Xé rách không gian, trực tiếp bỏ chạy, thủ đoạn này chỉ có cao thủ lĩnh ngộ không gian pháp tắc mới có thể làm được, nhưng mà chỉ cần là thượng phẩm đạo khí nếu như rót thuần dương lực vào, sau khi thiêu đốt cũng có thể thúc dục đại trận trong đó, xé rách không gian trực tiếp biến mất.
Nhưng mà thượng phẩm đạo khí so với người lĩnh ngộ không gian pháp tắc còn kém rất xa.
Ba Lập Minh, Xích Dung Thiên hai đại cao thủ Bất Tử Chi Thân đều không có lĩnh ngộ được không gian pháp tắc.
Cho nên bọn họ không cách nào xé rách không gian tiến hành truy kích. Chỉ có thể nhìn Phương Hàn chiếm đủ chỗ tốt rồi rời đi.
Lần này Phương Hàn thật sự là lời lớn. Liên tiếp trấn áp Kỵ Đô Pháp Vương, Long Đạo Nhân, Lô Lan Bà, hiện tại trong trong Bát Bộ Phù Đồ tổng cộng có bốn vị vạn cổ cự đầu. Còn chiếm được Long Mộc tinh hạch nữa. Khoản tài phú này quả thật đúng là tiền của phi nghĩa, trắng trợn không làm mà hưởng.
Hơn nữa hắn còn đang ở trước mặt người của Hoàng Tuyền Ma Tông cùng Thái Nhất Môn, trực tiếp đào thoát thành công.
Trong thời không phong bạo mãnh liệt, một cây cầu đá loang lổ cổ xưa, dính vô số vết máu Thần Ma, đang không ngừng phi tốc, cũng không biết đang hướng về phương nào.
Phương Hàn khoanh chân ngồi trên cây cầu đá, sắc mặt rất nghiêm túc. Hai tay bưng lấy một đoàn hỏa diễm như nâng một viên cầu, hắn không ngừng phun ra một cỗ Thuần Dương khí tạo thành ngọn lửa, sau đó ngọn lử thẩm thấu vào trong Nại Hà Chi Kiều, khiến cho cây cầu đá kia run rẩy sung sướng, phun ra một cỗ Nại Hà chi khí, tạo ra không gian.
Tạo ra không gian bỏ chạy là một công việc cực kỳ hao phí nguyên khí, Phương Hàn nếu không có đủ thuần dương chi lực cũng không dám tùy ý thúc dục như vậy.
Nhưng mà hắn còn chưa xác định được phương vị, cũng không biết một phen chạy trốn này sẽ tới đâu, nhưng chỉ cần có thể đào tẩu. Đến một tinh cầu không có bóng người đem những thứ đoạt được tiêu hóa, luyện hóa Long Mộc tinh hạch, độ hóa Lô Lan Bà. Với lực lượng của bốn đại vạn cổ cự đầu cung cấp nguyên khí Tiên giới cùng thuần dương chi lực, cũng đủ để bản thân an tâm tu luyện, trực tiếp tiến tới cảnh giới thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh.
"Không tệ không tệ. Lần này thu hoạch quả là rất không tồi." Ngay cả Phương Thanh Tuyết cũng liên tục gật đầu: "Phương Hàn, ngươi đã có bốn gã vạn cổ cự đầu làm người hầu, mỗi ngày không biết sẽ sinh ra bao nhiêu nguyện lực cường đại, hơn nữa bốn đại vạn cổ cự đầu cô đọng pháp bảo cho ngươi, sau này Bát Bộ Phù Đồ của ngươi mới có thể siêu việt như Hoàng Tuyền Đồ."
"Siêu việt như Hoàng Tuyền Đồ, há có thể. Ta mới là pháp bảo cực mạnh, chờ ta diễn hóa ra Luân Hồi Chi Bàn, sẽ chính thức trở thành tuyệt phẩm đạo khí, sau đó tìm được hoàng thư rồi thôn phệ, lập tức sẽ trở thành tiên khí, có thể so sánh cùng Vĩnh Hằng Thần Lô của Thái Nhất Môn. Tiên khí, ngươi biết là loại gì không?"
Diêm ngâm dài, tỏ vẻ bất mãn rõ ràng.
"Được rồi! Chúng ta chuẩn bị thoát ra khỏi đây thôi...Lần đào tẩu này cũng không biết là tới nơi nào, hi vọng có thể tới gần Huyền Hoàng đại thế giới một chút, chúng ta phải bay trở về Vũ Hóa Môn mới có thể an tâm tu luyên. Ta nhất định phải mau chóng bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, bằng không Hoa Thiên Đô đột phá Bất Tử Chi Thân, ta ngược lại sẽ rơi vào thế hạ phong mất."
Phương Hàn mạnh mẽ đứng thẳng lên, tất cả thuần dương nguyên khí mà hắn chứa đựng đều bị thiêu đốt sạch, Nại Hà Chi Kiều cũng bắt đầu thong thả lay động.
"Phá vỡ không gian, trở lại chân thực!"
Hắn quát lớn một tiếng, Nại Hà Chi Kiều run rẩy, một lần nữa xuyên qua, chui ra khỏi thời không phong bạo, trời đất quay cuồng, liền hiện ra tại một mảnh tinh không thần bí.
Trong tinh không thần bí này, khắp nơi đều là một cỗ tinh quang phiêu đãng, còn có một ít tinh cầu hoang vu, hữu khí vô lực mà trôi lơ lửng, trên mặt mấy tinh cầu này còn có vài ngọn núi trọc phiêu phù. Đây là tinh cầu tử vong.
Nhưng mà ở phía xa còn có một khỏa Hằng Tinh cự đại đang chiếu sáng, một ít tinh cầu còn có sinh cơ phát triển mãnh liệt. Trên mặt mấy tinh cầu này còn có tu sĩ, hiện ra cảnh tượng phồn vinh của môn phái.
Nhưng mà con mắt của Phương Hàn còn chưa tới mức sắc bén, có thể nhìn xuyên qua chướng ngại, thấy rõ ràng cảnh tượng trên đó. Cho nên hắn mới không cách nào thấy rõ rốt cuộc đây là địa phương nào.
"Không xong rồi, chúng ta xuyên qua thời không không biết là tới nơi nào? Nại Hà Chi Kiều cư nhiên lại lợi hại như vậy? Ta mới chỉ xuyên qua trong chốc lát, cư nhiên đã không còn thấy Huyền Hoàng đại thế giới nữa!" Phương Hàn đứng dậy, phát hiện mình đang ở giữa không trung, nhìn ra phía xa, ngoại trừ dày đặc các ngôi sao ra, Huyền Hoàng đại thế giới quen thuộc cư nhiên lại biến mất.
Phải biết rằng cho dù có ở trên Long Mộc Tinh cũng có thể thấy Huyền Hoàng đại thế giới giống như quả trứng gà cự đại.
Mà hiện tại một chút dấu vết cũng không thấy, cũng không biết nơi này có cách quá xa Huyền Hoàng đại thế giới hay không?
"Ở đây cách rất xa Huyền Hoàng đại thế giới. Nếu như chúng ta muốn bay trở lại Huyền Hoàng đại thế giới mà nói... Chỉ sợ mười năm, hai mươi năm thời gian cũng không thể trở lại." Phương Thanh Tuyết nhìn nhìn, lông mày nhíu chặt: "Thật không ngờ Nại Hà Chi Kiều xuyên qua thoáng cái mà lợi hại như vậy. Thoáng cái xuyên qua chỉ sợ qua vài cái đại thế giới rồi."
"Đại Na Di thuật của Hận Thiên Thần Hoàng là một trong số ba nghìn đại đạo, sau khi xuyên qua cũng chỉ có di chuyển được khoảng cách vạn dặm. Chẳng lẽ Nại Hà Chi Kiều này còn lợi hại hơn cả Đại Na Di!" Phương Hàn không tin nói.
"Hừ! Đương nhiên là lợi hại hơn so với Đại Na Di thuật rồi. Chuẩn xác mà nói là mạnh hơn Đại Na Di thuật của Hận Thiên Thần Hoàng. Đại Na Di thuật luyện đến mức tận cùng có thể phát động di chuyển tới khoảng cách mười vạn tám ngàn đại thế giới. Nại Hà Chi Kiều chính là tuyệt phẩm đạo khí, xuyên qua tinh cầu cũng coi như không là gì. Năm đó Hoàng Tuyền Đại Đế đã từng dùng nó trực tiếp xuyên qua Tiên giới, cho nên đừng có đùa?"
Diêm liên tục khoe khoang.
"Bây giờ trở lại mới là vấn đề của chúng ta." Phương Hàn liên tục lắc đầu.
"Không còn cách nào, chỉ có thể tích súc đủ thuần dương chi lực, tìm đúng phương vị, sau đó dịch chuyển về thôi." Phương Thanh Tuyết lắc đầu.
"Vừa rồi di chuyển tiêu hao thuần dương chi lực, tối thiểu so ra cũng ngang với số lượng tích súc ngàn năm của một vạn cổ cự đầu, chúng ta cứ như vậy mà tích cóp, vậy phải chờ tới khi nào?" Phương Hàn liên tục thở dài đột nhiên ánh mắt sáng ngời: "Có rồi, tại sao ta lại quên Ngũ Hành chứ! Ta dùng Linh Phù Ngũ Hành chi địa di chuyển tới Ngũ Hành chi địa. Sau đó lại từ Ngũ Hành chi địa di chuyển ra, sẽ tới gần Man Hoang thần miếu của Huyền Hoàng đại thế giới. Di chuyển như vậy sẽ không tốn chút khí lực nào."
"Ừm, Linh Phù Ngũ Hành chi địa chính là thứ gia trì lực lượng, nó tới từ Phật giới thần bí, thay mình liên tục không ngừng hấp thu lực lượng tiến hành di chuyển qua thời không." Phương Thanh Tuyết cũng nhớ ra Phương Hàn có thứ này: "Đã như vậy, chúng ta có thể tùy thời trở về, vậy không cần phải sốt ruột nữa, ở đây cũng không biết là nơi nào, chúng ta tùy ý đi dạo một vòng cũng tốt. Cũng không có nhiều cơ hội tại vũ trụ mênh mông mà đi dạo đâu, thật sự là khó có được."
"Sư tỷ đã có nhã hứng này, ta tự nhiên sẽ phụng bồi, nhưng mà còn muốn làm phiền sư tỷ lại thi triển Tiểu Túc Mệnh Thuật, chúng ta cùng nhau độ hóa Lô Lan Bà." Phương Hàn vui vẻ đồng ý.
"Cái này dễ thôi, bây giờ độ hóa Lô Lan Bà lại rất dễ."
Lập tức Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết lại tiến nhập vào trong Bát Bộ Phù Đồ. Lúc này Lô Lan Bà đang ở bên trong Bát Bộ Phù Đồ, bị Kỵ Đô Pháp Vương, Long Đạo Nhân, Mộc Đạo Nhân áp chế chặt chẽ.
Phương Thanh Tuyết cùng Phương Hàn nhìn thấy một đoàn khói đen liên tục biến hóa, phát ra tiếng kêu thảm thê lương, nhưng vẫn không thể nhúc nhích.
Lập tức hai người cũng không nói hai lời, quen việc dễ làm. Phương Hàn thúc dục Đại Phổ Độ Thiện Quang, Phương Thanh Tuyết thúc dục Tiểu Túc Mệnh Thuật, hai người phối hợp, dưới sự cầu nguyện của ba đại vạn cổ cự đầu, trải qua nửa canh giờ độ hóa, cuối cùng khói đen khắp toàn thân Lô Lan Bà cũng chuyển hóa thành Phật quang, từ từ dâng lên, biến thành một lão thái bà hiền hòa ngồi trên đỉnh Bát Bộ Phù Đồ, thì thào niệm kinh, phóng nguyên khí Tiên giới của mình ra nuôi nấng Thiên Ma.
Giờ khắc này ở đỉnh Bát Bộ Phù Đồ có tổng cộng bốn vị vạn cổ cự đầu!
Lô Lan Bà, Long Đạo Nhân, Mộc Đạo Nhân, Kỵ Đô Pháp Vương phân biệt ngồi ở đông tây nam bắc bốn phương vị, không ngừng cầu nguyện, bốn người đồng thời sinh ra nguyện lực kim sắc lượn lờ trong tháp, làm cho toàn bộ không gian trong tháp biến thành một mảnh vàng óng phiêu phù trong hư không.
Mà Luân Chuyển Thánh vương lại ngồi ở trung ương, vẫn lẳng lặng bất động. Thế nhưng Phật quang trên người hắn càng lúc càng dày đậm, vòng sáng phía sau đầu lại càng rõ, trong vòng sáng thậm chí còn loáng thoáng trông thấy một vài hư ảnh hình rồng đang bay múa.
Bát Bộ Phù Đồ vốn chính là pháp khí của Long Tộc, có hư ảnh Thiên Long cũng là bình thường, điều này chứng tỏ công việc tế luyện đã đi đúng quỹ đạo.
Vĩnh Sinh