Love is like a butterfly, it settles upon you when you least expect it.

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: luong thi doan
Số chương: 638
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 158: Ngự Ma Sơn Mạch Tinh Anh Của Ma Tộc [3]
ịch giả: Tinh Vặn
Share by: MTQ - banlong.us
“Không được, đại ca, như vậy quá nguy hiểm!” Lâm Hâm không chút do dự nói.
Tuy Long Hạo Thần bố trí cho mình nhiệm vụ chỉ đơn giản một câu nói. Nhưng đánh lén và quấy rối cự ly gần một đội quân ma tộc, không giỡn được đâu! Nên biết đại quân ma tộc này có cả Bệnh Ma. Phạm vi bao trùm chất dính của Bệnh Ma cực lớn, một khi bị trúng, cho dù là tu vi như Long Hạo Thần muốn thoát khỏi gần như là không thể nào.
Nghe Lâm Hâm nói, Long Hạo Thần trầm sắc mặt.
“Chúng ta là Liệp ma giả, đương nhiên phải gánh lấy nguy hiểm. Hơn nữa không có ai làm chuyện này thích hợp hơn ta. Yên tâm đi, ta có tứ đại Thánh Vệ và Nhã Đình hỗ trợ, thực lực của Hạo Nguyệt cũng đã hồi phục tám phần, lại có tháp Vĩnh Hằng làm nơi ẩn náu, có thể trốn thoát. Hơn nữa chỉ một mình ta thì càng dễ chạy trốn, cho nên do ta đánh lén là thích hợp nhất. Tuyệt không thể để đội ma tộc này tiến vào trong liên minh, nếu không sẽ máu chảy thành sông, không biết sẽ có bao nhiêu đồng bào bị ma tộc tổn thương. Thời gian gấp gáp, lập tức hành động!”
Nói xong Long Hạo Thần dẫn đầu tiến lên trước, mũi chân nhún trên tảng đá, cả người lướt xuống dưới núi. Thân thể hắn ở giữa không trung, linh lực thu lại không phát ra quang mang vàng, cả người như lông chim bay lên.
Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên liếc nhau một cái, gật đầu với đối phương, liền dọc theo hai bên xuống núi. Tuy họ không có thực lực như Long Hạo Thần, nhưng tốc độ xuống núi nhanh hơn lên núi nhiều.
Trần Anh Nhi buồn bực bĩu môi.
“Lại không có phần ta, ta cảm thấy mình càng lúc càng vô dụng.”
Thải Nhi ngồi bên cạnh cô, cũng than thở nói.
“Thì ta cũng thế. Khi anh ta làm mấy việc này đều không mang ta theo! Người ta rõ ràng có năng lực chiến đấu!”
Nhìn Thải Nhi làm dáng vẻ như đang nhõng nhẽo, Trần Anh Nhi thoáng chốc không trách móc nữa, khóe miệng co giật, cười nói.
“Thải Nhi, ta thích cô như hiện giờ, thật rất đáng yêu. Nếu ta là nam thì nhất định sẽ theo đuổi cô.”
Thải Nhi chớp đôi mắt to sáng ngời, nhìn hướng Long Hạo Thần biến mất, hỏi câu khác.
“Anh ta sẽ không gặp nguy hiểm chứ?”
Lâm Hâm cười gian nói.
“Yên tâm đi. Đại ca nói đúng, cậu ta một mình hành động mới là an toàn nhất. Phó đoàn trưởng, ta phát hiện cô ngày càng quan tâm đại ca, có phải đã hồi phục ký ức chút nào không?”
Thải Nhi lắc đầu.
“Vẫn không nhớ nổi, chỉ mơ hồ cảm thấy ta đích thực biết anh ta. Hơn nữa anh ta tốt với ta như vậy, ở cùng một chỗ cảm thấy rất yên ổn.”
Trần Anh Nhi khẽ thở dài, nói.
“Ai kia thật may phước. Đại ca mạnh hơn ai kia nhiều, nếu sớm chút quen biết đại ca, nói không chừng ta sẽ tranh giành với cô.”
Thải Nhi lại chớp mắt.
“Dường như cướp không được đâu.”
“Phụt.” Lâm Hâm ở bên cạnh nhịn không được bật cười.
Trần Anh Nhi ủ rũ nhìn Thải Nhi, nhưng đối diện đôi mắt xinh đẹp ngây thơ kia, rốt cuộc vẫn là ỉu xìu xuống. Đúng vậy, ai có thể từ trong tay Thải Nhi cướp đi Long Hạo Thần?
Từ đỉnh núi nhảy xuống, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy giây phút này dường như mình biến thành gió. Hắn không phóng ra linh cánh. Bởi vì quang mang linh cánh quá chói lòa, rất dễ bị kẻ địch phát hiện, cho nên hắn cố gắng thu lại hơi thở của mình.
Linh lực đạt tới hơn vạn đang vận chuyển tốc độ nhanh trong người hắn. Mỗi lần Long Hạo Thần hít sâu là ba đại linh khiếu sẽ điên cuồng hấp thu quang nguyên tố trong không khí. Thân thể hắn dường như sẽ biến nhẹ vài phần. Dưới tác dụng núi dốc đứng, tốc độ chạy xuống không nhanh, gần như dán sát núi đi xuống.
Một vầng sáng nhạt vặn vẹo phát ra từ trán Long Hạo Thần. Cảm giác có chút giống kỹ năng che chắn dò xét của Tà Nhãn.
Đương nhiên Long Hạo Thần không có năng lực tinh thần thuộc tính, nhưng tuyệt đối đừng quên, hắn có tinh thần lực khác với người thường!
Tuy hắn không phải cường giả thuộc tính tinh thần, không thể trực tiếp sử dụng tinh thần lực, nhưng tinh thần của hắn cực cao. Trước mắt xem như là Tà Nhãn trực tiếp phát động công kích tinh thần hắn, hiệu quả sẽ không quá rõ rệt. Bởi vậy tuy Long Hạo Thần không biết kỹ năng gì, nhưng có năng lực vận chuyển tinh thần lực cường đại của mình. Đem lực tinh thần ngưng tụ xung quanh người, tự nhiên hình thành tầng bảo vệ, cùng với kỹ năng của Tà Nhãn tuy khác ngọn mà cùng gốc.
Chẳng qua lúc hắn sử dụng tinh thần lực bao trùm cơ thể, đương nhiên không thể lại dùng cảm giác dò xét tình hình xung quanh. Bởi vậy, sử dụng tinh thần lực này chỉ có thể ở cự ly xa ẩn nấp thân hình.
Long Hạo Thần đã là Kỵ Sĩ Thánh Điện cấp bảy, tung hoành trong quần sơn này không bị địa hình ảnh hưởng quá nhiều. Xác định phương hướng Tà Nhãn cung cấp, hắn mau chóng tiến lên.
Một mình hắn hành động lẽ tất nhiên nhanh hơn khi cùng đồng bạn. Trèo núi vượt đèo, dần dần kéo gần khoảng cách với ma tộc.
Bởi vì là phương bắc, thảm thực vật trên núi này rất ít, chỉ có một số bãi phi lao. Che đậy một mình Long Hạo Thần thì được chứ muốn che cả đội quân mấy ngàn ma tộc thì hơi khó.
Cho nên khi Long Hạo Thần vượt qua ngọn núi thứ ba, dựa vào thị lực kinh người từ xa thấy đại quân ma tộc tiến lên.
Từ xa nhìn lại, cường giả ma tộc tựa như đám châu chấc, tốc độ bay nhanh tràn vào trong Ngự Ma sơn mạch.
Những tên kia không uổng là tinh anh ma tộc, chẳng những nhanh, hơn nữa cực kỳ yên lặng, không phát ra một chút thanh âm dư thừa. Càng không lấp lánh quang mang nguyên tố nào, hoàn toàn dựa vào thể lực trèo lên.
Không cần nghi ngờ, trong ma tộc đó yếu ớt nhất chắc chắn là Địa Ngục Ma. Cho nên chúng bị bảo vệ sau lưng Hùng Ma, gần như ở vị trí trung ương đại quân. Nhưng đối ứng với thân thể yếu ớt của chúng chính là ma pháp cường đại. Tuy chưa từng đụng độ Địa Ngục Ma, nhưng Long Hạo Thần có thể tưởng tượng hình ảnh nhiều Địa Ngục Ma cùng ra tay thì sẽ tạo thành sự khủng bố như thế nào. Coi như là đánh chính diện Khu Ma Quan cũng sẽ khiến quân biên phòng Khu Ma Quan mệt mỏi, thậm chí gặp đả kích cực lớn.
Mặc kệ là trong quần chiến hay thủ thành, tác dụng của ma pháp sư đều là lớn nhất. Cho nên Lục Đại Thánh Điện trong liên minh thánh điện ở các thành thị quan trọng tại biên quan, Ma Pháp Thánh Điện là khó công phá nhất.
Nhìn chăm chú đại quân ma tộc nhanh chóng tiến lên, Long Hạo Thần thoáng chốc suy tư. Rất nhanh, hắn thầm lập ra kế hoạch.
Ít ra thì trước mắt hắn chưa thể hành động. Đại quân ma tộc hành quân nghiêm chỉnh như vậy, một khi hắn phát động tập kích, sợ rằng Bệnh Ma trên không trung sẽ phun chất dính. Khi đó, hắn ngoại trừ trốn vào tháp Vĩnh Hằng hoặc là bị Hạo Nguyệt truyền tống, không còn cách nào khác, càng đừng nhắc tới quấy rối.
Cho nên, hắn phải đợi, chờ đợi đội quân tinh nhuệ ma tộc xuất hiện trạng thái hỗn loạn, tiếp theo mới là thời điểm tốt nhất để hắn ra tay.
Đương nhiên hắn sẽ không ngu đặt mục tiêu trên người Địa Ngục Ma được bảo vệ dày đặc, làm thế thì là không biết tự lượng sức. Sử Ma và Bệnh Ma trên trời mới là mục tiêu của hắn.
Đừng nhìn hai binh chủng ma tộc này đều dùng để hỗ trợ, nhưng tác dụng của chúng một chút cũng không nhỏ nhoi. Có chúng nó, có thể khiến ma pháp truy tầm của nhân loại biến thành người mù, khiến đội quân này ẩn hình trước khi đụng độ quân biên phòng nhân loại.
Đã có kế hoạch, Long Hạo Thần giữ cự ly nhất định với đội quân ma tộc, theo đuôi, cùng chúng tiến vào bên trong Ngự Ma sơn mạch.
Lúc này đã là hơn nửa đêm, tối đa chừng mấy tiếng nữa là trời sáng. Nhưng đêm này cũng là một đêm trăng không sao. Trước khi bình minh đến thường là tối tăm nhất. Tuy không đến nỗi đưa tay không thấy ngón nhưng ánh mắt khó thể nhìn xa.
Đúng lúc này, đột nhiên bầu trời phương xa lóe lên một tia sáng tím nhạt. Long Hạo Thần bản năng ngẩng đầu lên nhìn, khuôn mặt lộ nét cười. Hắn biết, cơ hội mình đợi đã tới rồi.
Tia chớp tím này cũng khiến đại quân ma tộc chú ý. Đại quân tinh anh chỉnh tề tựa như một người trong chớp mắt toàn quân đứng lại, yên lặng. Tất cả ma tộc ai nấy lo vị trí của mình, thoáng chốc, hơi thở hắc ám nồng đậm từ đại quân ma tộc tràn ra.
Cùng lúc đó, chỗ lóe lên ánh tím nổ một tiếng thật lớn, dường như cả Ngự Ma sơn mạch đều lay động vì tiếng nổ này. Ngay sau đó, thanh âm ầm ầm liên tục kéo dài như tiếng sấm, trên đỉnh núi cao không ngừng phát ra tiếng chấn động.
Quang mang vàng và ánh tím như ẩn như hiện, có thể lờ mờ thấy thật nhiều đá lăn từ trên trời giáng xuống, điên cuồng đập xuống chân chúi.
Cùng lúc đó, đỉnh núi bên kia cũng xuất hiện tiếng kêu ù ù, cũng có nhiều tảng đá lăn từ đỉnh núi xuống.
Lúc này đại quân ma tộc đang xuyên qua một khe núi, sinh ra tiếng chấn đá lăn là từ hai bên sườn núi, Đại quân ma tộc mới đi qua một nửa, muốn lùi lại thì chắc chắn không kịp. Tình hình là tiến không được lùi chẳng xong.
Tuy ở trong sơn mạch nhưng đỉnh núi và chân núi cách nhau tới vài cây số. Tảng đá lớn rơi xuống, uy lực khủng bố không thua gì Lạc Thạch Vũ, ma pháp cấp sáu của thổ hệ.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa