Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Chương 449: Quản Miệng Mình Cho Tốt, Trông Chân Mình Cho Tốt (1+2+3).
T
hường thì vào tình huống này, một người đến công tác trong hoàn cảnh mới, tính nhiệt tình trong lúc công tác càng tăng vọt. Vài năm qua Lý Cẩm Hồ công tác ở huyện Lô Bắc, hắn luôn cảm thấy bị đè nén, không biết từ lúc nào đã cảm thấy mệt mỏi, còn đầy bức bối, nhưng dù thế nào cũng chỉ ẩn giấu thật sâu trong lòng mà thôi.
Lý Cẩm Hồ lúc này đến thành phố Đông Bộ ngoài cảm giác hưng phấn thỏa mãn thì trong lòng cũng cực kỳ tươi sáng, rất ấm áp.
Vương Tử Quân thấy Lý Cẩm Hồ đã sắp xếp xong cho gia đình thì cũng yên lòng. Hắn cầm lấy một phần văn kiện trên bàn rồi nói:
- Thị ủy cho tôi liên lạc với huyện Lâm Hoàn, Cẩm Hồ, sau này anh quan tâm đến phương diện này nhiều hơn một chút, anh là đại quản gia của tôi đấy.
- Vâng.
Lý Cẩm Hồ đồng ý một tiếng rồi nhận lấy văn kiện trong tay Vương Tử Quân, đây là một bản phân công liên lạc với cá quận huyện bên dưới của các vị thường ủy thị ủy, bên trên có ghi rõ: Phó chủ tịch thường vụ Vương Tử Quân liên lạc với huyện Lâm Hoàn.
Trước khi đến thành phố Đông Bộ thì Lý Cẩm Hồ đã định vị cho vị trí của mình, ở phương diện nào đó thì hắn là quản gia của Vương Tử Quân, hắn phải nhanh chóng sắp xếp rõ ràng những phân công của chủ tịch Vương.
Khi đang bàn chuyện công tác với Lý Cẩm Hồ thì Triệu Quốc Lương khẽ gõ cửa đi đến. Sau khi bắt chuyện với Vương Tử Quân và Lý Cẩm Hồ thì hắn vội vàng nói:
- Chủ tịch Vương, vừa rồi Trương Hiểu Đông của văn phòng thị ủy mới gọi điện thoại, nhắc anh đến khu dân cư Bằng Hộ, bí thư Tiết đang chờ ở đó.
Khu dân cư Bằng Hộ, Vương Tử Quân tuy không được phân công khối xây dựng và kiến thiết thế nhưng cũng không xa lạ gì chỗ này. Trước tết thì hắn còn đến chỗ này đi dạo vài vòng.
Đông Bộ là một thành phố lâu năm, tất nhiên sẽ không tránh khỏi những kiến thiết cũ, so ra thì những công trình như vậy đã sớm rách nát, đồng thời vị trí lại ở trung tâm thành phố, khu dân cư Bằng Hộ chính là một điển hình.
Khu dân cư bằng hộ có hơn một ngàn hộ dân cư trú, vì đủ mọi thứ đã quá cũ lại thiếu tu sửa nên xuống cấp trầm trọng, nước đọng và thẩm thấu tạo ra tai họa ngầm, nếu so với những tòa nhà cao tầng ở bốn phía thì thật sự không chút phối hợp.
Lúc này Tiết Diệu Tiến kéo mình qua, chẳng lẽ có ý kiến gì với khu dân cư Bằng Hộ? Vương Tử Quân nghĩ mục đích bí thư Tiết Diệu Tiến kéo mình đến khu dân cư Bằng Hộ, hắn lên tiếng với Triệu Quốc Lương:
- Có thông báo với những người khác không?
- Tôi nghe chủ nhiệm Lý nói hình như đã thông báo cho chủ tịch Nhâm và chủ tịch Lý rồi.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn quay sang nói với Lý Cẩm Hồ:
- Cẩm Hồ, anh cứ đi sắp xếp cuộc sống của mình đi, khi nào gia đình sắp xếp ổn thỏa, tôi sẽ tổ chức tiệc tẩy trần cho cả nhà.
Lý Cẩm Hồ thấy Vương Tử Quân còn quan tâm đến cuộc sống của mình như vậy thì không khỏi cảm động, chút cảm giác lạ lẫm cuối cùng cũng đã tan biến sạch sẽ.
Khi Thái Thần Bân lái xe đưa Vương Tử Quân đến nơi thì bên cạnh bí thư Tiết Diệu Tiến đã có đầy người, có chủ tịch Nhâm Xương Bình, phó chủ tịch Lý Khang Lộ và một vài thành viên ban ngành. Đám người đứng bên cạnh một vũng nước bốc mùi hôi thối, vẻ mặt người nào cũng cực kỳ nghiêm trọng.
Tiết Diệu Tiến đang nói chuyện với một ông lão đang phơi quần áo trước nhà, lúc này trong đám người đứng đây chỉ có một mình hắn là nở nụ cười.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu với Nhâm Xương Bình, sau đó đứng yên lặng sau lưng chủ tịch Nhâm. Nhâm Xương Bình cũng nhìn thoáng qua Vương Tử Quân, cũng không mở miệng.
- Cụ à, phòng vệ sinh không đến xử lý đống nước bẩn này sao?
Giọng nói của Tiết Diệu Tiến vang lên trong tai Vương Tử Quân.
Khi Tiết Diệu Tiến lên tiếng thì Vương Tử Quân thấy vẻ mặt trưởng phòng vệ sinh đứng cách đó không xa chợt biến đổi, rõ ràng vị trưởng phòng này rất lo lắng với câu trả lời của ông cụ kia.
- Bọn họ đã đến xử lý, nhưng bọn họ nói tuyến đường cống bên dưới đã bị hư hại quá nặng, rất khó sửa chữa. Nhắc đến mới thấy sợ, bây giờ đang còn đỡ, đến mùa hè mới thật sự khổ sở.
Ông cụ hít vào một hơi thuốc do Tiết Diệu Tiến đưa đến, sau đó dùng giọng tùy ý nói.
Tiết Diệu Tiến khẽ gật đầu mà trưởng phòng vệ sinh lại thở dài một hơi. Sau đó hắn đứng lên nhìn Nhâm Xương Bình và Vương Tử Quân, lại trầm giọng nói:
- Chủ tịch Xương Bình, chúng ta về họp thôi.
Tiết Diệu Tiến là lãnh đạo đứng đầu thành phố Đông Bộ, hắn là người có quyền cho ra quyết định, thế cho nên tất cả chứng thực cực kỳ nhanh chóng. Hơn hai mươi phút sau các vị thường ủy thị ủy và các vị phó chủ tịch thành phố đều đã xuất hiện trong phòng họp của thị ủy.
- Các đồng chí, hôm nay tôi đến khu dân cư Bằng Hộ để xem xét tình huống, tôi cảm thấy rất không thoải mái. Tôi thấy cư dân nơi đó sinh hoạt với nguồn nước và môi trường ô nhiễm, tôi cảm thấy thị ủy công tác chưa tốt, thật sự xin lỗi vì nhân dân đã tín nhiệm tôi.
Tiết Diệu Tiến mở miệng thì chủ đề đã khá trầm trọng, thế là bầu không khí trong phòng chợt vắng lặng như tờ.
Nhâm Xương Bình ngồi bên cạnh Tiết Diệu Tiến, hắn nghe tấy bí thư Tiết mở miệng như vậy, phía dưới lại trầm mặc, thế là chủ động mở miệng kiểm điểm:
- Bí thư Tiết, tôi phải làm kiểm điểm, tôi là chủ tịch thành phố, tôi thật sự có trách nhiệm không thể trốn tránh ở sự kiện này.
Hai vị lãnh đạo đứng đầu thành phố đều đã mở miệng, tất nhiên các vị nhân viên tham gia hội nghị đều làm cho xúc động. Lý Khang Lộ là phó chủ tịch được phân công quản lý các ban ngành phục vụ công cộng, hắn đứng lên nhận kiểm điểm:
- Bí thư Tiết, chủ tịch Nhâm, chuyện này là vì tôi không làm tốt công tác. Nhưng hai vị lãnh đạo cứ yên tâm, sau khi tan họp tôi sẽ tập trung nhân lực vật lực để xử lý, đảm bảo trong thời gian một tháng sẽ trả lại môi trường trong lành cho dân.
- Các anh cũng không cần tự mình làm kiểm điểm, tôi tổ chức cuộc họp này cũng không phải nghe các anh kiểm điểm.
Tiết Diệu Tiến khoát tay áo với Lý Khang Lộ, tỏ ý cho Lý Khang Lộ ngồi xuống:
- Hôm nay tôi triệu tập mọi người chính là vì ý định một lần vất vả mà cả đời nhàn nhã, không phải là đau đầu trị đầu đau chân chữa chân, công tác của chúng ta không thể cứ ở mãi trong tình huống may vá tu sửa được.
"Một lần vất vả cả đời nhàn nhã!"
Vương Tử Quân nhìn Tiết Diệu Tiến, trong lòng đã hiểu vài phần ý nghĩ của bí thư Tiết. Hắn nhìn gương mặt căng cứng của Tiết Diệu Tiến, cảm thấy có thêm vài phần bội phục với vị bí thư này.
Cải tạo những khu dân cư hay chung cư trong nội thành chính là một trong những nan đề với lãnh đạo thành phố, chưa nói đến chuyện dễ xảy ra vấn đề, hơn nữa còn khó tạo ra thành tích. Một số lãnh đạo thường chọn phương án đi đường vòng khi gặp phải tình huống này, vì nếu bỏ tiền ra quy hoạch xây dựng khu công nghiệp hay khu kinh tế thì có ít vấn đề, lại dễ cho ra thành tích. Khốn nổi lúc này bí thư Tiết lại chủ động đề cập đến việc cải tạo khu dân cư Bằng Hộ.
Ánh mắt Nhâm Xương Bình chợt xoay chuyển, hắn cũng không nói gì. Hắn đã đoán được ý nghĩ của bí thư Tiết Diệu Tiến, nhưng lại ném ánh mắt về phía Lý Khang Lộ.
Lý Khang Lộ là phó chủ tịch được phân công chủ quản khối xây dựng, có thể nói là một trong những phó chủ tịch có quyền lực nhất. Khi nhiều ánh mắt nhìn về phía mình thì Lý Khang Lộ lại đứng lên nói:
- Bí thư Tiết, nếu muốn giải quyết tất cả vấn đề của khu dân cư Bằng Hộ theo hiểu "làm một lần nhàn nhã cả đời", biện pháp tốt nhất chính là tiến hành cải tạo, nhưng trong sự kiện này liên quan đến nhiều vấn đề, có chút khó khăn.
- Khó khăn là thứ không thể tránh khỏi, chúng ta công tác không phải vì giải quyết những khó khăn này sao?
Tiết Diệu Tiến khẽ đặt bút trên tay xuống bàn, hắn khẽ cười nói:
- Tôi tin chỉ cần chúng ta quyết tâm thì không gì không làm được.
Nhâm Xương Bình đưa mắt nhìn bí thư Tiết Diệu Tiến, sau đó hắn cũng đặt bút xuống nói:
- Tôi hoàn toàn đồng ý với chỉ thị của bí thư Tiết, có câu: "Chỉ cần tư tưởng tốt thì sẽ tìm ra được phương pháp giải quyết khó khăn". Cải tạo khu dân cư Bằng Hộ là một vấn đề cực kỳ khó khăn, nhưng tôi tin dưới sự dẫn dắt và hợp mưu hợp sức của bí thư Tiết, chúng ta nhất định có thể cải tạo khu dân cư Bằng Hộ.
- Bí thư Tiết, tôi đề nghị cho chủ tịch Lý phụ trách chuyện này, cho ra phương án, sau đó chúng ta sẽ phổ biến dựa theo phương pháp này, anh thấy sao?
Nhâm Xương Bình rõ ràng rất giỏi suy đoán tâm tư của Tiết Diệu Tiến, hắn trực tiếp chỉ mặt Lý Khang Lộ. Đây là lời đề nghị phù hợp với tâm ý của Tiết Diệu Tiến, thế là hai vị lãnh đạo đứng đầu đã đồng ý với nhau, cũng xem như quyết định sự việc.
Dù nói là họp nhưng trên cơ bản chỉ là Tiết Diệu Tiến, Nhâm Xương Bình và Lý Khang Lộ lên tiếng, ba người bọn họ là chủ đạo, nhưng người ở vị trí trung tâm là Tiết Diệu Tiến.
Vương Tử Quân tuy đã vài lần khiêu chiến quyền uy của Tiết Diệu Tiến, thế nhưng hắn nhìn tình hình trước mắt mà không khỏi bội phục khả năng khống chế ban ngành của bí thư Tiết. Phương diện cải tạo khu dân cư Bằng Hộ, chỉ cần bí thư Tiết nói một câu đã xem như quyết định tất cả.
- Tốt, vậy trước tiên cho các ban ngành xây dựng cho ra phương án cụ thể, đồng chí chủ tịch Khang Lộ phụ trách áp dụng cụ thể, còn người chủ quản sẽ là chủ tịch Vương.
Tiết Diệu Tiến ngửa đầu nhìn thoáng qua Lý Khang Lộ, sau đó ném ánh mắt lên người Vương Tử Quân.
Phó chủ tịch thường vụ là người chủ quản, phó chủ tịch nắm khối xây dựng là người phụ trách áp dụng, nói ra thì khá bình thường, thế nhưng tất cả các vị thường ủy và kể cả là chủ tịch Nhâm Xương Bình đang ngồi nơi đây cũng phải giật mình sau câu nói của bí thư Tiết Diệu Tiến.
Vương Tử Quân cũng không ngờ Tiết Diệu Tiến sẽ cho mình chủ quản công tác này, hắn nhìn từng luồng ánh mắt nhìn về phía mình, thế là phải cười cười nói:
- Bí thư Tiết, tôi cũng chỉ là một người bình thường đối với khối xây dựng, tôi thấy không bằng thành lập một tổ lãnh đạo, ngài và chủ tịch Nhâm là tổ trưởng, chúng tôi sẽ phụ trách áp dụng cụ thể.
Thành lập tổ lãnh đạo, bí thư sẽ là tổ trưởng tổ lãnh đạo, đây cũng là một chuyện rất bình thường, rất đúng đắn, thậm chí là rất nhiều lãnh đạo vì muốn biểu hiện năng lực của mình mà hoan nghênh phương án này. Nhưng Tiết Diệu Tiến nghe lời đề nghị của Vương Tử Quân thì khoát tay nói:
- Chủ tịch Vương, chuyện này cứ quyết định như vậy.
Vì trước tiên phải cho ra phương án và áp dụng, thế cho nên hội nghị kết thúc chỉ sau vài phút. Tiết Diệu Tiến dẫn đầu đi ra khỏi phòng họp, Vương Tử Quân cũng xoải bước đi theo.
- Chủ tịch Vương, bí thư Tiết cho hai người chúng ta phụ trách chuyện này, tôi đã chuẩn bị đến phòng xây dựng xem thế nào, không biết ngài có dặn dò gì không?
Khi Vương Tử Quân chuẩn bị đi về phòng làm việc của mình. Lý Khang Lộ chợt đứng chặn trước mặt dùng giọng tươi cười nói.
Vương Tử Quân cũng có chút kết giao với Lý Khang Lộ, hắn biết vị phó chủ tịch kia căn bản không xem mình ra gì. Lý Khang Lộ dù nói lời xin chỉ thị, nhưng nếu mình thật sự mở miệng thì chưa chắc người này đã nghe theo.
- Chủ tịch Lý, bí thư Tiết đã cho ra yêu cầu rõ ràng với sự việc này, tôi cảm thấy lúc này chúng ta cứ tiến hành theo đúng như những gì bí thư Tiết nói là được.
- Tôi sẽ đi làm dựa theo chỉ thị của bí thư Tiết. Chủ tịch Vương, bây giờ anh có thời gian không? Nếu rảnh thì chúng ta cùng đến phòng xây dựng để xem bọn họ có chiêu thức gì cao siêu áp dụng vào sự kiện này không?
Vương Tử Quân khoát tay áo, phòng xây dựng chính là địa bàn Lý Khang Lộ kinh doanh nhiều năm, tuy hắn không sợ nhưng đến đó cũng chỉ lãng phí thời gian mà thôi:
- Chủ tịch Lý, anh cứ đi đi, anh làm việc thì tôi cực kỳ yên tâm.
- Vậy tôi phải đi đây.
Lý Khang Lộ nhìn vẻ mặt không chút biến đổi của Vương Tử Quân mà trong lòng liên tục mắng thầm, nhưng biểu hiện vẻ mặt lại là nụ cười cực kỳ vui vẻ hòa nhã.
Lý Khang Lộ đi, hắn cũng không đến phòng xây dựng mà đến tập đoàn Cảnh Lam. Trong khu văn phòng xa hoa của tập đoàn Cảnh Lam, Đỗ Gia Hào nhiệt tình tiếp đón Lý Khang Lộ.
- Gia Xương đã quay về, về là tốt rồi.
Lý Khang Lộ vừa ngồi xuống thì nhìn qua Đỗ Gia Xương ở bên cạnh mình, hắn nở nụ cười nói.
Đỗ Gia Xương dùng hai tay bắt chặt tay của Lý Khang Lộ, hắn nói:
- Đa tạ chủ tịch Lý đã quan tâm, nếu lần này không phải Lý Dược Hổ đã gánh chịu tất cả, chỉ sợ tôi cũng không chạy ra được. Tên họ Vương kia làm tôi mất một anh em tốt, cả đời này tôi không chơi nó là không được.
Lý Khang Lộ nhìn ánh mắt lạnh lẽo của Đỗ Gia Xương thì không khỏi khẽ nở nụ cười, đối với hắn thì Đỗ Gia Xương chỉ là một tên côn đồ nhỏ, nếu không phải vì anh của tên này là Đỗ Gia Hào, hắn căn bản không cần quan âm đến loại người không biết gì này. Nhưng bây giờ có thể tìm thêm một đối thủ cho Vương Tử Quân, đây là sự việc làm hắn cảm thấy rất thích thú.
- Nói bậy bạ gì vậy? Còn chưa chịu lui xuống sao?
Đỗ Gia Hào khẽ vung tay lên với Đỗ Gia Xương, sau đó trầm giọng quát lớn.
Đỗ Gia Xương tuy là người kiêu ngạo không cúi đầu với kẻ nào nhưng lại cực kỳ e ngại đại ca Đỗ Gia Hào. Hắn khẽ cười với Lý Khang Lộ, sau đó cất bước đi ra ngoài.
- Gia Hào, Gia Xương cũng không còn nhỏ nữa, cậu nói xem nó như vậy có gì không tốt?
Lý Khang Lộ uống một ngụm trà được thư ký đưa đến, sau đó trầm giọng nói với Đỗ Gia Hào.
Đỗ Gia Hào cười hì hì nói:
- Chủ tịch Lý, em trai tôi phải quản giáo cho nghiêm, nếu không thì tên khốn không biết trời cao đất rộng này không biết sẽ cõng về biết bao nhiêu phiền toái. Lần này may mắn đã đến với nó, thế nhưng điều đó cũng không có nghĩa là lần sau sẽ tiếp tục may mắn giống như vậy.
Lý Khang Lộ cười cười, cũng không nói thêm lời nào. Tuy hắn muốn khơi mào xích mích giữa Đỗ Gia Hào và Vương Tử Quân, thế nhưng hắn là người có quan hệ thân thiết với Đỗ Gia Hào trong nhiều năm, hắn biết Đỗ Gia Hào cũng không phải loại người dễ lừa gạt.
- Chủ tịch Lý, hôm nay anh đến có lẽ là báo hỉ với tôi phải không?
Đỗ Gia Hào cũng không tiếp tục lên tiếng ở sự kiện em trai của mình, hắn ngồi xuống không xa Lý Khang Lộ rồi khẽ nói.
- Tôi đến thật sự là báo tin vui cho giám đốc Đỗ, mà tôi cũng không thể không bội phục giám đốc Đỗ, lại có thể đẩy tôi đến khu dân cư Bằng Hộ.
Lý Khang Lộ nói rồi dùng ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào Đỗ Gia Hào.
- Ha ha ha, chủ tịch Lý quá khen rồi, tôi có bản lĩnh nào mà dám chỉ huy thị ủy? Tôi chẳng qua yêu cầu anh Đồng giúp đỡ, muốn giúp một chút, để cho anh Lý có không gian hoạt động mà thôi.
Đỗ Gia Hào hiểu ý của Lý Khang Lộ, hắn cũng không thèm che giấu mà nói rõ thủ đoạn của mình ở sự kiện này.
Lý Khang Lộ khẽ cười, âm thanh rất lớn, hắn dùng ngón tay chỉ vào Đỗ Gia Hào rồi nói:
- Tốt, giám đốc Đỗ, tôi không thể không bội phục cậu. Với tính tình của bí thư Tiết, khi phát hiện vấn đề thì phải giải quyết, nhưng người tính không bằng trời tính, chỉ sợ anh Đỗ cũng không ngờ, đó chính là Vương Tử Quân sẽ là lãnh đạo chủ quản sự việc này.
- Vương Tử Quân chủ quản?
Nụ cười trên mặt Đỗ Gia Hào chợt ngưng tụ lại, vì hắn thật sự rất kính sợ vị phó chủ tịch thường vụ có thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn kia. Tiết Diệu Tiến cho Vương Tử Quân chủ trì vụ này, điều này thật sự làm hắn sinh ra cảm giác trở tay không kịp.
- Chủ tịch Lý, anh không phải nói đùa đấy chứ? Anh là phó chủ tịch chủ khảo xây dựng, chuyện này phải do anh phụ trách mới đúng chứ?
Đỗ Gia Hào nhanh chóng tỉnh táo lại trong tình huống khiếp sợ, hắn đưa mắt nhìn Lý Khang Lộ rồi trầm giọng nói.
- Đáng lý ra phải là tôi phụ trách, nhưng bí thư Tiết lại cho tôi áp dụng cụ thể, còn người chủ quản chính là phó chủ tịch thường vụ Vương Tử Quân.
Lý Khang Lộ áp chế cảm giác trong lòng và trầm giọng nói.
Đỗ Gia Hào nâng ly trà lên uống một ngụm, hai hàng chân mày khẽ thả lỏng, hắn đặt ly nước xuống nói:
- Chủ tịch Lý, Vương Tử Quân chủ khảo thì cứ chủ khảo, bây giờ chúng ta đã có thể làm cho bí thư Tiết cho ra quyết tâm cải tạo khu dân cư Bằng Hộ, đây chính là một thắng lợi cực lớn của chúng ta. Vương Tử Quân dù là người có bản lĩnh cũng phải xuất lực vì chúng ta, hơn nữa bản lĩnh càng lớn thì lực tợ giúp càng mạnh.
Lý Khang Lộ nhìn gương mặt tươi cười của Đỗ Gia Hào, hắn cũng cười theo:
- Giám đốc Đỗ nói đúng, bản lĩnh của Vương Tử Quân càng lớn thì sẽ càng cho ra nhiều lực trợ giúp. Chúng ta thuận tay xây dựng một khách sạn năm sao, bí thư Tiết chắc chắn sẽ giúp đỡ, khi đó chúng ta để cho Vương Tử Quân xử lý phương diện phá bỏ và di dời, như vậy mới tốt.
Lý Khang Lộ nói đến khách sạn năm sao thì giọng điệu khá lớn, Đỗ Gia Hào đang cười ha hả chợt nghe thấy Lý Khang Lộ nói như vậy thì vẻ mặt chợt lóe lên. Nhưng hắn cũng nhanh chóng cười nói:
- Chủ tịch Lý, chuyện này có thành công hay không thì thật sự dựa hết vào anh. Anh cứ yên tâm, tôi đã đồng ý với ngài, tuyệt đối không bao giờ nuốt lời.
- Giám đốc Đỗ, chúng ta đã hợp tác nhiều năm, có quan hệ lâu năm, chẳng lẽ anh cảm thấy tôi không tin lời anh sao?
Lý Khang Lộ tuy nói mang theo vài phần trách móc, nhưng nhìn nụ cười trên mặt chủ tịch Lý, ai cũng có thể thấy hắn đang cực kỳ vui vẻ vì lời nói mồi vừa rồi của Đỗ Gia Hào.
Đỗ Gia Hào cười nhạt một tiếng không nói gì, cũng không tiếp tục dây dưa ở phương diện này, là người thông minh đôi khi cũng không nên mở miệng nói quá rõ ràng.
- Muốn để Vương Tử Quân xuất lực trợ giúp chúng ta ở phương diện này, quan trọng là phải nhanh chóng thúc đẩy hạng mục. Tôi sẽ đến phòng xây dựng một chuyến, để bọn họ sắp xếp cho tốt, nhất định phải ném ra vài miếng xương khó gặm.
Lý Khang Lộ nói rồi đứng lên khỏi ghế sa lông, bộ dạng rất vội vàng.
Đỗ Gia Hào dù thầm không thèm quan tâm đến trò mèo của Lý Khang Lộ, thế nhưng ngoài mặt thì hắn vẫn cười ha hả, đứng lên nhiệt tình tiễn chân Lý Khang Lộ, cũng không quên cúi đầu liên tục cảm tạ chủ tịch Lý.
...
Vương Tử Quân tuy không phải là người được phân công chủ quản xây dựng, nhưng hắn là một phó chủ tịch thường vụ được bí thư Tiết Diệu Tiến điểm danh cho hạng mục cải tạo khu dân cư Bằng Hộ, nên hai ngày qua hắn cố gắng xem xét tình hình của khu dân cư Bằng Hộ để xác định vài vấn đề.
Vương Tử Quân nhớ đến những phương án cải tạo xây dựng lại chung cư vào kiếp trước, đại đa số đều lựa chọn phương án xây dựng lại và bồi thường tổn thất. Phương thức này không những giảm bớt tranh cãi, cũng làm cho đám người nơi đây dễ dàng tiếp nhận.
Vương Tử Quân đang thầm nghĩ về các phương án xây dựng chung cư, hắn có khuynh hướng sang phương án bồi thường và tiến hành xây dựng, chỉ cần quy hoạch cho tốt, với vi trí trung tâm thành phố của khu dân cư Bằng Hộ, nó rất dễ trở thành một trung tâm thương mại.
- Cốc cốc cốc...
Khi Vương Tử Quân đang xem xét bản đồ thì tiếng gõ cửa vang lên, sau đó là Triệu Quốc Lương đi vào, sau lưng Triệu Quốc Lương chính là phó chủ tịch thành phố Trương Thông.
Khi thấy Trương Thông đi vào thì Vương Tử Quân vội vàng đứng lên khỏi ghế, Trương Thông không đợi Vương Tử Quân lên tiếng, hắn cười ha hả nói:
- Chủ tịch Vương, không quấy rầy anh đấy chứ?
Vương Tử Quân tuy không biết Trương Thông đến tìm mình vào lúc này làm gì, thế nhưng ngoài miệng lại khách khí nói:
- Chủ tịch Trương, anh rõ ràng là quá khách khí. Quốc Lương, mau châm trà, lấy trà ngon tôi cất kỹ ra đây.
- Cám ơn chủ tịch Vương.
Trương Thông hơn bốn mươi tuổi, cơ thể có hơi béo, đi lại có hơi lung lay làm cho người ta sinh ra cảm giác không biết sẽ ngã xuống vào lúc nào. Đối vơi tư thế đi lại như thế này, trước đó Vương Tử Quân đã từng nghe một tên nhân viên ranh mãnh của văn phòng khối chính quyền lên tiếng, nói chẳng khác nào một con vịt.
Tuy đây chỉ là một lời vô tâm nhưng lại lan truyền rất rộng, tất nhiên tin tức cũng nhanh chóng truyền vào tai Trương Thông. Lúc đó Trương Thông cung không tức giận với trò so sánh của đối phương, giống như cho đến bây giờ còn chưa có gì phát sinh. Nhưng vài tháng sau tên nhân viên mở miệng nói xấu lãnh đạo đã bị đề bạt đến làm phó giám đốc một công ty quốc hữu gần như sắp phá sản.
trương thông là người phụ trách an toàn sản xuất của các xí nghiệp quốc hữu, kiêm vệ sinh công cộng và kế hoạch hóa gia đình, sắp xếp trước cả Lưu Nham Phú, có thể nói là cực kỳ đắc ý. Sau khi Vương Tử Quân đến thành phố Đông Bộ nhận chức thì người này đã đến thăm hỏi vài lần, phần lớn thời gian chỉ là nói chuyện phiếm.
- Chủ tịch Vương, tối nay anh có rảnh không? Tôi biết một quán ăn rất ngon, muốn cùng anh ăn một bữa cơm vui vẻ, thế nào, anh có cho tôi cơ hội không?
Trương Thông nói hai câu không quá liên quan với Vương Tử Quân, sau đó mới nói ra lời mời.