Books are immortal sons deifying their sires.

Plato

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh không đủ sức giữ lấy em
nh sẽ buông em ra, nhưng sẽ không buông xuôi đâu, anh sẽ luôn dõi theo mỗi bước em đi và cầu mong em luôn được bình yên và hạnh phúc. Cầu mong trong cuộc sống của em sẽ luôn bình yên như cánh đồng lúa xanh rì quê anh nơi em từng đi qua và thốt lên “bình yên quá, nhẹ nhàng quá, hạnh phúc quá”!
From: Chuột đen xấu xí
Sent: Tuesday, October 20, 2009 9:34 AM
Em à, anh đã thực sự cố gắng, cố gắng rất nhiều để vun đắp và khẳng định tình cảm mà anh dành cho em, để cho em biết rằng anh yêu em đến dường nào, em là tất cả những gì mà anh quý giá nhất, để em tin tưởng vào anh và vào tương lai của chính mình. Nhưng thật ra, anh cũng không biết là em yêu anh thế nào, có lẽ là có đúng không em và chắc bây giờ vẫn có phải không em, nhưng ngoài yêu ra, còn phải có có vị tha, sự bao dung và điều anh cần nhất là sự nhẹ nhàng, ngọt ngào từ người mình yêu bởi vì có lẽ và chắc chắn rằng anh không làm gì có lỗi để xin em tha thứ đúng không em?
Em đã không tin tưởng vào anh, hay đúng hơn là tin tưởng vào tương lai của anh và em. Em đã không bao giờ cho anh cảm giác ngọt ngào mà bất kỳ người nào yêu cũng có, tại sao vậy em? Tại sao em không dành chút ngọt ngào đối với mọi người để dành cho anh dù chỉ một tí mà thôi. Tại sao ngày sinh nhật của “người khác” thì em nhớ và em chúc mừng còn của anh thì không? Tại sao và tại sao? Một khi như vậy thì anh cố níu kéo liệu có ích gì? Anh thấy những cố gắng vừa rồi của anh không đủ để đưa em vào chút mộng mơ hay an tâm trong chớp mắt.
Khi em nằm đó, mỏng manh và đau đớn, anh ở cạnh em và anh thấy rằng em quá yếu đuối và có lẽ anh sẽ là chỗ dựa cho em. Nhưng khi em tỉnh dậy rồi, em bình phục rồi thì anh thấy mình cũng chỉ là con số không to tướng, chỉ có trách nhiệm và bổn phận mà thôi. Anh thật sự thất vọng, thất vọng với chính mình, thất vọng với 4 năm trời mà mình không làm được gì cả và cũng có nghĩa là anh đã thất bại. Thậm chí, đôi khi anh thấy mình ích kỷ, không còn chút sĩ diện nào cả, vì yêu em mà anh có thể làm tất cả những gì có thể làm chỉ để em vui. Nhưng mà…
Em sẽ cảm thấy thế nào nếu mỗi tối sau một ngày làm việc trên 18-20 tiếng, khi ngả lưng xuống lại không hề ngủ được cứ phải mang trong lòng một sự mặc cảm rằng mình bất tài vô tướng. Có lẽ anh đã tự tra tấn chính mình đúng không em, nhưng nếu mà mỗi ngày em về hay trước khi đi ngủ em chỉ nhắn anh một câu, một chữ thì chắc là anh có thể an tâm mà ngủ. Nhưng đã bao giờ em tự nhắn cho anh mà không chờ anh hỏi, rồi đến lúc em còn bảo anh hỏi hoài, đừng hỏi nữa. Vậy anh lo cho ai? Em luôn nói rằng em không có thời gian trả lời hay nhắn tin cho anh để báo em về nhà rồi hay là hỏi thăm anh vì em luôn bận rộn, nhưng sao em có thể nhắn hay gọi người khác được. Anh là gì của em, anh có là gì không hay tại vì anh ảo tưởng? Thôi, có lẽ anh sẽ rời xa em thôi, hay đúng hơn là anh không đủ để giữ em lại nữa rồi. Để em không phải băn khoăn, bực bội vì lúc nào cũng có người quấy rầy mình. Để em toàn tâm toàn ý lo cho việc trọng đại hơn.
Anh đã, đang yêu và bây giờ vẫn như thế, nhưng từ trước đến nay em biết không, anh từng rất lo lắng. Anh lo tương lai của chúng mình sẽ có nhiều trắc trở khi tiến đến gần em. Anh đã muốn quay đi một thời gian, nhưng rồi anh không làm được vì trong tâm trí anh luôn có hai bóng hình mà anh không thể không quan tâm lo lắng và để rồi không biết thế nào lại quay lại và cứ thế để cho em thấy rằng anh luôn cần em và mình lại bắt đầu, bắt đầu trong sự kết thúc mà em luôn luôn chủ động còn anh luôn là người lệ thuộc. Có lạ lắm không, nhưng đối với anh có lẽ chưa bao giờ anh hối hận sự lệ thuộc đó bởi vì anh biết tình cảm của anh, anh có thể cười và tự hào rằng mình đã yêu, yêu trọn vẹn trái tim mình không toan tính, không đòi hỏi gì ngoại trừ sự dịu dàng mà em chưa bao giờ dành cho anh!
Nhưng trớ trêu thay, phía sau những cố gắng, sau những hạnh phúc cùng em, cùng con, cùng gia đình, giờ anh phải đối mặt với sự thật như thế này đây. Anh trách ai bây giờ, chỉ biết tự trách chính mình thôi. Biết nói gì với những người từng vun đắp cho tình yêu, hạnh phúc của chúng mình nhỉ, những người yêu quý cả anh và cả em? Thôi thì cứ để mọi người bảo là tại anh, tại anh có mà không biết giữ mà thôi.
Em à, anh định để qua sinh nhật em rồi nói nhưng mà... Đến tối qua, anh thấy quả thật không thể đánh đổi mọi thứ anh có để lấy em nữa rồi bởi vì anh nào còn có gì để đổi phải không em, anh chỉ còn có chính bản thân mình và một đống trách nhiệm cần làm thì lấy gì mà đổi nữa! Giờ đây anh chỉ có một mình lập nghiệp, mọi thứ chỉ vừa mới bắt đầu dù anh đã đi 1/3 đoạn dường đời rồi. Ngoài em ra, anh còn những trách nhiệm và bổn phận mà mình phải chu toàn trong gia đình.
Thôi thì nếu em “đã” yêu anh rồi thì em cũng quên được anh bởi vì anh chỉ là một “con chuột xấu xí” mà thôi và rồi em cũng sẽ có được niềm vui bởi vì em còn một chân trời rộng mở trước mặt, bởi vì nơi anh không có tất cả những gì mà em cần phải không em? Bây giờ anh thấy mình trở nên vô cảm quá, hay là giờ đây anh không đau nữa do quá đau? Anh sẽ buông em ra, nhưng sẽ không buông xuôi đâu, anh sẽ luôn dõi theo mỗi bước em đi và cầu mong em luôn được bình yên và hạnh phúc. Cầu mong trong cuộc sống của em sẽ luôn bình yên như cánh đồng lúa xanh rì quê anh nơi em từng đi qua và thốt lên “bình yên quá, nhẹ nhàng quá, hạnh phúc quá”!
Cầu mong cho tất cả những gì tốt đẹp nhất có thể đến với những người đang yêu, hãy yêu và sống trọn vẹn với trái tim mình, hãy nuôi dưỡng tình yêu của mình bằng sự dịu dàng và ngọt ngào của con tim mình các bạn nhé! Chúc tất cả những ai đọc bài này có được niềm tin, tình yêu, hạnh phúc và sự thành công dù bạn đã trải qua bao nhiêu đau khổ.
Chuột đen xấu xí!
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)