Số lần đọc/download: 12004 / 347
Cập nhật: 2015-11-12 19:48:13 +0700
Chương 446: Đấu Pháp
M
a Tôn nổi giận, lấy thân phận của hắn có thể cho đi dĩ nhiên sẽ không nuốt lời, đằng này tên nhân tộc tu sĩ lại cố bức bách, chẳng lẽ cho rằng hắn thật không giám giết hắn sao?
- Hảo! Hảo! Hảo! Lâu rồi không có người có gan cùng bản ma nói chuyện như vậy, nếu hôm này người thực muốn tìm chết thì để bản ma xuất thủ tiễn ngươi một đoạn vậy.
- Ma Nguyệt!
Ma vật này gầm nhẹ rít gào, phía trân trời hoàn toàn hóa thành tối đen âm u, dưới ánh trăng mộ con quỷ từ hư không hiện ra.
Dưới ánh trăng, có một vật thể màu đen cong như lá liễu, xung quanh có mấy con quạ bay vòng phía trên. Theo sự xuất hiện khiến không gian đột nhiên âm lãnh, vô tận ma khí từ hư không mà ra, dường như trong nháy mắt vật đổi sao dời như đặt mình trong Ma Vực vậy.
Khuôn mặt tuấn mỹ của Ma Tôn chợt lộ vẻ tái nhợt, mà môi lại phát ra làn sáng đỏ chói mắt trông hết sức dữ tợn.
- Nếu đã bức bách ta như vậy, ta liền không tiếc hao tổn tu vi gọi về Ma Nguyệt thì hôm nay ngươi chắc chắn chết không thể nghi ngờ!
- Hạ giới chỉ là những con kiến hôi làm sao chịu được sự trừng phạt của Ma Nguyệt.
- Phệ Hồn!
Gào thét giữa không trung rồi Ma Nguyệt đột nhiên bộc phát ra vô tận ô quang, sắc mầu đạm nhạt, càng gần càng âm hàn, dường như có thể đem nguyên thần kẻ khác đóng băng, vỡ vụn.
Tiêu Thần mặt không đổi sắc, trong đôi mắt cẩn thận quan sát, giờ phút này ánh mắt chớp lên, một cánh tay hướng lên trời hung hăng nắm chặt.
- Tụ tinh!
Thanh âm bình thản, lại như có vô tận ma lực, xuyên thấu không gian, hóa thành cuồn cuộn sóng âm, quét ngang mà ra.
Hư không phía trên kịch liệt trấn động, quanh thân Ma Nguyệt liền hiện ra vô số ngôi sao di động, như sao băng rơi xuống.
Thần thông này, vốn là Tiêu Thần học trộm được nhưng mà cũng là bản không hoàn chỉnh, khi thi triển không thể phát huy toàn bộ uy lực. Nhưng mà giờ này thi triển ra liền dễ dàng tự nhiên, phía chân trời tinh mang dày đặc phát ra ánh sang như ngọc.
- Chư chư thiên tinh thần, theo lệnh bổn tọa, hỏa chúc phương nam, ngưng hình ngăn địch.
Quát xong, một phương hư không, vô số tinh mang bùng nổ màu đỏ đậm như lửa. Vô tận tinh mang này tích tụ một chỗ, đọng lại thành quang đoàn tinh mang cả ngàn trượng, quay cuồng rồi hóa thành một con thần điểu.
Đầu kê, mỏ yến, cổ rắn, đuôi cá, linh vũ đỏ đậm như là thạch anh mài mà thành, linh quang tỏa ra, Mào đỏ tươi như vương miện, lại giống như liệt hỏa hừng hực thiêu đốt, đại biểu cho lực lượng cực hạn của hỏa diễm thế gian, nhưng hơi thở bộc phát ra lại có chút lành lạnh, tràn ngập phía trân trời. Thần điểu ánh mắt sắc bén liếc nhìn, quét ngang trong lúc đó, thế hiện khí thế bất phàm.
Nam Phương hỏa chúc thần thú, Chu Tước!
Uy áp từ trong cơ thể Chu Tước phát ra nhàn nhạt, giờ phút này hai cánh mở rộng, ngửa đầu hót lên một tiếng, khí thế bộc phát khí thế bá đạo.
Thần thông này là Tiêu Thần ở bên trong Nguyên Đạo quả ngộ trong sáu năm, hiểu được rất nhiều, hôm nay thi triển ra, mặc dù vẫn được gọi là Tụ Tinh, nhưng bên trong đã được sửa đổi rất nhiều.
Ma tôn biến sắc, thần thông này làm dời non dịch biển, âm dương nghịch chuyển quả không phải nhỏ.
Nhưng Ma Nguyệt là thần thông trên thượng giới, há có thể lại không phải địch thủ của thần thông nhân giới? Ma vật lập tức cười lạnh.
- Ánh sáng của sao, cũng muốn toan cùng Ma Nguyệt ta tranh nhau phát sáng, thật là buồn cười!
Cười lạnh lùng, giữa bàn tay phách ra một chưởng, khiến ô quang của Ma Nguyệt hóa thành một con ma xà, sau lưng mọc ra hai cánh, nọc rắn phun ra nuốt vào, răng nanh lộ cả ra ngoài. Hai cánh vỗ lên, thân ảnh hóa thành ô quang, thẳng đến Chu Tước mà đi.
Tiêu Thần mặt không chút thay đổi, Chu Tước mắt phượng hiện lên vẻ tức giận, lấy thân phận cao quý như nó vậy mà ma vật trông giống loài bò sát kia lại dám hướng nó khiêu khích, thật không biết sống chết!
Đôi cánh mở ra, giữa không trung, ngọn lửa vô tận từ hư không mà ra, đem trời đất một phương hóa thành biển lửa. Ngọn lửa này là do tinh mang biến ảo mà thành, có nhiệt độ cực cao, giờ phút này dưới sự thiêu đốt, hư không dao động, mơ hồ phát ra khí tức mang tính hủy diệt.
Ma xà rống lên một tiếng, cái lưỡi thè ra nuốt vào, ma khí màu đen từ trong cơ thể mà ra, ngưng tụ thành một đám mây, phát ra vô tận hàn khí.
Ầm!
Chu Tước, Ma Xà, tất cả đều to cỡ ngàn trượng, đánh nhau giữa hư không, phát ra dao động khủng bố, khiến không gian vỡ vụn thành mảng lớn.
Ma vân, biển lửa tranh phong, phân cách cắn nuốt.
Tình cảnh như thế hiện ra giữa hư không, trong biên giới cả triệu tu sĩ, đang ngẩng đầu, rõ ràng có thể thấy được.
Vô số tu sĩ trong phạm vi ngàn dặm, tất cả đều cảm ứng được nơi này phát ra linh lực dao động, hơi thở mơ hồ truyền đến cũng đã làm cho da đầu họ run lên, trán toát mồ hôi, tinh thần như muốn tan vỡ.
Tại nơi Ma Xà,Chu Tước quần đấu, phía trên hư không, Ma Nguyệt u ám, ô mang rơi xuống lộ ra vẻ xơ xác tiêu điều.
Bầu trời đầy sao, tinh mang mãnh liệt, ngân huy phiêu tán, ẩn hiện sự lãnh liệt.
Ma Nguyệt, Tinh Mang, giờ phút này dường như muốn đánh một trận phân cao thấp, cả hai đều muốn áp đảo đối phương.
Tiêu Thần sắc mặc bình tĩnh, đôi mắt không lộ ra chút biểu cảm, trầm mặc không nói, lại hết sức tự tin.
Ma Tôn kinh sợ, hắn căn nguyên đã bị tổn thương, giờ phút này ra tay, qua mỗi tức tu vi đều đại hao tổn. Tiêu Thần có thể kéo dài trận đấu nhưng hắn lại chỉ có thể tốc chiến tốc thắng. Nếu kéo dài càng lâu, đối với hắn càng thêm bất lợi.
Há mồm cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu huyết, hóa thành huyết kiếm xuyên qua không gian, dung nhập vào trong cơ thể Ma Xà.
“Lấy máu huyết Ngô Vương tộc, gọi về giới này ma khí tinh thuần, dung nhập Ma Xà, thần thông tăng vọt”
Máu huyết nhập thể, nhất thời tản mát, hóa thành vô số sợi tơ màu huyết sắc, bao quanh thân hình Ma Xà.
Ma Xà ngửa mặt lên trời rống lớn, trạng thái đau đớn, trong cơ thể khí tức dao động kịch liệt không ngớt. Từ hư không, vô tận thuần âm ma khí ngưng tụ, đều dung nhập vào cơ thể Ma Xà. Ma khí nhập thể, Ma Xà khí tức nhất thời tăng vọt, từ ngàn trượng tiếp tục bành trướng, toàn thân che kín lân giáp màu ngăm đen, đầu mọc thêm chiếc sừng, nếu dưới bụng hoàn chỉnh, quả thật trông không khác gì Ma Long.
Tiêu Thần nhíu mày, trong mắt hiện lên vài phần kinh ngạc, việc Ma Tôn làm thực không giống người thường, nếu là thời kỳ toàn thịnh, chỉ sợ hắn chí có thể chạy trối chết. Nhưng hôm nay, thần thông như vậy, quả là quá yếu.
Trong Tứ Phương thành, Tiêu Thần nuốt Chu Tước quả, cơ duyên gọi ra Chu Tước, chiến Lôi Long, từ đó về sau Lôi Long cắn nuốt Chu Tước, đạt được hỏa chúc căn nguyên. Lôi Long đổi tên thành Tiểu Huyết, hiện giờ đã bị Tiêu Thần nắm trong tay, chính là hắn muốn tạo ra Lôi Hỏa song chúc thần long. Giờ phút này ý niệm khai thông, Tiểu Huyết ngủ say thức tỉnh, đứng giữa hư không, giương nanh múa vuốt, phóng xuất khí tức hỏa chúc bổn nguyên.
Tiêu Thần ánh mắt chớp động, trong mắt xẹt qua vài phần lệ mang, tiện đà phách một chưởng, khí tức hỏa chúc bổn nguyên, dung nhập vào trong cơ thể Chu Tước.
- Lấy ta Tiêu Thần, ban cho ngươi hỏa chúc căn nguyên, cùng Chu Tước lực, nắm trong tay thế gian chi hỏa.
- Chém giết, tất cả tồn tại dám khiêu khích!
Khí tức hỏa chúc bổn nguyên dung nhập trong cơ thể, Chu Tước ngửa đầu phát ra tiếng hót, khí tức trong cơ thể bộc phát ra sự tôn quý vô cùng. Biển lửa tăng vọt, ngọn lửa càng phát ra đỏ đậm, dường như có thể thiêu hủy thế gian vạn vật.
Chu Tước chính là viễn cổ thần thú, là tồn tại có uy lực cực mạnh tại thế gian, tuy rằng do thần thông ngưng tụ, nhưng giờ phút này dung nhập hỏa chúc căn nguyên, mặc dù không có linh trí, nhưng lại kế thừa ngạo khí của thần thú.
Ma Xà này chính là ma vật, dám can đảm khiêu khích nó, quả thật đáng chết.
Chu Tước giận giữ, vạn vật tề sinh, phần thiên nấu hải(đốt trời nấu biển), hủy thiên diệt địa.
Tinh mang Phương Nam, nháy mắt tinh mang phát sáng, vô số ánh sáng rơi xuống, dung nhập bản thể Chu Tước, khiến cho uy áp trong cơ thể tăng vọt.
Ma Tôn biến sắc, cảm ứng được khí tức trong cơ thể Chu Tước, ma vật nháy mắt cảm thấy tình huống tràn đấy nguy cơ.
- Hiểu được bổn nguyên!
- Làm sao có thể, chỉ là tu sĩ nhân giới, thế nhưng lại hiểu được bổn nguyên cảnh giới, việc này tuyệt đối không có khả năng!
- Nhưng người này giao cho Chu Tước hỏa chúc bổn nguyên, cũng là thiên chân vạn xác, là ta tận mắt nhìn thấy, tuyệt không sai!”
Ma Tôn tâm thần đại loạn, trêu chọc một gã tu sĩ hiểu được bổn nguyên, chẳng phải tự tìm đường chết! Trong lòng hắn dĩ nhiên đem đám người Mộc Mộc căm thù đến tận xương tủy, nếu không có bọn hắn, hắn lúc này như thế nào lại rơi vào tình cảnh này!
Nghĩ đến trong truyền thuyết, sự khủng bố của bổn nguyên tu sĩ, tâm tư Ma Tôn đã loạn lại càng thêm loạn, mặt không còn chút máu.
Rống!
Phía chân trời truyền đến tiếng rống dài của Ma Xà, lộ ra vô tận sợ hãi. Mặc dù có vương tộc huyết mạch của hắn tương trợ, nhưng dưới bổn nguyên, liền như trước giống như gà đất chó kiểng không chịu nổi một kích.
Giờ phút này Chu Tước mắt phượng lạnh lùng, trên đầu mào thiêu đốt giống như vương miện, một đôi lợi trảo đem Ma Xà bắt lấy, trường uế như đao, nhanh như sét đánh, thẳng đến bụng dưới bảy tấc.
Ma Xà sợ hãi, thân hình quấn quanh Chu Tước, tâm ý vùng vẫy trước khi chết. Sau một khắc, hình thể run lên, một đoàn ma khí màu đen bị Chư Tước nuốt vào trong miệng, thân ảnh Ma Xà cũng theo đó mà tiêu tan.
Huyết mạch dung nhập có thể làm cho thần thông uy thế tăng vọt, nhưng khí cơ tương liên, giờ phút này Ma Xà bại vong mà tán khiến Ma Tôn sắc mặt nháy mắt trở nên trắng bệch, trong cơ thể khí tức dao động, nhanh chóng suy yếu.
- Không tốt! Bản ma vốn thương thế chưa lành, giờ phút này lại bị thương nặng, tu vi tiếp tục rơi xuống, như thế nào ngăn cản người này.
Ma Tôn máu huyết trào ra, thần sắc sợ hãi cấp bách, ánh mắt lóe ra, hiển nhiên trong lòng ý niệm phải nhanh chóng quay ngược trở lại.
Hô hấp khó khăn, ma vật trong lòng ý niệm chuyển đổi cả trăm lần, trong đôi mắt nháy mắt bộc phát vô vàn hung lệ.
- Bây giờ chỉ còn một kế, chỉ có phương pháp này, có lẽ còn có thể đoạt được một đường sinh cơ.
- Cho dù ngươi là bổn nguyên tu sĩ, nhưng tưởng muốn giết bổn ma, cũng phải trả một giá đắt!
Ma Tôn ngẩng đầu, khuôn mặt tuấn mỹ vặn vẹo, dường như đang phải chịu đựng muôn ngàn đau đớn, đôi mắt hẹp dài, dĩ nhiên hóa thành màu đỏ tươi huyết sắc.