I speak in hugs & kisses because true love never misses I will lead or follow to be with you tomorrow.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Xà Thôn Kình
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: admin
Số chương: 1473
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2979 / 50
Cập nhật: 2015-11-08 03:04:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 466-469: Niệm Sinh Tử Mang Lưỡng Giới Phân Cát. (1-4)
hưng mà, khi hắn nhìn thấy đạo tử sắc lôi điện này, thì trong lòng không nhịn được mà rung động mãnh mẽ.
Hắn cũng không biết là tại sao, hắn thậm chí cũng không biết đạo tử sắc lôi điện này đại biểu cho cái gì.
Cái này giống như đứa trẻ sơ sinh vừa mới ra đời đã muốn bú sữa, biết khóc, biết quấy, đây là một loại bản năng trời sinh, có lẽ ngay cả chính bản thân hắn cũng không thể ý thức được.
Cảm giác của Tiểu Báo Tử đối với đạo tử sắc lôi điện này cũng giống như vậy. Tuy rằng trong lúc này hắn hoàn toàn không biết đây là cái gì, nhưng mà một loại bản năng ở sâu bên trong tâm hồn hắn lại nói cho hắn biết, nhanh lên, nhanh chạy tới đoạt lấy đạo tử sắc lôi điện này vào trong tay, mặc dù căn bản là hắn không biết làm thế nào mới có thể đoạt được đạo tử sắc lôi điện kia.
Bích Du kiếm ở bên trong lôi vân được Cửu Thiên Lôi Sát tẩy luyện đã sớm vượt qua yêu cầu của Thanh Ngọc Kiền Nguyên công, quan trọng hơn là hắn không hiểu tại sao mặc dù mình đã luyện thành cảnh giới thứ trong Thiên Ngoại Tiêu Dao Thiên là Thần Trì Ngoại Vật nhưng mà thần niệm của hắn vẫn bị lôi đình lực tiếp tục tẩy luyện.
- Chẳng lẽ muốn ta dùng Bích Du kiếm để hấp thu đạo tử sắc lôi điện này, chuyện này là không thể được, hiện tại Bích Du kiếm đã tràn đầy Cửu Thiên Sát Lôi, nếu không phải có vạn niên thần mộc chống đỡ, chỉ sợ đã sớm phát nổ rồi, nếu lại đi trêu chọc đạo tử sắc thiên lôi này, chỉ sợ Bích Du kiếm cũng sẽ bị bạo liệt.
Trong lòng Tiểu Báo Tử âm thầm cân nhắc.
- Chẳng lẽ ta lại phân hóa thần niệm ra ngoài? Ừ, cũng không phải là không thể được!
Thiên Ngoại Tiêu Dao Thiên là một pháp môn luyện thần được truyền từ thời thượng cổ, thần diệu vô cùng, cảnh giới thứ nhất là Ý Thủ Càn Khôn là cảnh giới mài luyện và tích trữ thần niệm, khiến cho thần niệm của ngươi trở nên hùng hậu và tinh thuần. Nhưng vô luận là thần niệm của ngươi hùng hậu đến mức nào, tinh thuần bao nhiêu đi chăng nữa thì thần niệm và tinh thần vẫn liên kết chặt chẽ với nhau. Giống như là quan hệ giữa thân thể và cánh tay của ngươi. Ngươi có thể thông qua thần niệm để điều kiển pháp khí, phi kiếm bởi vì theo như lý thuyết thì thần niệm có thể kéo dài vô hạn. Nói theo cách khác, thần niệm này kỳ thật chính là ý niệm trong đầu của ngươi. Người giàu ảo tưởng, có thể trong nháy mắt tưởng tượng thấy trung tâm của ngân hà ở cách xa mấy tỷ dặm. Nhưng những ý niệm này vẫn là đang ở trong đầu của ngươi. Vô luận phi kiếm hay pháp khí cách ngươi bao xa thì thần niệm vẫn liên kết chặt chẽ với tinh thần của ngươi. Tới cảnh giới thứ hai là Thần Trì Ngoại Vật, thì lại hoàn toàn khác so với cảnh giới thứ nhất. Thần Trì Ngoại Vật, có thể làm cho thần niệm hoàn toàn phân hóa ra ngoài, chặt đứt liên hệ giữa thần niệm và tinh thần, cái này cũng không phải là thần niệm kéo dài vô hạn có thể sánh bằng. Ý niệm trong đầu của ngươi đã từng bước từng bước trở thành tồn tại độc lập, cho dù là bị hủy diệt hay hoàn toàn bị đánh tan thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến thần hồn của ngươi.
Nhưng mà, tuy rằng nói thì như vậy nhưng hắn vẫn chưa làm như vậy bao giờ.
Bây giờ thần niệm của hắn đang ở trong lôi vân, được Cửu Thiên Lôi Sát tẩy luyện, những chỗ thần niệm yếu kém đều bị lôi điện đánh tan, trong lúc vô ý đã đạt tới cảnh giới Thần Trì Ngoại Vật, cảnh giới này vừa mới được hình thành đã bắt hắn phân hóa thần niệm ra ngoài đi trêu chọc đạo tử sắc lôi điện đang năm ở trung tâm của vô số đạo lôi đình. Chuyện này đúng thực là muốn làm khó hắn mà.
- Phú quý phải tìm trong nguy hiểm, dù sao cũng chỉ là phân hóa một chút ý niệm trong đầu phân hóa mà thôi, cũng không ảnh hưởng gì đến thần hồn của ta, thậm chí cũng không ảnh hưởng gì đến Bích Du kiếm, vậy thử một lần xem sao!
Hắn đã dồn gần như toàn bộ tinh thần lực vào trong Bích du kiếm, cho nên bây giờ muốn phân hóa một ít ý niệm trong đầu, đối với hắn mà nói cũng không phải là chuyện khó khăn.
Nếu đã quyết định được, tự nhiên tiếp theo là phải thực hiện, trong lúc ở bên trong lôi vân, không được phép xuất hiện một chút do dự.
Chín đốm sáng màu xanh biếc di động từ trên thân Bích Du kiếm bay ra, đung đưa bay xung quanh Bích Du kiếm.
Chín đốm sáng này đó là ý niệm trong đầu của Tiểu Báo Tử.
Chỉ khi nào đạt tới cảnh giới Thần Trì Ngoại Vật mới có thể phân hóa được ý niệm trong đầu. Sau khi phân hóa ý niệm ra ngoài, Tiểu Báo Tử mới phát hiện ra, nguyên lai ý niệm trong đầu lại có hình dạng như vậy, giống như con đom đóm phát ra ánh sáng huỳnh quang màu xanh biếc, lại giống như là ma chơi. Không đúng, không phải giống như là ma chơi, mà kỳ thực nó chính là quỷ hỏa.
Những cái ý niệm này chính là quỷ hỏa!
Trong lòng Tiểu Báo Tử hung hăng mắng một câu, chín đốm quỷ hoa, không chín cái ý niệm trong đầu bay quanh quẩn vài vòng xung quanh Bích Du kiếm. Cuối cùng hắn cũng đã quen thuộc với cách điều khiển ý niệm của mình nên bọn chúng bắt đầu phi hành theo sự điều khiển của hắn.
Oanh!
Một tiếng sấm rền vang lên ở bên cạnh, chín cái ý niệm không có một chút trì hoãn, trong nháy mắt bị đạo lôi điện kia đánh thành hư ảo.
- Ta kháo!
Tiểu Báo Tử mắng to một tiếng, lại có chín cái ý niệm khác từ bên trong Bích Du kiếm bay ra, đây là số lượng ý niệm lớn nhất hắn có thể phân hóa ra được trong lúc này. Bây giờ hắn vẫn còn chưa có kinh nghiệm điều khiển, nên chín cái ý niệm bay lảo đà lảo đảo, bồng bềnh bay đến chỗ trung tâm lôi vân.
Đoạn đường này cũng không thông.
Bên trong lôi vân tràn ngập lôi sát, nếu như là đối với những người khác thì Cửu Sát Thiên Lôi dày đặc sẽ hủy diệt hoàn toàn ý niệm của họ, nhưng mà Tiểu Báo Tử lại ở trong Cửu Sát Thiên Lôi luyện thành cảnh giới Thần Trì Ngoại Vật, cho nên căn bản Cửu Sát Thiên Lôi không có cách nào hủy diệt ý niệm của hắn.
Cái mà hắn phải lo lắng chính là những đạo lôi điện tự sinh tự diệt tràn ngập bên trong lôi quang
Răng rắc, răng rắc!
Vài đạo sấm sét rền vang, chắn đứng đường đi của chín đạo ý niệm, chín đạo ý niệm đột trở nên tán loạn, bỗng nhiên chợt có một đạo lôi điện lóe lên ở bên cạnh rồi nổ tung, mạnh mẽ hủy diệt bốn cái ý niệm.
- Mẹ kiếp, muốn chơi ta hả, hao phí tâm thần như vậy, còn chưa làm được việc gì, vậy mà lại bị đánh tan mất!
Tiểu Báo Tử thầm mắng một tiếng, nhưng mà sự tình đã đến nước này, mặc kệ đi tiếp thì có thể bị đạo tử sắc lôi điện kia hủy diệt hay không, nhưng hắn cũng muốn thử một lần.
Còn lại năm cái ý niệm đang cố gắng hướng tới chỗ trung tâm của lôi vân mà bay tới, lại có vài tiếng sấm rền vang. Vận khí của Tiểu Báo Tử cũng không tệ lắm, sau khi đạo sấm sét kia bạo liệt, hắn vẫn còn thừa lại một cái ý niệm trong đầu, cái ý niệm này đã tới được bên cạnh đạo tử sắc lôi điện.
- Bây giờ ta phải làm cái gì đây?
Cái ý niệm cuối cùng đã đến được bên cạnh đạo tử sắc lôi điện, Tiểu Báo Tử cũng không biết tiếp theo phải làm thế nào nữa?
Xông lên trước, vẫn sẽ bị sét đánh tan, không xông lên, vậy thì ta tới nơi này làm cái gì?
Nghiên cứu đạo tử sắc lôi điện này một chút?
Ta xin ngươi, hiện tại nó chỉ là một cái ý niệm mà thôi.
Đúng vậy hiện tại ở bên cạnh đạo tử sắc lôi điện là một cái ý niệm của Tiểu Báo Tử. Không phải là đầy đủ tinh thần của hắn, cũng không phải là thần niệm của hắn, chỉ là một cái ý niệm do thần niệm phân hóa mà thôi. Mà ngay từ lúc đầu Tiểu Báo Tử chỉ giao cho nó một cái mệnh lệnh là tiếp cận đạo tử sắc lôi điện này, nên làm thế nào sau khi tiếp cận? Tiểu Báo Tử cũng chưa từng nghĩ tới.
Cho nên sau khi cái ý niệm này tiếp cận đạo tử sắc lôi điện thì ngừng lại, liên tục đi theo bên cạnh đạo tử sắc lôi điện, cũng không có xông lên trước, nhưng mà lại ở bên cạnh một bước không rời.
Tiểu Báo Tử đã từ từ phát hiện ra có điều kì dị bên trong đạo tử sắc lôi điện này.
Hết thảy xung quanh đạo tử sắc lôi điện này đều rất cổ quái, bên trong lôi vân luôn có lôi điện sinh diệt không ngừng nhưng đạo tử sắc lôi điện lại giống như một tồn tại đặc thù, vô luận nó đi đến nơi nào thì lôi điện ở nơi đó cũng sẽ tự động tiêu tán, cho dù nơi đó vừa mới có lôi điện được sinh ra, nếu như đạo tử sắc lôi điện đến gần, cũng sẽ lập tức tiêu tán. Tiểu Báo Tử cảm thấy, đạo tử sắc lôi điện này giống như là một cái vương giả của lôi điện, nó đi đến đâu thì lôi điện ở nơi đó sẽ phải quỳ xuống bái lạy, hơn nữa hoàn toàn không có một chút ý niệm phản kháng nào.
Mà cái ý niệm của Tiểu Báo Tử đi ở bên cạnh đạo tử sắc lôi điện này cũng sẽ không bị bất kỳ nguy hiểm gì, bởi vì ở xung quanh đạo tử sắc lôi điện này, căn bản sẽ không có bất kỳ đạo lôi điện nào khác tồn tại.
Răng rắc!
Một tiếng sấm sét rền vang, đạo sấm sét này cũng không phải bạo liệt ở bên cạnh đạo ý niệm của hắn mà là ở bên cạnh Bích Du kiếm, Bích Du kiếm run lên mạnh mẽ, nháy mắt hướng tới vùng trung tâm lôi điện bay tới. Bay tới chỗ nào không bay, lại bay thẳng đến chỗ đạo tử sắc lôi điện kia.
-Nguy hiểm, không được rồi!
Trong lòng Tiểu Báo Tử chấn kinh, thể tích của phiến lôi vân này cũng không lớn. Sau khi bị chấn động, Bích Du kiếm có thể sẽ va chạm với đạo tử sắc lôi điện. Tuy rằng lộ tuyến của đạo tử sắc không theo bất kỳ quy tắc gì cả, nhưng mà rõ ràng nó không có thói quen nhường đường cho người khác, mà thần niệm của Tiêu Báo Tử lại bị ảnh hưởng bởi đạo lôi đình ban nãy, trong khoảng thời gian ngắn, căn bản là không thể điều khiển được Bích Du kiếm.
- Cố gắng hết sức, thuận theo số trời thôi!
Cho đến lúc này, cũng chỉ có thể làm như vậy.
- Cố gắng hết sức, thuận theo số trời!
Cái ý niệm đang đi theo bên cạnh đạo tử sắc lôi điện bất chợt phóng tới, giống như thiêu thân đâm đầu vào lửa.
Ầm!
Cái ý niệm cuối cùng của Tiểu Báo Tử đã triệt để tiến vào bên trong đạo tử sắc lôi điện, đúng vào lúc đạo tử sắc lôi điện chỉ còn cách Bích Du kiếm một chút xíu thì bất chợt dừng lại, sau đó thì khẽ lướt qua bên cạnh Bích Du kiếm, gần như trong lúc đó, thần niệm của Tiểu Báo Tử cũng đã khôi phục lại bình thường, bắt đầu khống chế được Bích Du kiếm.
- Diệp!
Một thanh âm quái dị vang lên, cái ý niệm tiến vào bên trong đạo tử sắc lôi điện lúc vừa rồi cũng không có bị hủy diệt, mà là bị đạo tử sắc lôi điện phun ra, cùng lúc đó đạo tử sắc lôi điện cũng chui vào bên trong lôi vân, biến mất không còn thấy bóng dáng nữa.
- Chuyện này là thế nào nhỉ?
Tiểu Báo Tử lúc đầu còn có chút khó hiểu, nhưng bất chợt hắn đột nhiên nhận ra rằng cái ý niệm kia dường như có biến hóa cổ quái, cũng không còn là bộ dáng xanh biếc như quỷ hỏa mà là trở nên trong suốt, giống như một quả cầu thủy tinh màu tím, còn nhè nhẹ chớp động quang mang màu tím. Quả cầu màu tím này chớp động ở bên trong lôi vân cũng tạo ra hiệu quả giống như đạo tử sắc lôi điện ban nãy.
- Khá lắm!
Trong lòng Tiểu Báo Tử hết sức vui vẻ, thần niệm từ bên trong Bích Du kiếm tản ra, nháy mắt thu cái ý niệm màu tím này trở về.
Nếu như nói thần niệm của Tiểu Báo Tử giống như là nước, như vậy cái ý niệm do thần niệm của hắn phân hóa ra ngoài đã biến thành một giọt mỡ nóng bỏng rơi vào trong nước. Trong nháy mắt khi thần niệm của hắn mở ra, có vô số đạo lôi điện màu tím nhỏ li ti được phóng thích ra từ trong cái ý niệm này.
Cô lỗ lỗ!
Bích du kiếm mãnh liệt run rẩy, ở bên trong lôi nguyên và đạo lôi ti màu tím va chạm vào nhau,sinh ra một loại cảm giác ăn quá no, ngay cả lôi nguyên cũng muốn nổ tung ra.
- Trở về cho ta!
Cái ý niệm kia sau khi phóng ra lôi ti màu tím thì đứng im ở trong thần niệm của Tiểu Báo Tử, nhưng lại không thể dung nhập với thần niệm của Tiểu Báo Tử được, giống như là nước với mỡ vậy, tuy rằng vẫn đang bị Tiểu Báo Tử khống chế nhưng cuối cùng hắn vẫn không thể dung hợp vào bên trong thần niệm, mà chỉ có thể để nó tồn tại độc lập mà thôi.
Trong lúc lôi nguyên sắp bị những tia lôi ti màu tím làm cho bạo liệt, thì cái ý niệm trong suốt bắt đầu có hành động, nó thu hết những đạo lôi ti màu tím dưa thừa về.
Áp lực của lôi nguyên được giảm bớt, nó bắt đầu tiêu hóa những đạo lôi ti đã hấp thu được.
Tuy rằng những tia lôi ti màu tím này thoạt nhìn thì rất nhỏ, nhưng mà Tiêu Báo Tử lại cảm thấy lôi nguyên giống như là con kiến cắn voi vậy, không có thời gian mười ngày nửa tháng, sẽ không thể nào tiêu hóa xong đạo lôi ti màu tím này.
Nhưng mà cuối cùng hắn cũng có thể thở dài nhẹ nhõm.
Sau khi hấp thu lại cái ý niệm này là Bích Du kiếm có thể thoát ra khỏi lôi vân rồi.
Tuy rằng lôi vân càng lúc càng dày đặc, nhưng mà nhờ có khí tức của đạo tử sắc lôi điện kia mặc dù lôi điện bên trong lôi vân vẫn chớp lóe liên tục nhưng mà cũng vô pháp tạo thành tổn thương cho Bích Du kiếm của Tiểu Báo Tử. Chỉ trong nháy mắt, Bích Du kiếm đã phá vỡ lôi vân, hóa thành một đạo cầu vồng màu ngọc bích bay về đầu ngón tay của Tiểu Báo Tử.
Sau khi thu hồi lại Bích Du kiếm, Tiểu Báo Tử liền thở phào nhẹ nhõm, quanh thân chợt nổi lên một trận gió lốc, thân thể hơi lung lay một chút, sắc mặt vàng như nghệ. Nhưng mà vô luận là Thanh lão hay là Lão Kim Kê thì cũng đều không dám tới gần hắn.
Qua một lúc lâu!
Tiểu Báo Tử cuối cùng cũng khôi phục lại bình thường, lưng cũng đã đứng thẳng, trận gió xoáy cổ quái xuất hiện ban nãy cũng đã biến mất, nhưng mà cả người có vẻ suy yếu giống như người bị bệnh nặng mới khỏi
- Tiểu Báo Tử, ngươi có sao không?
- Không có chuyện gì, chỉ là cần phải có một chút thời gian để tiêu hóa hết những thứ thu hoạch được hôm nay!
Tiểu Báo Tử xoay đầu lại, cái mặt nạ tươi cười vẫn đeo trên mặt lại càng có vẻ quỷ dị.
- Ngươi còn rất nhiều thời gian!
Thanh lão cười nói, tuy rằng hắn không biết Tiểu Báo Tử thu hoạch được cái gì, nhưng mà hắn chỉ cần nhìn kiếm quang chớp động lúc nãy cũng có thể biết được ít nhất Tiểu Báo Tử cũng đã thu thập đủ sát khí của Cửu Thiên Lôi Sát để ngưng luyện cương khí.
Một tháng sau, mặc dù sau cơn mưa trời lại sáng, nhưng mà mưa lớn kéo dài mấy ngày không dứt làm cho đất của cả thôn trang giống như là bị nấu nhừ. Tuy rằng đây là bên trong Tiên Cung, tất cả mọi người đều là cao thủ, nhưng mà mỗi bước đều dùng kinh công cũng không khỏi có chút quá mức quỷ dị, cho nên mặc dù là trời đã tạnh nhưng mà trừ bỏ ba người già trẻ Thanh Lão, Tiểu Báo Tử và Lão Kim Kê ra thì trong thôn vẫn có rất ít người ra khỏi nhà.
- Cơn mưa chết tiệt cuối cùng cũng đã kết thúc!
Tiểu Báo Tử nhìn lên bầu trời quang đãng không còn một gợn mây hung tợn nói.
- Đúng vậy, rút cuộc cũng đã kết thúc, nhưng nhanh như vậy mà ngươi đã muốn rời đi đích xác là nằm ngoài dự đoán của ta, ta nghĩ ngươi sẽ đợi đến khi nào hoàn toàn củng cố được cương khí của Thanh Ngọc Kiền Nguyên Công rồi mới rời đi.
- Không cần, Cương khí của Thanh Ngọc Kiền Nguyên Công vãn bối đã luyện thành, việc còn lại chỉ là củng cố cảnh giới mà thôi!
Tiểu Báo Tử nói tiếp.
- Hiện tại vãn bối không thể luôn luôn ở bên trong Tiên Cung được, dù sao ở bên ngoài vãn bối vẫn còn rất nhiều chuyện phải làm!
- Được rồi, là do ta sơ sót!
Thanh lão gãi đầu nói.
- Nghe lão phu tử nói, ngươi đã học xong cổ ngữ, hiện tại có thể đọc được văn tự thời cổ ở trong quyển sách đó rồi à?
- Lão phu tử đã quá khen rồi, vãn bối chỉ mới hiểu được sơ sơ mà thôi!
Tiểu Báo Tử cười nói:
- Đó cũng là nhờ lão phu tử dạy tốt, nếu không vãn bối cũng sẽ không học được nhanh như vậy, chỉ tiếc...!
- Không có gì đáng tiếc cả, bây giờ ngươi đã là một trong Nhị Thập Bát Tú của Tiên Cung.
Hắn lo dạy cho ngươi cũng bởi vì hiện tại còn rất ít những người trẻ tuổi có suy nghĩ giống như ngươi, nguyện ý theo học văn tự từ thời cổ đại!
Thanh lão bất đắc dĩ lắc đầu, khuôn mắt mang đầy vẻ tiếc hận.
- Ngươi có thể kiên trì theo hắn học tập hơn nữa còn có được thành tựu như thế, ta nghĩ người cao hứng nhất định là hắn chứ không phải là ngươi.
Tiểu Báo Tử ngại ngùng cười, gãi đầu.
- Bất kể là như thế nào, vãn bối vẫn muốn cảm tạ lão phu tử một chút.
- Lão gia hỏa này ở lại Tiên Cung nhiều năm như vậy, mong muốn lớn nhất đúng là có thể truyền thừa lại tất cả những gì hắn biết cho các ngươi, ngươi có thể phát dương quang đại những thứ học được từ chỗ hắn, chính là cảm tạ lớn nhất đối với hắn!
Thanh lão vỗ vai Tiểu Báo Tử nói.
- Nhưng mà bây giờ, tài liệu luyện chế Đinh Phong Châu cũng không dễ tìm đâu!
- Đúng vậy!, tuy rằng khó tìm nhưng mà chỉ cần kiên trì, nhất định sẽ có cơ hội!
Tiểu Báo Tử nói.
- Ừ! Thời gian cũng không còn sớm nữa, lão bất tử ta đây cũng sẽ không làm ngươi chậm trễ nữa. Ngọc Tuyền, thay ta tiễn Tiểu Báo!
- Dạ!
Lão Kim Kê nói.
- Sao vậy, ngươi không cùng đi với ta sao?
- Hiện tại cũng không có nhiệm vụ, vì sao ta phải rời đi!
Lão Kim Kê cười cười.
- Nơi này là nhà của ta, nhà của ta là ở chỗ này!
- Ta hiểu rồi!
Tiểu Báo Tử gãi đầu nói.
- Bất kể thể nào, ta vẫn cần phải cám ơn ngươi, lúc này đây, ta có thể lấy được rất nhiều chỗ tốt, có khi còn nhiều hơn cả phẩn thưởng khi gia nhập Tiên Cung.
- Tiên Cung sẽ không quan tâm ngươi lấy được bao nhiêu chỗ tốt!
Lão Kim Kê cười nói.
- Chúng ta chỉ cần biết ngươi là một thành viên của chúng là là được rồi!
Tiểu báo Tử mỉm cười nói.
- Ha ha, có đạo lý!
- Vậy ta không tiễn ngươi nữa!
Lão Kim Kê đưa Tiểu Báo Tử tới cửa thôn.
- Phương pháp và tuyến đường để tiến vào Tiên Cung ta đã nói cho ngươi một lần rồi, có cần ta nhắc lại một lần nữa không?
- Không cần, ta đã nhớ rồi!
Tiểu Báo Tử nói.
Tiên Cung nằm ở trong Liên Vân sơn mạch, Liên Vân sơn mạch này chính là một dãy núi nhỏ ở Thanh Châu của Đại Tấn, cũng không phải là ngọn núi lớn gì cả nên cũng sẽ không khiến cho người ta chú ý, lại càng không có sản vật đặc thù gì cả.
Đương nhiên, đây cũng là ý tưởng của Tiểu Báo Tử khi đang tiến vào Tiên Cung.
Đi theo phía sau Lão Kim Kê tiến vào Tiên Cung, Tiểu Báo Tử mới chợt phát hiện Liên Vân sơn mạch dường như không phải được hình thành từ tự nhiên, mà là có người dùng tuyệt đại thần thông xé rách không gian chỗ này. Khiến cho nơi này tự hình thành một thế giới riêng, chỉ để lại mấy tòa núi nhỏ này giống như là bình phong để chắn cửa vào.
Đây là Lưỡng Giới Phân Cát Thuật!
Vận dụng đại thần thông, phân tách một bộ phận của không gian ra ngoài, trở thành một thế giới độc lập. Đây chính là đại thần thông thời cổ đại, nghe nói trong thời kì thượng cổ thần thông này được sử dụng rất phổ biến. Tiểu Báo Tử có thể may mắn biết được loại thần thông này cũng là nhờ đọc được trên cuốn sách da lấy được trên người Huyết Vô Nhai. Bên trên quyển sách đó có ghi lại loại thần thông này, thần thông này cũng giống như kết giới ở trong bức tranh châm biếm ở kiếp trước của hắn, nhưng cũng lại có chỗ không giống.
Lưỡng Giới Phân Cát Thuật có hai tác dụng, loại thứ nhất chính là tạm thời phong bế một không gian riêng không cho liên kết với thế giới bên ngoài, cái đó và kết giới đều không khác nhau lắm. Một loại khác chính là chia cắt vĩnh cửu, ngăn cách không gian để tự hình thành một thế giới riêng.
Loại tác dụng thứ nhất thì còn có thể dễ dàng làm được, nhưng loại tác dụng sau thì rất khó, bởi vì muốn chia cắt một khối không gian vĩnh cửu không chỉ cần phải có thực lực cường đại, ngoài ra còn cần phải có quang sát khí tự do!
- Đúng rồi, chính là quang sát khí tự do!
Tiểu Báo Tử tu luyện Tam Giới Tiểu Na Di trận cũng cần phải có sát khí phù quang.
Không gian có thuộc tính tự động khép lại, mà trước kia tuy rằng Tiểu Báo Tử hiểu được một ít nhưng cũng không được rõ rằng như bây giờ. Giống như là thân thể con người vậy, bị cắt một cái, trải qua một lát sẽ tự động liền lại, nhưng tốc độ liền lại của không gian so với cơ thể người nhanh hơn rất nhiều, mà quang sát khí tự do thì có thể làm giảm tốc độ khép lại. Giống như là Tiểu Báo Tử vận dụng Tam Giới Tiểu Na Di, nếu như không có sát khí phù quang, hắn sẽ bị không gian cắt thành vô số huyết nhục chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.
Đồng dạng muốn sử dụng Lưỡng Giới Phân Cát Thuật để chia cắt một khối không gian vĩnh cửu hình thành nên một không gian độc lập cũng cần phải vận dụng quang sát khí tự do. Cắt một khối không gian nhỏ từ trong không gian bản nguyên, khiến cho khối không gian này trở thành một tồn tại độc lập, đều tự lớn dần trở thành một không gian đầy đủ.
Đi ra cửa Tiên Cung, quay đầu nhìn lại, cánh cửa hắn vừa từ đó đi ra đã biến mất, ở phía sau hắn bây giờ chỉ là dãy Liên Vân sơn mạch liên miên không dứt mà thôi.
- Phân cách một cái Liên Vân sơn mạch mênh mông thành một thế giới độc lập như vậy, việc này cần có bao nhiêu thần thông đây!
Nhìn mấy ngọn núi ít ỏi phía sau, trong lòng Tiểu Báo Tử nhẹ nhàng thở đai, có chút kinh ngạc pha lẫn chút sợ hãi.
- Nhưng mà, bất kể thế nào, cuối cùng ta cũng giải quyết được hai vấn đề lớn. ta không thể phân cách trọn một cái núi non trên thế giới này. Nhưng mà ta tại có sát khí phù quang, ta cũng hiểu được phương pháp Lưỡng Giới Phân Cát, tuy rằng chưa thể phân cách ra một không gian quá lớn nhưng có thể bỏ hai cái đại chùy vào, thu hoạch lần này khi đến Tiên Cung thật sự là rất lớn!
Nghĩ đến những thứ thu hoạch được trong lần này, Tiểu Báo Tử không thể nhịn được kích động, hắn hít sâu vào một hơi, lại thở ra một hơi thật dài.
Luyện thành Bích Du kiếm, tu vi ngoại đan đột phá lục phẩm, hấp thu Cửu Thiên Lôi Sát, luyện thành cương khí Thanh Ngọc Kiền Nguyên công, Thiên Ngoại Tiêu Dao Thiên đạt tới cảnh giới Thần Trì Ngoại vật, còn ở bên trong lôi vân được đạo tử sắc lôi điện kia tẩy luyện một cái ý niệm, hiện tại còng có thể hiểu được Lưỡng Giới Phân Cát Thuật và phương pháp luyến chế Định Phong Châu.
Tất cả những thứ này, đều là Tiểu Báo Tử thu được khi tới Tiên Cung, thật là không thể tin được.
Đương nhiên, đối với Tiểu Báo Tử mà nói, thu hoạch lớn nhất cũng không phải là đột phá thất phẩm, cũng không phải là Lưỡng Giới Phân Cát Thuật hoặc là cương khí mới được luyện thành, mà là cái ý niệm được đạo tử sắc lôi điện kia tẩy luyện.
Mặc dù Tiểu Báo Tử cũng không biết nó có công dụng đặc thì gì, nhưng mà những tia lôi ti màu tím tràn ra từ trong cái ý niệm kia đã hoàn toàn dung hợp với lôi nguyên ở trong Bích Du kiếm, có lẽ đã được hoàn toàn tiêu hóa. Có thể tăng cường rất lớn uy lực cho lôi nguyên, đồng thời cũng có thể nói nó đã cải biến tính chất của lôi nguyên. Giống như là huyền hỏa ở trong đan điền của Tiểu Báo Tử đã từ từ cải biến nội khí Cửu Long Thần Hỏa, sau khi lôi nguyên tiêu hóa một ít lôi ti màu tím đã bắt đầu phát ra một ít quang mang màu tím. Hơn nữa Tiểu Báo Tử cảm giác chỉ cần lôi nguyên của hắn hoàn toàn tiêu hóa hết những đạo lôi ti màu tím này, như vậy lôi điện trong nội khí lôi nguyên sinh ra trong tương lai cho dù không bằng đạo tử sắc lôi điện bên trong lôi vân nhưng uy lực cũng sẽ lớn hơn lôi điện bình thường rất nhiều.
- Thu hoạch trong lần này thực sự là rất lớn!
Tiểu Báo Tử ngẩng đầu nhìn lên trời, khóe miệng dưới mặt nạ hiện lên một nụ cười cực thỏa mãn.
- Lưỡng Giới Phân Cát, Lưỡng Giới Phân Cát, xem ra ta phải trở về một chuyến mới được!
Ban đêm trên trời đầy sao, trong trời đêm, một dải ngân hà rực rỡ vắt ngang qua bầu trời, hàng vạn ngôi sao, chớp động, giống như vô số ánh mắt từ trên cao đang quan sát thiên địa.
Tiểu Báo Tử đứng ở trong sơn cốc mình bị Huyết Vô Nhai bắt đi năm đó, vẻ mặt phức tạp.
- Không biết tinh hà này, có phải là ngân hà mà ta nhìn thấy trong kiếp trước hay không?
Nói cũng thật buồn cười, thời gian kiếp trước của Tiểu Báo Tử, từ nhỏ đến lớn đều được nghe người ta nói qua cái gì ngân hà không ngân hà, nhưng mà cả đời lại chưa từng nhìn thấy đến tột cùng ngân hà có cái bộ dáng gì.
Nhưng thật ra sao Bắc Đẩu thì lại thấy được rất nhiều. Những lúc rãnh rỗi hắn đều ngẩng đầu nhìn lên trời ngắm sao, được hắn chú ý nhiều nhất cũng là chòm sao Bắc Đẩu.
Tiến tới thế giới này đã không thể nhìn thấy sao Bắc Đẩu, nhưng mà trừ việc không có sao Bắc Đầu ra, thì bầu trời ở đây cùng với bầu trời trong kiếp trước cũng không khác nhau bao nhiêu, hoặc là nói ngoại từ một ít tinh hà vắt ngang phía chân trời ra, hắn cũng không biết khác nhau ở chỗ nào.
- Thật là có chút thú vị, thế giới này cũng có nhị thập bát tú, vẫn là cách gọi giống như trên địa cầu, nhưng mà trên trời lại không có chòm sao Bắc Đẩu, cũng không biết bọn hắn phân chia tinh tú như thế nào. Hiện tại lão tử cũng đã trở thành một ngôi sao trên bầu trời rồi!
Tiểu Báo Tử đang ở trong cái u cốc nằm trong dãy Mãng Thương sơn, cũng chính là nơi hắn đã giết chết Huyết Vô Nhai năm đó.
Mười năm qua đi, Tiểu Báo Tử cũng chưa từng nghĩ tới sau khi mình giết chết Huyết Vô Nhai, rời khỏi địa phương quỷ quái này, trừ bỏ những ưu đãi lấy được từ trên người Huyết Vô Nhai thì sẽ không còn liên quan gì đến Huyết Vô Nhai nữa.
Nhưng mà thế sự khó liệu, không thể tưởng tượng được mười năm sau hắn lại tiếp tục có liên quan với Huyết Vô Nhai.
Huyết Vô Nhai cũng là một trong Nhị Thập Bát Tú của Tiên Cung.
Xà Vương vừa là một trong Nhị Thập Bát Tú của Tiên Cung vừa là chủ tọa của Thiên Long Đạo. Huyết Vô Nhai là cường giả của ma môn Huyết Hà Tông, cũng là một trong Nhị Thập Bát Tú.
Từ hai điểm này có thể thấy được,cái Tiên Cung không có chút danh tiếng này, có thực lực ẩn giấu phía sau rốt cục là mạnh như thế nào.
Thế nhưng hết thảy, cũng không phải là chuyện tình hắn quan tâm, hiện tại hắn chỉ muốn thu thập sát khí phù quang để tu luyện Lưỡng Giới Phân Cát Thuật. Đột nhiên hắn nổi lên hứng thú đi tới nơi này, dù sao hai cái địa phương này cũng rất gần nhau, lấy thực lực của hắn bây giờ, chỉ trong vài nhịp hô hấp là có thể tới nơi. Độc trùng mãnh thú ở xung quanh cũng sẽ không sinh ra uy hiếp quá lớn đối với hắn.
Thông Thiên Đại Thánh Thông Thiên Đại Thánh - Xà Thôn Kình Thông Thiên Đại Thánh