Số lần đọc/download: 4703 / 142
Cập nhật: 2014-12-06 23:08:04 +0700
Chương 51: Bí Mật Kinh Thiên (thượng)
B
ước vào bên trong Thương Long điện, một cổ tinh thần ba động mãnh liệt ập vào trước mặt, cưỡng chế tiến vào sâu trong đầu của từng người, mọi người đều hết sức khiếp sợ.
Tay áo của U Minh nguyên lão vừa rung động, sử dụng thần thức đem cổ lực lượng tinh thần kia ngăn cách với mọi người, trầm giọng nói:
“Tiến vào nơi này, tinh thần lạc ấn của Tà Thần đại nhân sẽ đem tính chất cưỡng chế xâm nhập vào trong óc của các ngươi, có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu tinh hoa quan trọng của việc khống chế Hỗn Độn thì cần phải xem tư chất của các người.”
Tần Vũ ngưng thần nhìn lại, cả đại điện hiện ra hết sức mênh mông rộng lớn, nhưng lại ngồi đầy người, từng người đều ngồi ngay ngắn tại chỗ, hai mắt nhắm chặt lộ ra trạng thái đang nhập định, hiển nhiên đang tập trung tinh thần lĩnh ngộ tinh thần lạc ấn của Tà Thần.
Nơi này tràn ngập vật chất hỗn độn với mật độ dày đặc, mà khiến cho người khác chăm chú nhất là đồ án pháp trận tử sắc được khắc ấn trên mặt đất, đường nét nhỏ lớn tiếp liền đan xen vào nhau, hình thành một cái pháp trận kết giới kỳ quái, từ trong đó không ngừng tuôn tràn ra vật chất hỗn độn màu đen như mực, ở quanh thân thể từng người đều theo quy luật vận chuyển mà diễn hóa ra lực lượng pháp tắc tràn ngập cả cung điện, vô cùng rực rỡ.
U Minh nguyên lão nói:
“Những người này phần lớn là đi vào không quá ba trăm năm, chẳng qua tốc độ nâng cao cảnh giới cũng rất nhanh, phỏng chừng không tới năm trăm năm, tám phần mười những người này cũng có thể tiến vào tầng thứ hai tu luyện... Chẳng qua linh hồn lạc ấn của Tà Thần mặc dù có thể nâng cao cảnh giới, nhưng không thể giúp ngươi sáng tạo ra cấm thuật, những lực lượng này phải do tự mình lĩnh ngộ, ngày sau mới có thể có cảnh giới cao hơn.”
“Từ Hoàn Hư sơ kỳ tới trung kỳ cần thời gian bao lâu?” Tần Vũ hỏi.
U Minh nguyên lão trầm tư chốc lát, nói:
“Nếu như chỉ dựa vào tự mình lĩnh ngộ, không có thời gian hơn một ngàn năm thì không được, nhưng ở chỗ này tiến hành tu luyện, không cần quá bảy trăm năm.”
Lúc này, Dương Thiên Hành hiếu kỳ hỏi:
“Như vậy nguyên lão, từ trung kỳ tới hậu kỳ cần dùng thời gian bao lâu?”
U Minh nguyên lão hắc hắc cười nhạt nói:
“Trung kỳ tới hậu kỳ là một cái bình cảnh, khi ngươi đạt tới Hoàn Hư hậu kỳ, thì sẽ từ trong vật chất hỗn độn lĩnh ngộ được một loại lực lượng mới. Có một số người chỉ cần thời gian hơn một ngàn năm thì có thể đạt được, chẳng hạn như Tứ thần nguyên lão chúng ta cùng với tộc trưởng bát đại gia tộc, đây là ở tại phương diện có tư chất ưu thế tuyệt đối, mà có người ở chỗ này đã mấy vạn năm thậm chí hơn mười vạn năm, cũng không thể tiến hành nâng cao cảnh giới thêm nữa.”
“Lực lượng gì?” Uông Hi Thiên nói.
“Tới cảnh giới đó các ngươi tự nhiên sẽ rõ, ta bây giờ có nói nhiều cũng vô ích.”
Mặc dù U Minh nguyên lão không nói ra nhưng Tần Vũ đã có thể đoán được, vậy cần phải có năng lực từ trong vũ trụ nguyên thủy sáng lập ra tinh vực.
Sau khi quan sát Thương Long điện xong, U Minh nguyên lão đem mọi người sắp xếp ở bên trong sương phòng của phân điện Tà Thần điện. Ở trong Tà Thần điện này không có thủ vệ, không có nô bộc, giống như chỉ là một cái sân nhà của gia đình đông người, không có mảy may hơi hám của vương thất quý tộc.
Lần này đi tới Tà Thần giới, cũng không có người nào do chiến tích trong trận chiến chiếm lại Thất Tuyệt tinh hệ mà được thịnh tình chiêu đãi của Tử Dạ Thương Long, còn như đối với tiến công của Chiến Thần giới, hắn dường như chưa từng để ý chút nào, thực sự làm cho người khác khó hiểu. Uông Hi Thiên, Hiên Tuấn Khanh và Dương Thiên Hành đã quyết định ba ngày sau vào Thương Long điện để tiến hành bế quan tu luyện, dẫu sao sự hấp dẫn của cảnh giới Hoàn Hư đối với bọn họ thật sự quá lớn.
Vũ Văn Thác cũng tỏ vẻ đồng ý, chỉ là Tần Vũ vẫn còn chưa quyết định. Buổi tối một mình hắn ở trong sương phòng phóng thích, diễn hóa, khống chế, vận hành, cảm thụ lực lượng của sáu đại pháp tắc nguyên tố. Lực lượng thần bí ở bên trong đan điền vẫn đang vận hành trôi chảy như cũ, cũng không mảy may đình trệ như Lục đạo Luân Hồi trước kia, căn cứ theo suy đoán của hắn, nguyên nhân lớn nhất là vì bản thân Lục đạo Luân Hồi đúng không cách nào sinh tồn ở trong cái vũ trụ nguyên thủy này, cho nên sau khi nó tiến tới sụp đổ, do một loại phương thức khác xuất hiện trong đan điền của Tần Vũ.
Tuy nhiên Tần Vũ muốn khống chế nó, không chỉ cần phải nâng cao cảnh giới, còn đòi hỏi theo dòng trôi của thời gian mà không ngừng tìm hiểu cặn kẽ về cổ lực lượng mới đó.
Tình cảnh ban đêm tĩnh mịch, dường như mọi người, kể cả sự vật đều yên tĩnh lại, duy nhất chỉ có một người xuất hiện ở bên ngoài Tà Thần cổ tháp. Tại dưới ánh trăng ảm đạm, hắn tiến vào khối khu vực này, vẫn như cũ có thể cảm nhận được uy lực áp chế của Tà Thần Tử Dạ Thương Long phóng thích ra, động tác đã trở nên chậm rãi hẳn lên, mà sắc mặt của hắn lại cảm thấy không có vẻ kinh sợ chút nào, ngược lại giống như đã dự tính sẳn, không mảy may kiêng dè, lớn bước đi qua.
Trong nháy mắt, một đạo kết giới rực rỡ xuất hiện ở bên ngoài cổ tháp, xuất hiện một cái hành lang u tối sâu sắc. Trên nét mặt của hắn lộ ra một tia mỉm cười hờ hững, trong khoảnh khắc, thân ảnh đã biến mất ở bên trong hành lang.
Vẫn như cũ là một khối vũ trụ mênh mông bao la, tinh vân lấp lánh, vẫn thạch xẹt qua trên bầu trời, hết thảy đều đang dựa theo ý chí của Tử Dạ Thương Long vận hành theo một quy luật.
Cách đó không xa trong hư không, Tử Dạ Thương Long giống như một tòa thạch điêu ngồi im bất động, trên nét mặt lạnh như băng muôn đời không đổi, không có chút dao động tình cảm nào.
“Ta đã tới!” Một bóng người xuất hiện ở trước mặt Tử Dạ Thương Long, mặt hướng về Chưởng Khống Giả có tu vi của cường giả siêu cấp, người kia cũng không vì khí thế của Tử Dạ Thương Long mà có cảm giác sợ hãi và hoang mang chút nào, sắc mặt của hắn lộ vẻ vô cùng hờ hững mà trầm ổn, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào nhất đại Tà Thần.
Lúc này, vẻ mặt của Tử Dạ Thương Long dần dần hiện ra vài phần khí sắc con người, hai mắt chậm rãi mở ra, trầm giọng nói:
“Ngươi tại sao không cùng bọn họ đến gặp ta?”
“Có một số việc, ở trước mặt người khác nói không tiện, trong khoảnh khắc ta bước vào Tà Thần giới ngươi hẳn đã hiểu rõ.”
Đột nhiên, một màn tinh quang chiếu sáng cả hư không vũ trụ, cũng chiếu sáng lên vẻ mặt của người kia, nếu thấy người này xuất hiện, có lẽ tất cả mọi người đều sẽ kinh ngạc, hắn đúng là Vũ Văn Thác.
Ngược lại Tử Dạ Thương Long cũng không cảm thấy bất ngờ chút nào, hờ hững nói:
“Tình cảnh lần trước ngươi tới đến nay cách cũng mười vạn năm. Cũng chỉ có ngươi, ở dưới khí thế của ta không mảy may lộ vẻ xúc động, chẳng qua khiến ta kinh ngạc chính là đường đường thần nô làm sao lại lưu lạc đến nông nỗi này?”
Vũ Văn Thác tựa hồ có chút bất đắc dĩ cười một tiếng:
“Chỉ có điều không có một thân tu vi, hết thảy cũng không có biến đổi.”
“Chỉ có điều? Hắc hắc, đó chính là tu vi Quy Thần sơ kỳ, ngươi cùng ta giống nhau có được thực lực chưởng khống tinh vực, có lực lượng nào có thể hủy diệt được một cường giả cỡ này?” Vũ Văn Thác hiện tại, làm cho Tử Dạ Thương Long cảm thấy vô cùng kinh ngạc, đã từng là thần nô, khi đó cùng hắn là cường giả tuyệt đối thực lực không phân cao thấp, mà bây giờ chỉ là một kẻ yếu nhược ở Thiên Mang trung kỳ mà thôi.
Vũ Văn Thác rõ ràng đã từng là một cao thủ cảnh giới Quy Thần, như vậy mối nghi ngờ của Tần Vũ đối với hắn cũng có được lời giải thích, nhưng hắn vì sao phải che giấu thân phận của mình?
Lúc này, thần sắc của Vũ Văn Thác đột nhiên biến thành ngưng trọng hẳn lên:
“Có thể nói hết thảy điều này, đều có quan hệ trực tiếp với Đại Thần Thiên?”
“Đại Thần Thiên?” Trên mặt của Tử Dạ Thương Long xuất hiện vẻ kinh hãi mà trước giờ chưa từng có, nói: “Chẳng lẽ Đại Thần Thiên giới có việc gì xảy ra?”
Vũ Văn Thác trầm giọng nói:
“Ta sở dĩ đến tìm ngươi, hoàn toàn là do ý chỉ của Đại Thần Thiên, bởi vì ngươi là người duy nhất Đại Thần Thiên tín nhiệm, cho nên hắn mới có thể đem Thần Thiên mộ địa giao cho ngươi chưởng quản.”
Tử Dạ Thương Long nhíu mày, hắn ý thức được một việc cực kỳ không ổn đã phát sinh, trầm mặc chốc lát, nói:
“Thần Thiên mộ địa, đó là vũ trụ nguyên thủy khai sinh tới nay, là địa phương các đời Chưởng Khống Giả yên nghĩ, cũng là một khối không gian hỗn độn của vũ trụ nguyên thủy tự phát hình thành nên, bên trong tàng trữ toàn bộ pháp tắc chưởng khống vũ trụ nguyên thủy. Cũng vì nguyên nhân này, Chiến Thần mới có thể bất chấp tất cả phá vỡ ranh giới không gian, dấy binh thảo phạt vũ trụ Tà Thần của ta.”
Vũ Văn Thác hờ hững nói:
“Những năm gần đây, Chiến Thần giới hiển nhiên đã bắt đầu thu binh, chúng không có tiếp tục triển khai binh lực đi Thất Tuyệt tinh hệ, nếu như hắn còn muốn chiếm lấy Thần Thiên mộ địa, giải thích duy nhất chính là hắn vẫn còn chuẩn bị phát động huyết chiến giữa hai giới rồi.”
Trong trận huyết chiến của hai giới này, đã không phải là trận chiến với binh lực quy mô lớn, mà là Chiến Thần giới cùng Tà Thần giới đối kháng trực tiếp, trong đó chiến tranh lớn nhất hiển nhiên quyết định ở Chiến Thần cùng Tà Thần, nếu như hai giới phát động chiến tranh, như vậy e rằng có thể lan đến toàn bộ vũ trụ nguyên thủy, hậu quả là không thể nào tưởng tượng được.
Tử Dạ Thương Long hừ lạnh một tiếng, trong ánh mắt chớp động tia sáng tự tin, không có chút e ngại, trầm giọng nói:
“Thần Thiên mộ địa đang nằm trong quyền chưởng quản ta, cuộc chiến này bộc phát là điều đương nhiên, ta mới không có e ngại tên Chiến Thần kia. Mấy năm nay ta mặc dù tại cảnh giới được tăng lên, nhưng tâm tình lại càng ngày càng không yên tĩnh, đã dự đoán được cuộc chiến này sẽ bùng nổ.”
Vũ Văn Thác thở dài thật sâu, nói:
“Chẳng qua là đến bây giờ, cuộc chiến này e rằng đã không phải chiến tranh giữa hai giới các ngươi, chẳng lẽ hơn một ngàn năm trước, ngươi không có cảm giác được Thần Thiên mộ địa đã phát sinh biến hóa sao?”
Tử Dạ Thương Long trong lòng cả kinh, lắc đầu, nói:
“Hơn một ngàn năm qua ta liên tục bế quan tu luyện, để cảnh giới tăng lên tới Quy Thần hậu kỳ, vẫn không có bước vào Thần Thiên mộ địa, vả lại ở nơi đó còn có tên gia hỏa kia canh giữ, ta không có hứng thú đi trêu chọc hắn.”
“Hóa ra là như thế.” Vũ Văn Thác nói: “Có chuyện ta phải nói cho ngươi biết, ngươi nhất định phải đi hoàn thành nó, đây là ý chỉ của Đại Thần Thiên.”
“Chuyện gì?”
Vũ Văn Thác ánh mắt thu lại, trầm giọng nói:
“Đại Thần Thiên đã chết!”
Tử Dạ Thương Long trợn to hai mắt, hiển nhiên không thể nào tin nổi lời nói từ miệng của thần nô, cả kinh nói:
“Tuyệt đối không có khả năng, Đại Thần Thiên kế nhiệm Chưởng Khống Giả của vũ trụ nguyên thủy mới có hai ức vạn năm... Điều này tuyệt đối không có khả năng!”
Vũ Văn Thác lộ vẻ sầu thảm cười một tiếng:
“Hắn đã từng nói với ta, các đời Đại Thần Thiên đều là có được tuổi thọ vô tận, nhưng cho dù là Chưởng Khống Giả của vũ trụ nguyên thủy, trong số mệnh đều có một cái tử kiếp, thế nhưng không có nghĩ đến chính là cái chết của Đại Thần Thiên, lại làm dấy lên hỗn loạn khắp cả vũ trụ nguyên thủy.”
Đại Thần Thiên là Chưởng Khống Giả của toàn bộ vũ trụ nguyên thủy, là một dạng tồn tại tối cao, sau khi các đời Đại Thần Thiên trải qua tử kiếp, đều phải biến mất, hóa thành toàn bộ pháp tắc của vũ trụ nguyên thủy, tiến hành vận hành không ý thức, thời gian, không gian, sinh tử, thiên địa, hết thảy đều nắm ở trong tay hắn.
Những điều này Tử Dạ Thương Long cũng biết rõ chút ít, nhưng vẫn không thể nào tin Đại Thần Thiên đã biến mất rồi:
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Vũ Văn Thác trầm mặc thật lâu, thật lâu, mới từ trong miệng chậm rãi mà trầm trọng nói ra vài chữ:
“Trục tâm của nguyên thủy sẽ sụp đổ!”: