Số lần đọc/download: 5118 / 132
Cập nhật: 2015-11-13 14:19:45 +0700
Chương 37: Cực Điểm Thốn Mang - Phần Cuối
C
hân Linh Phó ấn bản thân năng lượng đã mạnh đến khủng bố, gần nửa năng lượng so với bổn mênh nguyên anh của thập nhị Chân tiên cộng lại còn nhiều hơn.
Trong cơ thể Lý Dương nhất thời kích động, Thất Diệu tinh cực liên tục lóe lên, kim sắc đao phách đột nhiên run lên, sau đó lặng lẽ phiêu phù bên trong đan điền, phát ra kim quang chói mắt, không nhìn cẩn thận, còn cho rằng chỉ là một đoàn kim quang.
Cuối cùng đao phách của Lý Dương đã tới đỉnh cao của đệ thập thiên.
- Sao lại thế này? Rốt cuộc là có chuyện gì?
Nguyên Thủy Thiên Tôn đã sắp phát điên rồi.
Hắn công kích tới trung ương của hắc động, vừa bắt đầu còn tốt, tuy nhiên Lý Dương thi triển “Bắc Minh Long Thôn”, hấp thu một chút năng lượng Chân Linh Phó ấn, chỉ là cực nhỏ, nhưng sau đó năng lực thôn phệ của hắc động đột nhiên đại tăng.
Thăng lên mấy chục lần đến trăm lần. Năng lượng trên Chân Linh Phó ấn của Bàn Cổ phiên chớp mắt đã bị thôn phệ gần một nửa khiến Nguyên Thủy Thiên Tôn không thể chập nhận chính là, Bàn Cổ phiên của hắn không thể công kích xuống nữa.
Trong trung ương của hắc động có một cỗ khí tức bành phái, Bàn Cổ phiên căn bản không thể lại gần.
Đột nhiên…
Hắc động khủng bố biến mất, Lý Dương toàn thân hắc y xuất hiện. Ở mi tâm của Lý Dương có một hắc sắc thiểm điện ấn ký.
- Lý Dương, ngươi…
Nhìn thấy Lý Dươg lúc này, Nguyên Thủy Thiên Tôn trong lòng bất an, lại không biết vấn đề ở đâu.
Khóe miệng Lý Dương đột nhiên xuất hiện một nụ cười:
- Nguyên Thủy, ta vừa cảm ngộ đệ lục tuyệt, ta đặt tên là “Cực Điểm Thốn Mang”, ngươi tới cảm thụ một chút đi.
Lý Dương đứng giữa không trung, một tay đưa lên, một đạo kim quang xuất hiện trên tay Lý Dương.
Kim quang, kim quang chói mắt.
Mấy người Xi Vưu, Chúc Dung, Cộng Công, Lưu Ly, Khương Tuyết, Lão Tử người, kể cả Thiên Nhàn Tử và các Tiên nhân khác, tất cả đều cẩn thận quan sát, lâu sau mới nhìn rõ bên trong kim quang không ngờ là một thanh phi đao, một thanh kim sắc phi đao.
Nhất thời, vô số người ở Phượng Linh Châu đều ngẩng đầu theo dõi.
Còn Nguyên Thủy và Lý Dương đang đối diện nhau.
- Đệ lục tuyệt? Cực Điểm Thốn Mang?
Nguyên Thủy ngẩn ra, hắn hốt nhiên nhớ tới, Ma giới Đại Tôn đều là sáng tạo Ma Thần Lục Tuyệt, sáng tạo đệ lục tuyệt có nghĩa là… Đột nhiên Nguyên Thủy sắc mặt đại biến.
- Xuy xuy…
Năng lượng cả thiên địa đều bắt đầu chấn động, phi đao của Lý Dương phảng phất hóa thành xoáy nước, vô số năng lượng tích tụ, nhất thời, phi đao của Lý Dương càng thêm chói mắt, giây lát, quang mang của phi đao trong tay Lý Dương bao trùm tất cả.
- Đệ lục tuyêt… Cực Điểm Thốn Mang.
Tiếng ngâm trầm thấp của Lý Dương vang vọng thiên địa, sau đó kim quang trong tay đột ngột bắn ra.
Mỗi người nhìn thấy cảnh này, đều cảm thấy tinh khí thần toàn thân hoàn toàn bị điểm quang mang đó hấp dẫn. Bọn họ không nhìn thấy gì khác, bọn họ chỉ nhìn thấy điểm quang mang đó. Giống như là cả thiên địa đều tối lại, cả thiên địa chỉ có một điểm quang mang, một điểm Thốn Mang thuần túy nhất, cực trí nhất.
Cực Điểm Thốn Mang!
Thốn Mang từ trong hắc ám bắn ra, cuối cùng lại phá cả hắc ám, cả thiên địa!
Bàn Cổ phiên va chạm với kim sắc quang mang đó.
- Oanh!
Một loạt tiếng nổ kịch liệt vang lên, bề mặt Bàn Cổ phiên bị nổ tung, hóa thành vô số vải vụn, đồng thời, thập nhị thần khí của thập nhị Chân tiên cũng nổ tung, thập nhị Chân tiên từng người đều thổ huyết, sắc mặt trắng bệch, từ trên không rơi xuống.
Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận bị phá.
Nguyên Thủy Thiên Tôn ngây người.
Đệ nhất thần khí Bàn Cổ phiên của hắn không ngờ đã bị hủy.
Nhìn những mảnh vải vụn bay chung quanh, Nguyên Thủy Thiên Tôn rất khó tin rằng tất cả đây đều là sự thật, đệ nhất thần khí Bàn Cổ phiên, đệ nhị thần khí Lưu Ly bình, đệ tam thần khí Thái Cực phù ấn của hắn, ba thần khí này toàn bộ đã bị hủy, không còn nữa.
- Ha ha, cung hỷ, cung hỷ Lý Dương huynh đệ ngộ ra đệ lục tuyệt, trở thành Đại Tôn!
Xi Vưu ha hả cười lớn bay tới, Chúc Dung, Cộng Công cũng bay tới, Lưu Lý và Khương Tuyết cũng đã bay tới, từng người trên mặt đều đầy vẻ vui mừng.
Nhưng, trừ Khương Tuyết, mỗi người đều cảm thấy uy áp trên người Lý Dương, đặc biệt là uy áp hắc sắc thiểm điện ấn ký đó phát ra.
Rất mạnh.
Mạnh vô cùng.
Xi Vưu thậm chí cảm giác, một phi đao vừa rồi của Lý Dương, kể cả hắn tiếp lấy, cũng phải trọng thương.
- Ngừng!
Lý Dương ra hiệu mấy người Xi Vưu không lại gần. Đồng thời hắc sắc thiểm điện ở mi tâm Lý Dương bắt đầu mau chóng lóe lên.
- Oanh!... Oanh!... Oanh!... Oanh!... Oanh!...
Năm đạo quang trụ do lôi điện bổn nguyên hình thành, từ sau lưng Lý Dương phóng lên cao, năm đạo quang trụ phát ra năng lượng khủng bố, trên mỗi dạo quang trụ đều có những tia thiểm điện vờn quanh.
Sáu người Xi Vưu, Chúc Dung, Cộng Công, Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên đều ngơ ngác nhìn cảnh này.
Ngũ đại bổn nguyên năng lượng. Mỗi một bổn nguyên năng lượng đều có sự lợi hại của một Đại Tôn, một khi ngũ hành hợp nhất, mấy người Xi Vưu căn bản không thể tượng tượng thực lực của Lý Dương đạt tới mức độ nào.
- Vốn cho rằng Lý Dương huynh đệ sẽ thành một Đại Tôn khá lợi hại, nhưng hiện tại xem ra, chắc là lục giới đệ nhất Đại Tôn rồi.
Xi Vưu cảm thán nói, hắn tuy hiếu chiến, nhưng lại biết rõ bản thân, ngũ đại bổn nguyên của Lý Dương, đó là tương đương với năm vị Đại Tôn, hơn nữa ngũ hành hợp nhất, uy lực lại tăng thêm. Ước chừng tất cả Đại Tôn liên thủ cũng không nhất định là đối thủ của Lý Dương.
Tất cả Tiên nhân ở Phượng Linh Châu đều ngẩng đầu quan sát, cảm thụ khí tức của ngũ đại bổn nguyên, trong lòng run lên.
Đột nhiên, bên cạnh bọn người Xi Vưu lại xuất hiện mấy người, Yêu giới ba vị Đại Tôn, Nữ Oa, Phục Hi, Ngộ Không. Còn có Phật giới hai vị Đại Tôn, Chuẩn Đề Đạo Nhân và A Di Đà Phật, bọn họ cũng cảm nhận thấy khí tức khủng bố của ngũ đại bổn nguyên năng lượng mới dùng thuấn di tới.
Nhất thời.
Đại Tôn của lục giới tề tụ nơi đây.
Tiên giới ba vị, Ma giới ba vị, Yêu giới ba vị, Phật giới hai vị, tổng cộng mười một vị Đại Tôn, mười một vị Đại Tôn đầu quan sát Lý Dương lúc này.
Không có ai tranh luận, bọn họ đã cho Lý Dương thành đệ nhất Đại Tôn trong tương lai của lục giới.
- Xi Vưu, vị trí đệ nhất Đại Tôn của ngươi sắp không còn.
Tôn Ngộ Không ở bên cạnh Xi Vưu cười nói, Xi Vưu lại chẳng chút quan tâm đáp:
- Lý Dương huynh đệ là Đại Tôn của Ma giới chúng ta, hắn mạnh, ta tự nhiên càng thêm cao hứng, còn đệ nhất Đại Tôn, ta trước giờ chưa từng quan tâm.
- Lưu Ly tỉ tỉ, Dịch ca ca huynh ấy…
Khương Tuyết nhìn thấy Lý Dương lúc này, trong lòng lo lắng, không biết tinh huồng của Lý Dương là tốt hay xấu.
Lưu Ly cười nói:
- Tuyết nhi, Dịch ca ca của muội sau này lợi hại rồi, kể cả Tiên giới Tam Thanh cùng lên, đều không phải đối thủ Dịch ca ca của muội.
Lưu Ly cũng là siêu cấp cao thủ tiếp cận Đại Tôn, nhãn quang tự nhiên cao hơn nhiều, vừa liếc mắt liền thấy rõ ràng.
- Đây là Thái cực vô thượng đại viên mãn?
Lý Dương khóe miệng hiện lên một nụ cười.
Cảm thụ loại cảm giác tâm linh viên mãn vô ngại, tâm thần của Lý Dương hoàn toàn dung hợp với thiên địa, năm thiểm điện quang trụ bắt đầu xoáy tròn chung quang Lý Dương, sau đó không ngờ dung hợp với nhau, chậm chậm, màu sắc bắt đầu có chiều hướng thống nhất.
Bàn Cổ khai thiên phách địa, hỗn độn hóa ngũ hành.
Nhưng lúc này Lý Dương lại là làm ngược lại.
Giây lát, ngũ hành lôi điện bổn nguyên dung hợp thành một thể, không ngờ biến thành một đạo hắc sắc thiểm điện. Hắc sắc thiểm điện đó trực tiếp bay vào trong mi tâm của Lý Dương. Nhất thời hắc sắc thiểm điện ấn ký đó run lên một trận, sau đó phát ra quang hoa chói mắt.
Quang hoa trực tiếp bắn lên phía trên cửu thiên, hướng tới trong Hỗn độn không gian.
- Oanh…
Phảng phất như là trời sập, cả thiên địa trong phút chốc biến thành màu đen, vô số hắc sắc thiểm điện từ Hỗn độn không gian bắn ra, trực tiếp lao tới Lý Dương, tất cả các Đại Tôn đều choáng váng, bọn họ đều cảm thụ được hắc sắc thiểm điện đó.
Uy lực mỗi một đạo hắc sắc thiểm điện, đề có thể dễ dàng đánh nát bọn họ.
- Suy đoán của chúng ta đối với Lý Dương chẳng lẽ còn thấp?
Mười một vị Đại Tôn nhìn hắc sắc thiểm điện đầy trời, trong lòng có một phán đoán khủng bố. Theo lý thuyết, Lý Dương ngũ hành dung hợp, trở thành Đại Tôn thì kết thúc, nhưng hiện tại lại hấp dẫn nhiều hắc sắc thiểm điện như vậy, thật ra là sao?
Hỗn độn đại la thiên đạo!
Có thể ư?
Tất cả Đại Tôn đều ngẩn ra nhìn, Đại Tôn còn như thế, càng đừng nói đến các Tiên nhân kia, đối diện vô số hắc sắc thiểm điện, các Tiên nhân đó căn bản cả chuyển động tâm tư cũng không có, bọn họ hoàn toàn bị choáng vàng rồi.
Lý Dương nhắm mắt, đứng giữa không trung, không chút động đậy, mặc cho vô số hắc sắc thiểm điện bao phủ lấy hắn.
- Không tốt!
Các Đại Tôn đều kinh hãi, hắc sắc thiểm điện cuồng loạn, không ngờ ảnh hưởng đến Phượng Linh Châu. Chỉ thấy một đạo hắc sắc thiểm điện hơi lướt qua một sơn mạch, cả sơn mạch liền biến mất một phần ba.
- Nếu như hắc sắc thiểm điện công kích đến Phượng Linh Châu, cả Phượng Linh Châu coi như xong.
Thông Thiên Giáo Chủ lập tức tế xuất Tru tiên tứ kiếm, bố trí Tru tiên kiếm trận, liền muốn chống đỡ.
Các Đại Tôn khác từng người vẻ mặt cũng khẩn trương.
Đối diện với hắc sắc thiểm điện uy lực kinh người, sâu không thể dò, kể cả Đại Tôn, trong lòng cũng run lên.
- Không cần lo lắng.
Một đạo âm thanh sang sảng vang khắp cả Phượng Linh Châu, đồng thời một đạo thanh sắc quang mạc (“mạc” = màn che) phô thiên cái địa xuất hiện phía trên Phượng Linh Châu, hoàn toàn ngăn cách Phượng Linh Châu với vô số hắc sắc thiểm điện. Khí tức to lớn tràn ngập đó khiến mười một vị Đại Tôn trong lòng kinh hãi.
- Ra mắt sư phụ!
Mười một vị Đại Tôn đồng thời cúi người hành lễ.
Chỉ thấy một đạo nhân vận thanh y chân đạp kim sí đại bằng điểu, mỉm cười bay tới, chính là Hồng Quân Đạo Nhân.
Các Tiên nhân ở Phượng Linh Châu hồi lâu mới tỉnh ngộ, từng người vội vàng quỳ xuống, vô cùng cung kính hành lễ. Trời ạ, đó là Hồng Quân Đạo Nhân, tồn tại tuyệt đối chí cao của lục giới a, nhìn thấy người một lần, đều là phúc phận của các Tiên nhân này.
- Tuyết nhi, mau mau hành lễ. Đó chính là Hồng Quân Đạo Nhân a!
Lưu Ly sớm đã quỳ xuống nhìn thấy Khương Tuyết đang đứng ngẩn ra, vội vàng truyền âm nói. Khương Tuyết lúc này mới đột nhiên tỉnh lại, vội vàng quỳ xuống. Nhưng đột nhiên một cỗ năng lượng to lớn bao lấy Khương Tuyết, khiến Khương Tuyết không quỳ xuống được.
Hồng Quân Đạo Nhân nhìn Khương Tuyết, cười nói:
- Đệ muội (em dâu) không cần khách khí.
- Đệ muội?
Khương Tuyết sững sờ.
Lưu Ly và mười một vị Đại Tôn chung quanh cũng ngẩn ra. Thanh âm của Hồng Quân Đạo Nhân chỉ có các Đại Tôn và Lưu Ly, Khương Tuyết nghe thấy, còn vô số Tiên nhân ở Phượng Linh Châu lại không nghe thấy gì.
Mấy người Xi Vưu đều không phải thằng ngốc, phúc chốc liền nghĩ đến một khả năng, trong lòng không khỏi kinh ngạc, không nhịn được nhìn về phía Lý Dương.
Hồng Quân Đạo Nhân mỉm cười, đạp trên kim sí đại bằng điểu bay tới bên cạnh Lý Dương, mỉm cười nhìn Lý Dương. Trên cơ thể Lý Dương có hắc sắc điện xà vờn quanh, còn trên thân Hồng Quân Đạo Nhân cũng có thanh sắc điện quang uốn lượn, hộ thể năng lượng của hai người giống như nước sông không phạm nước giếng, lại là thế quân lực địch. (sức mạnh ngang bằng nhau)
Hồng Quân Đạo Nhân quay đầu nhìn mấy người Xi Vưu, quả quyết nói:
Bàn Cổ khai thiên địa, hỗn độn hóa ngũ hành, thành lục giới, tạo ức vạn sinh linh, Hồng Quân ta đản sinh trong lúc hỗn độn, quản lý bình hành của lục giới, còn Lý Dương hắn…
Đám Đại Tôn Xi Vưu từng người trong lòng đều run lên, lắng nghe bí mật từ miệng Hồng Quân Đạo Nhân.
- Lôi điện, chính là thiên phạt, Lý Dương khống chế diệt thế lôi điện, liền có thiên phạt chi quyền, bình thường hắn có thể trừng phạt bất cứ vị Đại Tôn nào, thậm chí hắn còn có thể… Hủy thiên diệt địa, khiến lục giới quay về hỗn độn.
Hồng Quân Đạo Nhân điềm nhiên cười nói.
Mấy người Xi Vưu trong lòng lại chấn động ngây ra.
Bàn Cổ khai thiên, Hồng Quân quản lý bình hành lục giới, Lý Dương lại quản lý hình phạt, thậm chí hủy diệt lục giới, khiến lục giới quay về hỗn độn.
- Hồng Quân.
Đột nhiên một đạo thanh âm lạnh lùng vang lên, bọn người Xi Vưu đều quay đầu lại nhìn, vừa nhìn, trong lòng liền run lên. Hồng Quân Đạo Nhân cũng quay đầu lại nhìn.
Lúc này, Lý Dương thân vận hắc y lấp lóe những tia hắc sắc thiểm điện, mái tóc dài tung bay, những tia điện quang uốn lượn bên trên, hắc sắc ấn ký ở mi tâm khiến Lý Dương có vẻ cô ngạo vô cùng, quang mang trong mắt phảng phất như thiểm điện đoạt hồn phách người khác.
- Hồng Quân, ta trước tiên giải quyết một vài sự tình, chúng ta đợi chút nữa nói chuyện.
Lý Dương quay người nhìn mười một vị Đại Tôn.
Mười một vị Đại Tôn vội vàng quỳ xuống, nhưng trong nhất thời không biết xưng hô thế nào. Lưu Ly muốn quỳ xuống, lại bị một cỗ năng lượng vô hình hoàn toàn ngăn cản.
- Các ngươi cũng gọi hắn là sư phụ đi.
Hồng Quân Đạo Nhân cười nói.
- Ra mắt sư phụ!
Mười một vị Đại Tôn vội vàng nói.
Ánh mắt của Lý Dương quét qua Tiên giới Tam Thanh, Tiên giới Tam Thanh liền cảm thấy trong lòng run lên.
- Thông Thiên!
Lý Dương lên tiếng.
Thông Thiên Giáo Chủ vội tiến lên một bước, cúi người đợi nghe mệnh lệnh của Lý Dương. Lý Dương lại hiếm hoi gật đầu với Thông Thiên Giáo Chủ, sau đó nhìn về phía Lão Tử Lý Nhĩ, thanh âm lạnh đi:
- Lý Nhĩ!
Lão Tử cũng vội bước tới một bước, cúi người nghe lệnh.
- Ta thành đại đạo chính là thiên mệnh, ngươi dùng Tam Bảo Ngọc Như Ý đánh lén ta, cùng với kết Hỗn Nguyên Thái Cực Giới ngăn cản ta, giờ, ta phạt ngươi làm phàm nhân một kiếp, cảm ngộ tình cảm của phàm nhân. Sau đó quay về hành cung của ngươi bế quan ức (trăm triệu) niên, xem xét lại bản thân cho tốt!
Lý Dương điềm nhiên tuyên phạt.
- Đệ tử lĩnh pháp chỉ!
Lão Tử cúi người quỳ xuống, không dám nói nửa tiếng không phải.
Chỉ thấy một đạo hắc sắc quang hoa từ mi tâm Lý Dương bắn ra, Lão Tử liền trực tiếp biến mất, đã xuống phàm gian rồi.
Các Đại Tôn khác trong lòng run lên. Không thấy Hồng Quân nói gì, Lý Dương quản hình phạt, muốn trừng phạt bọn họ là thiên địa sở định, Lý Dương ngay cả thiên địa cũng có thể hủy diệt, trừng phạt bọn họ còn chẳng phải nhẹ nhàng vô cùng.
Trong các Đại Tôn này, trong lòng lo sợ nhất chính là Nguyên Thủy.
Trước đây Nguyên Thủy hận Lý Dương đến xương tủy. Nhưng không ngờ Lý Dương lại liên tục biến đổi, nhất cử thành nhân vật sánh vai với Hồng Quân Đạo Nhân, còn khống chế diệt thế lôi điện chi lực, có thiên phạt chi quyền, có thể phán quyết bọn họ.
Nguyên Thủy trong lòng run sợ. Đối với những gì Lý Dương làm hắn đều rất rõ ràng, hắn biết, nếu như là Lý Dương, ước chừng sẽ trực tiếp hạ lệnh khiến bản thân hồn phi phách tán.
Đại Tôn vĩnh viễn không chết, nhưng đó là quá khứ, Lý Dương đản sinh, cả thiên địa cũng có thể hủy diệt về hỗn độn, diệt một Đại Tôn còn không phải chuyện dễ dàng?
Ánh mắt của Lý Dương chuyển hướng tới Nguyên Thủy, lạnh lùng nói:
- Nguyên Thủy!
Nguyên Thủy lập tức tiến lên cúi người lắng nghe phán quyết của Lý Dương. Hắn không có chút ý tứ phản kháng, chỉ cần nhìn thấy vô số hắc sắc thiểm điện của Lý Dương vừa rồi, hắn liền minh bạch, Lý Dương tâm ý vừa động, liền có thể hoàn toàn tiêu diệt hắn.
- Ngươi… Vốn ta quyết định trực tiếp diệt nguyên thần của ngươi.
Nguyên Thủy sắc mặt nhất thời tái nhợt đi.
- Nhưng niệm tình ngươi là một phần ba nguyên thần của Bàn Cổ hóa thành, lại cấp cho ngươi một cơ hội, ta phạt ngươi nhập lục đạo luân hồi, trải vạn thế tình kiếp, đợi tình kiếp kết thúc, lại bế quan ức niên, ngẫm nghĩ lại cho tốt.
Lý Dương tuyên bố phán quyết.
Nguyên Thủy trong lòng thở ra một hơi, chỉ cần không chết là được rồi.
Mi tâm Lý Dương bắn ra một đạo quang hoa, Nguyên Thủy Thiên Tôn liền biến mất, trực tiếp tiến vào lục đạo luân hồi, mất đi ký ức, bắt đầu trải qua vạn thế tình kiếp.
Lý Dương nhìn các Đại Tôn khác, đột nhiên mỉm cười:
- Các vị, hay là quay về hành cung của mỗi người đi, cũng không cần lo lắng ta, các ngươi muốn tiến hành Tiên Ma chi chiến thì tiếp tục tiến hành, ta không để ý, đương nhiên, chỉ cần không khiến cho thiên nộ nhân oán, ta cũng không quá quan tâm.
Các Đại Tôn thầm thở dài một hơi.
Nhìn thấy bộ dạng Lý Dương tuyên phạt vừa rồi, còn cho rằng sau này phải sống trong lo lắng sợ hãi, hiện tại xem ra, tự hồ chỉ cần không quá đáng, liền sẽ không bị trừng phạt. Sau đó các Đại Tôn từng người cúi người ly khai.
o0o
- Lý Dương, nói với ngươi một chuyện.
Hồng Quân mỉm cười bước tới bên cạnh Lý Dương. Kim sí đại bằng điểu biến thành một con chim sẻ kim sắc, nhỏ bé đáng thương.
- Có phải chuyện liên quan đến kim sí?
Lý Dương cười nói.
Hồng Quân Đạo Nhân cười cười, nói:
- Kim sí vốn là hung điểu, làm một vài chuyện cũng đáng được tha thứ.
- Được rồi, Hồng Quân, chuyện này coi như xong, bất quá, ta còn có một chuyện muốn hỏi ngươi.
Sắc mặt Lý Dương từ từ lạnh đi, nhìn Hồng Quân Đạo Nhân.
Hồng Quân Đạo Nhân rùng mình:
- Chuyện gì? Ta tự hồ chưa từng đắc tội ngươi?
Lý Dương nghiêm túc nói:
- Bàn Cổ, Hồng Quân, còn có ta, tự hồ chúng ta không có quan hệ ai lớn hơn ai, vừa rồi ngươi không ngờ xưng hô Tuyết nhà ta là “đệ muội”, ngươi nên xưng hô “tẩu tử” mới đúng.
Hồng Quân ngạc nhiên.
- Cái này, tốt xấu gì ta cũng thức tỉnh trước ngươi phải không?
Hồng Quân Đạo Nhân chỉ có thể nói như vậy.
Lý Dương lại lộ vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Nhưng năng lượng diệt thế lôi điện của ta về mặt công kích mạnh hơn ngươi, ngươi nếu như không gọi một tiếng tẩu tử, cẩn thận ta động thủ.
Nhất thời chưng quanh thân thể Lý Dương hắc sắc lôi điện lấp lóe, Hồng Quân Đạo Nhân trong thấy sắc mặt phát khổ.
- Cái này…
Hồng Quân Đạo Nhân bất lực.
Bản thân năng lương của hắn về công kích, diệt thế lôi điện chi lực của Lý Dương, chính là dùng để công kích, hơn nữa sự thực đại bộ phận năng lượng của Hồng Quân Đạo Nhân đang duy trì bình hành lục giới, còn Lý Dương hoàn toàn thu ở thân mình, hai người động thủ, hắn thua chắc rồi.
- Ha ha, nói đùa thôi, ngươi còn cho là thật, ngươi làm đại ca thì làm đại ca đi, ta cùng không quan tâm.
Lý Dương đột nhiên lộ ra khuôn mặt vui vẻ, ha hả cười lớn.
Hồng Quân Đạo Nhân giờ mới minh bạch mình bị Lý Dương đừa bỡn.
- Ai da. Ta còn có chuyện, phải kiểm tra Địa cầu một chuyến, tái kiến.
Hồng Quân Đạo Nhân đạo nhân đột nhiên nhớ tới cái gì, mang theo kim sí đại bằng điểu, thân hình biến mất.
Lý Dương xoay người nhìn Khương Tuyết. Lúc này ánh mắt Khương Tuyết nhìn Lý Dương lại là kinh ngạc. Nàng là một nữ hài tử vô cùng thông tuệ, nghe thấy Hồng Quân Đạo Nhân vừa nói, cùng với vừa rồi Lý Dương tuyên phạt Tam Thanh, nàng đã minh bạch thân phận của Lý Dương.
- Lưu Ly, ngươi cũng quay về Ma giới đi.
Lý Dương nói xong vung tay một cái, một đạo hắc sắc thiểm điện dung nhập vào trong thân thể Lưu Ly. Lý Dương nhìn thấy Lưu Ly đang kinh ngạc không tả xiết, cười nói:
- Lưu Ly, ngươi giúp ta mấy lần, đạo diệt thế lôi điện này, có thể giữ ngươi vĩnh hằng bất diệt.
Lưu Ly đại hỉ.
Nàng đặt cửa đã đặt trúng rồi, giúp đỡ Lý Dương nhiều lần như vậy, hiện tại có được lợi ích, có diệt thế lôi điện chi lực của Lý Dương bảo hộ, nàng không cần lo lắng sau này Nguyên Thủy Thiên Tôn báo thù nàng nữa. Lý Dương phất tay áo, Lưu Ly trực tiếp từ Tiên giới quay về Ma giới.
o0o
- Tuyết.
Lý Dương nhìn Khương Tuyết.
Khương Tuyết nhìn Lý Dương, trong mắt lướt qua những tia quang mang.
- Dịch ca ca, chúng ta cuối cùng có thể ở cùng nhau rồi.
Khương Tuyết nhìn Lý Dương nói.
Lý Dương đột nhiên mỉm cười, trong lòng vừa động, nhất thời chung quanh mây hồng rực rỡ, từng đạo ánh sáng các màu như pháo hoa trải khắp bầu trời, tiên nhạc giữa hư không vang lên, từng đóa tuyết hoa nhẹ nhàng rơi xuống, tuyết như lông ngỗng phủ khắp đất trời.
Khương Tuyết trong mắt đột nhiên xuất hiện vẻ vui mừng, nhìn tuyết hoa đầy trời.
- Tuyết, còn nhớ lời hứa lúc trước của ta với nàng không? Ta nói sẽ cầu hôn muội, nhưng suốt nghìn năm vẫn không thực hiện.
Lý Dương nhìn Khương Tuyết, hối lỗi nói. Ánh mắt Khương Tuyết đột nhiên sáng ngời, nhìn vào lòng bàn tay Lý Dương.
Thần thông của Lý Dương đã đạt tới mức tuyệt đỉnh, giây lát liền đem chiếc nhẫn kim cương mới mua đã bị mất ở Địa cầu lấy về trong tay.
Chiếc nhẫn kim cương này trang trí hình hồ điệp, kim cương này là kim cương màu vàng hiếm thấy ở Địa cầu một nghìn một trăm năm trước, trên cánh của hồ điệp còn có ba mươi hai viên kim cương nhỏ, trọng lượng 15,38 cara, một nghìn một trăm năm trước giá là 688 vạn Nhân dân tệ.
Lý Dương cầm chiếc nhẫn kim cương trong tay, đột nhiên nhìn Khương Tuyết, nói:
- Tuyết, nàng nguyện ý lấy ta chứ?
Chung quanh tuyết hoa đầy trời, tiên nhạc âm vang, nghe thấy câu nói của Lý Dương, nhìn chiếc nhẫn kim cương đó, đôi mắt của Khương Tuyết ướt đẫm, nước mắt kích động chảy ra, gật đầu thật mạnh:
- Muội nguyện ý!