Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Anh hận mình vì đã không biết giữ em
C
ũng có lúc anh hận em vì em xa anh. Nhưng hận làm sao được vì nếu vậy chắc em còn hận anh nhiều hơn, anh tự hỏi đâu phải tự nhiên em xa anh? Rồi cuối cùng anh lại hận chính bản thân, anh hận anh nhiều hơn khi đã không biết kiềm chế tức giận. (Ngọc)
From: Nguyễn Ngọc
Sent: Friday, October 22, 2010 7:31 PM
Chắc em chẳng bao giờ có thời gian hay nghĩ đến việc anh sống làm sao trong những ngày vừa qua đúng không? Nếu có nghĩ chắc em đang nghĩ anh đang vui chơi hay bế một người con gái nào đó đúng không, vì như vậy mới giống em mà.
Em à. Anh không thể nào không nghĩ đến em trong những ngày vừa qua. Anh không hiểu tại sao anh lại cáu giận để rồi ta xa nhau và cuối cùng là anh luôn nhớ và nghĩ đến em mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi tối.
Đã hơn một tháng ta đã không nói chuyện, không gặp nhau rồi nhỉ. Không biết em có còn nhớ đến những giờ tan làm chúng ta lại luôn đi bên nhau hay không? Nếu như ngày nào đó mà ta không đi cùng nhau chắc hôm đấy phải có việc gì quan trọng lắm. Một tuần có 7 ngày mà chúng ta đi chơi với nhau đã 6 ngày rồi, mà có khi chúng ta ngày nào cũng gặp nhau đúng không em? Đó là thói quen hay là vì chúng ta nhớ nhau, muốn gặp nhau hả em? Anh thì chắc chắn là mỗi ngày mà không gặp em thì anh nhớ em nhiều lắm.
Em đi chơi với anh nhiều như vậy em có thấy tẻ nhạt không? Hay chính vì như vậy mà lần này chúng ta đã xa nhau thật rồi, anh luôn bị những suy nghĩ đó quanh quẩn trong đầu em biết không? Dù rằng anh có quá nhiều lỗi lầm và chúng ta luôn cãi nhau nhưng lần nào anh và em cũng quay lại với nhau, có phải lần này em đã quá chán và mệt mỏi với tình yêu này không? Em đã quá đau khổ với những lỗi lầm cả về thể xác lẫn tâm hồn của anh mang đến em mà em thật sự muốn quên đi tình yêu 9 năm này không? Anh đã bơ vơ và cô đơn mỗi giờ tan làm về ngồi cafe và nhớ đến em đó, em biết không? Anh vẫn như vậy với tình yêu dành cho em. Nếu vẫn có ai hỏi anh yêu bằng lý trí hay trái tim thì anh vẫn trả lời anh sẽ yêu em bằng trái tim của anh.
Anh biết rằng mỗi ngày xa nhau em vẫn luôn đau khổ và đêm đêm em vẫn luôn nghĩ và cũng có thể khóc về mối tình này. Nhưng em là vậy, có bao giờ chịu nói ra đâu, em vẫn luôn chỉ giữ cho mình em thôi. Có những đêm anh buồn, anh không ngủ vì nhớ em nhưng anh không biết phải làm sao đây? Gọi điện thoại hay nhắn tin cho em ư, chắc chắn em sẽ không trả lời và em vẫn vậy, vẫn cố chấp và ngang bướng, và em cũng từng nói đừng bao giờ nhắn tin hay gọi điện thoại cho em nữa.
Anh buồn vì những câu nói và anh cũng không muốn em nhìn anh với con mắt một người yếu đuối nữa. Nhưng em có biết không, với em anh luôn thể hiện những buồn vui và anh cũng từng ngồi khóc khi ở bên em, nhưng với anh đó không phải là yếu đuối mà anh muốn sống thật với tâm trạng vui buồn của mình khi ở bên em, không ngần ngại em đánh giá anh là người như thế nào.
Anh đang sống giữa xã hội đầy rắc rối này và nhớ em, em à. Có những ngày anh buồn anh chỉ muốn khóc thôi nhưng khóc với ai và ai có thể hiểu cho anh ngoài em? Anh cũng không thể nào khóc với những người khác ngoài em. Ngày xưa anh đâu biết chiều ai và làm những gì người khác thích mà mình không thích, nhưng từ khi yêu em anh đã biết chiều và nịnh em mỗi khi em hờn em giận và làm những thứ mà em yêu cầu chỉ để làm em vui mặc dù những việc đó anh không thích. Anh đã thay đổi khi yêu em, anh đã biết làm những gì em muốn, anh đã yêu bằng trái tim và đã khóc vì em, không chỉ một lần bên em. Anh đã không còn lạnh lùng như trước lúc yêu em, anh đã yêu bằng con tim mà trước kia anh chưa bao giờ nghĩ đến anh sẽ như vậy.
Yêu em, anh đã yêu em bằng con tim và anh biết đã có những lúc anh lầm đường lạc lối nhưng em vẫn tha lỗi cho anh, anh cảm ơn vì những lần em bỏ qua lỗi lầm của anh. Chiều chiều tan giờ làm anh vẫn ngồi cafe để lên mục Tâm sự xem có bài viết nào của em dành cho anh không nhưng giờ anh biết anh sẽ không bao giờ có một dòng chữ nào từ em gửi cho anh. Anh không hiểu tình yêu mà em từng nói dành cho anh mãi mãi là như thế nào. Anh không hiểu em muốn sống với anh cho dù anh không giàu hay đẹp trai là như thế nào? Tất cả là như thế này sao em? Anh trông ngóng, anh chờ đợi và anh vẫn luôn nghĩ về em. Mỗi lần anh nhớ tới em là anh lại buồn buồn, mà không biết tại sao mình lại buồn như vậy đó em à.
Anh yêu em và chưa từng chán em như em hay nghĩ về anh như vậy, em có biết không? Anh muốn gặp em, ôm em và nói chuyện với em về những nỗi buồn của anh trong thời gian qua nhưng em đâu có muốn anh gọi điện thoại hay nhắn tin cho em nữa đúng không? Vì anh là người luôn làm em buồn và cản bước đi của em có phải em nghĩ như vậy không?Từ cái ngày mưa đó chúng ta xa nhau, không một ngày nào anh không suy nghĩ về em. Có những lúc anh nghĩ thôi đừng cản bước em nữa và cầu chúc cho em hạnh phúc bên một người nào đó hiểu em và yêu em hơn anh, nhưng ngay lập tức cái suy nghĩ đó lại phản bác và anh chỉ muốn em bên anh thôi. Anh thật là ích kỷ và buồn cười đúng không? Vì bây giờ cái suy nghĩ đó cũng chẳng thể nào thực hiện được nữa rồi.
Cũng có lúc anh hận em vì em xa anh nhưng anh hận em làm sao được vì nếu vậy chắc em còn hận anh nhiều hơn và anh cũng tự hỏi đâu phải tự nhiên mà em xa anh đâu, rồi cuối cùng anh lại hận chính bản thân anh. Anh hận anh nhiều hơn khi mà anh đã không biết kiềm chế tức giận và mỗi ngày khi nghĩ về em, anh lại hận anh vì đã không biết giữ em.
Một lần nữa vì em, anh lại không thể làm theo lý trí của anh khi viết tâm sự của anh. Yêu em anh đâu cần bất cứ thứ gì, cũng chẳng vì lý do nào hết mà chỉ vì anh yêu em mà thôi. Anh sẽ không chúc em hạnh phúc nữa đâu vì em đã từng nói đừng chúc em hạnh phúc vì anh là hạnh phúc của em và anh cũng vậy em à. Với thế giới em là một ai đó nhưng với anh em là cả thế giới. Anh yêu em B.S của anh à.