Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Chương 153: Cáo Già Và Lưỡng Bại Câu Thương [1]
Share by: MTQ - banlong.us
Vua Sâm Chu không ló đầu ra tấn công nữa, hiển nhiên là nó đang chờ cơ hội, lúc trước đại chiến sướng tay giờ phải tỉnh táo lại.
Linh lực cường đại dao động trong không khí, Hai bên đều biết đối phương đang quan sát mình, nhưng ai cũng không dám bất cẩn. Thực lực đến cỡ như chúng rồi, một khi đối thủ cho vết thương trí mạng, muốn lật ngược tình thế thì rất khó khăn.
Lúc trước Vua Sâm Chu đã bị uy hiếp tính mạng, nếu không phải An Độ Ma Li bị lừa, rất có thể nó sẽ bị áp chế đến chết.
An Độ Ma Li đầu óc mau chóng vận chuyển, mở hết cảm giác, đôi xà mâu chỉ hướng mặt đất, không dám thả lỏng.
Nhưng rất nhanh, gã đã tìm được cơ hội.
Thân thể khổng lồ của Vua Sâm Chu lặn trong đầm lầy, vậy thì huyệt động lúc trước bị nó chặn đương nhiên cũng lộ ra.
Huyệt động này theo góc độ nhân loại thì rất lớn, nhưng trong mắt Vua Sâm Chu và An Độ Ma Li đã Ma Thần Hóa thì không quá rộng rãi.
Đường kính hơn ba mét, cả huyệt động là do dây mây bện thành, kéo dài tới trong đầm lầy. Mơ hồ dường như có quang mang nhạt toát ra từ trong động.
Không cần nghi ngờ, sinh mệnh so với kho báu càng quý giá. Sau khi bị uy hiếp sinh mệnh, Vua Sâm Chu từ bỏ bảo vệ huyệt động.
Ý cười xuất hiện trên khuôn mặt An Độ Ma Li, ngươi muốn tránh chứ gì, tốt, ta không tin ngươi thật có thể từ bỏ huyệt động đó.
Kho báu trong động vốn là mục tiêu đầu tiên của An Độ Ma Li, mặc kệ là giết chết được Vua Sâm Chu hay dò biết được kho báu đều là kết quả cực tốt. Coi như một chuyến này không uổng công.
Sau khi xác định mục tiêu, An Độ Ma Li không nóng lòng hành động. Bám vào Trụ Ma Thần, gã không ngừng hít sâu thở ra. Trụ Ma Thần cũng bắt đầu chảy ra từng tầng sáng đen, bị gã hút nước vào bụng, khí thế của gã liên tục tăng cao, lúc trước linh lực bị tiêu hao đang lấy tốc độ kinh người hồi phục lại.
Nói sao thì ma thần ở bên cạnh Trụ Ma Thần mới là đáng sợ nhất. An Độ Ma Li chẳng qua là thứ hạng cuối cùng, có Trụ Ma Thần ủng hộ, lại có thể áp chế được Vua Sâm Chu cấp chín.
Thân thể khổng lồ bắt đầu cuộn tròn, một đôi cánh đen chậm rãi mở ra, cánh tỏa ra màu đỏ sậm, có thể thấy rõ từng mạch máu đỏ đang rung động, theo An Độ Ma Li hô hấp mà không ngừng khép mở.
Mắt thấy mình sắp hồi phục đến trạng thái cao nhất, An Độ Ma Li rốt cuộc động. Thân thể cuộn tròn của gã bỗng nhiên bắn ra, tựa như tia chớp đỏ xẹt hướng cửa động.
Từ Trụ Ma Thần đến cửa động chỉ khoảng hai, ba trăm mét. Lấy thực lực và tốc độ của gã, lại thêm vào đôi cánh hỗ trợ, gần như là trong giây lát.
Tấn công địch thì sẽ tự cứu, đây là dương mưu. Là dương mưu khiến Vua Sâm Chu không thể không đi vào bẫy rập, trừ phi Vua Sâm Chu nguyện ý từ bỏ kho báu trong động.
Thực hiển nhiên, Vua Sâm Chu không muốn từ bỏ. Khi An Độ Ma Li sắp xông tới cửa động thì quang mang xanh chói lòa bỗng phát ra từ trong đầm lầy. Quang mang nồng đậm hỗn hợp một tầng màu xanh đen. Linh lực nội uẩn, thế nhưng thành trạng thái thực thể hóa. Vì thứ trong động, Vua Sâm Chu liều mạng. Thật sự là bởi vì thứ trong động quá quan trọng với nó.
Nếu An Độ Ma Li dám ra tay nghĩa là đã sớm chuẩn bị tốt. Quang mang xanh đen chính là nội đan Vua Sâm Chu dốc hết sức phun ra. Khi phun ra nội đan, cái đầu to của Vua Sâm Chu cũng lao ra đầm lầy.
Hình ảnh quái dị xuất hiện, An Độ Ma Li không thèm quan tâm nội đan, mà là vung ra hai thanh mâu đâm hướng Vua Sâm Chu.
Mặc kệ Vua Sâm Chu gian xảo cỡ nào, nó cũng không nghĩ ra An Độ Ma Li dám cùng mình cứng đối cứng. Vốn nó chỉ định dọa lui An Độ Ma Li mà thôi. Nội đan ma thú cấp mười dễ chịu đựng sao? Đừng nhìn Trụ Ma Thần không bị đánh nát, nếu nó rơi vào người An Độ Ma Li chính là trí mạng.
Nhưng tất cả xảy ra quá nhanh, cho dù Vua Sâm Chu muốn biến đổi công kích cũng đã không làm được.
*Oành!*
“Grao!!!!!!”
Tiếng chấn kịch liệt cùng với tiếng rống thê lương gần như cùng xuất hiện. Tiếng đánh đến từ nội đan của Vua Sâm Chu. Nội đan cường đại đánh vào ngực An Độ Ma Li. Lực chấn to lớn xé nát nguyên ngực gã. Một cái lỗ to hơn hai mét xuyên thủng ra sau.
Vua Sâm Chu cũng không dễ chịu. An Độ Ma Li đôi xà mâu liều mạng đâm trúng mắt nó. Đôi mắt và cả đầu của Vua Sâm Chu bị xuyên qua. Máu màu xanh ngọc và chất dịch đen bay tứ tung. Trong không khí thoáng chốc phát ra nồng đậm mùi hôi.
Lưỡng bại câu thương? Không. So đấu mưu kế thì cuối cùng An Độ Ma Li chiến thắng.
An Độ Ma Li ngực thủng một lỗ rơi vào đầm lầy, nhưng thân hình khổng lồ của gã mau chóng hóa thành vô số điểm sáng đỏ đen bay hướng Trụ Ma Thần.
Bản thân An Độ Ma Li cao năm mét lại xuất hiện phía bên kia Vua Sâm Chu, hai trường mâu xỏ xuyên đầu Vua Sâm Chu dần thu nhỏ lại.
Ma Thần Hóa chi thân ngoại hóa thân, lại là một năng lực cường đại của Trụ Ma Thần. Một màn này khiến Long Hạo Thần lại lẻn tới gần chiến trường nhìn rõ ràng, kiềm không được hít ngụm khí lạnh. Nếu không phải tận mắt trông thấy, hắn không thể nào tưởng tượng được An Độ Ma Li sao lại có kỹ năng mạnh như vậy?
Lấy thân làm mồi, tấn công khiến kẻ địch phải tự cứu phát động một kích trí mệnh, có thể nói An Độ Ma Li tính toán tinh vi. Vua Sâm Chu rốt cuộc mắc mưu.
Nhưng An Độ Ma Li cũng không dễ chịu, máu đỏ sẫm không ngừng chảy ra từ miệng mũi tai gã, khiến bộ mặt vốn dữ tợn càng trở nên nanh ác.
Tất cả đến quá nhanh, không ai ngờ cuối cùng lại là kết cục này.
Chẳng qua, chiến đấu còn chưa hoàn toàn kết thúc. Vua Sâm Chu đầu bị trọng thương trí mạng, điên cuồng ngọ nguậy thân thể, vóc dáng cao lớn làm nước bùn bắn tung tóe. Linh lực khủng bố bỗng chốc bùng nổ, tựa như hàng trăm Ma Đạo đại pháo cùng lúc bắn phá nơi này.
Long Hạo Thần không dám đứng tại đây, mang theo Thánh Vệ số mười vội vàng rời khỏi. Một ma thú cấp mười sắp chết phản phệ thật đáng sợ.
An Độ Ma Li vỗ cánh bay trên không trung. Gã ẩn nấp hơi thở, toàn thân bao trong một đoàn sáng đen, không để máu chảy ra.
Kỳ thực, thi triển Ma Thần Hóa chi thân ngoại hóa thân đối với An Độ Ma Li cũng là tiêu hao khá nghiêm trọng. Năng lực này một khi thi triển, trong thời gian ngắn gã không thể phát động Ma Thần Hóa nữa, và sẽ thương tổn đến căn nguyên, tuyệt không đơn giản như Long Hạo Thần trông thấy. Tựa như linh lô, càng mạnh thì phản phệ càng nghiêm trọng.
Nếu như có lựa chọn, An Độ Ma Li không muốn thi triển ra tuyệt chiêu này, nhưng gã không còn cách nào khác. Nếu để an toàn thì nên là hù dọa Vua Sâm Chu bỏ chạy, đạt được kho báu bên trong. Nhưng Vua Sâm Chu là vật đại bổ, gã thật sự không nỡ từ bỏ! Cho nên gã phải khiến Vua Sâm Chu không có cơ hội chạy trốn. Nên gã lấy thân làm mồi, phát động một kích trí mệnh.
Vua Sâm Chu điên cuồng giữa dụa tới mười phút, nhưng An Độ Ma Li giữ sức đánh ra một kích kia thật quá mạnh. Mặc kệ là ma thú mạnh cỡ nào, khi não bị đâm xuyên hơn nữa bị linh lực hắc ám điên cuồng tàn phá, sẽ khó có cơ hội sống tiếp. Sức sống dẻo dai của Vua Sâm Chu sau khi bị xà mâu xuyên thủng thì mau chóng xói mòn.
Lúc này An Độ Ma Li ngược lại không chút vội vàng. Tuy lần này tổn thất thảm trọng, bốn Medusa bị giết, nhưng thu hoạch cũng rất lớn. Vừa nghĩ tới mình sắp thăng lên cấp chín, ít nhất có thể vào hàng bốn mươi tám trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần, lòng gã liền nóng lên. Huống chi còn chưa biết kho báu Vua Sâm Chu canh giữ là đồ tốt gì. Có thể khiến Vua Sâm Chu giữ gìn đến vậy, chắc là không phải vật bình thường.
Nghĩ tới đây, thân thể An Độ Ma Li bởi vì hưng phấn mà hơi run rẩy.
Rốt cuộc, Vua Sâm Chu ngọ nguậy ngày càng yếu, thậm chí nội đan rơi ở bên cạnh nó trong đầm lầy cũng không bị nuốt vào bụng, sức sống dẻo dai của nó đã tiêu hao không còn bao nhiêu.
An Độ Ma Li thở phào, hưng phấn mãnh liệt khiến gã không thể nhịn được nữa. Nhìn nội đan đã không có hơi thở của Vua Sâm Chu, gã không thể kiềm chế nỗi mừng như điên.
Thu lại bốn cánh, gã lặng lẽ rơi xuống đầm lầy. Đối với đòn tấn công của mình, An Độ Ma Li rất tự tin. Hơn nữa gã tuyệt đối tin tưởng vào trực giác của bản thân. Trên nội đan đích thực không còn hơi thở của Vua Sâm Chu. Một ma thú cấp mười từ bỏ nội đan, chỉ có thể chứng minh một vấn đề, linh hồn của nó đã vĩnh viễn rời khỏi thế giới này.
Lặng lẽ rơi xuống mặt đầm lầy, An Độ Ma Li nhấc tay chộp hướng nội đan. Đương nhiên gã sẽ không tại đây hấp thu nội đan Vua Sâm Chu. Thứ này tuy rằng là bảo bối, nhưng bên trong ẩn chứa linh lực quá khổng lồ. Cần đợi gã trở lại hang ổ của mình, chậm rãi hấp thu, lấy nó làm gốc đột phá bình cảnh.
Nội đan vào tay, hơn nữa thật sự cảm nhận trên nội đan không có chút hơi thở của Vua Sâm Chu, thần kinh Xà Ma Thần An Độ Ma Li luôn căng thẳng rốt cuộc thư giãn.
Trải qua thời gian dài như vậy, rốt cuộc đạt được mục đích, có thể tưởng tượng ra gã mừng đến cỡ nào.
Nhưng có câu vui quá hóa buồn. Ngay lúc gã thả lỏng cảnh giác, Vua Sâm Chu rõ ràng đã không có hơi thở đột nhiên động.
Cái đầu to nhuộm đẫm máu bỗng vung sang bên, mạnh đánh vào lưng An Độ Ma Li.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu