"It is possible to live happily in the here and the now. So many conditions of happiness are available - more than enough for you to be happy right now. You don't have to run into the future in order to get more.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Nguyen Ngoc Hien
Số chương: 1166
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3480 / 71
Cập nhật: 2015-03-27 12:28:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 433: Nguyên Anh Ngã Xuống! (hạ)
guyên Anh xuất khiếu?
Dương Phàm hơi nheo hai mắt lại, không có bước vào Nguyên Anh Kỳ, loại thần thông này chỉ tồn tại như trong truyền thuyết.
Đối với phàm nhân thậm chí là phần lớn người tu tiên mà nói, một khi thân thể bị hủy diệt, thì đại biểu cho sinh mệnh chung kết.
Nhưng là cường giả Nguyên Anh thì khác, thân thể bị phá huy, một thân nguyên lực tinh khí ngưng kết thành Nguyên Anh, nhưng có thể mang theo trí nhớ ý thức của bản thân độn xa ngàn dặm, và sống sót trên thế gian này.
Chỉ cần tìm được một thân thể thích hợp, liền có thể đạt được cơ hội sống lại.
Cù Việt sử dụng một chiêu này, vượt ra ngoài phạm vi tính toán của Dương Phàm.
Bởi vì với độ cao của hắn, gần như không có cơ hội giao chiến cùng cường giả Nguyên Anh, nếu gặp phải loại tình huống này, đương nhiên là ba mươi sáu kế chạy là thượng sách.
Giống như giờ phút này thiết kế tiêu diệt Nguyên Anh bậc cao, vẫn là lần đầu tiên, cũng là ở dưới tình huống bất đắc dĩ.
"Vù!"
Anh nhi toàn thân tỏa sáng, lướt đi trên không khu đất nguồn sống, bay về phía vùng đất tử vong xa xa.
Thấy tình cảnh này, Dương Phàm cười lạnh liên tục, không ngờ không ngăn cản chút nào.
Nhưng tại trong quá trình này, nguyên khí máu huyết trong cơ thể hắn bị mất đi một lượng lớn.
Ngắn ngủn chỉ trong thời gian khoảng nửa khắc, tu vi của hắn từ Uẩn Chủng Kỳ đại viên mãn, tụt giảm xuống tới cảnh giới hậu kỳ.
Tiên Hồng bí kỹ, cưỡng chế triệu tập địch nhân vào lĩnh vực của mình, đây là đòn sát thủ của Dương Phàm.
Đối tượng bị cưỡng chế triệu tập, nếu tu vi thấp hơn minh, xác xuất thành công cực cao, ít nhất có hơn chín phần thành công.
Mà nếu như tu vi của đối tượng tương đương với mình, xác xuất thành công ở khoảng năm phần, nếu trước đó đối thủ bị thương nặng, mới sử dụng, xác xuất thành công cũng rất cao.
Thế nhưng nếu tu vi của đối thủ ở phía trên mình, thì xác xuất thành công ở dưới một phần.
Tu vi chênh lệch càng lớn, hy vọng thành công càng nhỏ.
Đương nhiên, Dương Phàm cùng có thể thi triển bí thuật, cưỡng chế triệu tạp địch nhân tu vi cao hơn mình tiến vào, nhưng cần phải trả một cái giá phải trả.
Ở dưới tình hình chung, đối thủ cao hơn so với Dương Phàm một đại cảnh giới, sau khi cưỡng chế thi triển bí thuật, tu vi của hắn cùng phải rơi xuống một cái đại cảnh giới.
Nói cách khác, Dương Phàm có thể từ uẩn Chủng đại viên mãn, tụt xuống đến Trúc Cơ đại viên mãn không chừng.
"Không đượcít nhất ta phải ổn định tu vi ở Uẩn Chủng Kỳ."
Dương Phàm khoanh chân ngồi trên lực thổ địa, uống vào một ngụm to Thất Linh Quỳnh Tương, đồng thời liên tục ăn vài loại thiên tài địa bảo.
Dưới tình huống như vậy, tốc độ xói mòn nguyên khí máu huyết trong cơ thể hắn giảm chậm lại.
Nếu địch nhân đưa vào mạnh hơn mình, duy trì ở Tiên Hồng Không Gian, Dương Phàm tùy thời tùy chỗ phải trả giá rất nhiều máu huyết nguyên khí.
Bằng không, nếu để địch nhân trở lại thế giới ngoài kia, khẳng định Dương Phàm sẽ mất nhiều hơn được.
"Còn may mà, Cù Việt này thân thể đã bị hủy, chỉ còn lại có một cái Nguyên Anh"
Dương Phàm cảm giác mình thoải mái hơn một ít, cùng một lúc điên cuồng hấp thu Thất Linh Quỳnh Tương cùng với thiên tài địa bảo, hắn nhìn thấy Nguyên Anh của Cù Việt bay ra khỏi khu đất nguồn sống.
Khu đất nguồn sống chỉ có phạm vi mười dặm, là lĩnh vực thuộc Dương Phàm, mà ở ngoài vùng đất này, còn lại là vùng đất tử vong.
- A
Nguyên Anh kia vừa mới bay vào vùng đất tử vong, tinh hồn nguyên khí của nó điên cuồng bị xói mòn. sinh mệnh lực cùng ngã xuống.
Chỉ vài lần hô hấp Nguyên Anh liền héo rũ mà chết, biến mất tại thế giới mênh mông vô tận này.
Dương Phàm nhìn rõ tình cảnh ở trong mắt, lộ vẻ mặt châm chọc nói:
- Đây là ngươi muốn chết, cứ ngoan cố chạy vào trong đó!
Sau khi Nguyên Anh của Cù Việt tiêu vong, lực xói mòn nguyên khí máu huyết trong cơ thể Dương Phàm ngừng lại.
"Phù!"
Dương Phàm thở ra một hơi dài, thời gian chỉ trong chốc lát như vậy, tu vi của mình đã tụt xuống đến Uẩn Chủng trung kỳ.
Có thể ổn định ở Uẩn Chủng trung kỳ, Dương Phàm đã rất vừa lòng rồi, trong tay hắn còn có một viên Cực Âm Cực Dương Đan trung phẩm, hơn nữa đối với lĩnh ngộ vượt bậc về cảnh giới, hắn tin rằng có thể trong vòng mấy năm sẽ khôi phục lại nguyên khí.
"Vèo!"
Đúng lúc này, Thạch Thiên Hàn cầm túi trữ vật cùng các chiến lợi phẩm khác của Cù Việt tiến vào Tiên Hồng Không Gian.
- Ngươi ở tại chỗ này cản phía sau, ta đi trước một bước.
Dương Phàm để Thạch Thiên Hàn ở lại nơi đây, chính hắn chân đạp Tường Vân Ngõa bay đi về hướng xa xa.
Thạch Thiên Hàn là phân thân, giờ phút này tu vi cao hơn bản tôn, ma khí trong cơ thể chấn động từng hồi, tâm thần cũng có chút dao động.
Nhưng dấu vết linh hồn của Dương Phàm khiến tâm thần chần động của hắn, khôi phục bình thường, sau khi nhận tiếp một mệnh lệnh, hắn liền ngồi xếp bằng ở trên một cái đảo nhỏ phụ cận nghỉ ngơi lấy lại sức.
Sau khi thi triển Ma Thần Phụ Thể, Thạch Thiên Hàn cùng bị tổn thương nhiều nguyên khí.
Hắn ở nơi này ngồi xếp bằng hai ba ngày, phía trước chợt nhoáng một cái, đúng là Âm Hồn thượng nhân bay tới.
- Cù tiểu sư điệt ở đâu?
Ảm Hồn thượng nhân lộ vẻ mặt hung ác hỏi.
- Ta làm sao biết được?
Thạch Thiên Hàn cười lạnh một tiếng, không cần giải thích, Ma Hoàng Kiếm trong tay ầm ầm bổ ra, chiến tiếp một trận cùng Âm Hồn thượng nhân.
Thực lực của Thạch Thiên Hàn so với Âm Hồn thượng nhân nhãn hiệu Nguyên Anh Kỳ lâu đời, đương nhiên là hơi kém một chút, tuy nhiên thỉnh thoảng hắn tế ra u Minh Pháp Phiến, khiến Âm Hồn thượng nhân vô cùng kiêng kị.
Ở trong khoảng thời gian ngắn, Âm Hồn thượng nhân muốn giải quyết Thạch Thiên Hàn cũng rất khó khăn.
"Không biết tiểu sư diệt Cù Việt bên kia rốt cuộc thế nào?" Trong lòng Âm Hồn thượng nhân có phần bất an.
Mà Thạch Thiên Hàn này lại quấn chặt lấy hắn, bám riết không buông.
Cuối cùng, Âm Hồn thượng nhân chung quy vì lo lắng an nguy của tiểu sư diệt, muốn thoát khỏi Thạch Thiên Hàn.
Nhưng Thạch Thiên Hàn cũng không phải là hạng người tầm thường, vừa chiến đấu cùng hắn vừa chạy.
Cứ dây dưa như vậy, nửa tháng trôi qua, Âm Hồn thượng nhân cùng không dứt bỏ được Thạch Thiên Hàn.
Thậm chí đôi lúc hắn còn phải phòng bị Thạch Thiên Hàn làm khó dễ.
Thạch Thiên Hàn không thể dễ dàng sử dụng Ma Thần Phụ Thể, nhưng là Nghịch Linh Huyết thứ phẩm, qua một ngày đều có thể dùng một lần.
Càng khiến Âm Hồn thượng nhân cảm thấy kinh hãi là dùng qua Nghịch Linh Huyết thứ phẩm này, đối với thân thể cùng không có tác dụng phụ gì.
Mặc dù pháp lực chống đỡ hết nổi, Thạch Thiên Hàn có thể dùng Thất Linh Quỳnh Tương khôi phục, hơn nữa ở thời điểm phi hành, hắn còn có thể thông qua Tiên Hồng Không Gian, đẩy nhanh tốc độ khôi phục.
U Minh Pháp Phiến thỉnh thoảng tung một kích, đều khiển cho Âm Hồn thượng nhân luống cuống tay chân, lúc nào cũng phải đề phòng.
Âm Hồn thượng nhân là tu sĩ Quỷ Thi Đạo, ở phương diện linh hồn có trình độ cao, trong tay còn có một kiện Pháp bảo có thể phòng ngự công kích linh hồn. Thạch Thiên Hàn muốn thương tổn linh hồn của hắn, thật cũng có chút khó khăn.
Hai người không ngừng quấn lấy nhau chiến đấu trên hải vực, Âm Hồn thượng nhân cùng hiểu rằng Thạch Thiên Hàn đang cố ý kéo dài thời gian.
Nhưng một ngày nọ, trên hải vực phía trước đột nhiên bay tới một bóng đen khôi ngô cao lớn, truyền đến một khí tức phủ xuống hai người.
Đó là khí tức của cường giả yêu tộc Biến Hóa Kỳ.
"Tam Đầu Ma Khuyển La Sát!" Âm Hồn thượng nhân lộ vẻ mặt vui mừng, cuống quýt tru vài âm nói:
- Đạo hữu mau tới đây hỗ trợ.
- Hừ! Ngươi thân là Nguyên Anh bậc cao, mà ngay cả một gã Kim Đan cũng không giải quyết được!
La Sát cười lạnh một tiếng, dưới chân độn quang đột nhiên run lên, trong khoảnh khắc xuyên qua mười mấy dặm.
- Đánh!
Bóng đen khôi ngô cao lớn lập tức bay vụt đến bầu trời trên đầu Thạch Thiên Hàn, cách không tung một chưởng chụp xuống.
"Bốp!"
Một bàn tay màu đen dài cả trượng, đánh trúng Pháp bảo phòng ngự của Thạch Thiên Hàn.
"Ầm!"
Thạch Thiên Hàn chỉ cảm thấy một lực lượng bùng nổ như nước lũ bất ngờ đánh xuống, tầng phòng ngự kêu "rắc" một tiếng rồi vỡ vụn, ngay cả xương sườn cơ thể cùng lập tức gãy mười mấy chiếc.
Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, phun ra một búng máu, thân thể bị đánh bay đi, sắc mặt trắng bệch, rơi vào trong nước biển.
- Ồ! Quả nhiên có tài, trúng một chưởng của ta, vậy mà không chết. La Sát lộ vẻ mặt kinh ngạc.
"Phù phù!"
Thạch Thiên Hàn rơi vào trong biển, thân hình bỗng nhiên biến mất.
Lưu lại Âm Hồn thượng nhân cùng Tam Đầu Ma Khuyển hai mặt nhìn nhau.
"Chẳng lẽ chỉ là một cái ảo ảnh, như thế nào lại tùy thời biến mất?" Mũi của Tam Đầu Ma Khuyển không ngừng hích hích, thần thức bao phủ cả khu vực này.
Thoáng chốc, sóng biển mãnh liệt ở phụ cận, dưới một lực lượng kỳ bí, ngoan ngoãn hạ xuống, gió êm sóng lặng.
- Thát sự biến mất rồi!
Tam Đầu Ma Khuyển kinh ngạc nhìn về phía Âm Hồn thượng nhân, Âm Hồn thượng nhân cười khổ:
- Ta quên nói với đạo hữu, người này hơn phân nửa là phân thân của Dương Phàm, có thể tùy thời biến mất, trở lại bên bản tôn.
- Thế gian lại có kỳ thuật như thế? Tam Đầu Ma Khuyển cảm thấy khó tin.
- Đúng vậy! Tiểu sư diệt của ta sống hay chết, đến giờ cùng không thể xác định, nhưng ta có cảm giác chỉ sợ hắn dữ nhiều hơn lành!
Âm Hồn thượng nhân thở dài nói.
- Cái này đơn giản! Phạm vi hải vực mấy ngàn vạn dặm này, tất cả mấy trăm vạn yêu tu, đều ở dưới quản hạt của bổn tọa, chờ một vài ngày thì có thể biết được tình huống của tiểu sư diệt ngươi cùng tên tiểu tử kia.
Tam Đầu Ma Khuyển thản nhiên nói.
Quả nhiên, mấy ngày sau, có yêu tu báo lại: tìm được thi thể của Cù Việt.
Khi Âm Hồn thượng nhân biết được tin tức này, thân mình hắn lảo đảo, trong lòng thầm kêu khổ.
"Nếu Huyền u Ma Quân biết được hai đệ tử của mình đều chết, dưới cơn phẫn nộ không biết có dẫn tới một trường gió tanh mưa máu ở Nội Hải này hay không?" ' Tam Đầu Ma Khuyển thầm nghĩ trong lòng.
Trong lòng hắn biết rõ, trừ mười hai đại cường giả Chí Tôn cao cao tại thượng, không thể chiến thắng, còn lại những đại tu sĩ Nguyên Anh đó đều là kẻ thần thông hô phong hoán vũ trong Nội Hải vô cùng vô tận này.
Những cường giả này bao gồm: Tam Sát Nam Đế, Huyền u Ma Quân, Tử Anh Thánh Quân vân vân.
Ở dưới tình hình chung, ngay cả mười hai đại cường già Chỉ Tôn, cũng sẽ không dễ dàng trêu chọc những đại tu sĩ Nguyên Anh này.
Nếu như chọc giận bọn họ, cùng cường giả Chỉ Tôn đánh nhau ngươi chết ta sống, cũng không phải là không có khả năng. Cho dù uy hiếp không được cường giả Chí Tôn, giết chết đám người có liên hệ cũng là chuyện dễ dàng. Hơn nữa, mỗi một đại tu sĩ Nguyên Anh đều rất có thể trở thành Chí Tôn kế tiếp
Nếu không, chỉ dựa vào một Âm Hồn thượng nhân và Cù Việt, sao có cơ hội nhận được hỗ trợ của phần đông yêu tu trong hải vực của Khổng Tước Vương?
- La Sát đạo hữu! Ngài có thể giúp ta cùng nhau bắt tên tiểu tử đó không. Việc này nếu thành công, lão phu tất sẽ đem lại lợi tức lớn.
Âm Hồn thượng nhân nói với vẻ mặt ngưng trọng.
Ở trong Thiên Lan Điện, Đô Cấm chết đi, hắn còn có phần trách nhiệm.
Hiện tại, Cù Việt sư huynh Đô Cấm cùng chết! Nếu hắn không bắt giết hung thủ cho bằng được, làm sao trả lời với Huyền u Ma Quân?
Hắn cũng không muốn đối mặt với cơn thịnh nộ của Huyền u Ma Quân.
- Lợi tức lớn? Lợi tức lớn cái gì?
Tam Đầu Ma Khuyển hơi nhếch khóe miệng hỏi.
- Lợi tức lớnở ngay trong tay tiểu tử kia. Âm Hồn thượng nhân hít sâu một hơi:
- Trong tay hắn có u Minh Pháp Phiến, Tường Vân Ngõa, Thất Linh Quỳnh Tương các thứ trọng bảo, trong người còn mang theo Lôi Linh Châu trong truyền thuyết!
- Lôi Linh Châu?
Tam Đầu Ma Khuyển bị dọa cho hoảng sợ:
- Việc này đúng thật sao?
Trong Thiên Lan Điện, một viên bảo châu kế thừa cuối cùng trên Thượng Giới Tiên Khí không cánh mà bay, tin tức này hắn cũng biết.
- Ít nhất có bảy phần nắm chắcÂm Hồn thượng nhân giải thích:
- Ta cùng có tiễn vào Thiên Lan Điện, ngài nhận được tin tức có phải Lôi Linh Châu bị người thần bí cướp đi hay không. Ta trước đây cũng không dám xác định, nhưng tiểu tử này có cái loại năng lực quỷ dị làm cho phân thân biến mất trong hư không này
Trên thực tế, hắn nhiều lắm chỉ là suy đoán, hoàn toàn không thể khẳng định Lôi Linh Châu rơi xuống trong tay Dương Phàm.
Theo lời đồn đại ở bên ngoài Lôi Linh Châu cùng có thể rơi vào tay u Ảnh Ma Chủ hoặc là trong tay Thần thú Không gian Đằng Linh Xà.
Giờ phút này Tam Đầu Ma Khuyển nghe nói lời ấy, không khỏi động tâm, cho dù bỏ qua chuyện Lôi Linh Châu không nói, bảo vật còn lại trong tay Dương Phàm, cũng có thể khiến cấp bậc Nguyên Anh đỏ mắt.
Nửa tháng sau, một luồng sáng màu bạc từ phía chân trời trong nháy mắt hạ xuống, trên mặt biển xuất hiện một thanh niên dáng vẻ rất suy yếu.
Phía trước có một hẻm núi quỷ dị bị sương mù che phủ.
"Đây là cấm địa Mê Phong cốc chú thích trên ngọc giản hải đồ sao? Thật sự là trời giúp ta!"
Dương Phàm lộ sắc mặt vui mừng, hơi chần chừ một chút, rồi thân hình liền xuyên qua sương mù đi vào.
Tiên Hồng Lộ Tiên Hồng Lộ - Khoái Xan Điếm Tiên Hồng Lộ