Nghịch cảnh là thước đo giá trị của một con người. Tôi trở nên mạnh mẽ hơn sau những khủng hoảng trong cuộc sống.

Lou Holtz

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 803
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2313 / 73
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 426: Mười Tám Năm
rong động phủ tông chủ trên Cực Diễm Sơn. Trương Hằng khoanh tay đứng trước một bàn ngọc bóng loáng, ánh mắt ấm áp xẹt qua động phủ bố trí tinh xảo, chim hót hương hoa. nhớ tới một câu ca phổ biến trên địa cầu: Trăm hoa vẫn còn người đi lầu trống.
Thiếu niên tuấn tú Quách Phong mặc cẩm bào vẻ mặt sùng kính đứng bên cạnh Trương Hằng, trong mắt toát ra vẻ khó hiểu.
- Theo sát bước chân của vi sư, cuối cùng ngươi có thể tìm được mục tiêu của mình.
Quách Phong Chung quy không nghĩ ra ý tứ lời nói này cho nên mới tới động phủ tìm sư tôn giải thích nghi hoặc.
Trương Hằng tự nhiên hiểu được mục đích của đồ đệ mình tới đây, thu hồi suy tư, giọng ôn hòa nói:
- Ngươi còn nhớ rõ lời vi sư nói lúc trước ở Thanh Vân Sơn không? Nếu muốn tìm được Hinh nhi trong lòng ngươi. ngươi phải làm được cái gì?
Quách Phong không chút suy tư:
- Đồ nhi đều nhớ rõ mỗi câu nói của sư tôn. Lúc ấy, người nói với ta: Nếu muốn thực hiện mục tiêu trong lòng, đầu tiên phải có thực lực tung hoành Tam Tinh Vực.
Trương Hằng gật đầu. trong lòng đột nhiên sinh ra một cảm giác rất quái dị.
Hắn phát hiện trải ngộ của mình và đồ nhi tương tự cỡ nào. Người mình thích đều bị ngăn cách bởi một tầng hàng rào không gian nhìn không thấy đoán không ra.
Trước đó Trương Hằng đã đoán ra Mộng U Viên mà Quách Phong muốn tìm kiếm hẳn là ở một nơi nào đó trên thượng giới. Đồ đệ của mình muốn thực hiện được mục tiêu này đồng dạng là nặng gánh đường xa.
- Có phải ngươi rất ngạc nhiên vì sao hiện tại không nhìn thấy sư mẫu hay không?
Trương Hằng hơi trào phúng cười, trong ánh mắt khó hiểu của Quách Phong, giọng điệu ngưng trọng:
- Sư mẫu ngươi trước đây không lâu đã rời đi... Hiện tại vận mệnh của ngươi cùng vi sư có chút tương tự. Vì tìm kiếm sư mẫu ngươi. bước đầu tiên chính là tung hoành Tam Tinh Vực. Điểm này, vi sư gần như đã làm được.
- Sư tôn đã có thực lực có thể so với Hóa Thần Kỳ, đủ để bễ nghễ Tam Tinh Vực, chẳng lẽ còn không thể tìm được sư mẫu?
Quách Phong lờ mờ đoán ra cái gì.
- Còn kém rất xa... Tung hoành Tam Tinh Vực chẳng qua là bước đầu tiên và cũng là đơn giản nhất.
Trương Hằng chắp tay sau lưng chậm rãi bước đi trong động phủ, trong mắt không chút ủ rũ mà ngược lại tràn ngập một cỗ đấu chí mơ hồ thiêu đốt.
- Con nghĩ... Con hiểu được một chút...
Ánh mắt Quách Phong dần trở nên kiên định, vẻ mặt chờ mong hỏi Trương Hằng:
- Như vậy sư tôn có thể nói cho đồ nhi, cụ thể nên làm như thế nào?
Trương Hằng không đáp câu hỏi của hắn mà giọng nói lộ vẻ cứng ngắc:
- Từ hôm nay trở đi, vi sư phải bắt đầu một lần bế quan dài nhất. ít nhất là mười năm...
Bế quan tu luyện, ít nhất là mười năm.
Có thể thấy được quyết tâm đã đặt ra lần này Trương Hằng.
Nói xong câu đó, “Bá” một tiếng Trương Hằng biến mất khôi động phủ tông chủ. Nơi hắn tu luyện lựa chọn ở trong Hỏa Dong Tinh Nham động.
- Sư tôn...
Quách Phong trơ mắt nhìn Trương Hằng biến mất khỏi tầm mắt, trên mặt có chút ủ rũ.
Tuy nhiên khi hắn cận thận ngẫm lại lời sư tôn, trong mắt lộ ra vài tia hiểu ra, miệng khẽ lẩm bẩm:
- Theo sát bước chân của vi sư, cuối cùng ngươi có thể tìm được mục tiêu của mình.
Đột nhiên, trong mắt Quách Phong lóe tinh quang, dấy lên một ngọn lửa nóng, nhìn theo hướng sư tôn biến mất, nói với giọng vang vọng hùng hồn:
- Sư tôn yên tâm, ta nhất định sẽ đi theo dấu chân của người. Người có thể làm được, đồ nhi cũng có thể làm được.
Vào giờ khắc này, thiếu niên từng là phàm nhân ở Độc Thiên Bảo đặt ra mục tiêu lớn nhất trong cuộc đời.
Lúc này Trương Hằng đã tới Hỏa Dong Tinh Nham động, thân thể tòa ánh bạc hóa thành một thanh kiếm sắc đâm mạnh vào trong dung nham màu trắng không ngừng quay cuồng.
Trong khoảnh khắc thân thể của hắn bị dung nham màu trắng cực kỳ khủng bố bao phủ, biến mất không còn hình dạng.
Tại mười thước dưới dung nham Hỏa Dong Tinh, mặt ngoài thân thể Trương Hằng lưu chuyển một tầng Hỏa Diễm màu bạc, hấp thu từng chút một Hỏa Dong Tinh thạch trong dung nham màu trắng.
Mà thần thức của hắn rót vào trong không gian tầng ba cổ tháp cổ xưa trống trải, trước mắt hiện lên ngọc giản màu bạc như sao đầy trời huyễn lệ.
- Ha ha, lão bằng hữu, chúng ta lại gặp mặt...
Trương Hằng hướng về phía Long hồn Giao Long mặt ngoài hơi có màu vàng ở một góc tầng ba cổ tháp.
Giao Long màu vàng kia nghe tiếng toàn thân run lên, dùng ánh mắt kính sợ kinh hoảng nhìn Trương Hằng, không dám chống cự chút nào.
Không cần phải nói, linh hồn của Giao Long màu vàng trước mắt chính là Giao Long Hoàng đã chết đi.
Không lâu trước đó dưới sự bức bách của Huyền U Thiên Ma, Giao Long Hoàng không thể không bỏ thân thể tu luyện mấy vạn năm của mình, Nguyên Anh cùng Thông linh Pháp bảo Long Linh Châu kết hợp, ý đồ chạy trốn chết.
Nhưng ngàn tính vạn tính, hắn lại xem nhẹ Trương Hằng. Vào thời khắc mấu chốt, Trương Hằng chặn đứng Long Linh Châu và sử dụng Hư Không Hỏa Diễm hút đi linh hồn bên trong, cũng chính là Long Hồn không thuần khiết theo như lời Huyền U Thiên Ma.
Trên thực tế, hiện ra trước mắt Trương Hằng chính là một Long Hồn.
Ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào linh hồn Giao Long ở đối diện, khóe miệng Trương Hằng xẹt qua vài tia cười khẽ.
- Ngươi muốn làm cái gì...
Giao Long Hoàng hoảng sợ không yên nói.
- Ngươi nói ta muốn bắt ngươi làm gì chứ? Ha ha!
Trương Hằng khẽ cười, ý thức rời khỏi tầng ba cổ tháp.
- Huynh đệ, xuất hiện đi.
Trương Hằng nói thầm trong đầu.
Ông~
Phá Không Kiếm trong Linh Hạch không gian ở đan điền của Trương Hằng hóa thành một tia chớp màu bạc.” Vù” một tiếng trong chớp mắt xuất hiện ở trong tay Trương Hằng, phát ra từng đợt tiếng ngân khẽ rõ ràng dễ nghe, có xu thế muốn giương cánh bay cao.
- Ngươi đã cắn nuốt viên Long Linh Châu kia rồi?
Trương Hằng lộ vẻ vui mừng, cảm giác Phá Không Kiếm trong tay nặng hơn một chút. Càng trọng yếu là phẩm chất của nó đề cao rất nhiều, hơn xa Thông linh Pháp bảo hạ phẩm bình thường.
Phá Không Kiếm hưng phấn một hồi, truyền hướng Trương Hằng một luồng dao động tinh thần.
- Cái gì? Ngươi còn muốn ăn?
Trương Hằng không khỏi kinh ngạc, lập tức phát tiếng cười to:
- Hiện tại ta cũng không có nhiều Thông linh Pháp bảo dư cho ngươi ăn. Nhưng có một cái Long Hồn, tuy rằng không thuần khiết gì nhưng là có còn hơn không.
Ong ong-
Phá Không Kiếm càng hưng phấn, trong dao động tinh thần truyền đến có kèm theo vài tia chờ mong.
Trương Hằng thông qua tu luyện bí thuật Thiên Chuỳ Bách Luyện biết được Pháp bảo uy lực thông thiên chân chính thường thường không phải là một vật chết. Phẩm chất của nó chủ yếu có liên quan đến phẩm chất của bản thân Pháp bảo cùng với Linh vật rót vào trong.
Nếu muốn không ngừng tiến hành thăng cấp Phá Không Kiếm, cần không Chỉ là một đống tài liệu luyện khí cực phẩm mà đồng dạng cũng có nhu cầu đối với Linh vật.
Mà vừa khéo Trương Hằng coi trọng Long Hồn của Giao Long Vương.
Một cái Long Hồn có giá trị như thế nào Trương Hằng cũng khó thể tính toán. Chắc ràng cho dù là Long Hồn không thuần khiết cùng sẽ không kém bao nhiêu so với một kiện Thông linh Pháp bảo bình thường.
- Hắc hắc. Long Hồn này cấp cho ngươi ăn đỡ thèm.
Ý niệm Trương Hằng khẽ động, linh hồn Giao Long trong tầng ba cổ tháp lập tức bị hư ảnh những sợi xích sắt màu bạc trống rỗng xuất hiện quấn quanh.
Ngao-
Trương Hằng duỗi tay nắm lấy linh hồn Giao Long bị trói buộc, tiếng rồng ngâm bên tai không ngừng, tinh thần uy áp bốn phía nhưng không cách nào tạo thành ảnh hưởng gì đối với hắn.
Xèo Xèo Xèo—
Không cần Trương Hằng khống chế, Phá Không Kiếm khẩn cấp bay tới cạnh linh hồn Giao Long, trên thân kiếm màu bạc trong suốt dấy lên những đám phù văn. “Phốc” một tiếng đâm trúng linh hồn Giao Long.
Lập tức một tiếng kêu bén nhọn thảm thiết kinh sợ linh hồn từ phía dưới Cực Diễm Sơn truyền ra khiến chúng tu sĩ trên núi hoảng sợ hết hồn một hồi.
Bách Luyện đại sư đang luyện khí trong Hỏa Dong Tinh Nham động sút nữa thì để cho chùy rèn rời tay bay đi.
Tiếng kêu thê lương thảm thiết không ngừng từ dưới Cực Diễm Sơn truyền ra. kéo dài đến nửa ngày tiếng rồng rống giận khủng bố mới dần dần tiêu tan.
Vào ngày thứ ba, một tiếng kiếm ngân khí phách mười phần từ dưới Cực Diễm Sơn lọt ra, nhộn nhạo trên không trung và dãy núi phụ cận mang đến cho người ta một loại xúc động muốn thần phục.
- Ha ha! Rốt cục thành công.
Trương Hằng cầm Phá Không Kiếm ngân quang chói mắt trong tay, bay lên trên không dung nham thanh viêm bay múa đầy trời, thân kiếm màu bạc trong suốt huyễn lệ dần thu liễm hào quang, tản mát ra một cỗ kiếm ý không gì không thể phá.
Sau khi cắn nuốt Long Hồn, Phá Không Kiếm không ngờ từ Thông linh Pháp bảo hạ phẩm thăng lên đến cấp bậc trung phẩm. Điều này làm Trương Hằng vui mừng quá đỗi.
Ngoài ra, trong tiếng ngân của Phá Không Kiếm có thêm một luồng long uy mơ hồ, giống như sinh ra đã cao hơn một bậc, đứng trên đỉnh mây nhìn xuống con kiến dưới mặt đất.
- Một thanh thần kiếm tốt, dường như có thuộc tính “Long uy” trong truyền thuyết. Chẳng lẽ Trương đạo hữu ngươi vì nó mà rót Long Hồn vào?
Bách Luyện đại sư ngẩn ra nhìn Phá Không Kiếm trong tay Trương Hằng, thân thể hơi run lên, đầy vẻ hưng phấn nói.
- Không sai. Vận khí tốt, tiện tay nhặt được một cái Long Hồn, vừa lúc rót nó vào trong Phá Không Kiếm.
Trương Hằng nói rất dễ dàng, trên thực tế hắn nói cũng là sự thật. Ngày ấy có thể bắt được Long Hồn của Giao Long Hoàng quả thật có thành phần “may mắn trời cho” ở trong.
- Nhưng Thông linh Pháp bảo bình thường vốn có đã có Linh vật, ngươi làm như thế nào đem Long Hồn cường đại hơn rót vào trong đó chứ?
Bách Luyện đại sư kinh nghi nói.
Phừng!
Ngân diễm nở rộ bên ngoài thân thể Trương Hằng, hắn chui đầu vào trong Hỏa Dong Tinh Nham động, không trả lời câu hỏi của Bách Luyện đại sư.
- Tông chủ thật là thần nhân...
Sau khi đứng tại chỗ thật lâu Bách Luyện đại sư mới kìm lòng không đậu thốt lên, cuối cùng khẽ thở dài một hơi nắm chặt chùy rèn trong tay tiếp tục nhiệm vụ của mình.
Tuy rằng chú tâm luyện khí nhưng ánh mắt Bách Luyện đại sư thi thoảng lại nhìn về phía dung nham màu trắng quay cuồng, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong hy vọng có thể chứng kiến uy lực chân chính của Phá Không Kiếm.
Nhưng nguyện vọng của lão Chung quy khó thể thực hiện.
Một năm, hai năm, ba năm, bốn năm...
Từ đó về sau lão không còn thấy Trương Hằng từ trong dung nham đi ra. Nếu không phải trong dung nham màu trắng thi thoảng truyền ra một số động tĩnh khác thường, có lẽ lão hoài nghi nơi này phải chăng có người sống hay không?
Năm năm, sáu năm, bảy năm, tám năm...
Thời gian bế quan của Trương Hằng dài hơn so với trong tưởng tượng của hắn, mà tâm tình chờ mong của hắn cũng dần biến mất trong năm tháng vô tình.
Năm này qua năm khác, đại bộ phận thời gian của Bách Luyện đại sư nếu không phải luyện khí trong Hỏa Dong Tinh Nham động thì là vùi đầu tu luyện.
Trong những năm gần đây, Bách Luyện đại sư luyện chế không ít Pháp bảo đỉnh cấp, trong đó thậm chí còn bao gồm một kiện Ngụy linh bảo. Tu vi của lão cũng tăng lên tới Nguyên Anh trung kỳ.
Mười tám năm tròn nhoáng cái qua đi...
-o0o-
Tiên Luyện Chi Lộ
Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 5: Chu Vương Triều
------oo0oo-----
Tiên Luyện Chi Lộ Tiên Luyện Chi Lộ - Khoái Xan Điếm