Số lần đọc/download: 4703 / 142
Cập nhật: 2014-12-06 23:08:04 +0700
Chương 33: Quyết Chiến Như Đổ
T
ại bên trong phạm vi mười ức dặm của Tru Thần giới này, hơn mười khỏa tinh cầu đã hoàn toàn thuộc về bọn người Hồng Quân, chẳng qua những tinh cầu này vẫn không có người cư trú, số lượng Tử quân phòng thủ cũng cực kỳ ít ỏi.
Trải qua mười năm hăng hái chiến đấu, Huống Thiên Minh cùng với Tôn Ngộ Không cũng không có đại khai sát giới, ngược lại còn bắt làm tù binh năm trăm tên Tử quân, những tên Tử quân này đều trải qua uy hiếp bởi Đấu Chiến côn điển của Tôn Ngộ Không, hoàn toàn bị hàng phục và trở thành đại quân đầu tiên của Tru Thần.
Theo trong miệng của những Tử quân đã hiểu rõ được đầy đủ hơn, nơi đây là Thiên Âm tinh hệ thuộc về một trong hai tinh hệ lớn của vũ trụ Tử Thần, có bảy chủ tinh, trong đó một tinh còn lại là Ma Long tinh bị Loạn Thần giới chiếm cứ, ngoại trừ việc này ra, những tinh cầu lớn nhỏ đạt đến con số trăm cái, mà có một tinh hệ khác có tên gọi là Ám Dạ tinh hệ, chiến đấu ở nơi đó còn kịch liệt hơn so với ở nơi này.
Tuy nhiên ngoài hai đại tinh hệ ra, còn tồn tại một cái Tử thần giới, nó có được quyền lợi chí cao chưởng quản hàng trăm tinh cầu trong hai đạ tinh hệ.
Trải qua vài năm, Hồng Quân phát hiện trên thân thể những tên Tử quân này có chút ít kỳ lạ. Thân thể bọn họ cực kỳ huyền ảo đúng như dự đoán của Hồng Quân là do một loại vật chất Hỗn độn tạo thành chỉ có điều là tử khí quá nặng đã che dấu khí tức của vật chất Hỗn độn mà thôi.
Những hệ tu luyện của Tử Thần giới rất đặc thù, trong thời gian tu luyện có thể lợi dụng vật chất Hỗn độn để ngưng tụ thân thể, bao trùm linh hồn vào trong bên ngoài hình thành một chi thể Hỗn độn khác, Chẳng qua cùng với bất diệt phách thể của Hồng Quân khác nhau rất lớn, Hồng Quân thì lợi dụng vật chất Hỗn độn để cải tạo toàn bộ huyết nhục, còn người của Tử Thần giới thì phá bỏ nhục thể, trực tiếp lợi dụng vật chất Hỗn độn để tiến hành tái tạo nhục thể.
Bởi vì bọn họ đối với vật chất Hỗn độn lĩnh ngộ không sâu, cho nên tái tạo nhục thể mới có thể xuất hiện loại cảm giác hư ảo không có thực, có điều cùng với thời gian tu luyện tăng lên, cảm ngộ của bọn họ đối với cái thân thể này cũng càng thấu đáo hơn, mà lực lượng bạo phát ra cũng càng ngày càng mạnh mẽ.
Sau khi hiểu rõ những điều này, Hồng Quân mới biết được hóa ra những bạch cốt này đều là nhục thể của bọn họ bị vứt bỏ, nhưng mà cùng với những nhục thể không có linh hồn này không ngừng chồng chất, cho nên tử khí tại đây càng ngày càng nặng, cuối cùng hình thành một vũ trụ Tử Thần như hiện giờ.
Mấy năm nay, bốn người giương cờ hiệu của Tru Thần giới ở trong Tử Thần giới không ngừng mở rộng phạm vi, khi lĩnh vực mở rộng lên đến gần hai ngàn vạn dặm. Dường như ba chữ Tru Thần giới vang dội tiếng tăm ở trong Tử Thần giới. Bởi vậy Tử Thần giới gia tăng số Tử quân tiến hành đánh lén Tru Thần đại quân.
Tuy nhiên dưới sự lãnh đạo của Hồng Quân, Tru Thần đại quân mỗi lần đều có năng lực tránh né xảo diệu đường công kích của Tử Thần quân đoàn, dùng sự khéo léo đạt đến thắng lợi, Hơn nữa Tử Thần giới bởi vì thế tiến công của Loạn Thần giới nên bị hạn chế, cho nên không dám cử binh lực ra với qui mô lớn. Vì lẽ đó nhiều năm chiến đấu như vậy, Tru Thần đại quân không chỉ không bị tiêu diệt, mà còn vì tù binh bị bắt quá nhiều, quy mô hiện giờ so với trước kia còn muốn lớn hơn nhiều.
Có điều những Tử quân này thủy chung thuộc về phiến vũ trụ Tử Thần này,
Huống Thiên Minh vì để phòng ngừa bọn họ phản bội, sử dụng Thiên đạo chi nhận làm cho bọn họ bị cấm chế lại, cho nên ở phương diện lòng quân lại ổn định thần kỳ.
Năm mươi năm sau, phạm vi của Tru Thần giới đã đạt đến ba ức năm ngàn vạn dặm, trong đó bao gồm một khỏa chủ tinh mà Tôn Ngộ Không không tiếc thụ thương hợp lại. Khỏa chủ tinh này có tên là “Dạ Vong tinh”, bởi vì Loạn Thần giới xâm lược người ở đây đã hoàn toàn dời đi rồi, nhưng mà số lượng Tử quân thì vô cùng nhiều, Tôn Ngộ Không vì muốn đánh chết thống lĩnh Tử quân mà bị ép dùng đến Đấu Chiến tứ thập cửu côn, lúc này mới đem người đó oanh sát, nhưng chính mình cũng bị thương nhẹ.
Bất luận là Tần Vũ ở tại Tà Thần giới, Chiến Thần giới hoặc bọn người Hồng Quân ở tại Loạn Thần giới cùng Tử Thần giới, đều là ở vô tận Hỗn Độn khai mở không gian, hết thảy căn cơ tu luyện đều tại vật chất Hỗn độn, đẳng cấp cảnh giới của bọn họ đều là do mức độ lĩnh ngộ Hỗn độn mà xác định, ở bên trong Tử Thần giới này, cũng giống như thế, cũng đều phân chia là pháp thần, đại huyền, thiên mang, hoàn hư, quy thần, hóa thiên sáu cảnh giới lớn.
Với trạng thái bất diệt phách thể của Hồng Quân hiện tại, ắt phải đạt đến cảnh giới Thiên Mang sơ kì, nếu như đúng là Hỗn Độn có tính chất biến đổi thì sản sinh ra lực lượng bạo phát, cảnh giới cũng vượt cấp bạo tăng, chỉ có điều khuyết điểm duy nhất chính là duy trì không được bao lâu. Thực lực Cổ Bàn phần lớn là ở trong Cổ Bàn phiên, cho nên cảnh giới lĩnh ngộ của hắn thì tương đối khá thấp, vẫn còn ở tại Đại Huyền trung kỳ.
Còn như Tôn Ngộ Không và Huống Thiên Minh, bọn họ đối với lĩnh ngộ Hộn độn chỉ có thể nói là sơ nhập mà thôi, cho nên bất luận là Đấu Chiến côn điển hoặc là Thiên đạo chi nhận đều có hạn chế cực lớn, muốn phát huy ra lực lượng mức độ lớn nhất của nó, còn cần phải ở trong vật chất Hỗn Độn có một lần lĩnh ngộ thành tựu mới được, hiện tại cảnh giới của hai người giống nhau ngừng lại tại Đại Huyền trung kỳ.
Chẳng qua tình thế chiến đấu này, không có kéo dài quá lâu, một trận đại chiến cũng sắp hạ màn.
Một ngày kia, Tôn Ngộ Không vừa mới thống lĩnh năm ngàn Tru Thần đại quân giải quyết thủ vệ quân của một khỏa tinh cầu không có người, khi đang tiến hành tuần tra ở ngoài ba ức năm ngàn vạn dặm, một khỏa chủ tinh toàn màu xám đen, có hình dáng tựa như long đầu khiến cho hắn chú ý.
Trên tinh cầu đó truyền đến sinh mệnh ba động rất mạnh, nhất định có lực lượng quân sự với quy mô lớn tập hợp tại chỗ này. Căn cứ vào một tên Tử quân báo cáo, đây là một khỏa chủ tinh trọng yếu trong Thiên Âm tinh hệ, tên là Ma Long tinh, bây giờ đã bị Loạn Thần giới chiếm giữ.
Trong lòng Tôn Ngộ Không kinh sợ, lúc trước lão binh sắp chết ấy đã từng nhờ hắn tìm kiếm thống lĩnh Ma Long tinh, lợi dụng binh lực của hắn chiếm giữ càng nhiều tinh cầu, chắc chắn tinh cầu lão binh nói chính là khỏa Ma Long tinh này.
Bởi vì không cách nào xác định quy mô binh lực trên khỏa tinh cầu này, cho nên Tôn Ngộ Không chưa muốn thực hiện tiến công ngay, trái lại quay trở về Địa Mộ tinh, kiếm đám người Hồng Quân tiến hành thương nghị.
Hiện tại số lượng Tru Thần đại quân đã đạt tới năm vạn người, trong đó phần lớn là tù binh mà tới, còn có rất nhiều muốn thoát ly sự quản chế của Tử Thần giới, là Tử quân ngưỡng mộ danh tiếng mà đến, hiển nhiên danh hiệu của Tru Thần giới ở trong Tử Thần giới tương đối vang dội.
Chẳng qua là mặc dù đạt đến hơn năm vạn người, nhưng qui mô binh lực cùng với Tử Thần giới, Loạn Thần giới lại yếu kém hơn rất nhiều, chiến đấu phần lớn đều dựa vào bản lĩnh của bốn người chỉ huy binh đội, lợi dụng chiến thuật quanh co lấy ít thắng nhiều, kỳ thực trên phương diện quy mô binh lực không hề chiếm được bất cứ ưu thế gì.
Hồng Quân đã vì việc này có một chút khó xử, ở Địa Mộ tinh, bốn huynh đệ tụ hợp, kết hợp lại thảo luận lần quyết chiến này. Sắc mặt của Hồng Quân lộ vẻ ngưng trọng nói:
“Hiện tại toàn bộ binh lực đều tập trung ở trên chủ tinh “Dạ Vong tinh”, vả lại binh lực của đối phương cũng không hiểu rõ lắm, chiến đấu như thế chỉ có thể nói là đánh cược một lần, nếu như thắng được, danh hiệu của Tru Thần giới chúng ta hoàn toàn vang dội ở khắp Tử Thần giới, còn nếu như thất bại, chúng ta chỉ có thể làm lại từ đầu.
Ngoài ra trong lòng ba người đều rõ ràng, nếu như đích thực là thất bại, không chỉ đơn thuần là mất đi những binh lực cùng khu vực bình thường như thế mà đối với việc phát triển về sau cũng sẽ tạo thành hạn chế cực lớn.
Tôn Ngộ Không hừ lạnh một tiếng nói:
“Muốn chiến thì chiến, lão Tôn ta tuyệt đối sẽ không nhíu mày, bất luận là Chiến Thần giới hay là Tử Thần giới, Tru Thần giới chúng ta không cần sợ bất luận là một phương nào!”
Huống Thiên Minh hơi nhíu mày nói:
“Hầu tử, kích động như thế có thể lâm vào hoàn cảnh bất lợi, lần chiến đấu này nhất định không đơn giản, chúng ta cần phải tiến hành một kế hoạch tỉ mỉ và cẩn thận mới được.”
Cổ Bàn trầm tư chốc lát nói:
“Lão Huống nói đúng, lần này không giống như bình thường, chúng ta chính là đem toàn bộ đánh cược.”
Hồng Quân hờ hững cười nói:
“Ta cảm thấy nên đặt cược lần này, bây giờ khu vực của chúng ta đã khuếch trương tới gần ba ngàn vạn dặm, người Tử Thần giới vì bị hạn chế bởi Loạn Thần giới, cũng không dám đối với chúng ta tiến hành tiến công binh đội với qui mô lớn. Nguyên do Tru Thần giới đối với bọn họ vẫn còn có năng lực kiềm chế cực mạnh, nếu như hiện tại chúng ta tiêu diệt Loạn Thần giới, các ngươi đoán kết quả sẽ như thế nào?”
Mắt của Huống Thiên Minh sáng lên:
“Ngươi nói là... thế chân vạc?”
Nghe hắn nói những lời này, Cổ Bàn cùng Tôn Ngộ Không dường như có hơi minh bạch, Hồng Quân tiếp lời nói:
“Bây giờ Tru Thần giới đối với hạn chế của Tử Thần giới có lẽ so với Loạn Thần giới thì lớn hơn nhiều, nếu như chúng ta thật có thể chiếm được một khỏa chủ tinh của bọn họ, như vậy danh tiếng của Tru Thần giới trong hai giới đó hoàn toàn vang dội, đến lúc đứng trên thế chân vạc, Tử Thần giới, Loạn Thần giới cùng Tru Thần giới chúng ta hình thành một loại lực lượng kiềm chế tiềm ẩn, đối với việc phát triển của chúng ta sau này có ưu thế rất lớn.”
Ba người đều rất tán thành quan điểm của Hồng Quân, Cổ Bàn nói:
“Nhưng mà trên phương diện binh lực thì tình thế của chúng ta rõ ràng là không thuận lợi, nếu như quy mô binh lực của đối phương đủ mạnh, với lại lúc này đối với bọn họ đó là một trận chiến đấu phòng thủ, tưởng muốn chiếm lĩnh tinh cầu này đối với chúng ta mà nói rất khó khăn.
Huống Thiên Minh gật đầu:
“Không chỉ như thế, trên một chủ tinh tối thiểu cũng có một hoặc hai nhân vật cấp thống lĩnh, hơn nữa ở Loạn Thần giới trên vấn đề lĩnh ngộ Hỗn độn ưu thế của bọn họ, chúng ta còn chưa biết rõ lắm.”
Dường như Hồng Quân đối với việc này cực kỳ tự tin, cười một tiếng nói:
“Cho nên chúng ta mới cần bố trí cẩn mật một chút, trong những năm chiến đấu, ta hiểu rõ được ưu thế lĩnh ngộ Hỗn độn của Loạn Thần giới, lúc này đối với chúng mà nói xác thực có chút trở ngại, nhưng còn chưa đến nỗi hoàn toàn không có cách nào không thể tiến công.
“Ưu thế gì?” Tôn Ngộ Không hỏi.
“Tử Thần giới này đều là lợi dụng vật chất Hỗn độn cùng với linh hồn dung hợp, tiếp theo bỏ đi nhục thể đúng là một loại phương thức tu luyện kỳ dị, nếu làm theo Loạn Thần giới thì tương đối đon giản, bọn họ đều đem vật chất Hỗn độn cùng với binh khí tiến hành dung hợp, sau đó luyện chế ra linh bảo có lực lượng mạnh mẽ, thực ra trên phương diện thực lực, bọn họ chẳng hề chiếm bất luận ưu thế gì.”
Nói đến đây, Huống Thiên Minh dường như có điều suy nghĩ lầm bầm nói:
“Chẳng trách mỗi lần gặp được binh đội của Loạn Thần giới cứ cảm giác binh nhận cùng trang bị trên thân thể của bọn chúng đều rất dũng mãnh, nguyên do là vậy.”
Hồng Quân nói:
“Loạn Thần giới cũng không đơn giản như vậy, bọn họ có thể đem vật chất Hỗn độn tiến hành dung hợp với binh nhận hoàn mỹ nhất, với lại dựa vào việc lĩnh ngộ vật chất Hỗn độn phát huy được lực lượng lớn nhất của những Hỗn Độn linh bảo đó, có thể nói so với Tử Thần binh đoàn còn khó đối phó hơn.”
“Ngươi định xử lý như thế nào?” Cổ Bàn hỏi.
“Ở tình huống hiện nay, có thể nói chúng ta đang giữ hoàn cảnh không tốt lắm, nhưng điểm duy nhất là chỗ chúng ta chiếm ưu thế... Cho nên, chúng ta phải tạm gặm khối xương cốt cứng rắn này, cũng chỉ có thể sử dụng phương pháp này!”
“Cái gì?”
Hồng Quân hờ hững cười, trầm giọng nói:
“Tập kích bất ngờ!”: