This will never be a civilized country until we expend more money for books than we do for chewing gum.

Elbert Hubbard

 
 
 
 
 
Tác giả: Ngũ Lang Thúc
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 487
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1470 / 51
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 415-416: Tiêu Diệt Hạm Đội Bổng Tử
uy rằng tiền rất ít, nhưng ít nhiều cũng là một chút tâm ý, về phần tiền bạc, đó là do ngân khố châu phủ phân phát, không liên quan đến hắn.
Chỉ là một chút thành ý nho nhỏ, đã làm người nhà của các binh lính rất cảm động, quỳ xuống hô Đường đại nhân là thanh thiên đại lão gia.
Đường Tiểu Đông nghênh ngang tiếp nhận, dù sao bạc hắn lấy được thanh thản, thù lao của lao động chân tay và lao động trí óc có khác biệt rất lớn nha, hơn nữa hắn là trưởng quan cao nhất, lấy được so với người khác nhiều hơn cũng là chuyện bình thường.
Bớt thì giờ viết thư nhà cho các lão bà ở Trường An xa xôi, bên trong tự nhiên không thiếu mấy câu nói buồn nôn khiến chư nữ đỏ mặt tim đập.
Trong thư viết cho Lôi Mị thì nói cho nàng biết việc phát hiện ra một nơi thế ngoại đào viên, tính toán ẩn cư ở nơi này, vì nửa đời sau, bảo nàng từ trong Trung Hoa
đường chọn một số lượng lớn huynh đệ hiểu sơ sơ nghề mộc phái tới Hán Châu. Đồng thời, hắn viết thư cho Lý Ngạo, bảo hắn tiếp tục phái tới hai mươi bốn sát thủ địa sát, làm như vậy là để bảo vệ các huynh đệ làm việc trên Thiên Phong đảo.
Hiện tại, ngoại trừ thao luyện binh lính, kiến tạo chiến thuyền và vũ khí bí mật ra, tựa hồ không có chuyện gì để làm, ngoại trừ chờ đợi là chờ đợi, mà các loại quân dụng vật tư, vẫn đang liên tục không ngừng vận chuyển đến Hán Giang.
Triều đình có Lý Lâm Phủ khống chế, bên người Đường Huyền Tông có Dương quý phi và Cao Lực Sĩ nói giúp, vũ khí trang bị vận chuyển cho Đường Tiểu Đông đều là loại tốt nhất, chiến mã càng là lương câu Ðại Uyển.
Thủ hạ của Lý Hưng Chu là mãnh tướng Điển Mãnh cuối cùng cũng trở về, mang về vẫn là hoàng thái tử và thái tử phi cùng các thành viên sứ đoàn Uy quốc.
Đường Huyền Tông vì muốn tỏ ra phong độ của đại quốc thiên triều, cũng không gây khó dễ hoàng thái tử, lệnh Điển Mãnh hộ tống quay về Hán Châu, chiến thuyền thu được trả lại cho người ta, để bọn hắn phản hồi quê hương, đồng thời đưa chiến thư cho hoàng đế
của Uy quốc.
Đồ ăn vào miệng, há có thể lại phun ra?
Soái hạm được trang trí phi thường xa hoa của Uy khấu, hiện giờ đã biến thành soái hạm của Đường Tiểu Đông, Nguyệt Tiểu Soái còn dồn hết tâm tư, cải tiến trang bị thêm không ít đồ, làm tốc độ của nó nhanh hơn, năng lực công kích và phòng ngự cũng cường đại hơn.
Muốn lấy lại ư, không có cửa đâu!
Ba chiến thuyền rách nát khác của Uy khấu đậu ở bãi nước cạn, mỗi ngày đều có hài đồng leo lên chơi đùa, nơi nơi là cứt đái, hôi hám không chịu nổi.
Quăng một vài lương thực cùng nguồn nước lên trên thuyền, rồi cho bọn hắn mái chèo là OK.
Có thể thuận lợi trở về Uy quốc hay không, vậy phải nhìn vận khí của bọn hắn.
Hoàng thái tử Uy quốc đáng thương, chuyến đi về lần này, trên đường buồn chán sớm bị Điển đại tướng quân dạy dỗ thành một tên nhân yêu đường đường chính chính, chỉ sợ vị thái tử phi nũng nịu kia sau này phải phòng đơn gối chiếc sống qua đêm dài.
Thái tử phi chứng thật là đại mỹ nhân, đáng tiếc lại là Uy nhân, khi áp giải nàng lên thuyền, Đường Tiểu Đông âm thầm cấu véo cái mông đầy đặn của nàng một phen.
Xúc cảm rất không tồi, hắn không khỏi có chút hối hận cứ như vậy để nàng đi.
Điển Mãnh phụ trách áp giải sứ đoàn Uy quốc này xuất phát, trên một đường này, hoàng thái tử sớm bị dạy dỗ thành hài tử ngoan ngoãn bị ấn ngã trên giường của buồng chỉ huy, thoái mái không biết bao nhiêu lần.
Đầu tháng tám sau, đó là ngày tốt để viễn chinh Uy quốc, tất cả mọi người đều bận rộn trong công tách chuẩn bị viễn chinh.
Đại quân chưa động lương thảo đã đi trước.
Lạc Hà đảo, là trạm trung chuyển trên biển mà Đường Tiểu Đông chỉ định, trên đảo tồn trữ rất nhiều vũ khí trang bị lương thực cùng các vật tư quân dụng, đồn trú có quân đội hùng hậu, toàn bộ điểm cao trên đảo đều được xếp đặt số lượng lớn máy ném đá, do Tô Văn tự mình dẫn sáu mươi chiến thuyền cỡ trung cỡ nhỏ trấn thủ.
Có một tướng lãnh tâm tư cẩn mật như vậy trấn thủ, làm người ta rất yên tâm.
Ngũ nha đi đi về về giữa Hán Châu và Lạc Hà đảo, không ngừng vận chuyển binh lính và lương thực qua tới.
Khi cách ngày hạm đội xuất chinh còn hai ngày, Đường Huyền Tông đột nhiên phái đặc sứ tới tuyên đọc thánh lệnh - Tạm dừng tấn công Uy quốc, trước tiên hiệp trợ Mạc La quốc đánh đuổi cuộc tấn công của Cao Lệ quốc.
Cao Lệ bổng tử?
Đường Tiểu Đông cười ha ha, đang lo tìm cớ không được, cái này vừa vặn, một hơi xử lý toàn bộ.
Mạc La quốc vì sao chiến tranh với Cao Lệ bổng tử, Đường Tiểu Đông không biết, cũng không muốn biết.
Hắn chỉ biết Mạc La quốc xưa nay dựa vào Đại Đường, quốc thổ giáp giới Cao Lệ, Cao Lệ ỷ vào thực lực quốc gia cường đại, mưu toan chiếm đoạt Mạc La, mười mấy năm tích lũy, rốt cuộc dẫn phát chiến tranh, hai nước chính thức khai chiến.
Quốc lực Mạc La quốc nhỏ yếu, mười vạn quân bị năm mươi vạn quân của Cao Lệ đánh cho tan tác, thủ đô nguy cấp, vội vàng cầu cứu hoàng đế Đại Đường.
Đường Huyền Tông đã ra lệnh cho Uy Viễn Đại Tướng Quân Tô Định Viễn dẫn mười ba vạn quân từ đường bộ xuất phát, tiến vào Mạc La quốc, hiệp trợ người Mạc La chống đại quân Cao Lệ điên cuồng tấn công.
Sứ mệnh của Đường Tiểu Đông là chỉ huy hạm đội Uy Hải và Hán Giang liên hợp cùng hai mươi vạn đại quân theo đường biển tấn công phía sau Cao Lệ, chỉ cần làm cho Cao Lệ rút quân là hoàn thành sứ mệnh.
Muốn lão tử đánh vào Cao Lệ rồi lui binh, đây chẳng phải là buông tha miếng thịt béo đến tận mồm sao?
Chỉ có ngốc tử mới có thể làm loại chuyện này!
Thực xin lỗi, tướng ở bên ngoài, quân lệnh có thể không theo.
Bất quá đột nhiên thay đổi phương hướng tấn công, đối với toàn bộ các thứ chuẩn bị cho tấn công Uy quốc tạm thời phải đình chỉ, toàn bộ chuẩn bị chiến Cao Lệ.
Rất nhiều quân dụng vật tư tồn trữ ở Lạc Hà đảo, tạm thời để nguyên, nhưng mười vạn quân dời đến đây, ít nhất phải điều năm vạn trở về, vừa đến vừa đi này, ít nhất cũng phải tốn bảy tám ngày.
Thời gian tám ngày, trước tiên dời các loại vũ khí bí mật chuẩn bị đối phó Uy quốc lên chiến hạm, năm vạn đại quân từ Lạc Hà đảo vận chuyển trở về, hạm đội thủy sư khổng lồ lập tức trùng trùng điệp điệp xuất phát, chạy tới Định Hải.
Định Hải là biển ngăn cách Cao Lệ và Đại Đường, giữa hai nước thường có thương nhân lui tới, từ sau khi Đường Huyền Tông hạ lệnh khai chiến với Cao Lệ, mậu dịch trên biển của hai nước lập tức đoạn tuyệt.
Ở Định Hải đã được tồn trữ rất nhiều quân dụng vật tư, còn có ba vạn tinh binh võ trang đầy đủ đợi mệnh, tùy thời có thể ra chiến trường.
Hạm đội bỏ neo ở thành Định Hải một ngày, cho binh lính nghỉ ngơi, thuận tiện bổ sung lương thực nước uống các vật, ngày hôm sau liền trùng trùng điệp điệp xuất phát, đi về phía bắc.
Còn vận chuyển mười lăm vạn đại quân ở Hán Châu tới đây, nhiệm vụ này cứ giao cho hạm đội thủy sư của Định Hải phục trách vận chuyển.
Trên biển khơi mênh mông vô bờ, Lý Hưng Chu cùng mấy tướng lãnh cấp cao đều tập trung ở trong buồng chỉ huy soái hạm của Đường Tiểu Đông sau khi được tân trang nhìn hải đồ.
Trang trí dị thường xa hoa trong khoang thuyền làm Ngũ Thiên Chiếu và Lý Thiết Y rất cảm thán, riêng những đồ dùng để trang trí cũng đủ đế kiến tạo bốn năm chiến ngũ nha, hoàn thái tử Uy quốc thật sự là rất biết hưởng thụ.
Tất cả mọi người cúi đầu nhìn hải đồ trên mặt bàn, thương thảo kế hoạch tác chiến.
Một đường về hướng bắc, hành trì hai ngày, có thể thẳng đến cảng khẩu Hạ Tu của Cao Lệ, đánh bại hạm đội đóng ở đó của Cao Lệ, chiếm lĩnh Hạ Tu, vây công trọng trấn Hán Dương, trực tiếp uy hiếp hoàn đô Thủ Nhĩ (Seoul) của Cao Lệ.
Đây là một đường tắt, bất quá Cao Lệ ở Hạ Tu và Hán Dương tổ chức nhiều năm, công sự phòng ngự nhất định rất chắc chắn, dễ thủ khó công, mạnh mẽ tấn công, khẳng định tổn thất thảm trọng.
Tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, hoặc là tấn công Tam Phổ của Cao Lệ, hoặc là tấn công Thiên Diệp, nhưng bất kể như thế nào, đều nhất định phải quyết sống mái một trận với hạm đội Hạ Tu cường đại nhất của Cao Lệ.
Thiên Diệp nước cạn, đá ngầm nhiều, bất lợi cho chiến thuyền cỡ lớn đi qua, còn có Thiên Diệp được xưng là cứ điểm quan trọng không ai có thể công phá của Cao Lệ,
được chọn là nơi đột phá đầu tiên.
Đường Tiểu Đông cố tình chọn Thiên Diệp làm nơi đột phá, là phòng tuyến quan trọng được thiên hạ gọi là không ai có thể công phá, lão tử chính là muốn đột phá từ nơi này, phá vỡ thần thoại của ngươi.
Kế hoạch tác chiến định ra là: hạm đội liên hợp đầu tiên làm thịt hạm đội Hạ Tu của Triều Tiên, sau đó hạm đội Uy Hải binh chia hai đường, giả vờ tấn công Tam Phổ và Hạ Tu, thanh thế càng lớn càng tốt, hấp dẫn lực chú ý của người Cao Lệ, Đường Tiểu Đông thì dẫn hạm đội Hán Giang đột kích Thiên Diệp.
Đương nhiên, kế hoạch là chết, thay đổi trên chiến trường chỉ trong nháy mắt, nếu hạm đội Uy Hải có thể đột phá phòng tuyến của Tam Phổ, cũng có thể trực tiếp đổ bộ, công kích về Hạ Tu, sau khi hạ quân tu lại thì vây công Hán Dương.
Tóm lại, trọng trấn Hạ Tu nhất định phải công chiếm, để làm nơi tiếp tế và tập kết cho vận chuyển binh lính và quân dụng vật tư.
Hạm đội liên hợp đi trên biển được một ngày, sáng sớm hôm sau liền có khoái đĩnh được phái ra trước đó trở về bẩm báo, hạm đội Hạ Tu của người Cao Lệ đã chạy ra khỏi cảng khẩu, đang tiến về phía hạm đội liên hợp, buổi trưa là đến.
Rốt cục sắp đánh nhau với hạm đội của bổng tử, các quan binh của hạm đội liên hợp đều trở nên phấn chấn, ý chí chiến đấu như lửa, vung tay vung chân chuẩn bị chơi lớn một hồi.
Gần giữa trưa, binh lính phụ trách nhìn xa trên cần trục tháp của cột buồm đột nhiên phát ra tín hiệu, đám người Đường Tiểu Đông giơ thiên lý nhãn quan sát.
Trên mặt biển, xuất hiện vô số điểm đen, đông nghìn nghịt, như châu chấu đầy trời, rất nhanh tiến về phía bọn họ.
Rất nhanh, chiến kỳ bát quái đón gió phấp phới trên chiến thuyền có thể thấy được rõ ràng.
Mẹ, bổng tử chết tiệt cũng không biết phát minh ra quốc kỳ của riêng mình, lại lấy trộm cửu cung bát quái đồ của võ đang làm quốc kỳ của mình là sao?
Có lẽ, là do quá ngu ngốc? Có lẽ, quên bỏ muối i ốt vào canh...
Bất quá không quản nhiều như vậy, hai mươi chiến hạm ngu nha xếp phía trước của hạm đội liên hợp đã bắt đầu chuyển động, nghênh đón hạm đội rậm rạp của bổng tử ép tới.
Máy ném đã trên chiến hạm song phương bắt đầu phóng ra, cự thạch bay loạn giữa không trung, chi chít giống như mưa đá, trên mặt biển bị oanh lên từ cột nước cao ngất, tràng diện hơn một ngàn chiến hạm chiến đấu đồ sộ đến nỗi làm người ta phải kinh thán.
Chiến thuyền của bổng tử so với của Uy quốc không chắc chắn bằng, trúng hai quả đạn liền vỡ tan thân tàu, cong vẹo chìm nghỉm, trên mặt biển tràn đầy thủy binh bổng tử nhảy thuyền chạy trốn.
Ngũ nha của Đường quân trúng năm phát đạn đều xung phong như thường, sức phòng ngự cực cao khiến nhân tâm kinh hãi.
Đây là Đường Tiểu Đông cho người ta chất đầy bao cát ở bốn góc boong tàu và trung tâm chiến hạm, mặt trên trải lên tấm sắt, giảm thấp lực lượng đập vào của cự thạch.
Bất quá chiến thuyền bị bắn trúng đồng dạng cũng gặp vài hư hao, chỉ là không trí mạng chìm nghỉm mà thôi.
Đợt công kích thứ nhất của hạm đội liên hợp Đường quân đã đánh chìm mười bảy chiến huyền cỡ lớn của Cao Lệ, đánh bị thương bảy chiến thuyền, hai mươi chiến thuyền ngũ nha bên mình hư hao bất đồng, nhưng vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.
Hơn hai mươi chiến thuyền cỡ lớn của Cao Lệ hùng hổ bức tới, ngũ nha rất nhanh chuyển bánh, hai mươi lăm chiến thuyền hải cốt được trang bị thêm bệ bắn hỏa tiễn gia tốc chạy về phía trước, đón đánh chiến thuyền cỡ lớn của Cao Lệ.
Chiến thuyền cỡ trung không có máy ném đá dám đón đánh chiến thuyền cỡ lớn có máy ném đá? Quan chỉ huy của thủy quân Đại Đường có phải bị điên rồi không?
Thuỷ binh Cao Lệ đều lộ vẻ ngạc nhiên, bất quá rất nhanh, bọn hắn liền biết những chiến hạm hải cốt cỡ trung này so với ngũ nha đáng sợ hơn rất nhiều lần.
Hỏa tiễn phóng lên cao gào thét rơi vào trong đoàn thuyền của Cao Lệ, bắn vỡ từng chiếc thuyền, đại hỏa thiêu đốt tận trời hoàn toàn bao phủ cả chiến thuyền, thủy binh bị lửa cháy khắp người kêu bi thảm không thôi, liều mạng nhảy xuống biển.
Đây là vũ khí đáng sợ gì? Không ngờ lực sát thương khủng bố như thế?
Thủy sư Cao Lệ bị oanh kích cho hồn phi phách tán tâm sợ mật run trở nên choáng váng, hơn nửa ngày cũng không phản ứng.
Chiến thuyền hải cốt cỡ trung tiếp tục xung phong, không ngừng bắn hỏa tiễn ra, phía sau là ngũ nha hung ác vọt tới.
Chiến hạm hải cốt cỡ trung bằng hỏa tiễn có lực sát thương khủng bố oanh loạn một mạch, quấy nhiễu đội hình của thủy sư Cao Lệ đến loạn thất bát tao, sau đó rất nhanh chuyển đầu, cho ngũ nha xông đến.
Ngũ nha một mặt phóng cự thạch ra, một mặt bằng tốc độ cao nhất đụng vào, đánh thẳng vào giữa hạm đội của thủy sư Cao Lệ.
Mũi nhọn đầu tàu đâm xuyên chiến thuyền Cao Lệ, cộng với tốc độ nhanh, mỗi lần đụng vào đều khiến boong tàu của địch quân tứ phân ngũ liệt, thủy binh bắn tên lửa ra, dẫn đốt chiến thuyền của quân địch.
Chiến thuyền của song phương đã giết thành một đoàn, máy ném đã đã vô pháp sử dụng, chỉ là dùng tên lửa công kích rồi đổ dầu đẫn đốt.
Phong Lưu Phong Lưu - Ngũ Lang Thúc