Có 04 bước để đạt thành tựu: lên kế hoạch một cách có mục đích, chuẩn bị kỹ lưỡng, tích cực thực hiện, và kiên trì theo đuổi.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: luong thi doan
Số chương: 638
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 134: Long Hạo Thần Trạng Thái Mạnh Nhất (3)
ịch giả: Tinh Vặn
Share by: MTQ - banlong.us
Sau khi hồi phục linh lực, Hạo Nguyệt và Lâm Hâm lao ra. Hạo Nguyệt không giống Long Hạo Thần sau khi dùng Nhiên Linh thì suy yếu, hơn nữa cùng với nó tiến hóa, năng lực hồi phục của bản thân dường như tăng mảng lớn. Ít ra thì cho tới nay, Long Hạo Thần không thấy qua cực hạn của Hạo Nguyệt.
Lúc trước trong quá trình dung hợp, hắn chỉ cảm giác được thân thể mình đã tới cực hạn, không thể kéo dài trạng thái dung hợp với Hạo Nguyệt.
Hạo Nguyệt và Lâm Hâm lao ra, dĩ nhiên là vì cướp ma tinh. Lâm Hâm tự nhận thấy tốc độ mình rất nhanh, nhưng so với Hạo Nguyệt thì y tính cái gì!
Động tác lao ra của Hạo Nguyệt rất đơn giản, vọt tới, một cước đạp lên thi thể Nhã Khắc Ma. Thi thể nát vụn, mở miệng hút, một viên ma tinh vào bụng.
Tuy Lâm Hâm thu luôn cả thi thể nhưng tốc độ không nhanh bằng nó. Chẳng qua, Hạo Nguyệt còn có lòng nhân từ, ít nhất để lại ma tinh Nhã Khắc Thủ Lĩnh cấp tám cho Lâm Hâm. Thứ này mặc kệ là để cho đội mình dùng hay nộp lên đổi công huân, đều là thu hoạch lớn cho lần này họ tiến vào ma tộc.
Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất biểu hiện mạnh mẽ khiến đám Nhã Khắc Ma tán loạn không dám ngoái đầu, mặt đất mấy trăm thi thể có Lâm Hâm và Hạo Nguyệt cùng nhau nỗ lực, mau chóng cướp bóc khoảng không.
Còn về chiến trường bên kia, Tư Mã Tiên, Vương Nguyên Nguyên, Hàn Vũ và Thải Nhi hồi phục lại, bốn người lao qua hỗ trợ Liệp Ma Đoàn cấp vương. Tuy không thể đánh chết Nhã Khắc Thủ Lĩnh khác, nhưng đối phương không có đấu chí, rất nhanh bại lui.
Chiến đấu rốt cuộc kết thúc, phương xa Liệp Ma Đoàn cấp vương tiêu hao so với đám Long Hạo Thần còn lớn hơn nhiều. Cho dù muốn tới cảm ơn đám Long Hạo Thần cũng không có sức, từng cái ngã phịch xuống đất không thể động đậy.
Long Hạo Thần ngồi xếp bằng, tổng kết quá trình chiến đấu vừa nãy, lòng thầm than. Thực lực của mình và đồng bạn tăng mạnh rồi!
Lúc trước đối mặt cường địch cấp tám, trừ sử dụng Liên Thể Tăng Linh Đan ra, họ không còn lựa chọn khác. Nhưng lần này lại là công khai chính diện đánh chết. So với lúc đối phó Cương Thi Vương thì thoải mái hơn nhiều. Có lẽ, dù chính mình không dùng trạng thái mạnh nhất, có đồng bạn phối hợp cũng có thể giết chết tên đó. Thật không ngờ, sau khi Nhã Đình dung nhập vào thần kiếm Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, uy lực lại kinh khủng như vậy.
Sự cường đại của trang bị cấp sử thi tuy Long Hạo Thần chỉ cảm thụ trong khoảnh khắc, nhưng khắc sâu cực kỳ trong óc hắn. Ngay cả cường giả cấp tám đều không ngăn được một kích toàn lực của mình. Nếu không có Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán mạnh như vậy, dù mình ở trạng thái mạnh nhất cũng chưa chắc trọng thương đối thủ ngay. Đồng thời hắn cũng cảm giác được, từ Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán đạt tới tầng này, đã không còn trói buộc vào kỹ năng phụ cái gì, hoàn toàn là sức mạnh bản thân. Kiếm ý không gì cản nổi đó, cho dù ngươi chặn được bản thể của nó cũng sẽ bị kiếm ý tổn thương.
Cấp tám, khi nào chính mình mới thực sự trở thành cường giả cấp tám thực sự!
Long Hạo Thần từ Giai Điệu Vĩnh Hằng lấy ra bảo thạch kiểm nghiệm nội linh lực, từ từ rót linh lực vào trong đó. Số tự khiến hắn mừng rỡ ra mặt.
Chín ngàn bảy trăm tám mươi hai.
A! Đã hơn chín ngàn bảy trăm? Khó trách, khó trách sau khi mình dung hợp với Hạo Nguyệt, sử dụng năng lực Nhiên Linh lại có thể đột phá cấp tám. Thì ra tu vi của mình đã gần tới cấp bảy.
Long Hạo Thần đã lâu không xem xét trị số nội linh lực của mình, lúc này kiểm tra, đem đến mừng vui cực lớn cho hắn. Thần quyến giả cho tu luyện mau chóng, khiến hắn đầy đủ cảm thụ được chỗ tốt của nó.
Lần này, sở dĩ hắn tuyển chọn đều là nhiệm vụ giết chóc, mục đích rất đơn giản, đó là trợ giúp Thải Nhi hoàn thành thức tỉnh thần quyến giả. Không cần nghi ngờ, nàng làm Luân Hồi Thánh Nữ, chỉ có trên chiến trường sát phạt, mới có khả năng thức tỉnh thần quyến giả.
Đây là một gian mật thất. Mật thất không lớn, chỉ khoảng mười mét vuông. Nhưng nếu cẩn thận nhìn sẽ phát hiện, gian mật thất dù là đỉnh nóc hay bốn bức tường, hoặc dưới đất đều là tinh thể đen như mực. Nói chính xác hơn, gian mật thất này vốn là khối tinh thể đen to lớn đục đẽo ra.
Giữa mật thất, có một luồng sáng tím đậm như ẩn như hiện. Nếu cẩn thận nhìn, sẽ có thể phát hiện, nó tỏa ra từ thân thể một người.
Quang mang tím nhu hòa không ngừng lặp lại khuếch tán, thu lại.
Đột nhiên, quang mang tím biến ngưng tụ. Hai luồng sáng tím lấp lánh như thực chất, trong không gian tối đen này hiện ra yêu dị vô cùng.
Đó là đôi mắt, một đôi mắt như nhìn thấu ocix thiên địa.
Ánh mắt như có thực chất chiếu rọi vào tinh thể đen trước mắt y, không ngờ phát ra một chuỗi tiếng *phập phập*
Thân thể cao ráo bay lên, hai chân duỗi thẳng đứng. Trên người y lấp lánh ánh tím, mơ hồ có thể thấy khuôn mặt cực kỳ đẹp trai hơi tái nhợt. Chẳng qua, lúc này trên khuôn mặt tràn ngập kinh ngạc.
“Là hơi thở của nó sao?” Phong Tú lẩm bẩm, tia lãnh khốc xẹt qua đáy mắt.
“Hoàng Thước.”
“Có thuộc hạ.” Bên ngoài truyền đến thanh âm hùng hồn.
Ma Thần Hoàng Phong Tú lạnh lùng nói.
“Truyền lệnh ta, phái mười tổ Trừ Liệp Ma tìm tòi phía bắc hành tỉnh trung ương, chủ yếu tập trung tra xét Nhã Khắc hành tỉnh. Gặp phải bất cứ ba thú nào có ba đầu hoặc hơn chút thì đánh chết hết, mang thi thể về cho ta thấy.”
“Vâng, bệ hạ. Người còn sai bảo điều gì không?”
Phong Tú hơi suy nghĩ chút, nói.
“Mời Tinh Ma Thần đến gặp ta.”
“Vâng.”
Mới không tới mười phút thì có tiếng bước chất nhẹ nhàng vang lên, một bóng người da cam bước nhanh đi tới, thẳng đến cách Phong Tú mười mét mới dừng bước, hơi khom người.
“Đại ca.”
Thanh âm của y rất nhẹ nhàng, êm tai, chợt nghe có vài phần mị hoặc, lại có chút hư vô xa xăm,
Người toàn thân tản ra quang mang da cam là một người đàn ông. Dáng người gần bằng Ma Thần Hoàng Phong Tú, nhưng càng mảnh khảnh chút. Khuôn mặt tuấn tủ đủ so sánh với Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư. Chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt, thoạt nhìn cho người cảm giác nhu nhược. Đôi mắt sắc da cam như phủ tầng sương mù, mái tóc dài da cam suôn mềm xõa sau lưng, tựa như thác nước da cam chảy xuôi xuống gót chân. Kỳ lạ nhất là trên trán có ấn ký sao sáu cánh màu da cam.
“Ngõa Sa Khắc, thân thể ngươi hồi phục thế nào rồi?” Phong Tú nhu hòa hỏi, hiển nhiên rất thân thiết với người đàn ông da cam này.
Nếu có người bởi vì người đàn ông da cam bề ngoài yếu đuối mà xem thường y, vậy nhất định sẽ là kẻ xui xẻo nhất toàn thiên hạ. Bởi vì y thoạt nhìn yếu đuối, đẹp trai, thậm chí khiến người yêu thương, lại được tiếng là tiên tri của ma tộc, Đại Dự Ngôn Sư, Tinh Ma Thần, Ngõa Sa Khắc.
Từ góc độ nhân loại đến xem, Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc chính là ma pháp sư đệ nhất ma tộc. Y là trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần vị ma thần hiếm hoi chỉ sử dụng ma pháp, nhưng lực lượng cường đại của y là không thể nghi ngờ. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, địa vị của y trong ma tộc thậm chí càng quan trọng hơn cả Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư. Đại Dự Ngôn Thuật của y, coi như là Ma Thần Hoàng đối mặt cũng phải cẩn trọng.
Nhưng Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc rất ít xuất hiện trên chiến trường. Y là đầu não ma tộc, hoặc nên nói là não của Ma Thần Hoàng. Có thể lấy huynh trưởng xưng hô Ma Thần Hoàng, trong ma tộc chỉ ít ỏi mấy người. Mà được Ma Thần Hoàng Phong Tú trong lòng chân chính thừa nhận huynh đệ, chỉ có hai người là A Gia Lôi Tư và Ngõa Sa Khắc.
“Đại khái hồi phục tám phần.” Thanh âm Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc vẫn là nhu mỹ êm tai như vậy.
Sắc mặt Ma Thần Hoàng biến trầm trọng, nói.
“Mới rồi chắc ngươi cũng cảm giác được. Cảm giác của ngươi không xa như ta, nhưng hẳn là càng thêm rõ ràng. Đích thị là nó sao?”
Sắc mặt Tinh Ma Thần dường như càng biến tái nhợt, nhưng không chút do dự gật đầu.
Phong Tú nheo mắt, dường như có tia chớp tím xẹt qua trong mắt y.
“Không ngờ nó đến thật, nhưng chẳng phải nó nên bị phép tắc không gian chế ước, không thể rời khỏi bên đó sao?”
Tinh Ma Thần thở dài một tiếng, lắc đầu, mái tóc da cam sau lưng nhẹ lắc lư theo hình gợn sóng.
“Ta cũng không biết là chuyện gì, nhưng ta có thể khẳng định, hiện tại nó còn chưa thể so sánh với năm đó. Nếu không, chỉ sợ nó đã sớm tới tìm chúng ta. Hơn nữa, ta còn có thể khẳng định, nó nhất định biết chúng ta ở tại thế giới này. Đại ca, hủy diệt nó, mới là việc quan trọng trước mắt của chúng ta.”
Lúc này Ma Thần Hoàng lại bởi vì lời Tinh Ma Thần có chút bàng hoàng, hai tay bản năng nắm chặt, thì thào.
“Ngươi lấy hao tổn sinh mệnh làm cái giá làm ra dự ngôn sao ta không tin được. Chỉ là, dường như nó có thể che chắn ta dò tìm, chỉ là ngẫu nhiên lộ ra dấu vết, sao ta có thể tìm kiếm được?”
Tinh Ma Thần bình thản nói.
“Sao băng như thái dương giáng xuống nhân gian, mang theo nồng đậm ánh tím. Khi ánh mặt trời nở rộ trong quang minh thần thánh, thì hắc ám dần bị xua tán. Ánh bình minh lấp lánh phương tây bắc, chúa tể ánh tím lại giáng xuống. Bảy mươi hai chi cũi có thể nhốt quang mang mặt trời hay không, có thể hủy ánh tím ngay từ đầu hay không, sẽ quyết định kết cuộc cuối cùng của cũi, của thiên hạ.”
Đây chính là Tinh Ma Thần dùng cái giá sinh mệnh đạt được dự ngôn.
Tinh Ma Thần tiếp tục nói.
“Dựa theo dự ngôn thì mang đến tai nạn hủy diệt cho chúng ta có hai người. Ánh tím đương nhiên là nó, nhưng sao băng như thái dương là ai thì trước mắt chúng ta còn chưa biết, rất có khả năng là nhân loại tài năng mới, nhất định phải chú ý nhiều đến tình hình nhân loại. Lần trước A Bảo ở Mộng Huyễn Thiên Đường gặp phải một nhân loại trẻ tuổi rất khả nghi. Nếu có cơ hội, nhất định phải giết chết hắn. Hơn nữa, theo dự ngôn thì nhân loại này rất có thể có quan hệ với nó, hơn nữa là rất thân thiết. Nếu thật như vậy, chúng ta càng dễ tập trung mục tiêu.”
Nghe lời y, Ma Thần Hoàng ngây ngốc.
“Hắn? Sẽ là hắn sao?”
“Đại ca, có phải ngươi nghĩ đến cái gì?” Tinh Ma Thần kinh ngạc nhìn Ma Thần Hoàng.
Ma Thần Hoàng nhẹ lắc đầu, trong mắt lộ ra tia suy tư.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa