Số lần đọc/download: 4416 / 114
Cập nhật: 2014-11-25 22:30:45 +0700
Chương 417: Tin Tô Cách Chết
C
ó thương hội Chu Vận đứng thứ hai đại lục cung cấp các loại thương phẩm cho Hạ gia, Hạ gia không chỉ tiết kiệm được rất nhiều phí tổn, còn có thể tạo được rất nhiều quan hệ kinh doanh.
Người phụ trách liên hệ các mối kinh doanh cho Hạ gia là huynh muội Bạch Nhị, Bạch Hoa. Ngắn ngủi một tháng, tài năng của Bạch Hoa đã khiến cho toàn thể Hạ gia tin phục năng lực của hắn. Tuy rằng Bạch Hoa không phải con cháu Hạ gia, tuy nhiên, cũng không ai có dị nghị gì cả!
- Hạ Ngôn, muốn xây dựng quan hệ ở thành Tử Diệp, chỉ sợ không dễ hả?
Hạ Phi Long do dự nói.
- Đúng vậy. Các thế lực thành Tử Diệp phức tạp, ảnh hường của Hạ gia chúng ta không lớn.
Một vị trưởng lão tiếp lời.
Một thế lực mới muốn đặt chân ở một nơi rất khó, huống chi là chủ thành như thành Tử Diệp. Thành Tử Diệp từ Thánh điện đến các gia tộc cũng không dễ đàng chấp nhận thế lực mới tiến vào.
Có thể nói khổ cực trùng trùng.
- Điểm này các vị không cần lo lắng. Đến lúc đó tự nhiên sẽ có người liên hệ cùng gia tộc.
Hạ Ngôn cười cười nói với mọi người.
- Chuyện còn lại ta không nghĩ quá nhiều. Tiểu Thanh hiện tại ở lại Hạ gia. Tộc trưởng, về sau hạch tâm gia tộc chuyển đến thành Tử Diệp cũng đưa Tiểu Thanh đi cùng.
Hạ Ngôn phất tay áo:
- Tộc trưởng, Tử Hân chôn cất ở nghĩa trang Hạ gia sao? Lát nữa ta muốn tế bái mẫu thân, cũng muốn xem Tử Hân một chút.
Hạ Ngôn chuyển mắt về phía Hạ Phi Long.
Người Hạ gia sau khi chết, bình thường đều chôn ở nghĩa trang Hạ gia, cũng chính là nghĩa trang riêng của Hạ gia. Nghĩa trang này là một trang viên ngoài thành.
- Được!
Hạ Phi Long gật đầu.
- Tử Hân cũng không được chôn!
Hạ Phi Long đột nhiên nói một câu:
- Tuy nhiên, di thể của Tử Hân cũng được đặt trong nghĩa trang.
- Có ý gì?
Hạ Ngôn sửng sốt:
- Vì sao không chôn cất?
Người chết đương nhiên phải chôn.
-Này...
Hạ Phi Long nhíu mày:
- Ta cũng không rõ, Hạ Ngôn, ta và ngươi cùng đi nghĩa trang rồi xem!
- Được!
Tuy rằng có chút hoài nghi, chẳng qua Hạ Ngôn cũng không hỏi nhiều.
Hạ Ngôn cùng Hạ Phi Long đi ra cửa thành Tây, đi vào một trang viên của Hạ gia ở ngoài thành. Trang viên này ý nghĩa khác với trang viên bình thường, nơi này không phải đất trồng trọt, mà là nơi chuyên môn trông coi và chăm sóc mộ.
Vừa vào trang viên, một cỗ khí tức lụn bại có thể cảm nhận rõ ràng.
Bước ra khỏi trang viên, đi theo một con đường được quét dọn sạch sẽ hướng về phía trung tâm. Trong trang viên không ít nhân viên, công tác trách nhiệm chính của bọn họ là trông coi nghĩa trang Hạ gia, hơn nữa mỗi ngày quét dọn sạch sẽ lá rụng, cỏ dại nơi này.
- Hạ Ngôn, thi thể Tử Hân được đặt ở kia.
Hạ Phi Long chỉ vào một gian phòng màu đen:
- Lúc trước khi ta phái người đi đón Tử Hân ở thành Tử Diệp, Tử Hân đã chết được một tuần. Mà ở trên đường còn trì hoãn vài ngày, tuy nhiên khi Tử Hân về đến đây, ta lại phát hiện lâu như vậy mà thi thể Từ Hân vẫn không hư thối. Điều này thật không bình thường.
- Hạ Ngôn, tự ngươi vào xem đi!
Hạ Phi Long trầm giọng nói.
Hạ Ngôn nghe lời này của Hạ Phi Long, trong lòng cũng hết sức kinh dị, nhấc chân đi về phía căn phòng màu đen kia.
Một hàng này có hơn mười gian phòng màu đen, đều là nơi tạm giữ thi thể. Đương nhiên, nói như vậy thi thể tạm thời gửi nơi đây rất nhanh sẽ được an táng trong nghĩa trang.
Hạ Ngôn vào trong phòng, liếc mắt một cái liền nhìn thấy bên trong có một quan tài gỗ lim màu đen, nắp quan tài cũng không đóng lại.
-Ra mắt thiếu gia.
Một hạ nhân trông coi trong phòng nhìn thấy Hạ Ngôn bước vào liền bước lên hành lễ. Hắn đang quét dọn trong phòng. Phòng này mỗi ngày đều phải quét dọn cẩn thận, hơn nữa mỗi ngày ít nhất đều phải tới kiểm tra mười lần, nhất là ban đêm. Bởi vì trong phòng này đặt thi thể con gái tộc trưởng.
- Ừ!
Hạ Ngôn liếc mắt nhìn hắn một cái, phất tay, tiếp theo đi tới gần quan tài
-Này...
Nhìn người ở bên trong, Hạ Ngôn cũng cả kinh mở to hai mắt. Hạ Tử Hân nhìn rất sống động nằm trong quan tài, giống như là ngủ say, như thế nào cũng không giống một người chết. Khóe miệng tự tin mang theo một nụ cười khó nói rõ, hơi hơi nhếch lên, mắt nhắm chặt.
- Điều này sao có thể?
Hạ Ngôn thấp giọng nói một câu.
- Lúc ấy sau khi Tử Hân được đón về, ta nghĩ rằng qua nhiều ngày như vậy thi thể còn không biết hư thối thành dạng gì nữa. Tuy nhiên, nàng là con gái ta, bất kể thành dạng gì ta đều phải nhìn mặt lần cuối. Nhưng khi nhìn thấy nàng không ngờ còn không chút hư thối, trong lòng ta cũng rất kinh ngạc.
- Bởi vậy, ta sai người tạm thời không cần an táng Tử Hân, ta cảm thấy được Tử Hân còn không có chết, nàng chỉ đang ngủ say. Có lẽ có một ngày, nàng còn có thể sống lại.
Giọng điệu Hạ Phi Long trầm trọng, trong mắt lóe lên lệ quang.
Là một người cha, sau khi biết tin tức con gái chết, trong lòng khẳng định rất đau khổ. Nhưng ông ta là tộc trưởng Hạ gia, cho dù rất đau cũng không thể ảnh hưởng đến công việc mỗi ngày.
- Tử Hân chết là lỗi của ta!
Hạ Ngôn nói thẳng.
- Tộc trưởng! Người hẳn là biết Tử Hân chết như thế nào chứ?
Giọng Hạ Ngôn hơi nâng cao, hỏi
-Ta đã biết!
Hạ Phi Long gật đầu.
- Ta sẽ báo thù cho Tử Hân, hiện tại chờ chính là thời cơ thành thục.
Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía Tử Hân, giọng trầm xuống.
- Thi thể Từ Hân không hư thối khẳng định là có nguyên nhân gì. Hoặc là chúng ta có thể tìm được đan dược làm người khởi tử hồi sinh!
Hạ Ngôn nghĩ tới Chủ thế giới, Chủ thế giới thần kỳ không phải thế giới này có thể so sánh.
Về phần nguyên nhân thi thể Tử Hân không hư thối, trong lúc nhất thời Hạ Ngôn cũng không nghĩ ra được.
Hoặc là, Chủ thế giới thật sự có đan dược khởi từ hồi sinh.
- Ha ha, hy vọng sẽ tìm được.
Hạ Phi Long cười khổ một tiếng, nói. Tuy rằng ông rất muốn con gái sống lại nhưng hiển nhiên không sự thật, ông nói hy vọng có thể tìm được cũng chỉ là một loại an ủi mà thôi tuy nhiên Hạ Ngôn lại không nghĩ vậy.
Ở thế giới này không có đan dược khởi từ hồi sinh, nhưng Chủ thế giới chưa chắc đã không có!
- Tộc trưởng, trước tiên ta đi tảo mộ mẫu thân, người về thành trước đi. Lát nữa, khả năng ta sẽ đi thành Tử Diệp luôn.
Hai người đứng hồi lâu, Hạ Ngôn nói.
- Được!
Thành Tử Diệp!
Hạ Ngôn đến thành Tử Diệp, trước tiên về tiểu viện hắn mua sắm trước đó, thu tất cả dược liệu vào Linh La Giới. Một đoạn thời gian trước, Hạ Ngôn luyện chế đan dược chỉ tiêu hao khoảng 1/10 dược liệu nơi này, cho nên dược liệu còn rất nhiều.
Hiện tại có không gian trữ vậy, về sau Hạ Ngôn luyện đan cũng rất dễ dàng, cho dù tới Thánh Sơn cũng có thể luyện đan.
Sau khi thu dược liệu và đỉnh lô vào Linh La Giới. Hạ Ngôn rời khỏi tiểu viện đi về phía Thánh điện.
Hộ vệ đều sớm nhận biết Hạ Ngôn, căn bản không chút ngăn cản. Hạ Ngôn trực tiếp vào Thánh điện, vào nội điện tìm đến Điện chủ Bàng Nguyên.
Bàng Nguyên gặp Hạ Ngôn tự nhiên hoan nghênh nhiệt liệt, khách sáo một hồi với hắn.
- Hạ Ngôn, gần đây ở thành Tử Diệp đã xảy ra một chuyện có quan hệ với ngươi.
Bàng Ngôn sau khi cùng Hạ Ngôn an tọa, lên tiếng nói.
-Ổ?
Hạ Ngôn hỏi:
- Chuyện gì?
- Thành Tử Diệp có cha con Tô gia, ngươi biết chứ?
Ánh mắt Bàng Nguyên nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Người nói đến cha con Tô Cách cùng Tô Cầm?
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe hỏi.
- Đúng vậy, Tô Cách kinh doanh trang phục ở thành Tử Diệp cùng mấy quận thành phía dưới.
Bàng Nguyên gật đầu nói.
- Không sai, ta biết họ. Làm sao vậy?
Hạ Ngôn nhíu mày hỏi.
- Tô Cách đã chết!
Bàng Nguyên vẫn nhìn sắc mặt Hạ Ngôn, hắn đang quan sát phản ứng Hạ Ngôn.
- Cái gì?
Sắc mặt Hạ Ngôn bỗng biến đồi, ánh mắt trở nên vô cùng sắc bén.
Lúc này Hạ Ngôn đến thành Tử Diệp, còn đang tính muốn tìm Tô Cách để Hạ gia hợp tác với ông ta. Nhưng vừa đến đây, không ngờ Điện chủ Bàng Nguyên nói cho hắn Tô Cách đã chết.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Giọng Hạ Ngôn trầm thấp cố gắng khống chế cảm xúc của mình.
- Một tuần trước, Tô Cách đi thành Tứ Nguyên, trên đường bị giết!
Bàng Nguyên thấy phản ứng của Hạ Ngôn thì biết cảm tình của hắn đối với Tô gia rất sâu.
Lúc trước Hạ Ngôn vì Tô gia đánh chết con trai Tống Lập, Bàng Nguyên là Điện chủ cũng biết.
Lúc ấy Tống Lập còn tìm hắn, tuy nhiên hắn chỉ đuổi Tống Lập đi mà không để ý.
- Từ hiện trường mà xem, dường như cường đạo làm ra giết người cướp của.
Bàng Nguyên nhìn Hạ Ngôn, nói tiếp.
- Mấy hộ vệ bên cạnh Tô Cách đều bị giết sạch, toàn bộ tài vật đều biến mất.
Đôi mắt Bàng Nguyên híp lại:
- Tô Cách ở thành Tử Diệp cũng coi như có chút danh tiếng, hắn bị giết ngoài thành, ta đích thân đi xem. Từ hiện trường đánh nhau, khẳng định đối phương có cường giả Linh Sư.
- Mà phụ cận thành Tử Diệp tuy có cường đạo, nhưng cảnh giới Linh Sư...
Nói đến đây, Bàng Nguyên tạm ngừng lại.
Bàng Nguyên sở dĩ đích thân đi xem kỳ thật một bộ phận nguyên nhân rất lớn là có quan hệ với Hạ Ngôn. Hắn biết Hạ Ngôn có quan hệ tốt với Tô gia, nếu xử lý tốt chuyện này, quan hệ với Hạ Ngôn cũng thân hơm một chút.
- Điện chủ, ý người là chuyện này có thể không phải cường đạo bình thường làm ra?
Ánh mắt Hạ Ngôn khẽ lóe lên vẻ hung dữ, một cỗ sát khí tràn ra.
Bàng Nguyên cảm giác được khí tức trên người Hạ Ngôn phát ra, trong lòng đột nhiên chấn động.
- Ta cảm thấy được không có khả năng do cường đạo làm, cho nên âm thầm sai người điều tra, phát hiện chuyện này dường như có chút quan hệ với Lục gia. Hơn nữa, một thời gian trước đó, Tô Cách cùng Lục gia có một chút mâu thuẫn trong việc kinh doanh. Tuy nhiên, ta cũng không tìm được chứng cớ vô cùng xác thực.
Bàng Nguyên lắc đầu nói.
- Ta biết rồi!
Hạ Ngôn nói.
Lúc này sát khí phát ra trên thân Hạ Ngôn đã biến mất hoàn toàn, hơn nữa thoạt nhìn lúc này hắn phi thường bình tĩnh.
- Hạ Ngôn, ngươi tính làm như thế nào?
Bàng Nguyên trầm ngâm một hồi, hỏi.
Hắn có chút lo lắng, nếu Hạ Ngôn giận dữ diệt sạch Lục gia, như vậy không ổn. Hắn là Điện chủ thành Tử Diệp, một đại gia tộc bị xử lý, vậy hắn cũng có trách nhiệm. Dù sao, bên trên hắn còn có Thánh địa ước thúc, thân phận Hạ Ngôn đặc thù có thể không bị sao, nhưng hắn rất có khả năng bị liên lụy.