Số lần đọc/download: 4162 / 62
Cập nhật: 2015-07-29 07:46:15 +0700
Chương 359: Nghênh Thú (1)
L
úc làm Dư bộ khoái ở Tiền Đường uy phong ra sao, hiện giờ lại quấn quýt lấy Triệu đại nhân thân mật gọi tướng công. Lương Mộ Phỉ nhìn Dư Tư Lăng đang thẹn thùng cũng không muốn tiếp tục trêu chọc nàng Dư Bộ khoái này nữa.
Giờ phút này trên giường phía sau trướng, Dư Tư Lăng và Lương Mộ Phỉ một trái một phải nằm bên cạnh Triệu Tử Văn.
Dư Tư Lăng cùng với Lương Mộ Phỉ đều là nữ tử tập võ. Vóc người rất thon thả dẻo dai. Triệu Tử Văn hít hương thơm trên thân thể hai nàng; cảm thấy thân mình như lơ lửng trên chín tầng mây.
Hương thơm tòa ra bốn phía, trên giường tràn ngập một không khí mập mờ, khiến người ta nhanh chóng nổi lên ý đồ muốn phạm tội. Triệu Tử Văn là một nam nhân tinh lực tràn đầy, giờ phút này đã không còn có thể áp chế được ngọn lửa trong cơ thể.
Dư Tư Lăng và Lương Mộ Phỉ đều là nhừng tiểu kiều thê đã từng trải việc đời. Họ càng nhận được hơi thở của Triệu đại nhân càng ngày càng nặng nề, khí tức nam tử trên thân thể hắn cũng khiến hai cơ thể mềm mại trở nên nóng rực. Lúc này hơi thở của Dư Tư Lăng đã hơi rối loạn. Nàng tựa hồ cũng không có dũng khí hít thở trên người tướng công, cúi đầu thật sâu.
Tiểu hồ ly Lương Mộ Phỉ lúc này so với Dư Tư Lăng sảng khoái hơn nhiều, đôi mắt rất phong tình nhìn Triệu đại nhân, còn không ngừng đảo từ trên xuống dưới. Đôi mắt nàng toát lên xuân sắc mà mị ý không hề che dấu. Kỳ thực nàng và Dư Tư Lăng cũng giống nhau, hơi thở đã rối loạn. hơn nữa thân thể mềm mại giờ đã nóng như lửa. Ánh mắt nàng lộ ra một tia sáng mập mờ và mê ly.
Ánh mắt của nàng nhìn về phía Dư Tư Lăng, mị nhãn như tơ, cũng không biết là có ý gì. Dư Tư Lăng cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của nàng, phảng phất nhớ tới điều gì, khuôn mặt lại càng đỏ bừng vì xấu hổ. đến cả cái cổ thon dài trắng hồng cũng đã ửng hồng.
Triệu Tử Văn cảm thấy kỳ quái, không biết hai cô bé này đang nghĩ tới điều gì. Dư Tư Lăng thấy ánh mắt nghi hoặc của tướng công, xấu hổ lập tức gắt giọng:
- Mộ Phỉ, tỷ còn dám nhìn à.
Nàng thật sự không chịu nổi mị ý và vẻ trêu chọc trong ánh mắt của Lương Mộ Phỉ, khuôn mặt nhỏ nhắn lại càng đỏ bừng lên.
Nhưng ánh mắt Lương Mộ Phỉ vẫn tràn ngập vẻ mập mờ như trước. Dư Tư Lăng xấu hổ, không để ý tới cái thai trong bụng, trực tiếp lao tới Lương Mộ Phỉ. Hai vị tiểu thư vóc dáng nóng bỏng ở trên giường náo loạn thành một đoàn. Từ lúc bắt đầu đùa giỡn tới lúc dây dưa, phong nhũ phấn đồn ẩn hiện trước mắt vô cùng hấp dẫn, khiến cho Triệu Tử Văn ngồi một bên nhìn lại đôi mắt như muốn phun lửa, hận không thể bật người lao vào gia nhập trong đó.
Hai người đùa giỡn tới mức đổ mồ hôi đầm đìa, hơi thở như lan, trông lại càng cực kỳ kiều diễm. Các nàng hiển nhiên đã quên mất Triệu Tử Văn đang ngồi một bên, ngay cả tiểu hồ ly Lương Mộ Phỉ luôn tùy tiện khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đã hồng tới mang tai.
Dư Tư Lăng thẹn thùng vô hạn. vè mặt ửng hồng, kiều diễm mê người nhẹ nhàng nói:
- Tướng công, Mộ Phỉ khi dễ muội.
Triệu Từ Văn sớm đã nhìn tới mức miệng khô lười nóng, ngơ ngác nhìn hai tiểu kiều thê đang vui đùa ầm ỹ, hận không thể ngay tại chiếc giường Hồng Loan "xử lý" hai nàng.
- Thật không?
Lương Mộ Phỉ liếm liếm đôi môi đỏ mọng gợi cảm. mị nhãn như tơ nhìn Triệu đại nhân:
- Ta đến ngay cả tướng công muội cũng khi dễ cho mà xem. Vừa nói nàng vừa áp đôi môi đỏ mọng ướt át của mình lên đôi môi tướng công của Lăng Nhi.
Triệu Tử Văn nhất thời trợn trừng hai mắt. Hắn biết tư tường Lương Mộ Phỉ rất phóng khoáng nhưng cũng không thể làm thế này trước mặt Lăng Nhi chứ?
Đôi môi chạm vào nhau. trong cổ họng Lương Mộ Phỉ phát ra tiếng ĩ ôi trầm thấp mê người, cái lưỡi thơm tho không ngừng giao lưu với Triệu Tử Văn nhưng đôi mắt tuyệt đẹp sớm đã ngân ngấn nước mắt.
Triệu Tử Văn làm sao lại không biết Mộ Phỉ là một nữ tử có dũng khí dám yêu dám hận. Tâm trạng đau khổ của nàng khi phải tuyển Phò mã thì người nào mới hiểu rõ được chứ? Không trải qua mưa gió thì làm sao có thể thấy được cầu vồng. Nhừng giọt nước mắt hạnh phúc của Lương Mộ Phỉ tuôn rơi, chỉ hy vọng lúc này thời gian ngừng trôi. Nghĩ tới những khổ sở mà nàng phải chịu đựng. Triệu Tử Văn cũng cảm động đáp lại nhiệt tình như lửa của nàng.
Thân thê mềm mại của Lương Mộ Phỉ vặn vẹo, song phong nảy nở, eo nhỏ hông to. thân hình so với Đại tiểu thư chỉ có uyển chuyển hơn chứ không hề kém lại càng khiến cho máu huyết của Triệu Tử Văn dâng trào. hạ thân giống như bị lửa thiêu
Ngã lên người Triệu Tử Văn - nam nhân mà nàng đã từng có quan hệ thân mật, mùi cơ thể quen thuộc tràn ngập khiến trong lòng Lương Mộ Phỉ vô cùng ngọt ngào, khuôn mặt ửng hồng. Nàng nhẹ nhàng vì nam nhân của nàng mà cởi bỏ trường sam, vuốt ve từng vết thương trên cơ thể hắn.
Lương Mộ Phỉ cời bỏ áo ngoài, chỉ còn mặc nội y. một thân ảnh với những đường cong tuyệt mỹ hiện ra. Triệu Từ Văn nhìn nàng nhẹ nhàng cởi áo quần, thân thê ưỡn lên. lộ ra vẻ đẹp mê hồn. Thân thê đẹp đẽ khiến người ta phát cuồng trong ánh sáng mông lung như ẩn như hiện.
Trong ánh nến mờ ảo. cánh tay mịn màng của nàng như được phủ lên một tầng sáng nhàn nhạt, khiến người ta nhìn mà hít thở không thông. Hai tay Lương Mộ Phỉ duỗi ra vuốt mái tóc về phía sau, trông như tinh linh uốn mình, mị nhãn như tơ nói:
- Phò mã, chàng phải thương tiếc ta đó!
Đúng là một tiểu yêu tinh! Triệu Tử Văn cảm thấy thân thể nóng như lửa, không thể chịu nổi. Trên giường kia là một thân thể mềm mại đồng lòng người, mái tóc dài đen óng ả như mây phía sau lưng bên dưới mơ hồ lộ ra cặp đùi tròn lẳn, trắng như tuyết, còn có cặp mông mềm mại. giống như là một khối mỡ đông.
Triệu Tử Văn nhìn thấy mà đầu hoa mắt choáng, dục vọng trong lòng không còn đè nén nổi. không chút do dự lao tới.
Anh nến hồng lay động; giường gỗ lim khắc hoa, rèm thưa run rẩy nghe như tiếng nước róc rách. Tiếng rên rỉ từ trong rèm vọng ra giống như tiêng suối trong u cốc nỉ non.
- Tướng công, chàng phải thương tiếc ta.
Thân ảnh triền miên. giọng nói của Lương Mộ Phỉ như làn gió mềm mại thổi qua, vô cùng kiều mỵ.