Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Anh đừng khơi dậy quá khứ đã chôn vùi 20 năm
A
nh! Hai mươi năm rồi anh không thể quên được em sao? Mỗi lần nhìn thấy anh ngang qua là em thảng thốt. Hai mươi năm, bằng đó thời gian đã đủ để trừng phạt anh chưa? Nhìn vào ánh mắt anh em biết anh ân hận, anh dày vò và anh oán trách, nhưng là oán trách bản thân mình chứ không phải oán trách em.
From: BT
Sent: Sunday, December 17, 2006 10:53 PM
To: tamsu@vnexpress.net
Subject: Gui ky uc xua
Ngày em vứt bỏ hết tất cả để lại anh với quá khứ đằng sau mình em ngẩng đầu kiêu hãnh trên đôi chân bủn rủn muốn khụyu ngã bất cứ lúc nào. Em ra đi với hai bàn tay trắng, em ra đi với vết cắt chằng chịt trong tim, với vết sẹo ngang dọc trong lòng. Em ra đi nhường lại hạnh phúc cho anh, cho gia đình nhỏ bé của anh mà anh hay nói không hạnh phúc!
Anh! Hai năm sau khi yêu em tới cuồng vọng si mê thì sự thật anh có vợ mới được phơi bày. Năm năm phong tỏa chiếm đoạt được em với lòng ích kỷ số một, anh chưa nghe câu nói em yêu anh. Bẩy năm ở bên anh duy nhất 12 đêm anh xa em và đó là khoảng thời gian ngắn ngủi, tủi hận để em biết em yêu anh thế nào, để em biết cảm giác chồng chung, để em biết em phải xa anh. Anh có biết không? Em đã yêu anh! Và tình yêu em dành cho anh đã chuyển sang tình nghĩa vợ chồng.
Em yêu anh là thế, em thương anh là thế vậy mà... Vậy mà anh nỡ lừa dối em. Bằng mọi giá phải yêu được em. Anh gạt bỏ mọi lời khuyên, anh ngăn cản bất cứ trở ngại nào, anh tự cho mình cái quyền cầm dao đuổi đánh bất cứ ai có ý định với em. Anh tuyên bố em đã là của anh! Tại sao vậy anh? Tại sao anh lại yêu em kiểu như vậy? Tại sao trong lòng anh em biết chỉ có em vậy mà anh không chiến thắng nổi bản thân mình để bây giờ anh sống trong dằn vặt?
Đã bao nhiêu lần anh quỳ gối dưới chân em, mong em đừng bỏ anh, nhưng em không thể tha thứ cho anh. Còn nữa em không đang tâm làm tan nát hạnh phúc của người khác. Em không nỡ cướp đi người cha mà trong tiềm thức của đứa trẻ cha nó là một người anh hùng. Em sợ một ngày em chỉ được đứng ở ngoài đường nhìn vào căn nhà của mình mà trong đó bố mẹ đã không nhìn mặt em. Em sợ. Em sợ tất cả và nhất là em sợ em chỉ có quyền là người yêu của anh chứ không được làm vợ anh.
Gần 1 năm sau cái ngày em chơi vơi trên đôi chân của mình, người ấy (chồng em bây giờ) đã đến bên em. Anh ấy đã chứng kiến tất cả bằng ấy thời gian anh yêu em ra sao. Anh ấy đứng ngoài cuộc bởi anh ấy cũng yêu em, thầm lặng. Cám ơn số phận, cám ơn ông trời đã mang quý nhân đến phù trợ cho em. Em hạnh phúc với những gì anh ấy mang đến. Đó là tình yêu, đó là sự đồng cảm, đó là sự tôn trọng, chia sẻ và cảm thông.
Anh ấy đã giúp em quên đi những gì là quá khứ. Không bắt buộc em phải quên anh, nhưng em biết em phải làm gì để giữ gìn hạnh phúc của mình. Mười năm trời em danh chính là người vợ, tám năm em được là người mẹ với một gia đình ấm áp đầy ắp tiếng cười. Em còn mong gì hơn? Giờ anh tiếc em để làm chi? Khi có em anh đâu có biết cách giữ gìn. Tuổi trẻ và sắc đẹp của em đã được đặt đúng vị trí. Giá trị tình yêu của em, em đã biết cách giữ gìn. Em yêu gia đình của em bây giờ. Yêu chồng và thương quý con gái em.
Anh là những gì đã qua trong quá khứ, hãy để nó ngủ yên, tránh làm nó vỡ òa nhé anh. Nhìn anh lầm lũi bước qua chỗ em chỉ để nhìn thấy em thôi, em hiểu anh đang nghĩ gì. Gần mười năm trời em hiểu ý anh mà. Và cả bao nhiêu cuộc điện thoại chỉ để anh nghe thấy giọng nói em, em cũng biết. Em còn biết cả ánh mắt hờn ghen của chị ấy mỗi khi thấy anh nhìn em.
Chị ấy ghen là đúng, chị ấy có quyền ghen, nhưng chị ấy không dám ghen với em vì sao thì anh là người hiểu nhất. Hai mươi năm rồi, tất cả là quá khứ. Hãy nghĩ đến em như những gì anh đã nghĩ. Giờ này em thôi không còn giận anh. Những đắng cay tủi nhục mà anh đã gieo cho thiên thần nhỏ của mình là bài học quý giá để em có được hạnh phúc như bây giờ. Cám ơn anh. Cám ơn người chồng đã yêu thương em hết lòng để em không còn nghĩ được đến anh. Em sẽ sống vì em, vì gia đình nhỏ hạnh phúc của em và cả vì anh đúng nghĩa nữa quá khứ à.
Hai mươi năm. Hạnh phúc dường như ưu ái với em. Thời gian cũng như đền đáp cho em tuổi trẻ để em trẻ mãi, đẹp mãi và đằm thắm như bây giờ. Anh đừng tiếc nữa. Đừng nghĩ về em nữa. Em mong muốn anh cố gắng để cầm nắm trong tay những gì anh đã cố giữ cho riêng mình.
Yêu thương một thời của anh.