Vấn đề không phải ở chỗ bạn đang gặp khó khăn mà chính ở chỗ bạn xem khó khăn là một vấn đề.

Theodore Rubin

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: luong thi doan
Số chương: 638
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 120: Hạo Nguyệt Cái Đầu Thứ Bốn, Lam Hồ Điệp (3)
ịch giả: Tinh Vặn
Share by: MTQ - Banlong.us
Long Hạo Thần mắt sáng ngời.
“Năng lực này quá tốt.”
Vương Nguyên Nguyên cũng gật gù.
“Có năng lực này, đội chúng ta hồi phục linh lực sẽ tăng cực lớn.”
Hàn Vũ mỉm cười nói.
“Kỳ thật điểm tốt nhất ở chỗ nó không phản phệ, rất thích hợp ta. Nếu không mọi người thi triển năng lực linh lô xong giống Lâm Hâm thì không được rồi.”
Long Hạo Thần mỉm cười nói.
“Chỉ không biết Tư Mã và Anh Nhi dung hợp linh lô rồi năng lực là cái gì. Đáng tiếc, không thể khiến Nguyên Nguyên thêm một linh lô để tiến hành hợp thành.”
Vương Nguyên Nguyên hừ một tiếng, nói.
“Đoàn trưởng, anh thật là lòng tham không đáy. Anh có từng thấy Liệp ma Đoàn nào mọi người đều có linh lô không? Lần này chúng ta đã rất may mắn, đừng không biết chừng mực. Hơn nữa tất cả chúng ta đều tăng lên tới cấp sáu, lần này trở vệ, thật là có thể xin lên Liệp ma Đoàn cấp suất rồi. Chúng ta nhất định là đội dùng thời gian ngắn nhất thăng lên cấp suất.”
Hàn Vũ cười nói.
“Chắc vậy. Chúng ta đúng là may mắn. Lần này còn được đến không ít công huân. Sau khi trở về có thể nghỉ ngơi một đoạn thời gian, không cần nhận nhiệm vụ nữa. Lúc trước chúng ta ở tầng thứ nhất tháp Vĩnh Hằng, cửa thứ bốn, thứ năm đem linh lực tăng lên tới năm ngàn, tiếp theo chắc có thể thông quá cửa thứ sáu rồi.”
Kỳ thật, dựa theo thực lực tổng thể của họ, sớm có thể vượt qua cửa thứ sáu. Nhưng vì càng tốt tăng sức chiến đấu của mỗi người, bọn họ đều là đơn độc khiêu chiến Khô Lâu Đỏ trong tháp Vĩnh Hằng. Hiện tại Long Hạo Thần trở thần quyến giả, thực lực đã tăng mảng lớn. Dưới tình huống một chọi một, muốn thắng Khô Lâu Đỏ chắc không quá khó khăn.
Đang lúc họ nói chuyện thì đột nhiên Long Hạo Thần nghiêng đầu xem hướng chân trời phương xa, sau đó không chút do dự hét lớn.
“Mau, quay lại trong động trở về bên cạnh Hạo Nguyệt. Chúng ta lập tức rời khỏi đây!”
Trong lúc hắn nói chuyện thì uy nhiếp khủng bố tới mức tận cùng từ phương xa chậm rãi truyền đến, hơn nữa lấy tốc độ kinh người tăng lên. Mảng lớn mây đen như bão tố sắp đến.
Long Hạo Thần là người thứ nhất cảm thụ đến khí thế kinh khủng này, lập tức làm ra quyết đoán. Phải rời khỏi đây, nếu không, họ sẽ chết chắc. Chủ nhân hơi thở kinh khủng đó ít nhất cũng là cường giả cấp chín, hơn nữa mục tiêu chính là bọn họ. Cho dù khiến Hạo Nguyệt không thể hoàn thành tiến hóa thì cũng không còn cách nào khác.
Mọi người đều răm rắp nghe theo Long Hạo Thần. Thải Nhi dìu Long Hạo Thần, Hàn Vũ đỡ Lâm Hâm, năm người mau chóng chạy hướng Hạo Nguyệt ở sâu trong động.
Cùng lúc đó, quang mang thuộc về Giai Điệu Vĩnh Hằng trước ngực Long Hạo Thần đã lóe sáng.
Cái giá cưỡng bức sử dụng Giai Điệu Vĩnh Hằng, hắn không nói ra. Sau khi cưỡng bức truyền tống, chính hắn sẽ chịu Giai Điệu Vĩnh Hằng phản phệ. Không nói tới suy yếu thời gian dài bởi nhiên linh, bản thân hắn cũng sẽ chịu thống khổ khá lớn. Đồng thời, tháp Vĩnh Hằng cũng sẽ mất số lớn năng lượng, cần linh hồn tăng thêm.
Đương nhiên bởi vì lần ở Trấn Nam quan, trên chiến trường Giai Điệu Vĩnh Hằng đã hấp thu vô số năng lượng linh hồn, ít nhất duy trì lần này cưỡng bức truyền tống còn không đến nỗi thương gân động cốt.
Dường như Hạo Nguyệt cũng cảm giác đến uy hiếp, thân thể kịch liệt run rẩy một chút, ngay sau đó, hình ảnh kỳ dị xuất hiện. Hai bên nó nguyên bản có hai cục u, cái bên trái đột nhiên rút xuống, cái bên phải đột nhiên tăng lớn, hơn nữa kịch liệt run rẩy.
Khi đám Long Hạo Thần xông tới gần đó thì phụt một tiếng, cục u bên phải đột nhiên bể, một cái đầu từ bên trong ló ra. Cùng lúc đó, thân thể Hạo Nguyệt run lẩy bẩy mau chóng biến lớn, nháy mắt đã dài hơn chín mét. Thật sự là khổng lồ.
Lúc này, bên ngoài động có một viên quang cầu xanh đen tựa như sao băng lấy tốc độ kinh người bay hướng hang động, càng tiếp cận thì có thể thấy thể tích của nó thật kinh khủng. Trên không trung xẹt cái đuôi xanh đen.
Cái đầu thứ bốn của Hạo Nguyệt đột phá ra. Hiện tại nó vô cùng yếu ớt, bốn cái đầu to toàn bộ gục xuống mặt đất, khép lại đôi mắt.
Hạo Nguyệt và Long Hạo Thần tâm linh liên thông, hiển nhiên là nó cảm thụ đến việc Long Hạo Thần muốn làm nên mới cưỡng bức đột phá cái đầu thứ tư. Nhưng cục u bên kia cũng thu lại ít nhất một nửa. Cái bên đó rất có thể là cái đầu thứ năm.
Ánh vàng rực rỡ, chiếu sáng trong động. Quang mang nồng đậm bỗng chốc cuốn sạch thân thể mọi người. Cùng lúc đó, Hàn Vũ cũng phóng ra Quang Chi Thủ Hộ Linh Lô của mình, một tầng hào quang ánh vàng sáng lạn bao phủ bên ngoài cơ thể mọi người.
Quang mang vàng chợt lóe, tất cả biến mất trong động.
Ba giây sau, quang cầu xanh đen to lớn giáng xuống. Tiếng chấn điếc tai khiến thế giới đỏ và đen kịch liệt run rẩy. Không còn thấy quả núi, chỉ có hố sâu cực lớn.
Quang mang vàng lấp lóe. Đám Long Hạo Thần mang theo Hạo Nguyệt cùng xuất hiện bên ngoài tháp Vĩnh Hằng. Long Hạo Thần oa một tiếng, phun ra ngụm máu, trực tiếp té xỉu trong ngực Thải Nhi. Hạo Nguyệt cũng đồng dạng rơi vào trạng thái hôn mê.
May mắn, hiệu quả Giai Điệu Vĩnh Hằng còn nguyên, oán linh bên ngoài tháp không dám tới gần. Thải Nhi dìu Long Hạo Thần, Hàn Vũ và Vương Nguyên Nguyên kéo Hạo Nguyệt, cả đám tiến vào trong tháp Vĩnh Hằng.
Long Hạo Thần thật sự quá mệt mỏi. Từ lúc tiến vào Mộng Huyễn Thiên Đường, thần kinh hắn luôn căng thẳng, sau đó liên tục ác chiến, thể chất thần quyến giả thức tỉnh, lại đại chiến Cương Thi Vương cấp tám, lần đầu tiên sử dụng năng lực nhiên linh, Quang Phạt vỡ nát, cuối cùng dốc hết sức cưỡng bức mở ra Giai Điệu Vĩnh Hằng tiến hành truyền tống.
Có thể nói, mấy ngày nay hắn chưa từng chân chính nghỉ ngơi. Lúc này thân thể đạt tới cực hạn, hôn mê đối với hắn không phải là chuyện xấu. Nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn sẽ cạn kiệt sức sống của mình.
Tin tốt duy nhất là Trần Anh Nhi đã tỉnh dậy, đang mờ mịt chờ tại đây. Tư Mã Tiên vẫn hôn mê.
Hiệu quả Quang Chi Thủ Hộ của Hàn Vũ vẫn đang kéo dài, không ngờ chẳng bị truyền tống quấy nhiễu. Linh lực của mọi người đang lấy tốc độ kinh người hồi phục, rất nhanh hồi phục bình thường. Ngay cả vấn đề ở trong tháp Vĩnh Hằng không thể hồi phục ngoại linh lực quang thuộc tính đều không ảnh hưởng đến năng lực linh lô này. Không uổng là linh lô hợp thành.
Lần này Long Hạo Thần hôn mê kéo dài tới mười hai tiếng đồng hồ mới tỉnh lại, hơn nữa như cũ rất suy yếu. Chẳng qua họ cũng không thể tiếp tục dừng tại đây, lỡ bên Mục Sư Thánh Điện có người tìm họ thì không ổn. Thời gian ngắn mất tích còn có thể giải thích là đi dạo trong thành, quá dài thì không được.
Đương nhiên muốn trở về Trấn Nam quan phải trải qua quá trình phiền phức. Long Hạo Thần nhất định phải cùng Hạo Nguyệt trở về không gian Hạo Nguyệt đã tiến hóa, rồi mới thông qua huyết khế, hai người trở về Trấn Nam quan. Hắn trở lại, mới có thể truyền tống đồng bạn ra ngoài tháp Vĩnh Hằng.
Hạo Nguyệt hồi phục rất nhanh, ít nhất mau hơn Long Hạo Thần suy yếu nhiều. Long Hạo Thần thông qua liên hệ tâm linh cũng biết tình huống xảy ra trên người Long Hạo Thần.
Thì ra Hạo Nguyệt trong thời gian này nuốt số lớn ma tinh, thúc đẩy nội linh lực trong người nó liên tục tăng lên, nhưng rất hỗn tạp.
Tuy đã đến trình độ có thể tiến hóa, nhưng linh lực hỗn tạp cần phải tiến hành chiết xuất. Quá trình chiết xuất chỉ có thể tiến hành trong không gian của nó. Đây cũng là vì sao lần này Hạo Nguyệt rời đi hơi lâu.
Trở lại không gian của nó, Hạo Nguyệt đào ra cái động tự tu luyện. Bởi vì không phải trực tiếp đột phá, nguyên bản không cần lo lắng sinh vật vong linh phát hiện. Có bài học lúc ba đầu, thực lực nó lại tăng lên, lần này Hạo Nguyệt không dám lỗ mãng, chuẩn bị đợi mình chiết xuất hết linh lực, tới lúc cực kỳ tiếp cận đột phá rồi mới tiến hóa.
Nhưng có câu kế hoạch không đỡ nổi biến hóa. Khi Hạo Nguyệt liên tục chiết xuất linh lực bản thân, thần quyến giả của Long Hạo Thần đã thức tỉnh rồi.
Hắn thức tỉnh, Hạo Nguyệt có huyết khế với hắn lập tức chịu ảnh hưởng. Nếu là bình thưởng, ảnh hưởng này đương nhiên là chuyện tốt, có thể tăng thực lực nhất định cho Hạo Nguyệt, đặc biệt là thực lực Tiểu Quang. Nhưng bởi vì Hạo Nguyệt đang chiết xuất linh lực, bản thân lại gần tới lúc tiến hóa. Đột nhiên tăng thực lực làm Hạo Nguyệt trực tiếp tiến vào trạng thái tiến hóa nguy hiểm.
Nguyên bản Hạo Nguyệt định ức chế, bởi vì nó hiểu rõ, linh lực bản thân chưa chiết xuất xong, lúc này tiến hóa sẽ cần thời gian rất lâu. Đám sinh vật vong linh sẽ không cho nó thời gian lâu như vậy. Nhưng sau khi nó thử áp chế một đoạn thời gian, cuối cùng bởi vì tích góp linh lực trong cơ thể quá nhiều không thể ức chế, do đó bắt đầu tiến hóa. Tại lúc này, nó không thể không cầu cứu Long Hạo Thần, cũng chỉ có thể hy vọng rằng sinh vật vong linh đến chậm chút.
Cuối cùng kết quả hiển nhiên không như mong muốn. Long Hạo Thần không thể không phát động Giai Điệu Vĩnh Hằng truyền tống trở về. Hạo Nguyệt đang trong quá trình tiến hóa nếu rời khỏi không gian của nó, rất có thể bị nguy hiểm tính mạng. Không còn cách nào khác, nó chỉ có thể buông bỏ toàn diện tiến hóa, lựa chọn chỉ tiến hóa một nửa, dùng linh lực đã chiết xuất tiến hóa cái đầu thứ bốn. Đồng thời toàn bộ từ bỏ linh lực hỗn tạp. Đây cũng là nguyên nhân vì sao nó yếu ớt như vậy, và cục u bên kia đột nhiên áp súc.
Nhưng mặc kệ nói thế nào, Hạo Nguyệt tiến hóa vẫn là hoàn thành một nửa. Long Hạo Thần đặt tên cái đầu thứ bốn của nó là Tiểu Lam.
Tùy theo lần này tiến hóa, cái đầu thứ bốn của Hạo Nguyệt hơi khác với trước. Cục u trên mỗi cái đầu đều xuất hiện một số biến hóa. Có giống sừng hưu, có giống ngưu giác. Bốn cái đầu khác nhau, kỳ lạ nhất là Tiểu Lam mới sinh ra. Trên đỉnh đầu tựa như thằn lằn cục u rất giống hình dạng bươm bướm. Hơn nữa không biết có phải bởi vì cưỡng ép đột phá, ánh mắt nó thoạt nhìn rất yếu đuối, tựa như không đủ dinh dưỡng.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa