Cầu Chúa ban cho con sự thanh thản để chấp nhận những thứ con không thể thay đổi, sự caN đảm để thay đổi những thứ con có thể, và sự khôn khoan để phân biệt những cái có thể thay đổi và không thể.

Dr. Reinhold Niebuhr

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiên
Số chương: 456
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2752 / 55
Cập nhật: 2015-03-20 15:58:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hồi 334: Đào Thải (thượng) (đấu Loại)
ử hỏa diễm mỹ lệ và băng tinh lóng lánh một trái một phải cùng lúc xuất hiện trên hai tay Mộ Dung Thiên. Thế là thân phận của hắn lại được hé lộ thêm một tầng nữa. Nghe đồn La Địch là một Lĩnh vực ma võ sĩ, quả nhiên không sai.
Kót két, kót két!
Khuôn mặt của Mộ Dung Thiên đỏ bừng, gân xanh ở trên hai tay nổi vồng lên, hắn dùng hết sức để dung hợp tử hỏa diễm và hoa tuyết vào nhau. Ở tại đầm Phong Ấn này, băng hỏa nhị lực của hắn đã bị giảm đi không ít, nhưng nếu muốn tiêu diệt Cùng Kỳ đang trong tình trạng sức cùng lực kiệt kia thì vẫn còn dư sức.
Theo tiếng quát điên cuồng của Mộ Dung Thiên, hai lĩnh vực nguyên tố vốn không hợp tính với nhau liền từ từ bị dung hợp lại và phát ra những tiếng kót két chói tai, so với tiếng nuốt thực vật của con thần thú Ích Trử do Khắc Lý Tư Đế và Áo Lâm Na triệu hoán tới chỉ có hơn chứ không kém, những con ma thú có phần yếu hơn đều bị ảnh hưởng của nó, nhưng vẫn đủ khiến người ta nhức đầu như búa bổ rồi.
Ba!
Cuối cùng, tử hỏa diễm và băng tinh cũng dung hợp vào làm một, tạo ra một trái cầu nhỏ màu đen kịt lớn bằng trái banh bóng rổ.
Ở bên ngoài trái cầu nhỏ còn có rất nhiều tia tử điện bao quanh lấy nó, mới nhìn qua thì trông rất mỹ lệ, nhưng trên thực tế thì chiêu này tuyệt đối khiến người ta nghe thấy mà biến sắc.
Hắc Ám lôi bạo!
Nếu như nói Bạo phong tuyệt sát là môn tuyệt kỹ của vị sư phụ Bố Luân Đặc trước kia của hắn, vậy thì Hắc Ám lôi bạo lại chính là tiêu chí độc nhất vô nhị của La Địch. Lôi hệ kỹ năng vốn đã rất khan hiếm rồi, toàn bộ đại lục cũng chỉ có vài chiêu mà thôi, nhưng còn loại kỹ năng mang tính bạo tàn thì chỉ có mỗi mình La Địch là biết mà thôi, tuyệt không có người thứ hai biết được.
Cho đến tận lúc này, thân phận của Mộ Dung Thiên đã không còn gì để hoài nghi nữa rồi. Vị thống soái được dân chúng Mễ Kỳ Tư đặc biệt yêu mến và tin tưởng thì ra lại chính là La Địch không sai mảy may, một kẻ đại ác nhân mang trên vai tội danh phản quốc của Lam Nguyệt đế quốc.
Lần này thi triển Hắc Ám lôi bạo không giống với những lần trước, đầu tiên là âm thanh đã giảm bớt đi nhiều, còn lôi điện cũng không nổi lên những tiếng leng keng nữa, mà nó lại giống như tiếng chuột kêu chít chít vậy. Nếu tỉ mỉ quan sát một chút thì có thể phát hiện được bên trong trái cầu nhỏ đen thui đó đang lập lòe phát sáng, phảng phất như là có cái miệng không ngừng há ra rồi đóng lại. Tình cảnh quái dị đó khiến người ta ớn lạnh, có cảm giác chỉ cần chạm phải nó thôi thì sẽ bị cái miệng kia nuốt chửng luôn ấy chứ.
Loại biến hóa này được xuất hiện là do Hỏa đấu khí của Mộ Dung Thiên đã tiến thêm một bậc và đạt tới trình độ Tử sắc, ngay cả hắn cũng không biết nó đại biểu cho gì nữa, nhưng có điều không thể nghi ngờ được, đó là uy lực của nó nhất định là phải rất mạnh.
Hiện tại hắn đã không còn lo nghĩ tới việc che giấu thân phận nữa, trong đầu chỉ còn lại một ý niệm duy nhất là đánh chết Cùng Kỳ. Con yêu thú này mà không chết thì tất cả những sự nỗ lực trước đó sẽ đều trở thành vô nghĩa hết.
Thế rồi Mộ Dung Thiên nhảy vọt lên cao, đồng thời buông ra một tràng cười lạnh và ném Hắc Ám lôi bạo về phía Cùng Kỳ đang giãy giụa ở trong cơn gió lốc, miệng nói:
- Ha ha, hãy mau tiếp tục đi luân hồi đi!
Trái hắc cầu từ đôi tay hắn liền bắn thẳng về phía Cùng Kỳ, tốc độ cực nhanh, và chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh trông rất mỹ lệ. Xem ra con thượng cổ yêu thú cực ác sắp sửa sẽ biến mất trên trần thế đến nơi.
Cùng Kỳ cũng cảm nhận được mối nguy hiểm đang ập tới từ môn tuyệt kỹ xa lạ không biết tên kia, thế nhưng nó không thể làm được gì hơn vì lúc này vẫn đang bị vây khốn ở bên trong luồng gió lốc cực mạnh.
Toàn thân Cùng Kỳ đau nhức không thôi, nhưng những cơn đau đớn đó còn kém xa với sự thống khổ của việc luân hồi trong suốt hàng ngàn vạn năm qua. Phải vất vả lắm nó mới có được cơ hội đầu thai vào tấm nhục thể của biến dị ma thú, đồng thời cũng phải trải qua rất nhiều lần biến dị đấu loại đầy hung hiểm thì mới có thể trưởng thành thần tốc như hiện nay. Tiền đồ của nó rất sáng lạng, nên lúc này nó không cam lòng kết thúc kiếp sống khó có được như vầy, cho dù điều đó có nghĩa là phải trả ra một cái giá thật đắt đi chăng nữa.
Xoạc!
Chiếc đầu báo có sở hữu Phong hệ lực lượng của Cùng Kỳ bị nổ tanh bành. Như vậy là trong năm cái đầu của nó, giờ chỉ còn lại hai cái là hồ và gấu mà thôi.
Thì ra trong lúc hoàn toàn mất đi năng lực chống đỡ, Cùng Kỳ không còn cách nào hơn là tự xoay tròn thân thể thật nhanh trông giống như một mũi khoan vậy, rồi sau đó liền xoáy thẳng một lỗ lớn ở trên bức tường gió xoáy để vọt ra ngoài, vừa vặn tránh được trái cầu điện màu đen kia chỉ trong đường tơ kẽ tóc.
Mộ Dung Thiên thoáng hơi ngẩn người ra, thật không thể ngờ được. Cùng Kỳ có thể phá vỡ bụng của Ích Trử để thoát ra ngoài đã là một kỳ tích rồi, nhưng không ngờ lúc này mà nó vẫn còn lực lượng ghê gớm như vậy.
À, phải rồi, là nó tự hy sinh chiếc đầu báo của mình!
Cùng Kỳ khẳng định là sẽ không vô duyên vô cớ mà tự mình hại mình. Mà kỹ năng nó vừa sử dụng để phá thủng gió xoáy để thoát ra ngoài có lẽ là kỹ năng tà ác "Hắc Ám phụng hiến" rồi. Kỹ năng đó có thể mượn lực lượng của ma quỷ để giúp nó tránh thoát đại nạn, đồng thời cũng phải bỏ ra một cái giá thật đắt.
Vừa rồi Cùng Kỳ đã như đèn gần cạn hết dầu mà vẫn có thể tiêu diệt cường địch của nó là Ích Trử, có lẽ lúc đó nó cũng đã sử dụng tới kỹ năng này đây. Chiếc đầu sư tử và đầu rắn của nó không phải do ngoại lực đánh chết, mà là do nó tự làm nổ chúng rồi nhân đó mà thúc đẩy lực lượng của Kim hệ và Thủy hệ để đối phó với răng nhọn bằng kim sa cùng với tử hỏa diễm ở trong bụng Ích Trử.
Hắc Ám lôi bạo bị mất đi mục tiêu thì liền bay thẳng đến đám ma thú đang lao tới gần.
Dẫn đầu đám ma thú lúc này là một con Ngân giác ngư đầu ngưu (trâu đầu cá có sừng bạc), nó có tính cách quật cường và không sợ chết, lực lượng lại rất mạnh, có thể phòng ngự ma pháp hoặc vật lý rất là xuất sắc, vì vậy mà dùng chúng để đi xung phong là thích hợp nhất. Tuy nhiên, lúc này nó lại nhìn thấy trái cầu đen nho nhỏ kia đang bay tới thì trong mắt cũng không nén nổi sợ hãi, nhưng chỉ tiếc là đã quá chậm....
Ô.....
Con Ngân giác ngư đầu ngưu kia liền hứng trọn lấy trái cầu đó, nó chỉ kịp rống lên nửa tiếng thảm thiết thì đã bị Hắc Ám lôi bạo nổ cho tan xác, cả bốn con ma thú đang chạy bên cạnh nó cũng bị vạ lây vì sức nổ cực mạnh của Hắc Ám lôi bạo.
Những tia lôi điện đang kêu chít chít ở bên ngoài trái cầu đen tựa như được giải thoát khỏi xiềng xích vậy, chúng hưng phấn nhảy bắn tung tóe ra khắp nơi và chui vào mình của những sinh vật ở gần đó nhất, ngay cả một con Ngân giác ngư đầu ngưu khác đang ở phía xa xa cũng không thể may mắn tránh khỏi. Lôi tinh tinh thô bạo cũng không vì vậy mà bỏ qua, chúng tiếp tục bay đi tìm những ký chủ khác, lấy địa điểm bị nổ lúc này làm trung tâm điểm rồi kéo dài ra một phạm vi chừng ba mươi thước, tất cả quái vật ở trong phạm vi đó đều đốt cháy thành than hết.
Cuối cùng thì điện lực của Lôi tinh tinh cũng biến mất, kết thúc một "cuộc sống" ngắn ngủi và sáng lạn của chúng.
Đám ma thú ở hàng đầu bị sự việc đột ngột xảy ra làm cho rối loạn cả lên, gần năm mươi con Ngân giác ngư đầu ngưu hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp đều bị táng thân dưới sức nổ của Hắc Ám lôi bạo, còn số lượng bị thương bởi điện lực và mất đi năng lực hành động cũng khá nhiều. Những con ma thú ở phía sau cũng bị lớp đi trước làm ngã lăn lỏng chỏng, nhất thời đội quân tiên phong của ma thú vốn có khí thế kinh người thì lúc này lại hơi có phần bị hỗn loạn.
Song song đó, cùng với sự biến mất của cơn gió lốc, Cùng Kỳ bị rơi phịch xuống đất, những đôi mắt của nó đều nhắm nghiền lại, trông có vẻ như đã bị hôn mê rồi vậy.
Mộ Dung Thiên hơi cảm thấy bất ngờ, vì theo dự tính của hắn, sau khi Cùng Kỳ tự làm nổ một chiếc đầu của mình thì hẳn lực lượng của nó cũng có thể duy trì thêm một lúc nữa, giống như lúc nãy nó đã phá thủng bụng Ích Trử mà xông ra ngoài vậy, khi đó nó vẫn còn sức để tạo ra sóng lực để ngăn cản phe mình truy đuổi theo nó, nhưng còn lần này thì lại không còn oai phong như vậy nữa.
Nếu dựa theo suy đoán lúc trước, vậy thì cơ hội của mình vẫn chưa hoàn toàn mất đi; tuy vậy, tình hình lúc này so với trong tưởng tượng cũng không khác biệt nhiều lắm. Vị trí mà Cùng Kỳ rơi xuống không phải là ở trong hàng ngũ của đám ma thú kia, mà nó lại rơi ngay gần bên cạnh mình, hơn nữa lúc này lại có vẻ như đang hấp hối nữa.
Có thể nào sau khi Cùng Kỳ miễn cưỡng tự nổ đầu của mình lần thứ hai thì nó đã không còn hiệu quả như lần đầu nữa? Có thể nào lực lượng của nó trong lúc xông ra khỏi Bạo phong tuyệt sát thì cũng hoàn toàn kiệt lực, để rồi khi ra tới bên ngoài thì cũng ngất đi, nên chỉ còn biết nghe theo mệnh trời và để mặc cho sức gió hất đi đâu cũng đành chịu?
Ông trời thật có mắt, con bà nó, đây quả thật là cơ hội ngàn năm một thuở đây!
Với tình huống hấp dẫn khiến cho người ta không thể chống cự được thế này, Mộ Dung Thiên liền huy động Yêu Vụ thương để thi triển Bạo phong tuyệt sát một lần nữa. Hắn vẽ lên một đường quang mang rồi đâm thẳng về phía Cùng Kỳ.
Xoạc!
Yêu Vụ thương đâm vào thân thể của Cùng Kỳ mà không tốn chút sức nào.
Mộ Dung Thiên thấy vậy thì cực kỳ mừng rỡ, thế nhưng tâm tình đó không kéo dài được tới nửa giây thì toàn thân bỗng nhiên có một cổ hàn khí lạnh thấu xương bốc lên.
Không đúng rồi!
Mộ Dung Thiên không thể nói được có chỗ nào không đúng, nhưng có lẽ đây chính là loại giác quan thứ sáu của nhân loại cũng nên. Từ trước tới nay, hắn vẫn có khứu giác rất linh mẫn đối với nguy hiểm, nó đã từng nhiều lần giúp cho hắn thoát được đại nạn, vì vậy mà hắn cực kỳ tin tưởng loại cảm giác này của mình.
Hầu như không hề nghĩ ngợi gì, Mộ Dung Thiên liền buông cây Yêu Vụ thương ở trong tay ra. Ngay liền lúc đó, dự cảm bất tường vừa rồi của hắn liền được chứng thực ngay. Chiêu Bạo phong tuyệt sát mà Mộ Dung Thiên vừa thi triển lần thứ hai thông qua Yêu Vụ thương thì lại không thấy tăm hơi ở đâu, không có một chút phản ứng nào. Hơn nữa, từ thân thương mà hắn vừa buông tay ra thì lại truyền đến một luồng hấp lực cực mạnh, nếu như Mộ Dung Thiên chỉ hành động chậm một tí xíu thôi thì e rằng bây giờ có muốn buông tay cũng không được nữa rồi.
Cùng lúc đó, bốn con mắt của Cùng Kỳ liền mở bừng ra, hung quang bắn ra bốn phía, lấp lãnh hữu thần, đâu hề giống với tình trạng thoi thóp không còn hơi thở chút nào.
Xèooooooooo!
Hai chiếc miệng ở trên hai cái đầu rắn và hồ ly của nó cùng lúc mở rộng, sau đó liền phun ra hai luồng gió lốc, tiếng gió gào thét không ngừng, một trái một phải bao vây lấy Mộ Dung Thiên.
Bạo phong tuyệt sát!
Mộ Dung Thiên hầu như không thể tin vào hai mắt của mình, nhưng quả thật không sai, hai luồng gió lốc kia đích thực là Bạo phong tuyệt sát!
Dị Giới Dược Sư Dị Giới Dược Sư - Vô Xỉ Đạo Tặc Dị Giới Dược Sư