Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Anh đã mang lại sự ấm áp cho trái tim em
E
m chỉ cần một mình anh ở lại trong cuộc đời của em, sánh bước cùng em trên quãng đường còn lại, vậy là em đã hạnh phúc lắm rồi. Em chỉ ước mong một điều, anh đừng như cơn gió, thoảng bay đến rồi một ngày nào đó lại bay đi. Bởi vì em yêu anh và em cần anh lắm trong cuộc đời này.
Từ: Emily Pham
Đã gửi: 12 Tháng Ba 2012 8:10 SA
Gửi ông xã yêu của em!
Chúng ta đã tìm thấy nhau và nhận ra nhau vào một thời điểm quá nhạy cảm. Lúc đó tưởng chừng như trái tim của em không thể yêu và mở cửa thêm một lần nữa. Nhưng anh đã đến, mang lại sự ấm áp cho trái tim em. Em lại khao khát được yêu, được che chở, yêu thương thêm một lần nữa.
Khi bàn tay ấm áp của anh khe khẽ chạm vào bàn tay của em lần đầu tiên, em cảm thấy mình quá nhỏ bé trước anh, trước sự quan tâm và trìu mến anh dành cho em. Em đã nguyện nắm lấy bàn tay đó để có thể cùng anh đi đến bất cứ nơi nào, để chia sẻ cùng anh bất cứ thứ gì trên đời này. Nụ cười rạng ngời trên khuôn mặt anh đã khiến em cảm thấy anh cũng có suy nghĩ như vậy. Em không đắn đo và suy nghĩ nhận lời anh, vì em tin vào sự mách bảo của trái tim mình, rằng đó chính là tình yêu.
Đôi khi em không thể lý giải nổi vì sao tình yêu lại đến với em quá nhanh như vậy. Nhưng anh à, cuộc sống vốn dĩ đã rất kỳ diệu rồi, tình yêu lại là điều kỳ diệu nhất trong tất cả những điều kỳ diệu. Nên em nghĩ, chỉ cần trong một khoảnh khắc, khi hai con tim, hai tâm hồn đồng điệu, khao khát chia sẻ yêu thương, hạnh phúc, kể cả nỗi buồn với nhau, đó chính là tình yêu rồi. Em thật trẻ con phải không anh? Nhưng không phải vì thế mà em ngộ nhận, hay muốn tìm một sự thay thế trong tâm hồn. Một mình em đau thôi đã là quá đủ, em không muốn làm cho ai khác phải đau khổ vì em nữa.
Anh có nhớ cái lần bị đụng xe và anh bị thương ở chân không? Lúc đó, câu đầu tiên anh hỏi em là em có sao không? Em cảm động và hạnh phúc vì sự quan tâm của anh lắm anh có biết không? Vết thương của anh, anh nói không sao, nhưng em lo lắng lắm. Em thương anh và lo cho anh, nhưng em chỉ biết ngồi sau xe, hỏi han anh và ngồi tựa vào lưng anh. Em thương anh vô cùng, vì anh là người mà em yêu thương và chăm sóc.
Em nhớ những lúc qua đường, tay anh nắm chặt tay em, hướng nào có xe anh đều giành đi bên hướng đó. Em nép vào anh như con mèo bé nhỏ. Và em luôn có cảm giác an toàn một cách tuyệt đối, khi ở bên anh. Từ trước đến nay, ngoài ba em ra, anh là người đàn ông duy nhất mang lại cho em cảm giác đó. Anh biết em lâng lâng hạnh phúc như thế nào khi bước đi bên cạnh anh không?
Anh có suy nghĩ rằng mình là người đến sau, nhưng em không hề suy nghĩ như vậy. Đối với em, tình yêu là duy nhất, không có người này hay người kia. Khi em bắt đầu một tình cảm gọi là tình yêu đối với anh, thì tất cả những người khác đã không còn quan trọng với em nữa rồi. Em yêu anh và chỉ dành trọn vẹn cho một mình anh mà thôi.
Nhưng em cũng hiểu cho những thiệt thòi mà anh sẽ trải qua. Vậy nên em nguyện yêu anh nhiều hơn những gì em có thể, quan tâm đến anh nhiều hơn tất cả mọi thứ, mang lại niềm vui và nụ cười cho anh. Em đã nói nhiều rồi anh nhỉ, mà anh thì không thích một người chỉ nói mà không làm được. Em chỉ biết nói rằng em sẽ cố gắng nhiều, nhiều hơn nữa để xứng đáng với tất cả những gì anh dành cho em.
Có rất nhiều người bước qua cuộc đời của ta, nhưng chỉ có một số ít ở lại. Em chỉ cần một mình anh ở lại trong cuộc đời của em, sánh bước cùng em trên quãng đường còn lại, vậy là em đã hạnh phúc lắm rồi. Em chỉ ước mong một điều, anh đừng như cơn gió, thoảng bay đến rồi một ngày nào đó lại bay đi. Bởi vì em yêu anh, và em cần anh lắm trong cuộc đời này.
Mong mỗi ngày đều được anh gọi là bà xã yêu quý, để em luôn được sống trong tình yêu thương vô bờ bến của anh, nơi mà em gọi đó là nhà. Yêu thương anh, ông xã của em.