A good book on your shelf is a friend that turns its back on you and remains a friend.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiên
Số chương: 456
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2752 / 55
Cập nhật: 2015-03-20 15:58:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hồi 328: Viện Trợ (hạ)
ải tặc?
Lúc này Mộ Dung Thiên liền nhớ đến lúc trước sau khi hoàn thành nhiệm vụ lấy được Thiên Ma hào do Long vương giao cho, trên đường trở về thì hắn đã đụng phải Hắc Khô Lâu hải tặc đoàn.
Hải tặc ngày hôm nay không còn là một danh từ nhắm vào các đoàn thể chuyên giết người cướp của thuần túy như trước nữa, mà bọn chúng lại có quan hệ mờ ám với các đại thế lực ở trên lục địa.
Cũng như Hắc Khô Lâu hải tặc đoàn vậy, Mộ Dung Thiên dám khẳng định bọn chúng chính là nanh vuốt của Lam Nguyệt đế quốc, chuyên đi làm những chuyện mà Lam Nguyệt đế quốc không thể công khai thực hiện được.
Tương tự như thế, tính chất của Tân Nguyệt hải tặc đoàn cũng không đơn giản chút nào. Bọn chúng vốn luôn hoạt động ở Đạt Phỉ Nhĩ hải vực thuộc phía nam An Tác Tố đại dương, là một đoàn thể chuyên tránh mạnh hiếp yếu mà nổi danh. Thế nhưng lần này chúng lại dám công nhiên ra mặt chống lại người của Cuồng Sa thành, quả thật là ngoài dự liệu của người ta.
Lại thêm, trong mỗi lần bạo động, bất luận vùng biển nào cũng tràn ngập hung hiểm, thông thường thì các hải tặc đoàn đều tìm một nơi an toàn và bí mật nào đó để ẩn nấp. Chúng sẽ cất hết vật tư tích lũy được tại nơi ẩn nấp của mình, sau đó chờ đến khi U Minh môn mở ra lần nữa thì mới hoạt động trở lại. Do đó, lần tập kích này của Tân Nguyệt hải tặc đoàn hiển nhiên là một việc rất dị thường.
- Phe của ta chỉ có hai trăm người, đúng là quả bất địch chúng. Những người đồng hành đều bị chết hết, chỉ có ta và Áo Lâm Na nhờ có lực lượng cực mạnh nên mới có thể chống đỡ lâu hơn. Hoặc giả, còn có một người.....
Theo lời của Khắc Lý Tư Đế thì có lẽ còn một người thứ ba vẫn sống sót, hoặc có lẽ kẻ đó chính là nội tuyến của đối phương.
Bị bán đứng và suýt nữa đã chôn thây nơi biển cả, dù sao đó cũng không phải là việc dễ chịu gì. Thế là ngọc dung của Khắc Lý Tư Đế lập tức trở nên băng lãnh, so với khuôn mặt tươi cười lúc trước thì khác xa, tuy nhiên, điều đó cũng có thể khiến người ta nhìn thấy được một mặt khác của nàng.
Khắc Lý Tư Đế "hừ" một tiếng rồi nói:
- Đan Ni Tư đại nhân, nếu như ngài hiểu rõ tác phong của Tân Nguyệt hải tặc đoàn, hiển nhiên ngài cũng hiểu rõ chuyện này không trùng hợp đến như thế phải không? Ta dám cam đoan chín mươi lăm phần trăm, đó là bọn chúng đang phục vụ cho Lam Nguyệt đế quốc, mục đích của chúng là đến phá hoại chuyến đi này của bọn ta. Nhưng rốt cuộc tin tức tại sao lại tiết lộ ra ngoài, đến nay chúng ta vẫn chưa biết được.
Nói đến đây, nét tươi cười của nàng lại hiện ra lần nữa:
- Ngay khi chúng ta đã bị sức cùng lực kiệt, vừa may lại có một trận biển động ập tới. Hai người bọn ta nhân đó mà đào thoát, trôi dạt ở trên biển chí ít cũng được nửa tháng. Mà Áo Lâm Na lại còn hiểu được tuyệt kỹ cứu mạng của Cuồng Sa gia tộc là Sa chi thủ hộ. Nó có thể hoàn toàn che giấu khí tức của chúng ta, khiến chúng ta trở nên không khác gì với người chết vậy, và đồng thời cũng không hấp dẫn các ma thú trung cấp đến tấn công chúng ta; nhưng trong lúc đó, chúng ta cũng bị chìm vào trạng thái hoàn toàn say ngủ, chỉ đến khi nào có khí tức của nhân loại thì mới tỉnh lại được. Trước đó, vì tránh gặp phải liên quân Đông Nam, chúng ta đã dùng Sa Nhan để ngụy trang thành binh sĩ của Đức La đế quốc trước khi chìm vào trạng thái hôn mê.
Khắc Lý Tư Đế xòe đôi bàn tay ra rồi nói tiếp:
- Xem ra vận khí của ta và Áo Lâm Na cũng không quá tệ. Trong nửa tháng qua, chúng ta chẳng những chưa từng đụng phải hải ma cao cấp, mà lại còn vừa khéo trôi dạt đến Mễ Kỳ Tư này nữa.
Lời nói của nàng ta tuy có vẻ nhẹ nhàng, nhưng Mộ Dung Thiên có thể tưởng tượng ra được cuộc hành trình đó rất kinh tâm động phách, đầu tiên là gặp phải sự phục kích đại quy mô của hải tặc đoàn, trong lúc sắp mất mạng tới nơi thì lại gặp thiên tai và nhờ vậy nên mới trốn ra khỏi miệng cọp được, rồi sau đó lại trôi dạt lênh đênh trên biển một thời gian. Sự hung hiểm đó không cần nói cũng có thể biết được như thế nào rồi.
Khắc Lý Tư Đế chỉ nhẹ nhàng kể lại tao ngộ của mình, điều đó cho thấy công phu hàm dưỡng của nữ cường nhân này rất sâu dầy, khiến cho Mộ Dung Thiên cảm thấy kính phục vô cùng.
Cho tới bây giờ Mộ Dung Thiên mới hiểu rõ toàn bộ chân tướng câu chuyện - với giả thuyết là Khắc Lý Tư Đế không hề nói dối.
Kỳ thật, chức nghiệp huy chương của hai người họ không hề bị mất, mà chỉ được cất giấu thật kỹ mà thôi. Sau khi biết được thân phận của Mộ Dung Thiên, họ liền lấy chúng ra và đưa cho hắn để kiểm tra, ngõ hầu chứng minh thành ý của mình. Hai tấm huy chương chức nghiệp đó đúng thật là của Cuồng Sa thành, vả lại trên huy chương còn có khắc cả tiêu chí đặc biệt của công dân cao cấp nữa.
Thấy Mộ Dung Thiên lúc này còn chưa tỏ thái độ gì thì Khắc Lý Tư Đế liền cười nói:
- Đan Ni Tư đại nhân, ta hiểu được sự lo lắng của ngài. Một khi tiếp nhận sự viện trợ của chúng ta, vậy thì lập trường trung lập của Tát La rất có thể sẽ phải thay đổi, tuy nhiên, nếu các người vẫn cứ tiếp tục thế này, chẳng lẽ Lam Nguyệt đế quốc sẽ bỏ qua cơ hội tốt ở trước mắt hay sao? Ta dám cam đoan, bọn họ sẽ nhanh chóng tháo gỡ bộ mặt giả nhân giả nghĩa của mình xuống cho coi.
Nàng ta hơi dừng lại một chút, rồi nói tiếp:
- Trong khi đó, Cuồng Sa thành chúng ta cùng với phe Tây Bắc lại có thành ý mười phần. Thành thật mà nói, chúng ta cũng rất muốn thông qua các nước trung lập làm cầu nối, khiến cho thế lực của mình ở tại lãnh thổ đông nam được tăng lên một bậc, còn nếu không thì ít ra cũng duy trì tình trạng như hiện nay. Việc đó đối với các nước trung lập không hề bị ảnh hưởng gì, bởi vì thế lực của hai phe Tây Bắc và Đông Nam vẫn không thay đổi, vẫn cân đối như trước, và các người vẫn tránh được chiến hỏa. Nghĩ cho cùng, việc này đối với đôi bên chúng ta đều có lợi cả, không phải sao? À, phải rồi.......
Khắc Lý Tư Đế tựa như nghĩ ra việc gì, vội vàng bổ sung:
- Mạch Gia đế quốc của phe Tây Bắc chúng ta cũng đã phái sứ giả cao cấp đến quý quốc để bí mật đàm phán. Nếu như mọi việc đều được thuận lợi, vậy ở trên sẽ nhanh chóng có lệnh hợp tác đưa đến Mễ Kỳ Tư. Tuy nhiên, có lẽ cũng khó tránh khỏi việc tin tức bị phong bế và không thể truyền đến đây đúng lúc. Đan Ni Tư đại nhân, ngài là một người thông minh, hẳn sẽ biết tùy cơ ứng biến chứ? Hiện nay viện quân của chúng ta đang ở tại hải cảng gần Mễ Kỳ Tư nhất là Lạc Khắc Tư Thản cảng, chỉ cần đại nhân gật đầu đáp ứng, họ sẽ tùy thời thăm dò hải tuyến có ít hải ma nhất mà đến Mễ Kỳ Tư trong thời gian ngắn nhất.
Mộ Dung Thiên thầm nghĩ: "Hừ, cái 'mệnh lệnh' mà ngươi vừa nhắc đến kia, quá nửa là sẽ không xảy ra rồi." Đó không phải là vấn về tin tức bị phong bế, mà hắn biết Long vương nhất định sẽ không đáp ứng. Bởi vậy nên Khắc Lý Tư Đế mới viện lý lẽ đó cho việc không nắm chắc của mình.
Trong lúc bất tri bất giác, Khắc Lý Tư Đế đã tiến đến sau lưng hắn, thân thể mềm mại của nàng tựa hờ vào vai hắn, đồng thời lại còn thổi làn hương như lan như xạ vào tay hắn, và đôi tay không ngừng vuốt ve xoa nhẹ lên đầu vai của tên sắc lang rồi hỏi:
- Đại nhân, mối hợp tác này đối với đôi bên chúng ta đều có lợi, ngài còn do dự chuyện gì?
Lời nói của những nữ tử tu luyện mỵ thuật vẫn luôn có sức quyến rũ kinh người, lại thêm phối hợp với nhu tình vô hạn, quả thật rất dễ khiến cho bao anh hùng hào kiệt bị tan chảy ra hết.
Thú ôn nhu chính là một cái bẫy chết người, thế nhưng cũng phải xem có người cam tâm tình nguyện để rơi vào bẫy không đã.
Tên sắc lang vừa hưởng thụ sự xoa bóp của mỹ nhân, vừa hờ hững nói:
- Lời của nàng rất có đạo lý, chỉ tiếc là.....
Khi nói tới đây, ngữ khí của Mộ Dung Thiên chợt thay đổi:
- Ta đã quyết định bốn ngày nữa sẽ quyết chiến với ma thú quân đoàn, nếu không phải chúng chết thì ta sẽ mất mạng.
Động tác của Khắc Lý Tư Đế đột nhiên dừng lại, nhưng khuôn mặt vẫn tươi cười:
- Đại nhân nói đùa phải không?
Mộ Dung Thiên nheo nheo mắt nhìn nàng:
- Nàng nghĩ ta giống đang nói đùa lắm sao?
Nét mặt của Khắc Lý Tư Đế đột nhiên đông cứng lại:
- Đại nhân, chẳng lẽ ngài....
- Đề nghị hợp tác của các người khiến ta rất động tâm, nhưng thật xin lỗi, đệ nhị quân đoàn do tham mưu trưởng của chúng ta thống lãnh, gần đây đã bất hạnh trúng phải mai phục của ma thú quân đoàn, hiện đang bị vây khốn rất nguy ngập.
- Đó là bẫy rập rồi, nhất định là một cái bẫy!
Khắc Lý Tư Đế gần như muốn nhảy dựng lên:
- Đại nhân, chẳng lẽ ngươi không thấy được điều đó sao?
Khắc Lý Tư Đế ngoài việc là một nhà ngoại giao tài giỏi ra, nàng ta còn là một chiến lược gia xuất sắc nữa. Chỉ bằng vào mấy lời thổ lộ của Mộ Dung Thiên mà đã đưa ra phán đoán rất chính xác.
Mộ Dung Thiên đáp rất nhẹ nhàng:
- Đương nhiên ta biết điều đó.
Khắc Lý Tư Đế nghe vậy thì cũng suýt tí là ngất đi luôn, nàng nghĩ người trước mặt đây thật là điên, thế rồi vội vàng nói:
- Đã biết thế mà ngài còn muốn dâng thịt lên miệng cọp? Nếu như liều mạng chống cự, xác suất thắng cuộc của các người hầu như là con số không! Chỉ cần đại nhân đáp ứng, sau đó ráng chờ thêm mười hai ngày, không, mười ngày cũng đủ rồi. Viện quân của chúng ta sẽ có thể đến được Mễ Kỳ Tư ngay. Về phần đệ nhị quân đoàn của các người, đại khái cũng chỉ là một phần sáu nhân số của các người mà thôi, căn bản không đáng cho các người phải liều mạng bồi táng với họ!
Mộ Dung Thiên đứng dậy, hắn khoát khoát tay ra rồi nói:
- Không phải nàng đã nói ta là một người phi thường hay sao? Vì vậy mà ta sẽ làm một chuyện phi thường cuối cùng, tỷ như sự lựa chọn của lần này vậy, ha ha ha....
Không phải hắn lo lắng là không có viện trợ của liên quân Tây Bắc, mà là vì hắn không có nhiều thời gian. Chậm lắm thì chỉ có thể kéo dài trong sáu ngày, trong khoảng thời gian đó thì đoàn quân của Đặc Lạp Đa sẽ vẫn được an toàn, nhưng nếu kéo dài lâu hơn nữa, vậy thì đám ma thú sẽ cho rằng phe mình đã bỏ rơi họ, chừng đó chúng sẽ hạ độc thủ. Mười ngày sau, Mộ Dung Thiên dám khẳng định là sẽ chỉ gặp được thi thể của họ mà thôi.
- Thế nhưng.....
- Chẳng nhưng nhị gì cả!
Mộ Dung Thiên lập tức cắt ngang lời nàng:
- Ý ta đã quyết thì không ai có thể thay đổi được! Khắc Lý Tư Đế tiểu thư, nàng cứ yên tâm, các người sẽ được ở chỗ an toàn. Vài ngày sau, nếu như chúng ta bất hạnh chiến bại, vậy sẽ có người đến cởi phù chú trên người nhị vị ra, sau đó nhị vị có thể tự do rời khỏi Mễ Kỳ Tư. Chỉ sợ các người sẽ lại phải dùng tới "Sa chi thủ hộ" để tiếp tục phiêu bạt như trước. Vì thế, nhị vị hãy cầu khẩn cho chúng ta được thắng lợi, và đó cũng là cầu khẩn cho chính mình vậy.
Nói xong, Mộ Dung Thiên không nói thêm gì nữa mà bước thẳng ra cửa.
Khắc Lý Tư Đế ở phía sau vội gọi với theo:
- Chờ một chút! Ta còn có một thỉnh cầu!
Mộ Dung Thiên dừng bước, nhưng đầu không quay lại, chỉ cất tiếng nói:
- Cứ nói!
- Xin hãy cho ta và Áo Lâm Na cùng tham gia chiến đấu, bởi vì ta không dám chắc rằng mình sẽ có được cái vận khí như lúc trước, sẽ trôi dạt đến một địa phương an toàn nào khác.
- Được!
Mộ Dung Thiên thẳng thắn đáp ứng, bởi vì hắn quả thật đang rất cần nhân tài.
Tuy không thể nói Khắc Lý Tư Đế và Áo Lâm Na là bằng hữu, nhưng khi còn ở đây thì họ nhất định sẽ toàn lực giúp đỡ, vì lợi ích đôi bên mà ra sức.
Nhìn theo bóng lưng đang khuất dần của Mộ Dung Thiên, nụ cười quyến rũ lại một lần nữa xuất hiện trên mặt Khắc Lý Tư Đế:
- Rất lý thú! Đây là lần đầu tiên mà ta gặp được một người đầy lý thú như thế, đúng là rất lý thú!
Dị Giới Dược Sư Dị Giới Dược Sư - Vô Xỉ Đạo Tặc Dị Giới Dược Sư