Sự khác biệt giữa cơ hội và khó khăn là gì? Là thái độ của chúng ta! Trong mỗi cơ hội có khó khăn, và trong mỗi khó khăn đều có cơ hội.

J. Sidlow Baxter

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Phong
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1350
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4094 / 109
Cập nhật: 2015-09-25 13:21:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 295: Chỉ Có Nữ Nhân
ần trước luyện chế hộ thân bảo giáp là Lê Giang Nam đưa cho Lê Tiêu Dao Nhạc Thành mấy ngày nay cũng luyện chế một thanh trường kiếm co nàng, và Nam Cung Lạc Nhan, Nhạc Thành cũng không bê nặng bên nhẹ, cũng bỏ công sức luyện chế một bảo giáp, lại tặng cho hai người một số đan dược.
- Hừ.
Lê Tiêu Dao một lần nữa trừng mắt nhìn Nhạc Thành, không khách khí lấy trường kiếm và đan dược trên tay của hắn, là hôn phu của mình dĩ nhiên nàng cũng không ngại ngùng.
Nam Cung Lạc Nhan cũng nhận lấy bảo giáp và đan dược của Nhạc Thành, có bảo giáp này thì đối đấu với nhị tinh Đấu Tôn, nàng cũng không cần phải e sợ.
- Cha ta tìm ngươi, nói ngươi sau khi xuất quan thì gặp ông ấy, ngượi đi tới đó rồi tới gặp ta, ta và Lạc Nhan cũng có chuyện muốn nói với ngươi.
Lê Tiêu Dao nói với Nhạc Thành.
Đưa mắt nhìn Lê Tiêu Dao, Nhạc Thành bất đắc dĩ nở ra một nụ cười, đối với cô nàng này, Nhạc Thành đau đầu không thôi, cô nàng này là người ngang ngược kiêu ngạo nhất trong số nữ nhân mà hắn quen, xem ra từ nay về sau phải dạy dỗ thật tốt mới được.
- Tiêu Dao, ta làm gì có chuyện tìm hắn, sao ngươi lại nói vậy?
Nhìn theo bóng lưng của Nhạc Thành, Nam Cung Lạc Nhan nói với Lê Tiêu Dao.
- Lạc Nhan, ngươi chẳng lẽ không muốn biết hắn có nữ nhân chưa hay sao, đợi chút nữa chúng ta phải hỏi hắn kỹ mới được.
Lê Tiêu Dao nói.
- Tiêu Dao nghe nói sau khi kết hôn thì phải làm tình gì đó, chúng ta không phải cũng phải làm như vậy chứ?
Nam Cung Lạc Nhan do dự nói một chút, lập tức nói với Lê Tiêu Dao, trên khuôn mặt nàng cũng ửng đỏ, thân hình nàng là nhất tinh Đấu Tôn đỉnh cấp nhưng đối với chuyện nam nữ rất xa lạ.
- Ngươi nói đó là chuyện gì, chúng ta cùng hắn làm chuyện gì?
Lê Tiêu Dao nghi hoặc hỏi Nam Cung Lạc Nhan.
- Đó là chuyện sau khi kết hôn hai người ngủ cùng nhau.
Nam Cung Lạc Nhan càng ửng đỏ khuôn mặt hơn.
- Ngươi, ta không cần tên kia chạm nắm, ngươi cùng hắn ngủ đi, đồ háo sắc hạ lưu.
Lê Tiêu Dao bỗng nhiên ửng đỏ cả khuôn mặt, đối với chuyện nam nữ phòng the, nàng tựa hồ như cũng biết một chút.
- Nhạc Thành, ngươi không sao chứ, ở phân điện của Hắc Ám thần điện có thu hoạch gì?
Lê Giang Nam cất tiếng nói với Nhạc Thành, theo như trong lời của trưởng lão, Lê Giang Nam biết được thủ đoạn bên trong của Hắc Ám thần điện, không khỏi kinh ngạc.
- Không có việc gì, đã khôi phục không tệ lắm, phân điện cũng bị hủy.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời, lập tức móc ra bảo giáp và một thanh trường kiếm nói:
- Nhạc phụ, đây là do mấy ngày nay con luyện chế ra cho người, so với Luyện Khí sư luyện chế còn tốt hơn một chút.
- Đưa cho ta.
Lê Giang Nam trước tiên không khách khí càm lấy bảo kiếm và bảo giáp của Nhạc Thành. Nhạc Thành luyện chế bảo giáp và binh khí, tác dụng hắn đã sớm biết rõ, chỉ là trưởng bối cho nên hắn không tiện mở miệng, bây giờ con rể hiếu kính với nhạc phụ, hắn dĩ nhiên sẽ không khách khí mà nhận lấy.
Đánh giá cẩn thận hộ thân bảo giáp và trường kiếm trong tay hộ pháp, Lê Giang Nam nhịn không được mà trở nên mừng rỡ, lập tức thu vào trong vòng tay trữ vật, hai thứ này đối với hắn mà nói, hắn vô cùng ưa thích.
- Đúng rồi, đây là một số linh dược ta lấy được ở trong Cuồng Sư môn, ngươi cầm đi, giữa lại cũng không có tác dụng.
Lê Giang Nam đưa cho Nhạc Thành một trữ vật giới chỉ.
Nhạc Thành nhật lấy chiếc nhẫn đó mà mỉm cười, bên trong có không ít linh dược trân quý, cũng đủ cho mình dùng, hơn nữa cũng rất đầy đủ, Cuồng Sư môn thu tàng đúng là kinh người, linh dược đó mang ra bên ngoài đấu giá không nói, nhưng cũng khiến cho người ta đủ điên dại.
- Nhạc Thành, phân điện của Hắc Ám thần điện đã bị phá hủy, có tin tức khác của Hắc Ám thần điện hay không?
Lê Giang Nam nghiêm mặt hỏi Nhạc Thành, bây giờ Cuồng Sư môn hoàn toàn đối kháng với Hắc Ám thần điện, tin tức dĩ nhiên hắn cũng muốn biết.
- Không có quá nhiều tin tức, bất quá Hắc Ám thần điện dự định đi tới Hồ Điệp Cốc, tìm kiếm nửa khối thiên thạch.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời.
- Hồ Điệp Cốc.
Hắc Ám thần điện đúng là muốn đối phó với Hồ Điệp Cốc, vậy ngươi định thế nào?
Lê Giang Nam hơi đổi thần sắc nói với Nhạc Thành.
- Ta dự định đi Hồ Điệp Cốc một chuyến, Thiên Ngoại Thiên Thạch đối với ta rất trọng yếu, nếu rơi vào trong tay của Hắc Ám thần điện thì thật phiền toái.
Nhạc Thành nói.
- Ngươi bây giờ muốn đi một chuyến cũng tốt, nhưng mà phải cẩn thận một chút mới được.
Lê Giang Nam nói:
- Thiên Ngoại Thiên Thạch ở Hồ Điệp Cốc nếu như rơi vào trong tay của Hắc Ám thần điện thì thật không dễ dàng.
- Ý của nhạc phụ là, người của Hắc Ám thần điện rất khó lấy được Thiên Ngoại Thiên thạch từ trong Hồ Điệp cốc?
Nhạc Thành hỏi.
- Không sai.
Lê Giang Nam khẽ mỉm cười:
- Hồ Điệp cốc là một nhất môn nhất tông, ngũ đại thế lực ở trong thung lũng, nếu như Hắc Ám thần điện đối phó với Cuồng Sư môn thì Cuồng Sư môn có thể chóng lại một hai.
Đối với việc che giấu nội tình, Nhạc Thành từ trước đến giờ vẫn chưa xem qua, bây giờ Cuồng Sư môn có không ít cường giả Đấu Tôn, là những thế lực âm thầm tối cường, có lẽ trong Cuồng Sư môn có cả cường giả Đấu Thánh cũng nên.
- Như vậy Hắc Ám thần điện rất khó có được thiên ngoại thiên thạch.
Nhạc Thành nói.
- Ngươi nếu như biết được thiên ngoại thiên thạch ở trong Hồ Điệp Cốc thì tốt nhất là giao dịch với Hồ Điệp côc, Vạn Kim Môn có một nửa thiên thạch không làm gì được, ta thấy rằng Hồ Điệp Cốc cũng như vậy mà thôi, chỉ là một khối đá không có tác dụng gì, cho nên cùng bọn họ giao dịch là tốt nhất.
Lê Giang Nam nói.
- Vậy nên dùng cái gì để giao dịch với Hồ Điệp Cốc?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, nếu như có thể dùng đồ vật khác để giao dịch với Hồ Điệp Cốc thì có thể giảm bớt phiền toái, cũng không cần phải lo lắng người của Hắc Ám thần điện lấy được Thiên Ngoại thiên thạch.
- Cái này ta không biết, chỉ là ta cũng cho ngươi biết, ở trong thung lũng Tuyệt Tình có hai thế lực, một môn một tông, chỉ là ở trong thung lũng đó chỉ có nữ nhân, không có bất kỳ nam nhân nào.
Lê Giang Nam nói.
- Thung lũng Tuyệt Tình cùng Hồ Điệp Cốc chỉ có nữ nhân không có nam nhân, môn phái này thật kỳ quái.
Nhạc Thành giật mình hỏi.
- Không có gì kỳ quái.
Lê Giang Nam tiếp tục nói:
- Ở bên trong Hồ Điệp Cốc còn may là có một phó cốc chủ là nam nhân, những nữ đệ tử khác thì bình thường, bất kỳ nam nhân nào tới đó cũng đều bị đuổi đi. Thung lũng Tuyệt Tình cũng tuyên bố, không có ấn tượng tốt với nam nhân, nếu như nam nhân vào trong đó sẽ bị cung hình.
- Cung hình, cái này so với chết còn khó chịu hơn.
Nhạc Thành hít vào một hơi lạnh, may mà Thiên Ngoại thiên thạch ở trong Hồ Điệp cốc, nếu như ở trong thung lũng tuyệt tình thì mình sẽ gặp phải phiền toái lớn.
- Được rồi, ngươi cẩn thận một chút là được, còn nữa ta vừa nhận được tin tức, U Minh Tông chuẩn bị đi báo thù, bọn họ không thể làm gì được Cuồng Sư môn và Vạn Kim môn thì dĩ nhiên sẽ tìm đến ngươi, hơn nữa quanh Hồ Điệp cốc là địa bàn của U Minh tông, nên ngươi cần phải lưu ý một chút.
Lê Giang Nam nhắc nhở.
- U Minh tông.
Trong mắt của Nhạc thành hiện ra một hàn ý, nếu như U Minh tông quả thực quấn lấy mình thì mình cần phải giáo huấn bọn chúng.
Rời khỏi gian phòng của Lê Giang Nam xong, Nhạc Thành nhanh chóng đi tới phòng của Lê Tiêu Dao, cũng không biết cô nàng này cùng với Nam Cung Lạc Nhan tìm mình làm gì, dù sao bọn họ hiện tại cũng là vi hôn thê của mình.
- Các ngươi tìm ta có chuyện gì vậy?
Thần thức của Nhạc Thành khếch tán, phát hiện ra hai nữ nhân ở trong phòng thì liền đi vào.
- Hừ, ngươi đi vào sao không gõ cửa?
Lê Tiêu Dao và Nam Cung Lạc Nhan đang ở trong phòng thảo luận, thấy Nhạc Thành trực tiếp đẩy cửa đi vào thì trừng mắt tức giận.
- Ngươi cũng đâu có nói ta phải gõ cửa.
Nhạc Thành cười tà, đối phó với tiểu thư ngang ngược kiêu ngạo này thì cần phải dùng thủ đoạn phi thường mới được.
- Ngươi đúng là không nói lý, vô sỉ.
Lê Tiêu Dao tức giận trừng mắt nhìn Nhạc Thành.
- Ta không nói lý là học theo ngươi, nếu như ngươi biết phân rõ phải trái thì ta sẽ nói chuyện ở trong khách sạn cho người khác biết.
Nhạc Thành cười tà
- Ngươi dám, nếu như ngươi dám nói thì ta sẽ không để ngươi yên.
Nghe thấy Nhạc Thành dùng chuyện tắm rửa để uy hiếp mình, Lê Tiêu Dao không thể không sợ hãi, chuyện này nếu như bị người khác biết thì nhất định sẽ bị họ cười chết.
- Các ngươi đừng cãi, Tiêu Dao, ngươi không phải nói là có chuyện cần phải hỏi sao, sao không hỏi đi.
Nam Cung Lạc Nhan nói với Lê Tiêu Dao.
- Ta không hỏi, ta mặc kệ tên vố ỉ hạ lưu gia hỏa này.
Lê Tiêu Dao chu miệng hung hăng nói.
- Các ngươi muốn hỏi điều gì thì cứ hỏi đi, sáng mai ta muốn rời khỏi Cự Thành, các ngươi muốn hỏi thì hỏi lúc này.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Cái gì, tại sao ngươi lại rời khỏi Cự Thạch thành nhanh như vậy, đi đâu vậy, ta cũng muốn đi
Lê Tiêu Dao đột nhiên hỏi Nhạc Thành.
- Ngươi phải rời khỏi Cự Thạch Thành bao lâu?
Sắc mặt của Nam Cung Lạc Nhan cũng hơi biến đổi, trong đó có một chút không muốn.
-o0o-
:73::73: Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Tác giả: Vũ Phong
o O o
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Vũ Phong Tu Chân Giả Tại Dị Thế