Số lần đọc/download: 2605 / 15
Cập nhật: 2016-08-01 22:05:28 +0700
Chương 326: Phiền Phức Không Ngừng
D
iệp Thiên Vân xử lý chuyện ở Băng thành gần hết, chỉ còn lại một việc, đó là vài ngày nữa cha mẹ sẽ tới, cũng là chuyện cần xử lý cuối cùng của hắn. Lúc này hắn luyện Thập Nhị hình có tiến bộ không nhỏ, trên phương diện thập nhị hình, Diệp Thiên Vân không định học hết, chỉ học bốn hình là đủ rồi.
Sau đó tốn một ít thời gian luyện tới đỉnh, Vô Vi đạo nhân nhiều năm mới học đến cực đỉnh một hình, hắn cũng sẽ không điên cuồng nói có thể đem Thập Thị hình luyện tới đại thành.
Diệp Thiên Vân gọi điện cho cha mẹ, để họ nhanh tới băng thành một chút, hắn cũng đã hơn nửa năm không thấy cha mẹ, trong lòng cũng có phần thương nhớ.
Hắn luyện Kim Chung Tráo cũng không gián đoạn, vẫn trường kì ngâm mình trong dược thảo tựa hồ thân thể có chút phản ứng nhất định, mỗi lần luyện xong, da luôn có một loại cảm giác bị buộc chặt, giống như cơ thể bị bó trong bao, trong một đoạn thời gian cực kì không thích ứng, không biết đây chính là tốt hay xấu.
Nhưng có khả năng nhất là Kim Chung Tráo có tiến bộ cực đại, mới có thể sinh ra loại cảm giác này. Hơn nữa thân thể hắn cân nặng ngày càng giảm, gần đây vài ngày lại cân một lần, mỗi lần đều giảm xuống trên dưới một cân, điều này làm hắn không giải thích được. Thể trọng của hắn trong thời gian dài luôn duy trì ổn định, lần này đột nhiên xuất hiện tình huống này, khiến hắn có chút khó hiểu.
Diệp Thiên Vân bớt thời giờ đi đến Thành Phong võ quán, Vương Vĩnh Cường cho hắn 5% cổ phần, nhưng lại có một gian KTV, đối với hắn hiện nay, đúng là con số không nhỏ. KTV trị giá phải hơn một nghìn vạn, mà 5% cổ phần càng không dưới ba nghìn vạn. Số tiền ngoài ý muốn như vậy, hắn chưa hề mong muốn, khi hắn nhận lấy kỳ thực là tiếp nhận một phần trách nhiệm, là ủy thác của Vương Vĩnh Cường.
Thạch Thanh Sơn cũng hiểu rõ Diệp Thiên Vân là loại người gì, cho nên nói thêm vài lần cũng không có kết quả gì, rút cuộc chuyển mấy thứ này sang tên của Vương Thiến, nhưng hắn biết rõ Diệp Thiên Vân vẫn chiếu cố Thành Phong võ quán, vì vậy trên phương diện này hắn rất yên tâm, bởi vì Diệp Thiên Vân đối với tiền không có xem trọng.
Diệp Thiên Vân đem chuyện tình xử lý mấy không ít thời gian, hắn không có thời gian rảnh rỗi, tất cả thời gian đều dành cho tập luyện.
Khi hắn đang luyện buồn bực thì điện thoại vang lên, Diệp Thiên Vân dừng lại vừa nhìn không khỏi nhíu mày, là Lưu Tùng gọi tới, hắn đến nhận điện nói: "Có chuyện gì? Lưu Tùng!" trong lòng luôn thấy không được tự nhiên, từ khi trở về Băng thành, điện thoại như sóng mạnh hơn hay sao, vô số chuyện đều tìm đến hắn qua chiếc điện thoại này.
Lưu Tùng ở đầu dây bên kia thoạt nhìn rất gấp, vội nói: "Thiên Vân, là tôi, việc lớn không tốt." điện thoại vang lên thanh âm ồn ã, không biết là đang ở nơi nào.
Diệp Thiên Vân cho rằng Lưu Tùng đi ra ngoài chơi, không nghĩ tới có chuyện phát sinh lập tức hỏi: "Cậu đừng vội, có chuyện gì xảy ra? có gì từ từ nói."
Lưu Tùng ở bên kia dừng lại một chút, tựa hồ tìm nơi yên tĩnh, thanh âm vẫn hơi hoảng loạn nói:"Là như vậy, trường học kiểm tra thí điểm chuyện trốn học, chúng ta bị tóm tới nơi rồi, cậu trốn học nhiều nhất, thứ nhì là tôi, Vương Bằng và Trần Nhiên thì ít hơn một chút."
Diệp Thiên Vân không có cảm giác gì kì quái, nghi hoặc hỏi: "Vậy cậu phải tìm đạo viên a? Hắn bây giờ còn ở đó không? Để hắn đứng ra dàn xếp chuyện này."
Lưu Tùng chửi bới: "Tôi vừa rồi muốn đưa tiền cho hắn, hắn liền không tiếp điện thoại. Cậu một học kì không đi học, chắc chắn là đuổi học, tôi cũng chẳng khá hơn, tình hình ở trường hiện nay rất phức tạp, cậu nhanh đến đây đi, nếu chuyện này bị công bố ra, vậy chẳng còn cơ hội nào nữa."
Diệp Thiên Vân vốn chẳng quan tâm đến chuyện trường học, cũng không sợ bị đuổi học, nhưng hiện tại không được, cha mẹ hắn hai ngày nữa sẽ tới, chí ít cũng phải ứng phó qua thời gian này, suy nghĩ một chút nói: "Được, cậu ở đâu để tôi tới."
Lưu Tùng "ừ" một tiếng nói: "Đi, đến phòng tôi đi, tới rồi gọi điện cho tôi, tôi xuống đón, chúng ta gặp mặt còn có Vương Bằng, Vương Thông và Trần Nhiên. Bọn họ bình thường vẫn lên điểm danh, vấn đề không lớn, kém xa hai chúng ta."
Diệp Thiên Vân cúp điện thoại, bỏ vào ngực áo. Sự việc này xảy ra là chuyện tất nhiên, mười ngày nửa tháng còn có biện pháp, nhưng như hắn bị tóm là chuyện sớm muộn, hắn bèn lái xe đến chỗ Lưu Tùng.
Hắn đổi với Vương Trác Tùng hết Q6 lại tới Q7, hơn nữa đều là xe mới tinh, vừa vào bên trong Công đại đã bị chú ý, hắn đỗ xe dưới lầu, gọi điện cho Lưu Tùng.
Lưu Tùng không nhận điện, chỉ chốc lát chạy từ phòng ra, nhìn đông ngó tây, cũng không thấy Diệp Thiên Vân.
Diệp Thiên Vân thò đầu ra cửa xe nói: "Lưu Tùng, tôi ở đây, bên ngoài lạnh, vào trong rồi nói."
Lưu Tùng sủng sốt, thấy Diệp Thiên Vân lại đổi xe, định nói một hai câu rồi lại nuốt xuống, hiện tại hắn căn bản không có tâm tình nói chuyện này. Rất nhanh ngồi vào vị trí phó lái, sắc mặt lo lắng nói: "Thiên Vân, lần này chúng ta chắc chắn toi rồi, Công Đại năm nay rất nghiêm, đột nhiên tổ chức kiểm tra thí điểm, loại ra hơn một trăm học sinh, chúng ta hiện tại nếu không làm gì, chắc chắn sẽ bị đuổi học."
Diệp Thiên Vân nghe xong trầm ngâm một chút hỏi: "Là ai tổ chức khóa kiểm tra? Rút cuộc chuyện xảy ra thế nào, nói hết cho tôi nghe xem."
Lưu Tùng nuốt một ngụm nước bọt, lấy ra một điếu thuốc, tay còn run run, xem ra là bị dọa sợ rồi, lấy lại bình tĩnh một chút mới nói: "Chuyện là như vầy, ngày hôm qua trường đột nhiên làm một cuộc kiểm tra nhỏ, chuyên môn nhắm vào học sinh trốn học, lấy hết sổ điểm danh của giáo viên về. Hôm nay truyền ra tin tức, nói học sinh trốn học sẽ bị xử phạt, hiện tại toàn trường đều chuẩn bị giấy khám bệnh, hôm qua tôi không tới, kết quả hôm nay mới biết."
Diệp Thiên Vân hơi gật đầu, hắn đã cân nhắc nên làm thế nào, không khỏi nói: ''Cậu có biện pháp gì không?"
Lưu Tùng thở dài nói" Tôi hiện tại không nghĩ ra biện pháp, Vương Bằng bọn họ chỉ tối đa là xử phạt, vì vậy không vội. Đang ở phòng đánh bài, chúng ta lại khác, tôi trốn học không ít hơn cậu, hơn nữa vừa tới trường đã gọi cho Đạo viên, hắn nói đang họp, liền cúp máy, hiện tại đầu chúng ta đúng là số con ruồi, làm cái gì cũng gặp khó khăn."
Lưu Tùng nói một hơi... vẫn chưa hết giận, cúi đầu chậm rãi nói: "Chúng ta như cá nằm trên thớt, vài ngày nữa là vào nồi. Nếu tôi bị đuổi học, cha nhất định lột da tôi. Nếu vừa học bị đuổi còn tốt, bây gờ đã qua hai năm, ngay cả một cái bằng tốt nghiệp cũng không lấy được, chẳng phải là phí toi hai năm sao?"
Diệp Thiên Vân nhìn thần tình hoảng loạn của Lưu Tùng, không khỏi cười nhạt, nếu như không ra trường, hắn cũng vào võ lâm luyện rèn, nghĩ một chút vỗ vai Lưu Tùng nói: "Đừng có gấp, luôn có biện pháp giải quyết, hiện tại ai quản lý chuyện này?"
Lưu Tùng suy nghĩ một chút, có chút không chắc chắn nói: "Phòng giáo vụ a, chắc à nơi này, nhưng tôi không quen thuộc chỗ đó, cũng chưa từng đến đó a." nói bỗng như nhớ tới cái gì vui vẻ nói: "Đúng rồi, mĩ nữ lão sư Hàn Vận kia là thuộc phòng giáo vụ, hay chúng ta phải đi tìm nàng, nhờ nàng nghĩ cách giúp?"
Diệp Thiên Vân sửng sốt không ngờ lại quen biết một người, hắn ban đầu cũng có chút quan hệ với Hàn Vận, đồng thời cũng cứu nàng một lần, suy nghĩ một chút sau đó nói: "Cậu có điện số điện thoại không?" Hắn đã từng lưu số của Hàn Vận, nhưng điện thoại thì thay đối liên tục, kết quả không biết nhét vào nơi nào rồi.
Lưu Tùng lắc đầu, lấy ra điện thoại gọi điện cho ai đó, một lát sau nói:"Được rồi, cậu nói chuyện với nàng đi, tôi cũng không quen nàng."
Diệp Thiên Vân cũng không do dự, trực tiếp gọi tới, nghe tút tút hai tiếng, bên kia bắt điện, truyền tới một giọng nữ cuốn hút: "Xin chào, tôi là Hàn Vận, xin hỏi bạn tìm ai?"
Lưu Tùng như kiến bò trong chảo nóng, liền ghé lỗ tai vào nghe.
Diệp Thiên Vân buồn cười nhìn hắn một cái, nói" Cô Hàn Vận, tôi là Diệp Thiên Vân, còn nhớ tôi chứ?"
Hàn Vận bên kia truyền đến một trân thanh âm hoảng loạn, một lát sau mới nói: "Tất nhiên nhớ, Thiên Vân phải không? Cậu tìm tôi vì chuyện trốn học? Trong danh sách tôi thấy cậu."
Diệp Thiên Vân "ừ" một tiếng, có chút áy náy nói: "Đúng vậy tôi vừa về, nghe tin này xong, nói là ở trường kiểm tra học sinh trốn học, vì vậy tôi hỏi thăm một chút."
Hàn Vận bên kia trầm ngâm, gấp gáp thay hắn nói: "Chuyện này khó rồi, danh sách đã đến chỗ trưởng ban giáo vụ, hiện tại chủ quản giáo học và phó hiệu trưởng chắc cũng có một tờ, nếu cậu muốn chạy chọt, tốt nhất là nhanh một chút, ba ngày sau có công bố, đến lúc đó, cũng chỉ có khả năng là đuổi học."
Diệp Thiên Vân nghe xong tin này liền tốt hơn nhiều, chí ít cũng biết cần gặp người nào.
Hàn Vận tựa hồ lo lắng cái gì, do dự nói: "Nếu cậu tin tưởng tôi, tôi có thể thử một lần, nhưng mà không có nắm chắc."
Diệp Thiên Vân suy nghĩ một chút, trừ hắn còn có Lưu Lùng, hiển nhiên quá sức với Hàn Vận, vừa rồi câu kia của là cắn răng nói ra, hắn liền cười nói: "Vậy cảm ơn cô Hàn, tôi suy nghĩ một chút, nếu không có biện pháp nào tốt sẽ gọi điện cho cô."