Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Chương 109: Ba Cái Linh Lô (2)
Share by: MTQ - Banlong.us
Từ cách ứng phó nhất kích tuyệt sát của Long Hạo Thần có thể nhìn ra, thực lực A Bảo đã vượt rất xa Thanh niên Ác Ma, mấu chốt đương nhiên là y có ngoại linh lực trên hai vạn.
Long Hạo Thần cũng là lần đầu tiên biết, ngoại linh lực đạt tới trình độ nhất định sẽ khủng bố như vậy. Nhưng công kích của hắn không bởi vì vậy mà đứt đoạn. Một ngụm máu tươi phun ra từ miệng Long Hạo Thần, tiếng rồng ngâm to rõ vang lên. Tu La Thứ tuy rằng bị đẩy lui, nhưng Quang Vũ, Lam Phù Dung trong tay hắn nháy mắt biến thành hai con rồng quang và thủy lao thẳng tới đối thủ.
Long Hạo Thần suy nghĩ rất đơn giản, đối diện đối thủ mạnh như vậy, dựa vào tiêu hao là không thể chiến thắng. Đối phương giết mình chỉ là vấn đề thời gian. Cơ hội duy nhất của hắn ở chỗ bộc phát sức bật trong chốc lát đem toàn bộ kỹ năng bài tẩy lấy ra hết, ít nhất phải trọng thương đối thủ.
Ở trong Mộng Huyễn Thiên Đường, tốc độ hồi phục linh lực của Long Hạo Thần nhanh hơn người khác không biết bao nhiêu lần. Coi như là A Bảo, Long Hạo Thần cũng có nắm chắc linh lực mình hồi phục mạnh hơn y. Dưới tình huống như vậy, hắn không sợ nhất chính là so tiêu hao. Nếu có thể khiến A Bảo bị thương, như vậy cứ tiếp tục tiêu hao, mình chưa chắc không có cơ hội. Share by: MTQ - Banlong.us
A Bảo quả nhiên không nghĩ tới Long Hạo Thần còn đánh nữa, hơn nữa là một đòn cực mạnh.
Long Hạo Thần phun ra một ngụm máu tươi, không phải bị công kích của A Bảo gây tổn thương, mà là hắn liên tiếp bộc phát kỹ năng mạnh nhất của mình, kinh mạch có chút chịu không nổi mới phun huyết. Nhưng dưới tình huống như vậy, Quang Vũ Song Long Dẫn rốt cuộc vẫn bị hắn phóng ra.
Trong tiếng gầm kịch liệt, A Bảo lần nữa kêu rên, thân thể lùi xa. Hơn nữa hai con rồng nhỏ màu xanh và vàng quấn chặt thân thể y.
Long Hạo Thần đứng nguyên tại chỗ, không cho mình cơ hội thở dốc, sương mù vàng bỗng chốc dâng lên quanh người hắn, Súc Thế!
Toàn bộ nội linh lực của hắn chỉ khoảng sáu ngàn, nay liên tục công kích ba lần, tiêu hao hơn năm ngàn linh lực. Cũng chính là nói, linh lực còn dư không đủ phóng ra Tu La Thứ thứ hai.
Nhưng trong Mộng Huyễn Thiên Đường, có Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình trợ giúp, Long Hạo Thần lại thật sự có năng lực phóng ra Tu La Thứ lần thứ hai.
Quang Phạt đã thay thế Quang Vũ, Lam Phù Dung, Long Hạo Thần nhịn không được phun ra búng máu. Bởi vì hắn đã đem năng lực Súc Thế tăng tới cực hạn. Trong không khí, thậm chí có thể thấy từng đoàn sương mù vàng tập trung hướng Long Hạo Thần, không có hồi phục linh lực cho hắn, mà là trực tiếp nhập vào thân thể hắn biến thành lực lượng tích súc Tu La Thứ.
Tên này là kẻ điên. Đây là ý niệm duy nhất trong lòng A Bảo.
Từ khi Long Hạo Thần phát động Tu La Trảm, công kích liên tục không hề tạm dừng, hơn nữa hầu như mỗi lần công kích, đều lấy thân thể có khả năng thừa nhận cực hạn phóng ra. Không cho mình cơ hội thở dốc nửa phần. Có thể nói, từ Quang Vũ Song Long Dẫn bắt đầu, hắn đang dùng hết lực lượng của mình. Hơn nữa là trực tiếp thương tổn bản thân, cho dù có năng lực Linh Hồn Xiềng Xích sinh mệnh cùng chung, đều không thể chia sẻ cách chiến đấu tự ngược như vậy.
Không chỉ thế, một đoàn sáng đỏ xuất hiện trên người A Bảo, chính là kỹ năng Tỏa Định của Trừng Giới kỵ sĩ. Quang mang đỏ tương tự cũng xuất hiện trên người Long Hạo Thần, kỹ năng hy sinh phát động. Share by: MTQ - Banlong.us
Liều mạng! Nhưng đây cũng là hắn tìm đến thời cơ tốt nhất để liều mạng.
Cho dù lấy thực lực như A Bảo, đều nhịn không được vì Long Hạo Thần trạng thái liều mạng mà bỡ ngỡ. Loại công kích điên cuồng không quan tâm hậu quả, thật có thể trọng thương y.
Ngay lúc này, A Bảo không lưu giữ thực lực nữa. Khí thế áp bách tràn ngập hơi thở xa xưa từ người y bùng nổ. Nguyên bản y phóng ra linh lực đen thì giờ biến màu tím đen, ngay cả hai mắt cũng triệt để biến thành tím đen.
Một đôi cánh rồng đen từ sau lưng y giãn ra, làn da trắng tràn đây vảy rồng tím đậm. Hai tay dùng sức kéo, ngang nhiên phá hỏng trói buộc của Quang Vũ Song Long Dẫn.
Trong khi y lôi kéo, thì Tu La Thứ Long Hạo Thần tích súc cùng lúc phát động.
Tiếng kêu to chói tai, không khí xung quanh kịch liệt vặn vẹo. Dưới tác dụng của kỹ năng hy sinh, Long Hạo Thần một kích kia trực tiếp xé rách không khí. Càng thêm quái dị là, xung quanh người hắn bỗng mất đi linh lực dao động. Trong nháy mắt này tất cả sinh ra cảm giác quái dị.
Linh lực kiềm chế, hoàn toàn tập trung vào một điểm. Share by: MTQ - Banlong.us
A Bảo sắc mặt trầm trọng càng thêm biến khó coi. Tay phải lật ra, một thanh kiếm nhảy vào lòng bàn tay y, mũi kiếm chỉ hướng trước, trực tiếp nghênh hướng Tu La Thứ của Long Hạo Thần.
*Đinh!*
Trong tiếng nổ điếc tai, A Bảo lần nữa kêu rên. Y rốt cuộc phun ra ngụm máu tím đen, toàn thân phóng tia sáng tím, dưới sự công kích của Long Hạo Thần, nhưng lại trực tiếp bay xa hơn mười mét. Thanh kiếm dài trong tay nứt rạn, cứ như vậy vỡ nát.
Nhưng Long Hạo Thần hoàn thành một kích kia, cũng rơi xuống đất, thở hồng hộc. Ném vào trong miệng một viên Đại Hồi Linh Đan, khí thế toàn thân lấy tốc độ kinh người rút lui.
Mắt A Bảo đã thiêu đốt lửa giận. Bị thương, chính mình lại trước sau hai lần bị thương vào tay nhân loại xa xa không bằng mình. Nếu hắn là người điên, vậy cứ để hắn điên cuồng đi chết đi.
Thân thể A Bảo bỗng biến cường tráng, hai tay hoàn toàn biến thành vuốt rồng. Từng đạo điện xẹt tím đen quanh quẩn xung quanh người y.
Nhưng cũng trong khoảnh khắc này, một luồng sát ý băng lãnh bỗng chốc xuất hiện trong không khí. Xung quanh tùy theo biến ảm đạm, dường như trong nháy mắt này, Mộng Huyễn Thiên Đường đột nhiên biến thành màu xám.
Một bóng đen lặng yên không tiếng động xuất hiện bên người Long Hạo Thần, trầm lặng nhìn A Bảo ở không xa. Tay trái nàng chậm rãi nâng lên, sau lưng nàng, quang mang xám to lớn dần biến chân thật. Đó là hình dáng thanh kiếm, sát ý điên cuồng bỗng chốc tăng lên đến đỉnh.
“Có lẽ, ta không thể chiến thắng ngươi, nhưng ta có thể kéo ngươi cùng chết chung.” Thải Nhi thanh âm băng lãnh ở trong không khí quanh quẩn. Nàng không nhìn Long Hạo Thần, nhưng sát khí đã tăng lên tới trạng thái cao nhất.
Luân Hồi Linh Lô và Luân Hồi kiếm bộc phát ra sát khí cho người cảm giác hủy thiên diệt địa. Cho dù là Long Hạo Thần cũng rõ ràng cảm giác được Luân Hồi Linh Lô của Thải Nhi hẳn là xuất hiện biến hóa, sát khí so với lúc trước càng thêm thực chất.
Nguyên bản sát khí Luân Hồi Linh Lô tứ tán xung quanh, nhưng lần này lại trực tiếp nhốt chặt người A Bảo, cũng chỉ tập trung một mình y.
“Bảo ca, cẩn thận, đó là Luân Hồi Linh Lô và Luân Hồi kiếm!” Nguyệt Dạ hét lên, sau đó cô và Lãnh Tiêu cùng với hai cường giả ma tộc mau chóng xuất hiện sau lưng A Bảo.
Trong bốn người, ma pháp sư màu cam lúc trước cực kỳ kiêu ngạo lúc này sắc mặt uể oải, thoạt nhìn là trọng thương nặng. Một người khác tiến vào nơi này trực tiếp xuất hiện sau lưng A Bảo, cũng chính là người đứng thứ hai trong mười ma tộc vào đây. Đó là một thanh niên mặc áo choàng tím. Hiển nhiên chính gã ra tay, đánh chết một ma pháp sư Liệp ma giả, suýt nữa cải biến tình thế.
Thải Nhi xuất hiện, cùng lúc sau lưng Long Hạo Thần hiện ra các thành viên Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu. Cùng họ còn có Trương Phóng Phóng. Nhưng không hơn.
Chính là nói, một chiến sĩ Liệp ma giả khác đã chết trong trận chiến đó.
Long Hạo Thần và A Bảo chiến đấu bộc phát ra linh lực mạnh cỡ nào, đám ma tộc có thể cảm thụ được thì đương nhiên Thải Nhi cũng phát hiện.
Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu đúng lúc đến, mới trọng thương ma pháp sư màu cam, đồng thời thay đổi tình thế. Dựa vào năng lực phối hợp cực mạnh, cho Trương Phóng Phóng tạm thời thay thế vị trí vốn có của Long Hạo Thần. Bọn họ thật sự đánh lùi đối thủ, hội hợp phía A Bảo.
Tình huống bên Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu còn đỡ chút, Long Hạo Thần thì có chút kiệt sức, đối thủ của hắn chắc chắn không yếu.
Nhưng cảm giác phía ma tộc thì hoàn toàn khác. Bọn họ đều rất rõ ràng A Bảo thực lực mạnh bao nhiêu. Thế mà y lại bị thương vào tay Long Hạo Thần.
Nguyệt Dạ đương nhiên là rung động mạnh nhất. Cô từ nhỏ đã quen biết A Bảo. Trong lòng cô, nếu nói trong đám người trẻ tuổi cô sùng bái ai nhất, vậy A Bảo nhất định là xếp hạng nhất.
Hơn nữa cô rất rõ ràng tu vi Long Hạo Thần là cấp bậc gì. Theo cô thấy thì hai người vốn không có gì phải so sánh.
Nhưng tình huống hiện tại hoàn toàn khác với trong tưởng tượng của cô.
Tuy Long Hạo Thần kiệt sức, nhưng A Bảo lại bị thương, bị thương vào tay Long Hạo Thần? Hơn nữa dưới tình huống một đối một?
Xem từ nhân số thì bên Long Hạo Thần có hơn tám người, mà bên ma tộc cũng có năm người, chỉ là trong đó một cái bị thương, A Bảo cũng chịu thương. Nhưng xem tổng thể thì thực lực hai bên không cách biệt nhiều lắm, rất có khả năng ma tộc vẫn chiếm chút ưu thế.
Ánh mắt hư vô của A Bảo lúc này biến ngưng tụ, nhìn đôi cánh đen dần mở rộng sau lưng Thải Nhi, cảm thụ sự lãnh liệt không gì sánh được, sát khí khủng bố tùy thời bộc phát. Đôi mắt dần híp lại, đôi vuốt rồng phát ra tiếng *rốp rốp* quái dị.
“Chúng ta đi.” A Bảo nhàn nhạt nói.
“Bảo ca!” Lãnh Tiêu không cam lòng kêu lên.
A Bảo lạnh lùng liếc cô một cái, sau lưng hai cánh giang ra, nhẹ vỗ đập, dán sát đất lướt đi.
Mấy người khác không dám nói gì nữa. Nguyệt Dạ sâu lắng nhìn Long Hạo Thần và Thải Nhi, vội vàng đuổi theo sau A Bảo.
Sát khí bỗng chốc tán đi, lúc này Long Hạo Thần chậm rãi đứng dậy, sắc mặt tuyệt không có bởi vì kẻ địch rời đi mà thả lỏng, ngược lại thêm trầm trọng.
“Nếu nơi này không phải là Mộng Huyễn Thiên Đường, chỉ sợ chúng ta đã tiêu rồi.” Long Hạo Thần thì thào nói một câu.
Tư Mã Tiên thấp giọng hỏi.
“Đại ca, tên đó mạnh như vậy?”
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu