Người ta sẽ học được nhiều hơn từ lỗi lầm của mình, nếu như họ không quá bận rộn chối bỏ lỗi lầm của mình.

J. Harold Smith

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 766
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 668 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 17:49:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 318: Quỷ Bí Cây Cối (12)
ồi nàng tung hoành trong rừng rập, Hiên Viên Triệt còn chưa xuất hiện, nàng không cần để người khác bảo hộ.
“Đừng lộn xộn.” Tiếng quát của Hiên Viên Triệt bên tai truyền đến, ngay sau đó, lực đạo trên lưng lại càng chặt hơn, toàn bộ thân thể đều bị Hiên Viên Triệt bảo hộ trong ngực.
Bên tai, tiếng ong vàng càng ngày càng lớn, cơ hồ có thể nghe rõ cả tiếng vỗ cánh.
Người nhanh, há có thể nhanh hơn động vật.
Lưu Nguyệt bị Hiên Viên Triệt gắt gao bảo hộ trong ngực, cả người bị ôm vào trong lòng, hô hấp bị đè nén, cảm giác rất khó chịu.
Trong ngực thực cứng, tuyệt không mềm mại, rất khó chịu.
Nhưng mà, lại rất ấm áp, ấm áp đến mức làm cho tâm người ta nóng lên.
Cảm giác được tâm ý của Hiên Viên Triệt, Lưu Nguyệt ngừng giãy dụa, để mặc Hiên Viên Triệt ôm.
Trong ngực thực cứng, nhưng lại có thể để cho nàng dựa vào, trong ngực không mềm mại, nhưng lại có thể vì nàng che một mảnh trời (e k chắc lắm đâu, Pra tỷ).
Hóa ra, được người khác bảo vệ thật tốt.
Nàng chưa từng được người khác bảo vệ, chỉ có nàng đi bảo vệ người khác.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết, nàng – lính đánh thuê đệ nhất, không cần người bảo vệ, nàng chính là đệ nhất, không ai có thể bảo vệ nàng, càng về sau lại càng không ai dám có ý nghĩ này, đệ nhất sao lại cần bảo vệ, đó chính là khinh nhờn.
Nhưng mà, nàng cũng không nghĩ không dựa vào ai đó, chính là không có ai để dựa vào, cừu nhi cừu chi (?), cũng hoàn toàn ngạo nghễ độc lập, cũng nghĩ rằng mình không cần dựa vào bất kì ai, không cần bất kì ai.
Nhưng mà hôm nay, cảm giác này lại tốt đến chết tiệt, không liên quan đến thân thủ, không phải chuyện có thể ứng phó hay không, chính là phản ứng trong nháy mắt kia, kia trong nháy mắt coi hắn vi trước cảm giác, cảm giác bị người ta đặt trong lòng bàn tay, thật sự là tốt đến chết tiệt.
Khóe miệng hơi lộ vẻ tươi cười, người này, thật sự là làm nàng càng ngày càng không buông tay được.
“Ngốc, buông, ta chỉ đường cho chàng.” Nụ cười sáng lạn vương bên miệng, Lưu Nguyệt nói.
Cây cối này bọn họ không quen, chạy loạn gì chứ.
Nàng thực hưởng thụ cảm giác được Hiên Viên Triệt bảo hộ, nhưng mà trong nháy mắt là tốt rồi, hiện tại không phải thời điểm nhu tình mật ý
Vương Phi Mười Ba Tuổi Vương Phi Mười Ba Tuổi - Nhất thế Phong Lưu