Số lần đọc/download: 2049 / 48
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 316: Hy Vọng Của Gia Tộc Giáp Hạ
Na Na bắt đầu lo âu, hiện tại, đã hai tiếng rưỡi. Nếu trước khi trời tối mà chưa rời khỏi rừng thì sẽ càng nguy hiểm. Trên thực tế, Ninja cực kỳ thiện chiến khi chiến đấu ở trong bóng tối.
Ninja trời sinh là người hành động ở trong bóng đêm.
Na Na không do dự, đỡ Trương Dương lên vai rồi bắt đầu cố hết sức di chuyển trong rừng cây. Sau khi đi một đoạn, Na Na lại phải nhảy vọt một khoảng, mà khoảng cách này phải bảo trì hơn ba thước. Điều này xem ra khá đơn giản, nhưng lại là một chuyện phi thường phức tạp.
Bởi vì, chỉ có như vậy, mới có thể thoát khỏi sự truy tung của Ninja, đây là kết quả tính toán của Trương Dương.
Nếu vào lúc bình thường, nhảy xa ba thước là một khoảng cách phi thường thoải mái, nhưng hiện tại, Na Na đã hơn mười tiếng không ăn gì, thể lực cạn kiệt nghiêm trọng, mỗi lần nhảy nàng lại hoa mắt chóng mặt. Càng huống chi, không chỉ là nhảy một cách đơn giản. Vì mê hoặc sự truy tung của Ninja, còn phải không ngừng di chuyển xung quanh các cây cối…
Na Na không biết, Trương Dương dự tính chính xác đến từng phút, sau khi Na Na rời đi không đến bốn mươi phút, có một tổ ba người Ninja đã quay lại nơi đó, phát hiện người trẻ tuổi bị Đại Hà một chưởng đánh chết. Đương nhiên, món nợ này được tính lên đầu Trương Dương, bởi vì thủ pháp giết người của Đại Hà sử dụng không khác gì Trương Dương, đều lõm lồng ngực nát tim mà chết.
Trên thực tế, Đại Hà vốn muốn vu oan cho Trương Dương. Nào biết Trương Dương lại xuất hiện ở nơi này, cho nên càng làm cho người khác không thể hoài nghi.
Một tổ ba Ninja bắt đầu truy tung theo manh mối Na Na lưu lại. Rất nhanh, ba người lọt vào mê hồn trận, truy tung không thể không thông qua mùi, dấu chân, dấu vết, sự tổn hại của cây lá, còn có hướng của động vật bỏ chạy mà phán đoán hành tung của kẻ địch. Nhưng mục tiêu của bọn họ tựa hồ không ngừng vẽ vời bên trong rừng cây, cứ một bước lại che một bước, nếu theo dấu vết này mà truy tung, rất có thể lại trở về chỗ cũ…
Từ từ, ba Ninja phát hiện một chút quy luật. Khi các vòng tròn này tiếp xúc nhau, ra ngoài xa hơn ba thước sẽ lại phát hiện manh mối.
Bất quá, rất nhanh phiền não mới lại tới. Nhân vật mục tiêu tựa hồ là cố ý, lại nhiều lần đi vòng vèo, đem lộ tuyến lặp lại. Đến cuối cùng, ba người bắt đầu mất đi cảm giác phương hướng.
Cuối cùng, ba người đều cho rằng, kẻ địch dã bị trọng thương, không thể nhảy quá ba thước, có thể đã tách ra. Đồng thời khi gia tăng diện tích tìm kiếm, ba người đều lưu lại manh mối của mình cho những Ninja ở sau, để tránh bọn họ cũng lâm vào mấy cái mê hồn trận này.
"Thả anh xuống đi…"
Na Na cõng Trương Dương trên lưng tại bôn ba trong rừng cây. Nàng đã lâm vào tình trạng đèn cạn dầu, nhờ có ý chí kiên cường mới làm cho nàng không buông tha, chỉ là bước nhảy của tiểu Ngân Mị đã không đến năm thước, tiểu Ngân Mị đuôi bị thương, chân bị thương đến chưa khép lại, hoàn toàn là cũng thần niệm của Trương Dương mà chịu đựng hỗ trợ lẫn nhau.
"Em còn kiên trì được" Na Na nghe ra thanh âm của Trương Dương vẫn suy yếu, cắn chặt răng mà xốc thân thể Trương Dương lên.
"Không phải, đặt anh xuống, chúng ta đã bị người truy tung…"
Trương Dương lời còn chưa dứt, thân thể Na Na đã khẩn trương giống như một con báo vậy, thần kinh lâm vào trạng thái cảnh giác cực độ. Na Na có chút không rõ, vì cái gì mình lại không phát hiện chút động tĩnh nào?
"Em đem anh đặt ở dưới tàng cây lớn kia. Ừm, em nấp ở đằng sau cây, anh sẽ bảo Ngân Mị nấp ở trên nhánh cây trên đầu của anh, khi chúng ta hấp dẫn sự chú ý của người kia, em cần phải một kích tất trúng, không cho đối thủ phát ra một chút thanh âm nào. Anh hoài nghi, đã có rất nhiều người đang ở gần sát chúng ta…" Trương Dương nói chuyện thanh âm vô cùng suy yếu, môi không ngừng run rẩy, hiển nhiên, chỉ nói mấy câu nói đó đã khiến cho hắn hao phí thể lực rất nhiều.
"Rất nguy hiểm" Na Na cự tuyệt đề nghị của Trương Dương.
"Nghe anh đi, không sao đâu. Đường ra duy nhất của chúng ta chính là giết chết một Ninja gần sát chúng ta, bằng không, chúng ta trốn không thoát khỏi núi Phú Sĩ…" Trương Dương nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Na Na.
"Yên tâm, mẹ của em rất nhanh sẽ tới thôi" Na Na lắc lắc đầu.
"Mẹ của em có biết chúng ta nguy hiểm thì hiện tại cũng bất lực. Nơi này là Nhật Bản, là Nhật Bản! Đại Hà đã chuẩn bị không tiếc trả giá để giết chết chúng ta, để đổi lại cường giả Trung Quốc đối với gia tộc Thiên Hoàng Nhật Bản triển khai giết chóc. Cho nên, mẹ của em có đến đây cũng không giải quyết được vấn đề. Trừ khi, tướng quân đuổi tới. Chỉ có hắn mới có thể đối kháng với Đại Hà. Tin anh đi, chúng ta an toàn mẹ của em mới có thể an toàn. Nếu chúng ta không an toàn, mẹ của em cũng sẽ không an toàn… tin anh đi…"
Một hồi trầm mặc ngắn ngủi.
"Em tin anh" Na Na cắn cắn răng, đem Trương Dương nhẹ nhàng đặt ở dưới một tàng cây lớn.
"Kéo một nhánh cây chắn bên cạnh anh" Trương Dương ra hiệu bảo Na Na.
"Ừm. Em… vẫn lo…" Na Na nhìn quanh một chút, phát hiện Trương Dương không có gì để che chắn.
"Không có việc gì, lại đây, anh nói cho em nghe…"
"Hả?"
"Tới đây…" Trương Dương thanh âm rất suy yếu, vì không thể nghe rõ, Na Na không thể không áp sát lỗ tai gần miệng Trương Dương.
"Ồ…"
"!"
"Ha ha… khụ khụ… ha ha…" Trương Dương vừa ho vừa cười. Vừa rồi, hắn đã hôn lên má của Na Na.
"Vào lúc này mà anh còn làm vậy" Na Na giân dữ, mặt đỏ bừng lên. Bất quá trong đó lại có chút vui mừng.
"Đi đi, nhớ kỹ, một kích phải lấy mạng!" Trương Dương ho khan, Na Na trên mặt vừa giận dữ vừa xấu hổ, lại có chút không nỡ.
"Ừm".
Na Na gật mạnh đầu. Nàng thông minh hơn người, tự nhiên hiểu được vừa rồi Trương Dương khinh bạc là để nàng thả lỏng, làm cho nàng yên tâm, làm cho nàng thêm lòng tin.
Đồng thời, đây cũng là một niềm tin của Trương Dương trao cho Na Na.
Rất nhanh, rừng cây khôi phục sự tĩnh lặng. Trương Dương nhắm mắt tựa vào thân cây, Ngân Mị nằm ở một nhánh cây trên đầu hắn, cái đuôi thật dài thả lỏng, phi thường bắt mắt…
Không khí trở nên đầy áp lực nặng nề.
Một cỗ sát khí đang yên lặng lan tỏa trong không trung.
Ninja. Huyền Chi Giới!
Huyền Chi Giới là một Ninja thuộc gia tộc Ninja Giáp Hạ - một trong những gia tộc nguyện trung thành với Thiên Hoàng. Gia tộc này đã có lịch sử hàng trăm năm. Từ Nhật Bản chiến quốc tới nay, gia tộc này trung với Thiên Hoàng nhất tộc, từng sáng tạo rất nhiều kỳ tích. Là một trong những gia tộc Ninja nổi danh nhất Nhật Bản.
Đáng tiếc, bởi vì vũ khí nóng xuất hiện, sự phát triển của Ninja bị át chế. Từ từ mờ nhạt dần trên vũ đài lịch sử, gia tộc Giáp Hạ cũng gặp nguy cơ lớn nhất trong lịch sử. Trước chiến tranh thế giới thứ 2, Ninja lại bước lên vũ đài lịch sử, gia tộc Giáp Hạ lại được đón nhận huy hoàng của gia tộc. Bất quá, chuyện đáng tiếc đã xảy ra, vào mười tám năm trước, một cường giả Trung Quốc tại Nhật Bản triển khai một trận giết chóc kinh thiên động địa, một số cường giả của gia tộc Ninja bị giết tận, gia tộc Giáp Hạ lại gặp họa diệt môn, các Ninja cực mạnh của gia tộc đều bị cường giả này giết…
Hiện tại. Huyền Chi Giới trên vai gánh lấy trọng trách chấn hưng gia tộc Giáp Hạ.
Hắn vẫn nhẫn nhục chịu khó, tìm kiếm cơ hội, hắn tin tưởng rằng, gia tộc của bọn họ sẽ không xuống dốc, Thiên Hoàng sẽ lại tôn trọng Giáp Hạ nhất tộc. Ngày mà Giáp Hạ nhất tộc chấn hưng chỉ trong tầm tay!
Hiện tại, Giáp Hạ nhất tộc đi theo bên cạnh Thiên Hoàng chỉ còn lại một mình hắn, vận mệnh của cả gia tộc đều đặt trên vai hắn, vô số người trẻ tuổi trong gia tộc đều hy vọng lấy hắn là cầu nối để trở lại bên cạnh Thiên Hoàng. Có thể vì Thiên Hoàng nguyện trung thành, là giấc mộng của mỗi một người trẻ tuổi trong Giáp Hạ nhất tộc!
Hiện tại, cơ hội của Huyền Chi Giới đã đến, hắn cảm giác được bản thân cách mục tiêu càng ngày càng gần. Mục tiêu này, đã giết chết hai huyết mạch của Thiên Hoàng, nếu có thể bắt hoẻ, c giết hai người nọ, gia tộc Giáp Hạ sẽ lập tức có được sự tôn trọng chưa từng có.
Huyền Chi Giới khóe miệng lộ ra vẻ mỉm cười. Đây là cơ hội trời cho, theo manh mối mà một đường truy tung biểu hiện, kẻ địch đã đến bước cung kéo hết mức rồi, trước là còn nhảy xa hơn hai thước, đến bây giờ căn bản là bỏ chạy như điên, không có che dấu hành tung nữa, cả một đoạn đường đều thấy rõ cành cây cũng hoa cỏ bị đạp gãy…
Đương nhiên, Huyền Chi Giới cũng không dám coi thường. Thậm chí, càng thêm cẩn thận. So với tiền đồ của gia tộc thì sinh mệnh của hắn căn bản không quan trọng. Hắn không thể chết được, ngàn vạn lần không thể chết được. Nếu hắn chết, Giáp Hạ nhất tộc có lẽ phải cả trăm năm nữa mới lại có thể ở bên cạnh Thiên Hoàng…
Đây là một trận đánh cuộc!
Huyền Chi Giới thậm chí căn bản không nghĩ tới lợi dụng công cụ đặc thù của Ninja để gọi đồng bạn. Đây là công lao của một mình hắn. Công lao của gia tộc Giáp Hạ!
o O o
Giác quan thứ sáu của Huyền Chi Giới cũng khá mẫn cảm. Hắn tin tưởng rằng, kẻ địch đang ở phía trước, khoảng cách không đến ba mươi thước. Chỉ cần qua mấy thân đại thụ, là có thể tiếp cận mục tiêu…
Huyền Chi Giới rất kiên nhẫn, phi thường cẩn thận di động thân thể. Mỗi một bước, hắn đều đem từng cột cành cây ngọn cỏ trong phạm vi hơn mười thước quan sát rõ ràng. Thậm chí ngay cả trên cây cũng không buông tha.
Làm một Ninja vĩ đại của gia tộc Giáp Hạ, Huyền Chi Giới thủy chung vẫn bảo trì tác phong có chừng mực. Khi Thiên Hoàng tìm yếu nhân của gia tộc Giáp Hạ, gia tộc tuyển ra Huyền Chi Giới cũng vì nguyên nhân này. Có chừng mực là một phép tắc mà Ninja phải tuân thủ.
Huyền Chi Giới thân thể tựa như một con tằm không ngừng trườn tới, chậm rãi tới sát mục tiêu. Hắn mạnh mẽ khống chế nhịp tim cùng tốc độ lưu thông máu của bản thân. Hắn đã nghe được tiếng hít thở của kẻ địch. Đó là nhịp thở hết sức suy yếu, theo thanh âm hít thở này Huyền Chi Giới có thể khẳng định, mục tiêu của hắn đã bị trọng thương, đã đến bước đe dọa đến sinh mạng…
Huyền Chi Giới không dám coi thường, vẫn từng tấc một di động thân thể, trong tay nắm chặt Lưu Tinh phiêu. Phi tiêu này, hàng trăm năm trước uy danh đã vượt ngoài phạm vi Nhật Bản, vô số anh hùng hào kiệt đã bỏ mạng dưới nó.
Chuyển quá một thân cây, rất cẩn thận ló đầu ra…
Một ánh mắt!
Một cặp mắt tiều tụy!
Một cặp mắt tiều tụy, mang theo vẻ cười cợt, hai mắt đang nhìn về phía hắn, mang theo vẻ chế nhạo…