Số lần đọc/download: 536 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 03:54:06 +0700
Q.7 - Chương 10: Ngân Hàng Là Cái Máy Vay Tiền (1)
L
ưu Hoa Đông hoàn toàn không nghĩ như vậy:
- Lâm Tuyền lúc mới chỉ là con nghé non mới ra đời, lão Khổng đã dung túng cậu ta thế nào, nay với thành tích đó, ai có thể từ chối cậu ta, huống hồ Tinh Hồ quay về, Thiên Tinh Hồ sẽ thành một chiếc hàng không mẫu hạm siêu cấp thực sự, quan trọng là khi đó lợi ích của Đông Đô có tổn thất không?
- Nếu bốn công ty sát nhập, thử tượng tượng xem đó là chuyện gì, Diêu Khê Cố - Hoành Điếm Thẩm Lục sẽ không còn vị trí độc tôn nữa, sẽ xuất hiện một Tĩnh Hải.
Chu Vân Thiên mắt nhìn về khoảng không trước mặt, không biết mường tượng ra cái gì, một lúc sau cảm khái:
- Nói ra thì thật hâm mộ lão Lạc.
Lạc Ích Đồng nắm 41% cổ phần của Tinh Hồ, trở thành người hưởng lợi lớn thứ hai trong quá trình bay cao của Tinh Hồ.
- Muốn sát nhập cũng không phải là chuyện đơn giản.
Lưu Hoa Đông mắt lim dim hút thuốc:
- Nếu công ty trăm người thì đơn giản, nhưng bốn công ty gộp lại phải 7.000 - 8.000 người, khó lắp, phải cần quá trình cọ sát rồi mới sát nhập lại, đó hẳn là ý nghĩa hạng mục 21 mà Lâm Tuyền đưa ra. Lúc này nếu chúng ta gánh vác trách nhiệm một chút, chịu thêm nhiều nguy hiểm một chút, đên khi sát nhập cũng có thể ưỡn ngực lên nói chuyện.
- Đúng, lão Lưu, anh nói quá chuẩn rồi, Lâm Tuyền làm cái gì cũng không chịu tiết lộ trước, nhưng làm gì cũng có mục đích cả... Có điều tôi không bằng anh, sát nhập rôi tôi thất nghiệp mất.
Lưu Hoa Đông cười phá lên:
- Gần đây tôi thấy anh qua lại thân thiết với Quách Bảo Lâm lắm, có phải là chuẩn bị vì ngày thất nghiệp đó không?
Chu Vân Thiên, Lưu Hoa Đông lên xe đi, Khổng Lập Dân, Lạc Ích Đồng, Từ Kiến ở lại phòng họp.
Lâm Tuyền lấy thuốc lá ra, còn đưa mắt xin phép Phương Nam đang nhìn đe dọa, Khổng Lập Dân cũng tiện tay rút một điều, Từ Kiến quen hút xì gà rồi, chỉ liếc qua bao thuốc lá rồi nói:
- Hút thuốc lá nữ thà không hút còn hơn.
- Hả?
Lâm Tuyền cầm hộp thuốc lá lên, nhìn trái nhìn phải không thấy dòng nào ghi đồ chuyên dụng cho nữ nhân, có điều người sảnh sỏi như Từ Kiến đã nói thế thì không sai được. Những thứ vật dụng tùy thân của y đều là do Phương Nam chuẩn bị, Phương Nam lo cho sức khỏe của y, cứ như y chưa khôi phục vết thương sau tai nạn vậy, dùng trăm phương ngàn kế không cho y hút thuốc.
Liên hợp Tĩnh Hải phát triển rất nhanh, nhưng áp lực trên người Lâm Tuyền cũng càng lớn, thành thói quen hút thuốc, Phương Nam không làm trái ý của Lâm Tuyền, nhưng luôn giở thủ đoạn nho nhỏ hạn chế y, trước kia là giấu bật lửa, giờ lại trò này.
Lâm Tuyền dù si mê Phương Nam đến mấy, nhưng nam nhân, ai chả có tự tôn, lại thích sĩ hão, trừng mắt lên nhìn Phương Nam, Phương Nam tức giận lườm y một cái, Lâm Tuyền cười hì hì cầu tài, khí thế xẹp ngay xuống. Có điều Lâm Tuyền không chịu bị mất mặt, ứng phó được ngay:
- Ha ha ha, lão Từ nói thế không phải dân trong nghề rồi, thứ thuốc lá ngon nhất phải được cuộn trên đùi mỹ nữ, ngửi có hương thơm cơ thể họ, thế mới tăng thêm hương lạ, vị khói không còn quá nồng...
- Thật sao?
Từ Kiến đưa tay ra:
- Tôi thử một điếu xem.
Lâm Tuyền cướp thuốc lá lại:
- Ông lấy xì gà ra đổi đi, công bằng một đổi một.
Từ Kiến hồ nghi nhìn Khổng Lập Dân, Khổng Lập Dân giơ điếu thuốc lên bảo Lâm Tuyền:
- Hôm nào cho tôi một bao, thứ thuốc lá này khó mua lắm.
Từ Kiến nghe Khổng Lập Dân nói thế mới lấy xì gà ra đổi, vừa hít một hơi đã biết mắc bẫy:
- Phì, nhạt như nước lã vậy.
Lâm Tuyền thì ngậm điếu xì gà trong miệng, mặt rất hưởng thụ:
- Điếu xì gà này chắc phải 800 hả? Đúng là tiền nào của nấy …
Mọi người thấy Lâm Tuyền và Khổng Lập Dân vô cùng ăn ý lừa Từ Kiến một vố thì phì cười, Lạc Ích Đồng cũng lấy một điếu thuốc:
- Con bé Tiểu Tình cũng ghét tôi hút thuốc, hôm nào phải hạ quyết tâm gả nó đi mới được.
Đan Nguyên và Phàn Xuân Binh cũng châm thuốc hút, làm các cô gái trong phòng phản đối, nơi này nữ quyền rất thịnh, Đan Nguyên vội vàng đi mở cửa sổ ra. Lúc này thư ký hành chính đi vào báo với Lâm Tuyền rằng Trần Sở, Lương Cập đã tới. Lâm Tuyền nhìn đồng hồ nói:
- 15 phút nữa tôi tan họp, cô bảo bọn họ tới văn phòng đợi.
- Có chuyện gì mà muốn giữ tôi lại thêm 15 phút?
Từ Kiến tò mò hỏi:
Lâm Tuyền chỉ Phương Nam, Phương Nam đi lấy một xấp tài liệu tới chia ọi người. Từ Kiến nhận lấy xem, không ngờ trên đó viết "báo cáo điều tra tiền cảnh sản nghiệp thương mại trong nước", càng nghi hoặc:
- Cái này là sao?
- Đây là báo cáo tôi ủy thác khoa thương mại Đh Tĩnh Hải làm, ủy ban giám sát ngân hàng yêu cầu các ngân hàng thương mại trước năm 2007 tỉ lệ vốn dư đạt tới 8%, hiện giờ chỉ là 1.3%, cách đại hạn chưa tới 3 năm, lúc này tuyệt đại đa số ngân hàng thương mại trong nước muốn khóc cũng không khóc nổi.
Lâm Tuyền nói chắc chắn:
- Nguy cơ của họ là cơ hội của chúng ta. Báo cáo này là hạng mục hợp tác với Đh Tĩnh Hải, tôi phải bỏ 280.00 kinh phí nghiên cứu đấy, Phương Nam, chị dựa theo đầu người tính tiền nhé.
Từ Kiến nghi ngờ:
- Cậu không lừa tôi như điếu thuốc lá kia chứ? Tôi phải xem trước đã.
Khổng Lập Dân cười hỏi:
- Đh Tĩnh Hải thành cơ cấu nghiên cứu Liên hợp Tĩnh Hải từ bao giờ vậy.
- Kinh phí nghiên cứu kinh tế của Đh Tĩnh Hải rất hữu hạn, cháu phải vắt óc nghĩ cách cho họ có việc làm mà sống, mấy giảng viên thanh niên của khoa ngoại thương đều có đề tài hợp tác với Liên hợp Tĩnh Hải, có người kiêm chức luôn nhà phân tích kinh tế. Thế nào chú Khổng cũng muốn một bản chứ.
- Loại hợp tác này nên triển khai nhiều một chút, mấy năm qua thứ khiến tôi cảm thấy hứng thú rất nhiều, chỉ là tinh lực hữu hạn, thành lập cơ cấu chuyên môn thì phí hoài, cậu lêu lổng ở Đh Tĩnh Hải hóa ra lại gần chùa được lộc vãi.
Khổng Lập Dân thu dọn đồ chuẩn bị đi:
- Tôi có việc, hôm khác gặp.
- Lại bị cậu lừa lẫn nữa.
Từ Kiến bỏ tài liệu vào cặp:
- Dù sao không phải lần đầu nữa.
Lâm Tuyền cười đắc ý, đợi bọn họ đi rồi gọi điện cho thư ký của Cảnh Lập Dân, Cảnh Lập Dân nghe thấy tiếng Lâm Tuyền bên kia điện thoại, nhận lấy hỏi:
- Lâm Tuyền, chuyện gì thế?
- Cháu đã triệp tập Hòa Hoàng, Đông Đô, Giai Thành, Hào Thành tới bàn bạc, về nguyên tắc đồng khí nhận nhiêm vụ khai phát mảnh đất từ 217 - 223, về thời gian, cháu thấy sau tuyển cử đổi khóa chính phủ sẽ nhanh chóng triển khai.
- Chú biết, cám ơn những điều cháu làm vì Tĩnh Hải.
Giọng Cảnh Nhất Dân có chút mỏi mệt, ông vì thành phố này mà dốc hết tâm huyết của mình, cũng chỉ có trước mặt y và Triệu Tăng là ông không che dấu sự mỏi mệt của mình. Lâm Tuyền đột nhiên thấy không đành lòng, bổ xung:
- Kể cả Trương Quyền có tại nhiệm thì cùng lắm chỉ khó khăn thêm một chút, dù sao Liên hợp Tĩnh Hải không đơn giản như xưa. Còn vấn đề phát triển của ngân hàng thương nghiệp hôm nay cháu mới đề xuất, khả năng phải vài ngày nữa mới có kết quả.
Vào cuối thập niên 80 ngân hàng thương mại đầu tiên ở Tĩnh Hải được thành lập, tới những năm 90, bốn ngân hàng lớn trong nước lũng đoạn thị trường, thêm vào bị hạn chế nghiệp vụ trong địa phận, đồng thời thực hiện chính phủ nắm cổ phần, khiến kết cấu ngân hàng thương nghiệp trì trệ nghiêm trọng.
Trước đó không lâu công cáo yêu cầu tăng vốn dư lên 8% của ủy ban giam sát ngân hàng càng như sát muối vào vết thương, trong công cáo còn đưa ra danh sách những ngân hàng nguy hiểm cao khó cứu chữa, chuẩn bị rút khỏi thị trường, ngân hàng thương nghiệp Tĩnh Hải không ngờ đứng ở vị trí thứ 3.
Làm sao giải quyết nan đề này? Lối thoát cho nó ở đâu?