Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Chương 295: Thủy Triều Lên Xuống. (hạ)
N
hìn thoáng qua bóng lưng của Phi Tiểu Nhã, Đường Phong vỗ đầu một cái, ảo não thở dài một tiếng, rõ ràng quên hỏi tên nàng là gì rồi. Nhắc tới lại thấy buồn cười, nữ nhân này miễn cưỡng cũng được coi là một nửa cừu nhân của hắn, không ngờ cho đến tân bây giờ hắn vẫn chưa biết được tên họ của nàng. Sau này sẽ quang minh chính đại đi đến ngược đãi mình sao? Đường Phong khẽ cười một tiếng, trong nội tâm, chiến ý dâng trào.Nàng càng ngược đãi, chính mình lại càng có thêm động lực. Có một câu nàng cũng không có nói sai, nàng làm như vậy, quả thực là có lợi đối với bản thân mình, chỉ là không biết xuất phát điểm của nàng có phải là muốn tốt cho mình hay không? Bất quá nữ nhân vừa bá đạo vừa nhỏ mọn như vậy, tự nhiên sẽ không thể muốn tốt cho mình được.
Chỉnh đốn lại tâm tình, Đường Phong lại đi tới phòng của mình. Suốt một đêm ngồi tu luyện, hắn cố gắng đem bản thân khôi phục đến trạng thái đỉnh phong. Dù sao, dựa theo ngữ khí của Sở Văn Hiên mà suy đoán, Hậu Thiên thí luyện cũng không phải là chuyện đùa, Đường Phong cũng cần phải cần thận xử trí. Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Đường Phong đã tỉnh, bên ngoài phòng truyền đến vô số tiếng bước chân, có một số người đang tu luyện công phu quyền cước công phu quyền cước. Xem ra, tất cả mọi người đều đã thích ứng với thời gian nghỉ ngơi cùng tập luyện trong suốt thời gian hai tháng bị giày vò kia. Cho dù đến hôm nay có thể ngủ ngon giấc, nhưng không một ai lãng phí thời gian ở trên giường, ngược lại tất cả sớm đã bò dậy. Ngày hôm nay không có việc gì, Đường Phong cũng không có cùng những người kia đồng dạng đi rèn luyện quyền cước, mà là xin phép Sở Văn Hiên đi ra ngoài.
Một cái thân ảnh chậm rãi đi trên bờ biển, sau đó tìm một khối đá ngầm ngồi xuống bất động. Chuyện gì cũng không làm, chuyện gì cũng không muốn, chỉ yên lặng xem thủy triều lên xuống, nhìn những đám mây bay trên bầu trời. Mỗi lần tới biển, tâm tình của hắn đều trở nên vô cùng trống vắng. Giờ phút này cũng vậy, cả người phảng phất biến thành một cái hồ nước trầm tĩnh, cho dù trước mặt hắn là những cơn sóng biển hung mãnh, gió biển gào thét bên tai, nhưng bản thân hắn vẫn bất động ngồi đó, toàn bộ cảm giác đối với ngoại giới vô hình được phóng đại lên.
Đạo tu luyện cần phải kết hợp cương nhu, hai tháng huấn luyện với cường độ cao như vậy là đã đủ rồi, vô luận thân thể hay là tinh thần, đều cần phải thư giãn một thời gian. Sóng biển đánh lên bờ đá, nước biển bắn tung tóe làm ướt quần áo của Đường Phong, chỉ là mặc dù Đường Phong không vận công, quần áo ướt cũng sẽ lập tức được sấy khô, chỉ trong phút chốc nữa biển liền bốc hơi thành khí, sau đó liền tiêu tán.
Một thân cương khí, phảng phất như cùng linh khí ngoại giới hô ứng lẫn nhau, ở trong đan điền cùng với trong kinh mạch rung động không thôi. Nói cho cùng, cương khí trong cơ thể người tu luyện đêu là linh khí từ bên ngoài thu nạp vào bên trong cơ thể mà chuyển hóa thành, hoặc là lắng đọng trong đan điền, hoặc là tiến vào bên trong kinh mạch, để cho bản thân sử dụng.
Chẳng lẽ mỗi người đều phải thu nạp linh khí ở ngoại giới trước, sau đó mới có thể sử dụng? Có thể trực tiếp sử dụng linh khí mà không cần thu nạp được hay không?
Trong phút chốc, một cái ý niệm cổ quái hiện ra bên trong đầu của Đường Phong.
Một người cho dù cường đại đến mức nào, thân thể cũng có cực hạn, cho là là Thiên giai cao thủ đỉnh phong, năng lượng dung nạp bên trong thân thể cũng không cách nào cùng thiên nhiên đánh đồng. Tự nhiên cũng có thể ví như là một cỗ thân thể vô hình, vô cùng khổng lồ khiến cho nhân loại không có cách nào không chế, mà bên trong ỗ thân thể này chất chứa vô cùng cương khí, nếu một người có thể điều động đám cương khí này để cho mình sử dụng, vậy thì người đó có thể cường đại đạt đến trình độ nào.
Nghĩ tới đây, Đường Phong bỗng cảm thấy linh khí xung quanh bản thân phảng phần dường như động đậy. Loại cảm giác này rất hư vô, rất mơ hồ, sau khi cẩn thận quan sát thêm một lần nữa, Đường Phong chợt phát hiện linh khí xung quanh bản thân dường như là có thể phân biệt rõ ràng hơn. Nếu như nói linh khí có thuộc tính bất đồng thì có màu sắc bất đồng, như vậy từ khi đi vào cái thế giới này Đường Phong không nhìn được bất cứ thứ gì, chỉ cảm giác được thế giới này là một mảng hỗn độn.
Mà lần đầu tiên đi tới bờ biển, Đường Phong lại có thể cảm giác trọng được trong thế giới hỗn độn này xuất hiện nhan sắc bất đồng rồi, đây là việc mà mỗi vị Thiên giai đều có thể làm được. Hiên tại, những màu sắc này lại càng thêm rõ ràng, lính khí bên trong thế giới cũng bắt đầu có đủ loại màu sắc, tươi sáng rực rõ, giống như hàng vạn đóa hoa kiều đồng thời nở ra, khiến người cảm động, khiến người lưu luyến, khiến người vui mừng.
Đường Phong không biết một phen suy nghĩ lung tung này của mình, đã vượt qua toàn bộ Thiên giai cao thủ, mặc dù đại bộ phận Thiên giai cao thủ cũng không thể phân biệt linh khí một cách xuất xắc như vậy.
Đáng tiếc là cương tâm của bản thân là một cái Tiểu Khô Lâu, không có cách nào sử dụng bất kỳ chủng linh khí có thuộc tính nào, cho dù cảm thụ được cũng có tác dụng không lớn, cũng chỉ khiến tốc độ hấp thụ linh khí cảu mình nhanh hơn một ít. Việc này khiến cho Đường Phong không khỏi thở dài, trong nội tâm càng thêm kỳ vọng tìm kiếm được Ngũ Liễu Căn, để Linh Khiếp Nhan luyện chế giúp mình Linh Lung Biến Cương Đan.
Chỉ cần trong tay có Linh Lung Biến Cương Đan, bản thân mình có thể diễn sinh ra một cái cương tâm khác có thuộc tính, có thể điều động những tia linh khí mà mình quan sát được.
Chỉ là từ lần trước ra biển thu thập được Túy Ngư Thảo, từ đó về sau, chuyện tìm kiếm Ngũ Liễu Căn đã bị chậm trễ rất nhiều thời gian. Loại sự tình này không thể quang minh chính đại hỏi thăm người khác, ngược lại mình có thể lấy được tin tức từ trên người của vị Bàng Dược Vương kia, dù sao hắn cũng biết mình tìm kiếm những loại dược liệu này, hắn chỉ là không biết mình tìm kiếm làm gì thôi.
Lẳng lặng ngồi một mình bên bờ biển suốt cả một ngày, thăm dò thế giới đủ loại màu sắc kia, quen thuộc cảm giác mỗi chủng linh khí mang lại, thử cùng chúng câu thông, đối xử với chúng như những đứa trẻ con, chơi đùa cùng chúng. Đợi cho đến khi màn đêm buông xuống, Đường Phong mới chậm rãi đứng dây, đem tâm thần thu liễm lại, bỗng nhiên bản thân lại có một cái thu hoạch ngoài dự liệu
Lần trước Đường Phong cũng có một ít phát hiện, đấy chính là mình không cần vận công, linh khí vẫn không ngừng tiến vào bên trong thân thể, chỉ là lúc đó số lượng linh khí tự động dung nhập vào bên trong thân thể mình thực sự quá thưa thớt, đối với bản thân mình cũng không có tác dụng lớn gì, cho nên Đường Phong cũng không có để ý, hơn nữa trạng thái này chỉ kéo dài một ngày liền biến mất.
Nhưng trạng thái bây giờ lại hoàn toàn khác biệt. Không cần vận công, không cần tận lực hấp thu linh khí, nhưng linh khí bốn phía lại tự động dung nhập vào bên trong thân thể, so với lần trước cường độ lớn hơn rất nhiều, tuy rằng so với việc tự thân tu luyện thì còn kém xa, nhưng nếu mỗi ngày đều có thể bảo trì trạng thái này, tích tiểu thành đại, lợi ích mang lại quả thực cũng không nhỏ chút nào. Chỉ e thân thể mình lại xuất hiện dị chứng gì, Đường Phong vội vàng đem cái phát hiện này nói cho Linh Khiếp Nhan.