Số lần đọc/download: 4703 / 142
Cập nhật: 2014-12-06 23:08:04 +0700
Chương 50: Đường Lên Thiên Giới
N
hân giới, Tần Mông không gian
“Sương nhi, con có chắc là không cần đi qua Lục đạo luân hồi vẫn có thể đến Thiên giới?” Khương Lập tỏ vẻ lo lắng nhìn Hồng Quân đang cười cười, ngay cả Hồng Mông và Lâm Mông cũng ra vẻ không tin và rất lo lắng
Từ sau khi Tần Vũ rời đi cho tới nay đã trải qua hơn ba trăm năm. Trong ba trăm nam này Khương Lập dường như không lộ ra nụ cười nữa, cả ngày nhớ tới Tần Vũ không có tâm trí để tu luyện khiến cho Hồng Quân rất khó xử
Đến ngày hôm nay, Hồng Quân nói rốt cục cũng đã có đột phá, đột với lĩnh ngộ Thiên đạo đã tiến từng bước, bây giờ tất nhiên cũng chưa thể bằng Hồng Mông hay Lâm Mông thậm chí là Tần Thạch Thiên nhưng ít ra cũng là một Thiên tôn siêu việt. Dường như là Thiên Tôn và chưởng khống giả cùng tồn tại trên người Hồn Quân, loại dị trạng này khiến bọn Hồng Mông rất khí hiểu không thể giải thích được. Thần giới cho tới nay cũng không có xuất hiện qua loại quái thai này, chỉ là khi hỏi Hồng Quân thì hắn ngậm miệng không nói chỉ ậm ừ cho qua chuyện. Mọi người cũng không hỏi nhiều chỉ là vẫn chỉ điểm cho hắn những mấu chốt tu luyện, truyền thụ kinh nghiệm bản thân cho Hồng Quân khiến cho hắn rất cảm kích ba người Hồng Mông
Cảm thụ được hơi thở của trời đất, Hồng Quân phảng phất như dung hoà với Thiên địa làm một thể, tuy đó là Tần Mông không gian do Tần Vũ sáng tạo nhưng loại cảm giác dung hợp thiên địa như vậy khiến cho Hồng Quân rất là hưng phấn
Ôn nhu nhìn ánh mắt lo lắng của mẫu thân, Hồng Quân trong lòng cũng không nhịn được một dòng ấm áp lan khắp thân thể, nét mặt cực kì tự tin khẽ cười nói “Mẫu thân xin người yên tâm, tiểu Sương lần này đã lĩnh ngộ được một số thứ, có thể không cần qua Lục đạo luân hồi vẫn có thể tiến đến Thiên giới. Huống hồ có Thiên Minh dẫn đường, nhất định bọn con sẽ tìm được cha!”
“Tiểu Sương, chuyến đi này vô cùng nguy hiểm, mặc dù chúng ta đều nhớ Tam đệ nhưng dù sai tu vi của Tam đệ không phải ai cũng có thể hiểu hết được, lần này nên cẩn thận hơn mới phải a!” Hống Mông và Lâm Mông đều có chút hối hận, trước kia đều thiên vị Tần Tư, đối với tư chất luốn coi Tần Tư là số một. Hôm nay thấy tu vi của hắn tăng nhanh trong lòng không khỏi có chút tự trách mình
Hồng Quân gật đầu, cung kính nói “Tiểu Sương nhất định sẽ cẩn thận, sau khi Tiểu Sương rời đi xin Đại bá và Nhị bá chiếu cố đến mẫu thân con nhiều hơn! Tiểu Sương bái biệt!”
Thấy hắn hành lễ, Hồng Mông bàn tay khẽ nâng lên, một đạo năng lượng vô hình nâng Hồng Quân lên, cười nói “Hy vọng ngươi có đi chuyến này thuận lợi, có thể nhanh chóng đưa những người đó trở về để cho Tứ đệ sớm ngày tỉnh lại!”
Lâm Mông cũng cười nói “Tứ đệ đã ngủ say mấy trăm năm, sau khi trở thành chưởng khống giả không lâu cũng chưa kịp trao đổi gì nhiều với chúng ta đã sớm dính vào chuyện này, đợi sau khi Tứ Đệ tỉnh lại nhất định phải báo đáp hắn cho tốt mới được!”
Nghĩ đến hình ảnh Cổ Bàn đang trong tình trạng say ngủ, Hồng Quân không thể không nổi lên tình cảm ấm áp, nghiêm túc nói “Tương lai Cổ Bàn nhất định sẽ không nhỏ, mặc dù không thể sáng tạo ra không gian của bản thân nhưng hắn cũng sẽ trở thành tồn tại có một không hai, Tiểu Sương nghe theo lời hai vị bá bá, sau này nhất định báo đáp hắn cho tốt!”
Tần Thạch Thiên cũng tiến lên nói chuyện với Hồng Quân, mà La Băng bên cạnh đã nước mắt rơi lã tã, đôi tay trắng muốt nhỏ bé bíu lấy cánh tay hắn, sợ chỉ một chút không để ý là hắn biến mất
Huống Thiên Minh đứng phía sau Hồng Quân, khuôn mặt vốn anh tuấn lạnh lùng lúc nàu cũng lộ ra một nét sầu muộn, chỉ là trong mắt cũng hiện lên vẻ mọng đợi, dù sau hắn cũng sắp trở lại quê nhà, mặc dù nói hắn sinh ra tại Nhân giới nhưng chung quy thì Thiên giới vẫn là nhà của hắn!
Loại cảm giác này rất là kỳ lạ và ảo diệu, sau khi Tả Thu Mi giúp hắn hoàn thiện lại linh hồn trải qua trăm năm khổ tu và lĩnh ngộ, hơn nữa Hồn Quân đã dùng thần thông truyền lại Thiên đạo của Thiên Mông cho hắn. Hôm nay Thiên Minh cũng đạt tới đẳng cấp có thể so sánh với chưởng khống giả, chỉ là cương thi nhất tộc của hắn cũng không có cách nào tiến cao hơn khiến cho Hồng Quân cũng không thể giải thích được
Huống Thiên Minh cũng có thay đổi, đôi cánh sau lưng đã chuyển sang màu đỏ máu kết hợp với khuôn mặt anh tuấn khó đoán càng thêm quỉ dị, lúc này bởi vì kích động sắp được trở lại Thiên giới mà sắc mặt đã đỏ hồng
Tất cả đệ tử Tần gia đều tới tiễn biệt, kể cả mấy người gia gia Hồng Quân, mất đến nửa ngày mới có thể dứt ra được, Hồng Quân nhìn Huống Thiên Minh nhẹ nhàng gỡ tay Khương Lập và La Băng ra, cung kính hướng về phía mọi người nói “Các vị trưởng bối xin dừng bước, Tiểu Sương và Tiểu Minh đi chuyến này nhất định sẽ cẩn thận xin mọi người yên tâm, cam đoan sẽ bảo đảm an toàn cho bản thân!”
Dứt lời hắn kéo Huống Thiên Minh, thân ảnh đã biến mất tại Tần Mông không gian thoắt cái đã xuất hiện trong hư không
“Tiểu Quân, ngươi có dám chắc có thể đột phá cái vùng bành trướng đó sao?” Huống Thiên Minh lúc này mới thốt ra một câu, hắn lúc trước vẫn còn đắm chìm trong ưu sầu chia li và trong hưng phấn cho nên vân chưa có nói gì
Hồng Quân cười cười vỗ vai Thiên Minh nói “Đương nhiên có thể, chúng ta lúc trước tới Tử giới, nơi đó hôm nay đã là địa bàn của chúng ta, chỉ có thông qua Lục đạo luân hồi chúng ta mới có thể tìm được nơi Thiên giới bành trướng!”
Huống Thiên Minh gật gật đầu, khuôn mặt anh tuấn nở nụ cười mê người, đôi huyết cánh sau lưng vẫy động liền xuất hiện tại phía trước mấy trăm dặm, lớn tiếng nói “Chúng ta đi nhanh một chút đi a!”
Hồng Quân không lập tức đuổi theo ngược lại đánh một chưởng vào hư không, một thông đạo liền xuất hiện trước mặt, hắn lớn tiếng hô “Thông đạo này có thể trực tiếp tiến vào trong Tử giới, ngươi có muốn vào không?”
Trên mặt hắn lộ ra nụ cười gian xảo, hai tay giơ lên phía trước cực kì phiêt dật bất phàm
Huống Thiên Minh đang ở xa xa nao nao sau hồi lâu mới hiểu được mấy trăm năm qua hắn đã lĩnh ngộ Thiên đạo rất nhiều, ngay cả chưởng khống giả Tử giới hắn cũng nắm được, có thể nói bây giờ tại Tử giới Hồng Quân chính là chưởng khống giả duy nhất, nếu chỉ xét ở Tử giới mà nói hắn cũng không kém bọn Hồng Mông là mấy. Chỉ là điều Hồng Quân nói thật kì lạ, tu vi chân thật của hắn bây giờ cũng không thể mạnh bằng bọn Hồng Mông
Hừ nhẹ một tiếng, Huống Thiên Minh bất đắc dĩ thân ảnh chợt loé lên đã xuất hiện trước mặt Hồng Quân nói “Xú tiểu tử, lại dám lừa ta, không nói sớm làm hại ta uổng phí khí lực!”
Hồng Quân nhún vai khẽ cười nói “Cũng định nói nhưng đảo mắt ngươi đã đi xa ta theo không kịp a!”
Huống Thiên Minh chẳng biết cái thế nào đành tiến vào trong thông đạo, Hồng Quân theo sát ngay sau đó. Hai người vừa tiến vào thông đạo dường như không có người khống chế nên trong nháy mắt đã hoà vào hư không phảng phất như chưa từng xuất hiện
Tử giới hôm nay cũng chính là Vô danh không gian ngày trước, Hồng Quân bởi vì không có năng lực chưởng khống giả nên cũng không thể một lần nữa khiến không gian hỗn loạn bể nát trước đây chia lại thành nhiều tầng không gian. Dựa vào lĩnh ngộ Thiên đạo của hắn cũng chỉ có thể đưa Tử giới chia làm ba không gian đó là phàm giới, tiên giới và thần giới
Trong đó phàm giới là do Hồng Quân khẩn cầu Hồng Mông và Lâm Mông đưa Địa cầu mà Cổ Bàn và Hồng Quân đã từng ở tiến nhập không gian này. Địa cầu hôm nay phàm là người trong giới tu luyện đều có thể phi thăng đến Tử giới này
Mà Hồng Quân cũng vì không có thời gian nên cũng không quá chú ý đến điều này, dì sao mọi chuyện tại đây đều nằm trong bàn tay hắn, lúc này thật ra không vội. Tiên giới và Thần giới Hồng Quân rót vào trong đó một bộ phận Hỗn Độn khí dần dần hình thành linh khí nồng đậm
Hai người trong nhắy mắt xuất hiện tại bên bờ Tử giới, nơi đó cũng là chỗ Lục đạo luân hồi. Hồng Quân cười nhìn Lục đạo luân hồi hào khí bính phát nhìn Huống Thiên Minh nói rõ “Sớm muộn sẽ có một ngày ta sẽ luyện chế Lục đạo luân hồi này thành pháp bảo cho riêng mình!”
Huống Thiên Minh bị lời đó của Hồng Quân doạ làm cho nhảy dựng lên, không khỏi giật mình nói “Tiểu Quân ngươi không nên dính vào, Lục đạo luân hồi nàu chính là Thiên địa sản sinh ra, cho tới bây giờ cũng chưa có ai thử biến nó thành bảo bối sở hữu riêng cả, nhất định sẽ bị trời phạt!”
Hồng Quân cười lắc đầu không có nói thêm, thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện ngoài trăm dặm chỉ thấy chỗ đó đúng là dải đất bên cạnh Lục đạo luân hồi, nơi này tràn ngập linh khí cuồng bạo và các loại nghuy hiểm tiềm ẩn, các kh nứt không gian đen nhanh cứ xẹt qua hai người có vẻ rất đáng sợ
“Tại đây đột phá chính là muốn lực lượng của chúng ta có thể vượt qua hạn chế, có thể tiến vào trong Thiên giới!” Huống Thiên Minh nhắm mắt sau hồi lâu mới nhìn khuôn mặt Hồng Quân nói “Chỉ la khí tức của nơi này quá ư cuồng bạo, tại đây chúng ta không có cách nào phát huy toàn bộ lực lượng, nhất định là trở ngại lớn!”
Hồng Quân gật gật đầu không có nói gì thêm, nét mặt trầm tư nhìn không gian hỗn loạn kia
Huống Thiên Minh ngẩn người một lát mới có chút do dự hỏi “Tiểu Quân, lúc trước ngươi cũng biết nơi này có thể tiến vào Thiên giới nhưng vì sao ngươi nhất định khiến bá phụ đi đầu thai chuyển thế nữa? Ngươi nên biết chuyển thế sống lại sẽ khiến Tần bá phụ mất đi công sức tu luyện cả đời, cũng chính vì vậy mà cũng sẽ khiến cho mẫu thân ngươi lo lắng …”
Nghe được Huống Thiên Minh hỏi, Hồng Quân từ trong trầm tư tỉnh lại, hắc hắc cười nói “Nếu lúc trước ta nói bí mật này Cha nhất định sẽ tại nơi này đột phá mặc dù nói là người không đủ lực lượng để đột phá nơi này nhưng cũng khó có thể nói Cha sẽ luyện chế ra cái loại bảo bối giống như là ‘Tàn Tuyết’, lúc đó mọi trở ngại cũng không đủ ngăn cản bước chân của người!”
Thoáng ngừng lại một chút, Hồng Quân ánh mắt xẹt qua đạo tinh quang tiếp tục nói “Thiên đạo không thể nắm bắt, cũng không thể thừa nhận, thiên tư của cha cao vô cùng có thể đưa Tinh Thần công pháp của Lôi Vệ tiền bối sáng tạo ra đoạn sau để trở thành chưởng khống giả, điều này chắc chắn không phải ai cũng có thể làm. Gia gia nói lúc nhỏ thiên tư của Cha có phần quá thấp nhưng ta nghĩ đó chính là Thiên đạo, nếu không có lúc trước gian khổ thì Cha nhất định sẽ không thể đạt tới thành quả ngày hôm nay. Cũng bởi vì thế Cha cũng không dễ vứt bỏ tất cả những thành quả đó mà tiến nhập luân hồi, có điều nếu người không thể vứt bỏ những thứ ấy thì cũng không có cách nào lĩnh ngộ được sự ảo diệu chân thật của Tinh Thần công pháp!”
Huống Thiên Minh kinh ngạc nhìn Hồng Quân, tò mò hỏi “Một lần nữa lĩnh ngộ, chẳng lẽ có gì biến hoá sao? Ta thật sự có chút không nghĩ ra rồi!”