Số lần đọc/download: 4416 / 114
Cập nhật: 2014-11-25 22:30:45 +0700
Chương 344
P
hương Bản và Tiêu Tử Minh phân thắng bại. Phương Bản thắng lợi, tất nhiên hai học viện cũng phân ra thắng bại. Sau trận này, Học Viện Long Đằng cùng đã thắng lợi năm trận.
Phương Bản và Tiêu Tử Minh cũng trở lại trận doanh của học viện mình. Ánh mắt họ cùng nhìn về phía bên phải, đã thấy Học Viện Tử Diệp và Học Viện Yến Toa dường như đã sớm rời khỏi quảng trường, không khỏi cả kinh.
Không ngờ là Học Viện Tử Diệp và Học Viện Yến Toa còn chấm dứt trận đầu sớm hơn so với họ.
Kế tiếp, đối thủ của Học Viện Tử Diệp chính là Học Viện Long Đằng.
Nói cách khác, sau khi Học Viện Tử Diệp trải qua Thánh địa thẩm tra thì sẽ thành công tấn cấp thành Học viện siêu cấp. Hơn nữa, cho dù thất bại bởi Học Viện Long Đằng thì cũng vẫn đứng ở vị trí thứ hai trong các Học viện siêu cấp.
Về phần Học Viện Yến Toa, tất nhiên là giáng cấp. Tuy nhiên, sau khi Học Viện Yến Toa giáng cấp thì cũng tự động trở thành hạng nhất trong số Học viện nhất lưu.
Từ Học viện nhất lưu tấn cấp thành Học viện siêu cấp thì phần thưởng của Thánh Địa sẽ cực kỳ hậu hĩnh. Phần thưởng này là một số tài nguyên bao gồm bí điển, binh khí, đan dược.. .
Đương nhiên, còn có tiền tài kếch xù nữa. Phần thưởng này đều do Thánh Địa trực tiếp phát cho Học Viện Tử Diệp, còn đối với học viên tham gia Hội giao lưu còn có phần thưởng đặc biệt cho một số người.
Đến lúc đó, Hạ Ngôn, Mễ Tuyết và Vương Thiên Hà cũng sẽ đi tới Thánh Địa, cùng Liễu Vân nhận phần thưởng của Thánh Địa.
Khi đó, một số đại nhân vật tại Thánh Địa cũng sẽ gặp những học viên này.
Những học viên giống Mễ Tuyết và Vương Thiên Hà chỉ sợ trong một thời gian ngắn cũng chỉ có lúc này mới có cơ hội đi tới Thánh Sơn. Hiện tại thực lực của họ đã bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, tiến vào Thánh thành thì tùy ý, nhưng muốn đi lên Thánh Sơn thì họ không có quyền lợi này.
Chỉ có thời điểm nhận thưởng họ mới có một cơ hội đi lên Thánh Sơn, tiến vào cung điện của Hoàng giả trong truyền thuyết. Thánh Hoàng, chính là đang ngụ trong cung điện Hoàng giả. Đương nhiên, ban thưởng cho cùng không phải do tự mình Thánh Hoàng ban cho. Đến lúc đó, Tổng quản Thánh Địa sẽ ra mặt. Tổng quản Thánh Địa thực ra cũng chính là phụ tá đắc lực của Thánh Hoàng. Bên cạnh Thánh Hoàng có ba đại chủ quản, phụ trách trợ giúp Thánh Hoàng xử lý các sự kiện trọng đại. Chuyện mà Thánh Hoàng phải tự thân xử lý thực ra rất ít.
Thánh Sơn, ngoại trừ một số nhân viên ở ngoài Thiên Cung cũng chỉ có ba đại chủ quản có thể tự do đi lên.
Chấp sự Thánh Địa muốn đi lên Thánh Sơn đều phải thông báo trước, hơn nữa, đa số thời điểm dù họ có thông báo trước, nhưng nếu không có chuyện phi thường trọng đại thì chủ quản cũng không đồng ý cho họ lên.
Sau Hội giao lưu Học viện siêu cấp, chín học viên của ba Học viện siêu cấp và viện thưởng của họ đều có một cơ hội đi lên Thánh Sơn, tiến vào cung điện Hoàng giả.
- Hôm nay Hội Giao Lưu dừng ở đây, ba ngày sau tiến hành trận đấu giữa Học Viện Long Đằng và Học Viện Tử Diệp.
Lưu tiên sinh đứng dậy, hơi vận linh lực, nói với những người trên quảng trường.
Gần như tất cả mọi người trên quảng trường đều như điên cuồng, tiếng gọi ầm ỹ như bị nén nhịn mấy ngày giờ vỡ ra. Biểu hiện của Học Viện Tử Diệp thật sự ngoài dự đoán. Kết quả cuối cùng của Hội giao lưu Học viện siêu cấp bình thường đều được mọi người đoán trước, nhưng kết quả lần này lại khiến tất cả đều bất ngờ.
Dưới sự bảo vệ của hộ vệ Thánh điện, Lưu tiên sinh và những người khác, trong đó mọi người của bốn đại học viện, đều bình yên trở lại Tử Nguyệt tửu lâu. Có người vui, có người buồn!
- Ta kích động, ta hưng phấn!
Trở lại Địch Xuân Uyển, Vương Thiên Hà cuối cùng cùng không nhịn được, quát lên.
Ở trong quảng trường, Vương Thiên Hà còn giữ được bình tĩnh, không biểu hiện cảm xúc mạnh mẽ trước mặt nhiều đại nhân vật, nhưng vừa trở lại Địch Xuân Uyển hắn liền không chịu được nữa.
- Hạ Ngôn, Mễ Tuyết, chúng ta thế mà thật sự đánh bại Học Viện Yến Toa. Ha ha, đánh bại Học Viện Yến Toa nói cách khác thì Học Viện Tử Diệp chúng ta sau này trở thành Học viện siêu cấp rồi!
Vương Thiên Hà ném kiếm lên giá treo trên tường, mặt đỏ bừng.
Ngay cả ánh mắt cùng chớp động.
Mễ Tuyết cũng cực kỳ hưng phần, thân thể mềm mại run lên nhè nhẹ, khóe miệng hơi nhếch lên, ánh mắt thỉnh thoảng lại nhìn về phía Hạ Ngôn.
Mà Hạ Ngôn thật ra lại không kích động lắm, chỉ thản nhiên tươi cười.
"Ba ngày sau còn một trận tỷ đấu nữa. "
Liễu Vân cuối cùng cũng trở lại Địch Xuân Uyển, thấy Vương Thiên Hà hưng phần nhảy loi choi trong phòng khách, lắc đầu.
- Sư phụ, ba học viên của Học Viện Long Đằng thực lực mạnh yếu thế nào? Hạ Ngôn xoay người, nhìn sư phụ Liễu Vân hỏi.
Trên tư liệu có viết, ba học viên Học Viện Long Đằng có hai là Đại Linh Sư trung kỳ, một là Đại Linh Sư hậu kỳ.
Trên quảng trường hôm nay, Hạ Ngôn cũng không thấy được trận đấu giữa Học Viện Long Đằng và Học Viện Không Linh.
Chỉ là một hồi cuối cùng kia, nhìn thấy đòn kết thúc của Phương Bản, Học Viện Long Đằng, và Tiêu Tử Minh, Học Viện Không Linh.
- Đối chiến với Học Viện Long Đằng này, Học Viện Tử Diệp chúng ta quả thực không có cơ hội thủ thắng. Tuy nhiên, các con vẫn phải cố hết sức, tranh thủ thắng được càng nhiều càng tốt, để cho tất cả mọi người biết thực lực của Học Viện Tử Diệp chúng ta.
Liễu Vân lắc đầu nói:
- Học Viện Long Đằng ngoài Phương Bản mạnh nhất, mà hai học viên kia cũng đã sớm bước vào cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ rồi.
- Dạ, nói vậy quả thật không có cơ hội. Hạ Ngôn gật gật đầu.
-Ha ha.
Liễu Vân cười cười, xoay chuyển ánh mắt.
- Sau Hội giao lưu Học viện siêu cấp chúng ta liền cùng học viên của Học Viện Long Đằng và Học Viện Không Linh cùng đi tới Thánh Sơn.
Vừa rồi Liễu Vân đi một lúc rồi mới về, chính là theo lời mời của Lưu tiên sinh đi Quảng Lăng Uyển trao đối chuyện Thánh Sơn, còn thương định cụ thể ngày đi Thánh Sơn.
- Thánh Sơn?
Ba người Hạ Ngôn đều sửng sốt
- Sư phụ, người cũng đi Thánh Sơn sao? Hạ Ngôn nhíu mày.
Hạ Ngôn biết, mình phải đi Thánh Sơn trước để tham gia khảo hạch Thiên Cung, nhưng mà mấy người Liễu Vân.. .
- Đúng, sau mồi lần Hội giao lưu Học viện siêu cấp, ba học viện siêu cấp đều phải đi tới Thánh Địa nhận thưởng.
Liễu Vân gật đầu cười nói.
- Viện thưởng, người nói là thật sao?
Vương Thiên Hà hít mạnh một hơi, có chút khó tin, dường như đang nằm mơ. Mễ Tuyết cũng trợn trõn đôi mắt đẹp.
- Đương nhiên là thật, đây là lệ thường rồi. Không chỉ có Học Viện Tử Diệp mới đạt được phần thưởng tài nguyên cho ba người các con, mỗi người cũng sẽ được căn cứ vào biểu hiện mà trao thưởng tương ứng. Hơn nữa, Học Viện Tử Diệp chúng ta là lần đầu tiên trở thành Học viện siêu cấp, đến lúc đó phần thưởng rất phi thường đó.
Liễu Vân không nhịn được kích động.
Nghĩ đến tương lai Học Viện Tử Diệp sẽ phi thường rực rỡ, Liễu Vân cũng không kiềm chế được niềm vui sướng trong lòng.
- Ba người bọn con còn có phần thưởng thêm vào sao? Hạ Ngôn sửng sốt một chút, tự nhiên hỏi.
Trước kia họ đều không biết chuyện này, về chuyện phần thưởng, Liễu Vân cùng không nói qua cho họ.
- Viện trưởng, trước khi diễn ra Hội giao lưu Học viện siêu cấp (sau khi kết thúc Hội Giao Lưu học viện hạng nhất) vì sao không có ai đi Thánh địa?
Vương Thiên Hà nghi hoặc hỏi.
Tuy Vương Thiên Hà là lần đầu tiên tham gia Hội giao lưu học viện, nhưng kiến thức của hắn khá uyên bác. Trước kia, sau khi Hội giao lưu kết thúc, các học viên đi tham quan Kinh Các của học viện khác đều trở lại học viện của mình, cũng không có phần thưởng nào của Thánh Địa cả.
- Phần thưởng cho Học viện nhất lưu đều là do Thánh Sơn trực tiếp đưa về học viện. Viện trưởng và các học viên đều không cần đi Thánh Sơn, nhưng Học viện siêu cấp thì khác.
Ánh mắt Liễu Vân chợt lóe.
- Nếu không vậy thì vì sao Học viện siêu cấp lại mạnh hơn Học viện nhất lưu như vậy? Hừ, nguyên nhân chính là vì Học viện siêu cấp được hưởng rất nhiều tài nguyên. Luận thiên phú học viên thực ra thiên phú của học viên Học viện nhất lưu đâu hề kém bao nhiêu so với Học viện siêu cấp. Cho dù có kém cũng chỉ kém một chút ở bộ phận đứng đầu mà thôi.
Liễu Vân nói tiếp.
- Con hiểu rồi. Hạ Ngôn gật đầu.
- Sư phụ, vậy phần thưởng kia có cái gì? Hạ Ngôn cũng tò mò.
Hạ Ngôn vừa hỏi vậy, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cũng tò mò nhìn Liễu Vân, Liễu Vân hơi trầm ngâm, mày hơi cau.
- Cái này…
Liễu Vân kéo dài giọng.
- Ha ha, thật ra ta cùng không có rõ lắm, đến lúc các con tự biết.
Hạ Ngôn nghĩ Liễu Vân sẽ nói cho biết phần thưởng là gì, không ngờ Liễu Vân lại cùng không rõ lắm, lập tức sửng sốt.
Liễu Vân, không ngờ cũng nói giỡn.
- Sư phụ, trận tỷ đấu của Học Viện Tử Diệp chúng ta và Học Viện Long Đằng là ba ngày sau, ba ngày này, con muốn ra ngoài thành.
Cười cười xong, Hạ Ngôn đột nhiên nói với Liễu Vân.
-Hả?
Liễu Vân nhìn Hạ Ngôn.
- Con đi ra ngoài thành làm gì?
- Sáng sớm hôm nay con đã đột phá đến cảnh giới Đại Linh Sư Hậu Kỳ rồi, thực lực còn chưa củng cố. Con muốn lợi dụng ba ngày này củng cố thực lực mình một chút.
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe.
Hạ Ngôn nói lời này, cũng không cần giấu Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết.
Dù sao Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đều biết thực lực chân chính của hắn, đương nhiên, cái họ biết chỉ là mặt ngoài. Uy lực võ kỹ hiện tại của Hạ Ngôn nếu toàn lực thi triển thì có thể chém ra gần bốn vạn độ.
Đại Linh Sư đỉnh bình thường lực lượng linh lực đều thua xa Hạ Ngôn. Đại Linh Sư hậu kỳ bình thường còn tu luyện bí điển Thiên cấp mười thành uy lực cũng có thể phát huy được uy lực một vạn năm nghìn độ. Cho dù là vượt qua Đại Linh Sư hậu kỳ, bước lên đỉnh thì cùng có thể chém ra được hai vạn độ.
Hạ Ngôn vượt xa Đại Linh Sư đỉnh, thậm chí, lực lượng của Hạ Ngôn còn có thể so với cường giả Linh Tông. Đương nhiên, cường giả Linh Tông có lực khống chế linh lực hơn xa Hạ Ngôn. Linh Tông, thậm chí còn có thể khống chế linh lực trong cơ thể phối hợp với linh lực xung quanh, giúp cho thân thể bay lên, có thể phi hành.
Nghe Hạ Ngôn nói vậy, Liễu Vân gật đầu.
Hạ Ngôn nói đúng, vừa mới đột phá, đột nhiên gia tăng một lượng linh lực khổng lồ quả thực rất cần ma luyện mới có thể phối hợp tốt với võ kỹ.
- Đi đi, chú ý an toàn, còn thời gian nữa. Liễu Vân nói.
Kỳ thực, ông cũng biết không cần nói nhiều với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn làm việc gì cũng đều ổn trọng hơn xa người thường. Từ lúc Hạ Ngôn tiến vào Học Viện Tử Diệp đến giờ chỉ có một lần đánh chết đám người Trương Phong kia là có điểm quá mức lỗ mãng. Tuy nhiên, tình hình lúc đó cùng không cho Hạ Ngôn bao nhiêu lựa chọn.