Số lần đọc/download: 1160 / 8
Cập nhật: 2017-09-25 05:35:41 +0700
Chương 77: Cố Đại Thiếu Gia Si Tình.(Xasax)
Q
uyển Thứ Hai: Lửa Tình Bùng Cháy
Chương 77: Cố Đại Thiếu Gia Si Tình.(xASAx)
*****
Biên soạn: Vũ Phong, Ốc Tiêu.
******
Sau khi từ chỗ Bạch Lạc Nhân trở về, Cố Hải hoàn toàn điên cuồng lao vào công việc.
Không chỉ bóc lột sức lực của công nhân viên, đối với bản thân cũng không chút nương tay. Mỗi ngày vừa mở mắt là hàng đống tài liệu chữ nghĩa ùn ùn kéo tới, đến lúc mệt mỏi rã rời mới mơ màng ngủ, không dành một chút thời gian để thở.
"Nội dung cuộc họp của chúng ta hôm nay chủ yếu là bàn về kế hoạch trước khi đưa công ty ra thị trường, các vị đang ngồi đây chính là thành viên của nhóm phụ trách việc đưa ra thị trường mà chúng tôi tuyển chọn. Một lát chúng ta sẽ tuyển ra Thư ký Hội đồng quản trị, người sẽ đại diện thi hành các công việc cụ thể. Sau đây, hội nghị chính thức bắt đầu, đầu tiên sẽ do Phó tổng Đồng lên phát biểu..."
Vừa dứt lời, tiếng vỗ tay vang lên như sấm, không nói quá chút nào, đúng là tiếng vỗ tay như sấm. Hiện tại danh tiếng của Đồng Triết tại công ty khá mạnh, đã sánh ngang Cố Hải. Ngoại trừ Diêm Nhã Tịnh, hầu như tất cả nữ công nhân viên đều tỏ lòng ái mộ đối với vị phó tổng giám đốc này.
Đáng thương cho đám mỹ nữ này, thật khó khăn mới được nhìn thấy một động vật giống đực, lại có cùng tác phong với Cố Hải, vĩnh viễn đối với mỹ nữ coi như không thấy. Có điều các cô cũng nghĩ thông suốt rồi, cùng với việc bị một mỹ nữ bỏ vào trong túi, còn không bằng để hai anh đẹp trai đó cảm mến lẫn nhau. Vì vậy các cô mỗi ngày đều len lén quan sát cử chỉ qua lại giữa Cố Hải và Đồng Triết, một khi xuất hiện bất cứ động tác nào các cô xem là có gian tình, nhất định sẽ gây nên sóng to gió lớn. (Động hủ nữ là đây)
Những mỹ nữ này trong lúc tự sướng Cố Hải và Đồng Triết, còn kéo thêm Diêm Nhã Tịnh vào, tạo nên một cái quan hệ tam giác cẩu huyết. Chịu thôi, ai bảo Đồng Triết cả ngày ở bên cạnh Cố Hải, còn không cho Diêm Nhã Tịnh tới gần chứ!
Diêm Nhã Tịnh mỗi ngày sinh hoạt cùng những mỹ nữ này một chỗ, không thể nào không nghe thấy những tin đồn này.
Lúc đầu cô còn dùng thái độ chê cười đối với việc này, sau lại càng nghĩ càng thấy không đúng, bởi vì cô từ đầu đến cuối cũng chưa thấy qua bạn gái của Cố Hải. Hơn nữa Đồng Triết vừa tới thì đã được Cố Hải coi trọng rõ ràng như vậy, chứng tỏ việc bọn họ lén gặp gỡ nhất định không phải ngày một ngày hai rồi. Căn cứ vào các biểu hiện của Đồng Triết nhắm vào mình, Diêm Nhã Tịnh đã bắt đầu có nghi ngờ rồi.
Nhưng thế nào thì cô cũng không thể tin được việc Cố Hải thích đàn ông.
Cho nên cô âm thầm coi Đồng Triết là tình địch, chỉ cho là cậu ta tự mình đa tình*, chứ không cho là Cố Hải cũng thích cậu ta.
(Tự mình đa tình: tự cho là người khác thích mình)
"Tốt rồi, sau đây chúng ta tuyển chọn Thư ký Hội đồng quản trị tạm thời." Cố Hải tuyên bố.
Hầu như tất cả mọi người đều đưa ánh mắt mong chờ lên người Đồng Triết, bởi vì một khi Đồng Triết được chọn, các cô sẽ có nhiều cơ hội tiếp xúc với Đồng Triết hơn, việc này đồng nghĩa cơ hội tiếp xúc với Cố Hải cũng nhiều hơn.
Diêm Nhã Tịnh tự ứng cử, "Tôi cho là tôi rất phù hợp làm công việc này."
Đồng Triết mặt không đổi sắc liếc mắt nhìn cô, trong lòng thầm nghĩ, cô ả này có phải điên rồi không? Công việc mệt mỏi như khổ sai vậy cũng gánh lên người mình? Thật là vì có thể có thêm vài phần cơ hội tiếp xúc với Cố Hải, ngay cả mạng cũng không cần.
Sắc mặt Cố Hải đổi rồi lại đổi, ngẩng đầu nhìn về các vị mỹ nữ.
"Mọi người có ý kiến gì không?"
Tiểu Đào mở miệng trước, "Em nghĩ công việc này vẫn là để đàn ông phụ trách thì tốt hơn, một là nghĩ đến nhiệm vụ khá nặng nề, sức khỏe Phó tổng Diêm có thể sẽ chịu không nổi, hai là nghĩ đến năng lực của Phó tổng Đồng, anh ấy ở công ty Hồng Kông làm quản lý cấp cao nhiều năm, đối với việc đưa công ty ra thị trường có kinh nghiệm phong phú, như vậy có thể giảm đi việc mời cố vấn phiền phức."
Lời vừa mới nói xong, lập tức có người đáp lại.
"Em ủng hộ ý kiến của Tiểu Đào, những việc thể lực này vẫn là giao cho đàn ông làm đi!"
Mặt Diêm Nhã Tịnh lộ vẻ không hài lòng, "Cám ơn mọi người quan tâm, sức khỏe tôi rất tốt, lúc công ty vừa bắt đầu, nhiệm vụ so với hiện giờ còn nặng hơn, tôi đều gánh vác được, chút ít chuyện này ở trong mắt tôi không đáng kể chút nào. Hơn nữa theo tôi nghĩ, Thư ký Hội đồng quản trị cần phải là người ở giữa có thể cân đối nhịp nhàng quan hệ giữa công ty với các ban ngành chính phủ, về phương diện này tôi am hiểu hơn một chút, dù sao mạng lưới giao thiệp của tôi ở bên này nếu so với Phó tổng Đồng cũng rộng hơn."
Những lời này vừa nói ra khỏi miệng, rất nhiều người đều cắm đầu không lên tiếng.
Cố Hải cuối cùng mở miệng, "Tiểu Diêm, tôi rất tin tưởng thực lực của cô."
Khóe mắt Diêm Nhã Tịnh hiện lên vẻ mỉm cười, bị Đồng Triết vừa lúc bắt được.
Cố Hải nói tiếp, "Như vậy đi, Thư ký Hội đồng quản trị vẫn là giao cho Đồng Triết đảm nhiệm, trong đó phần ngoại giao sẽ do cô tới phụ trách, cô nghĩ sao?"
Mặt Diêm Nhã Tịnh đều tím rồi, cô ngàn vạn lần không ngờ tới, Cố Hải lại ra tay độc như vậy.
Sở dĩ cô muốn đảm nhiệm chức vụ này, chính là nhìn trúng phần chính sách nội bộ và thực thi, mà phần ngoại giao là vì Diêm Nhã Tịnh muốn thuyết phục mọi người tiện thể nói ra, trên thực tế cô rất không tình nguyện làm ngoại giao. Hiện giờ thì tốt rồi, không chỉ cơ hội ra chính sách giao cho người ta, còn gánh một hạng mục khổ sai nhất, Diêm Nhã Tịnh thật muốn tự vẫn.
"Không còn vấn đề gì nữa chứ?" Cố Hải hỏi.
Đồng Triết cũng ném ánh mắt dò xét cho Diêm Nhã Tịnh, ánh mắt kia tựa như đang nói, cô nhóc, còn đấu với tôi nữa không? Vị hôn phu của cô sớm đã bị tôi nắm trong tay rồi, cô vẫn là tắm một cái rồi đi ngủ đi!
Sau khi tan họp, Diêm Nhã Tịnh đi sau mấy mỹ nữ.
"Aizzz, vừa rồi lúc họp, bút tôi rơi trên mặt đất, lúc tôi cúi người xuống nhặt, các cô đoán xem tôi thấy cái gì?"
"Cái gì?"
"Tổng giám đốc Cố của chúng ta lại dùng chân cọ chân Phó tổng Đồng."
"A a a... Không thể nào? Cô thấy thật hả?"
"Đúng vậy!" Giọng nói chắc chắn không thể nghi ngờ, "Lúc tôi đứng dậy, Phó tổng Đồng còn đang dùng ánh mắt liếc Tổng giám đốc Cố, ánh mắt rất là ám muội nha, tôi nhìn còn ngượng đây!"
"Whoa, đáng yêu quá đi hả?"
Diêm Nhã Tịnh thật muốn tự chọc điếc lỗ tai mình, đỡ phải nghe những lời bàn tán buồn nôn này.
Đóng cửa lại, diễn trò cọ chân đủ rồi, mặt Cố Hải liền lạnh xuống.
Đồng Triết hút thuốc, còn đang nhớ lại đôi mắt muốn giết người của Diêm Nhã Tịnh, lúc Cố Hải tuyên bố quyết định kia.
"Chỉ nhìn vẻ ngoài và khí chất của cô ta, cảm thấy người này rất cao quý, sao cứ vừa đứng trước mặt anh liền thấp kém đến vậy chứ?" Đồng Triết âm u mở miệng.
Cố Hải cơ bản không muốn đào sâu, vừa mở lịch làm việc, vốn định xem sắp xếp kế hoạch ngày mai, kết quả không tự chủ được lại bấm đốt ngón tay đếm thời gian Bạch Lạc Nhân rời đi, cậu cảm thấy mình cũng sắp phát điên rồi. Bên cạnh có chút ám chỉ gì đó cũng khiến cậu bỏ chạy rồi, chính là muốn dốc lòng vùi đầu vào công việc, kết quả suy nghĩ vẫn là cứ luôn chạy lệch đi.
"Này, nghe nói cậu làm cơm rất ngon." Đồng Triết đùa giỡn cái bật lửa trong tay, "Lúc nào rảnh đến nhà cậu chực cơm nhé."
Cố Hải ném ánh mắt hung thần cho Đồng Triết, "Cậu còn có mặt mũi đến ăn chực cơm của tôi? Tôi con mẹ nó đều sắp bị cậu hại chết!"
Những lời này Đồng Triết không biết đã nghe bao nhiêu lần, dù cậu thông minh đi nữa, cũng không nghĩ ra được bản thân đến cùng sao lại hại Cố Hải.
"Chọn ngày không bằng gặp dịp, hay hôm nay đi!" Đồng Triết vẫn đang nói chuyện ăn cơm.
Giọng nói lạnh lùng của Cố Hải vang lên, "Lúc Diêm Nhã Tịnh không có ở đây, cậu tốt nhất cũng biến mất trước mắt tôi."
Đồng Triết đứng dậy đi tới chỗ Cố Hải, mỗi bước đều rất phong độ, gương mặt anh tuấn cứ như vậy từng chút một tới gần Cố Hải, cuối cùng ở chỗ cách mặt cậu một centimét thì dừng lại, ánh mắt mê người trực tiếp đánh tới chỗ sâu trong đôi mắt Cố Hải. (Anh này cũng lầy lắm nè)
"Cậu đã mười hai ngày chưa ăn một bữa đàng hoàng, thả lỏng mình một chút đi."
Đến nhà Cố Hải, Đồng Triết vừa muốn đổi giày, Cố Hải đột nhiên cản cậu ta.
"Đừng mang đôi đó, tôi đi lấy cho cậu một đôi mới."
Sau đó đem đôi dép dưới chân Đồng Triết xem như bảo bối vào phòng ngủ.
Đồng Triết sau khi đi vào phát hiện, ngoại trừ giường và bồn tắm chỉ có một, những thứ khác đều là hai phần. Nếu như nói Cố Hải thích thứ gì cũng đều dùng thay đổi, vậy hai cỡ quần lót phơi ngoài ban công thì giải thích ra sao?
"Cậu và người khác ở chung?" Đồng Triết rất bất ngờ.
Cố Hải liếc liếc Đồng Triết, dao trong tay ấn mạnh xuống, vừa đúng một góc 45 độ cắm lên thớt.
Đồng Triết lúc này đã hiểu vì sao Cố Hải nhiều lần nhấn mạnh cậu ta hại mình rồi, náo loạn nửa ngày thì ra người mà ngài đây thích cũng là một người đàn ông. Người đàn ông này là ai chứ? Đồng Triết lục lọi trong đầu một hồi, rất nhanh liền tập trung đến chính xác người được chọn.
"Uống chút rượu đi!"
Đồng Triết giống như làm ảo thuật từ trong túi hồ sơ móc ra một bình rượu, nồng độ khá cao.
Rượu, lúc này đối với Cố Hải mà nói là quá thích hợp rồi.
Đàn ông một khi đã có cồn trong người, lời gì cũng đều có thể nói ra hết trên bàn ăn.
"Thật không ngờ, cậu và anh cậu lại thích nhau." Đồng Triết nhịn không được cảm khái, "Có điều cậu ta thật sự rất hút người, ngay cả một người không thích đàn ông như tôi đây cũng có hứng thú mãnh liệt với cậu ta. Cậu ta là loại người khiến cho cậu liếc mắt nhìn, liền không nhịn được muốn tới gần, muốn tìm hiểu." (Bình thường Cố Hải nghe vậy là anh xác định chuyển hộ khẩu vô bệnh viện nhé)
"Cũng bởi vì như vậy tôi mới khổ sở." Cố Hải uống đến ánh mắt cũng có chút ngẩn ngơ, "Tôi hiện giờ hận không thể khiến bộ dạng cậu ấy trở thành dưa khô táo thối, khiến cho người khác vừa nhìn đã muốn nôn, không có bản lĩnh, lại còn lười biếng, đặc biệt là không còn cái bộ dạng đặc biệt dụ người này. Cậu nói xem, có thật nếu như vậy, có phải cậu ta sẽ cả ngày ở cạnh tôi, sẽ sợ tôi vứt bỏ cậu ta không?"
Đồng Triết hừ lạnh một tiếng, "Đừng nói là dưa khô táo thối, chính là loại đẹp muốn chết như Diêm Nhã Tịnh kia, cả ngày ở bên cạnh cậu như vậy, cậu có thèm để ý tới cô ta sao?"
"Cũng đúng." Cố Hải thở dài.
Tư tưởng xấu xa của Đồng Triết đã đánh bay bộ dạng rầu rĩ này của Cố Hải.
...............
---------------[Edit:xASAx]-----------------