Số lần đọc/download: 4703 / 142
Cập nhật: 2014-12-06 23:08:04 +0700
Chương 48: Mệnh Lệnh Của Thiên Đế
P
hủ tướng quân Tử Dực thành
Trong mật thất, một người trung niên nam tử cụt tay đang khoanh chân ngồi trên mặt đất, quanh thân tản ra nhũ quang màu trắng dày đặc. Chỉ thấy trên mặt hiện lên vẻ đau đớn, mắt thường có thể thấy được linh khí dũng mãnh tiến vào thân thể hắn
Đằng sau lưng hắn có bốn đôi cánh, giờ phút này chúng phát ra quang mang kịch liệt, từng đạo ánh sáng từ phía dưới cánh xuất ra, đúng là hai cái cánh nhỏ bé như hư ảo
Tử Dực ngồi trong thành chủ phủ hai mắt đang nhắm nghiền đột nhiên mở, một đạo quang mang màu tím từ mắt bắn ra như nhìn thấu ra khỏi thủ phủ hướng đến phía phủ tướng quân. Hậu viện tướng phủ, một nam tử bốn cánh tựa hồ cảm nhận được cỗ lực lượng cường đại này vốn đứng nghiêm trang bên ngoài mật thất đột nhiên quỳ gục xuống mặt đất, một đạo hư ảnh xuất hiện, đúng là khuôn mặt Tử Dực Thiên vương
“Kim Tư đang đột phá, Dịch Đốn, ta lệnh cho ngươi thống lĩnh ba mươi hộ vệ ba cánh bảo vệ chung quanh mật thất, không được lơ là, nếu có người dám xông vào giết không tha!”
Đang ở thành chủ phủ, Tử Dực Thiên vương chậm rãi nói mà tên bốn cánh Dịch Đốn kia nhìn ảo ảnh phát ra giọng nói phảng phất như là đang nói chuyện trực tiếp, cũng gây ra áp lực cho người khác
Dịch Đốn nhanh chóng quì xuống, cái nón màu vàng cũng theo đầu mà dập xuống đất, lớn tiếng nói “Tuân lệnh Thiên vương!”
Tử Dực gật đầu, khuôn mặt hư ảo trong nháy mắt tiêu tán, trong thành chủ phủ hắn mặt mày tươi cười nói “Cuối cùng cũng đột phá, người này đã khiến ta hao phí ba mươi khoả cực phẩm Thiên nguyên thạch, nếu lại không đột phá. Ta sẽ giết hắn!”
Trăm năm tu luyện, Tử Dực hoàn toàn đã ổn định được tu vi, bây giờ quanh thân hắn phảng phất khí tức cường đại, cả Tử Dực thành đều có thể cảm nhận được Thiên vương gây cho bọn họ áp lực vô tận
Trong đó có một gã thanh niên nam tử tóc dài, dung mạo cực kì anh tuấn, trường bào màu xanh đốm trắng, đúng là Tần Vũ. Mà bên cạnh hắn là hai người Mục Thiên và Tình Nhi, chẳng biết bọn người Cam Vân vì sao không theo bọn hắn, hôm nay chỉ có Tình Nhi và Mục Thiên đi theo hai bên
Ba người rất nhanh đi tới, hướng về phía Tử Dực thành mà tiến
“Đại nhân …” Đang đi bỗng dưng Mục Thiên vẻ mặt nhăn nhó nhìn Tần Vũ thấp giọng kêu
Tần Vũ có chút suy nghĩ thân ảnh lạp tức chậm dần, Tình Nhi và Mục Thiên cũng không dừng lại trong nháy mắt đã cách xa hắn mười dặm. Chỉ thấy hắn mỏm cười, một đạo lực lượng vô hình tản ra bên ngoài, thân ảnh lại xuất hiện bên cạnh hai người
“Sao vậy? Ngươi sợ gặp lại bằng hữu ư, sợ cùng bọn họ phát sinh xung đột?” Tần Vũ nghiên đầu nhìn bộ dạng khó nhìn của Mục Thiên, nhàn nhạt nói
Mục Thiên lạnh sống lưng, quỳ gối trước mặt Tần Vũ nói “Mục Thiên khẩn cầu đại nhân không gây khó khăn cho các trưởng lão ở trưởng lão đường, bọn họ là trụ cột của Tử Dực thành, nếu huỷ diệt trưởng lão đường thần dân của Tử Dực thành nhất định sẽ bị tam gia tộc áp bức!”
Tần Vũ nhìn chằm chằm Mục Thiên vẻ mặt đang rất khẩn thiết, bị hắn nhìn như vậy Mục Thiên hiểu được quanh thân như tiến vào vùng băng đá, một cỗ lãnh khí từ trong tâm hiện ra
Tẫn Vũ trầm ngâm một lúc rồi lạnh nhạt nói “Người không phạm ra, ta cũng không phạm người!”
Mục Thiên mặt dãn ra, cảm kích nói “Đa tạ đại nhân! Nếu bọn họ có mạo phạm người xin hãy để cho ta đối phó!”
Tần Vũ sắc mặt không chút thay đổi gật đầu, Tình Nhi bên cạnh mở to đôi mắt trong veo, tò mò nhìn Tần Vũ kinh ngạc nói “Vũ ca ca, vì sao muội lại cảm thấy hynh đã thay đổi rất nhiều nhỉ?”
Tần Vũ ngẩn người ra, cũng tò mò hỏi “Có gì thay đổi nào?”
Tình Nhi quan sát Tần Vũ một lúc rồi cười hì hì nói “Vũ ca ca làm cho người ta có cảm giác sợ hãi, rất là có áp lực, bất quá Tình Nhi lại không ảnh hưởng!”
Nghe nàng nói như vậy, Mục Thiên cũng là đồng tình nói “Đại nhân gần đây khiến ta có áp lực rất lớn, đôi mắt ngài phảng phất như có uy nghiêm của Thiên địa khiến cho ta không dám nhìn trực tiếp!”
Tần Vũ gật gật đầu, âm thầm nghĩ điều gì đó rồi trong mắt lại như có tia vui vẻ và hưng phấn. Đối với khí tức của mình Tần Vũ khống chế rất kĩ, bình thường sẽ không dễ dàng mà phát ra một tia khí tức để khiến áp bức cho người bên cạnh nhưng gần đây do một chút lơ đãng nên mọi người mới phát hiện
Điều này nói lên sắp đột phá Lưu Tinh Hậu kì! Tần Vũ trong lòng cũng mong mỏi, một khi đột phá sẽ là dạng gì nữa? Ít nhất bây giờ hắn có thể khẳng định cảnh giới so với kiếp trước không giống nhau, có lẽ có thể trực tiếp hình thành … hắc động!
Nhìn thấy sắc mặt Tần Vũ có chút vui mừng lại liếc thấy Mục Thiên cũng có bộ dạng kích động, Tình Nhi không khỏi tò mò hỏi “Mục Thiên, ngươi cười cái gì?”
Mục Thiên không để ý tới câu hỏi của Tình Nhi, ngược lại cao giọng nói “Chúc mừng đại nhân sắp đột phá!”
Tần Vũ sửng sốt, hai mắt liếc Mục Thiên khẽ cười nói “Con mắt ngươi quả nhiên lợi hại, cũng có thể đoán ra ta sắp đột phá, a a, sau này ngươi cứ theo bên cạnh ta a!”
Mục Thiên cười hắc hắc, nét mặt tràn đầy vẻ vui sướng sau đó mới quay đầy lại với Tình Nhi nói “Đại nhân sắp đột phá cảnh giới mới rồi, chỉ là không biết sẽ cường mạnh hơn chúng ra bao nhiêu nữa!”
Tuy nói là quay về phía Tình Nhi nói nhưng Tần Vũ cũng biết đó là Mục Thiên không dám hỏi trực tiếp cảnh giới của mình nên mới bày ra cảnh này, không khỏi bật cười nói “Trước mắt cũng chưa biết, nếu như là trước kia sợ rằng không bằng cả Thiên nhân bốn cánh, chỉ là công pháp hôm nay đã có biến hoá. Một khi đột phá rất khó nói có thể đạt tới cảnh giới nào, nhưng ta có thể khẳng định một khi đột phá ít nhất có thể so với Thiên nhân sáu cánh!”
Thiên nhân sáu cánh! Mục Thiên trợn trừng con mắt, Tình Nhi bên cạnh cũng là khiếp sợ nhìn rồi cười rộ lên vô cùng thích thú quanh quẩn bên Tần Vũ, trong lòng tràn ngập cảm giác không thể diễn tả nổi
Thấy hai người như thế, Tần Vũ buồn cười lắc đầu cũng không nói gì, Hỗn Độn lực trên người bộc phát bao bọc lấy hai người vào bên trong. Ba người trong nháy mắt biến mất tại chỗ, lúc hiện ra thì đã tới bên ngoài quáng trường Tử Dực thành
Hơn trăm năm thời gian, quáng trường Thiên nguyên thạch vẫn như trước không có gì biến đổi, phần lớn mọi Thiên nhân vẫn nhanh chóng đào khoáng, từng đạo thân ảnh màu lục xẹt qua khiến cho Tần Vũ và Tình Nhi có laọi cảm giác thân thiết
Nghĩ đến vừa mới tới Tử Dực thành việc đầu tiên làm là đào khoáng, Tần Vũ cùng Tình Nhi nhìn nhau cười, thời gian làm cho người ta sinh tình cảm a!
Vừa thấy thân ảnh ba người xuất hiện một Thiên nhân ba cánh nhanh chóng phi tới trước mặt ba người cao, khuôn mặt lạnh lùng mang theo vẻ kinh hãi nhìn ba người lớn tiếng quát “Các ngươi từ đâu đến? Vì sao lại tới quáng trường Tử Dực thành này?”
Tần Vũ hờ hững, Mục Thiên bên cạnh nháy mắt đã tới bên cạnh trước mặt Thiên nhân ba cánh kia, đôi mắt hiện lên quang mang uy nghiêm, nhàn nhạt nói “Ta không phỉa tới vì Thiên nguyên thạch, tới đây cũng chỉ là muốn tiến vào Tử Dực thành mà thôi!”
Thiên nhân ba cánh tựa hồ không tin lời Mục Thiên nói, nhìn nét mặt của Tần Vũ còn trẻ cùng với sau lưng chỉ có một đôi cánh không khỏi có chút kinh ngạc, nhưng khi ánh mắt quét về phía Tình Nhi thì đôi mắt đột nhiên sáng ngời
Nếu không phải là có Mục Thiên tại đây nhất định Thiên nhân ba cánh này không chút do dự mà cướp Tình Nhi đi, mặc dù nàng cũng là ba cánh. Hắn sớm đã liếc mắt nhìn Mục Thiên, thần sắc có vẻ kiêng kị, cao giọng quát “Nếu là đi ngang qua vậy xin lập tức rời đi không nên dừng lại chỗ này, nếy không ta sẽ bắt các ngươi vì tội địch nhân xâm nhập quáng trường!”
Mục Thiên cũng nhìn chằm chằm Thiên nhân ba cánh kia, trong mắt cũng hiện lên sát ý rồi lại biến mất, hừ nhẹ một tiếng ánh mắt hướng về Tần Vũ
Bị ánh mắt Mục Thiên đảo qua Thiên nhân ba cánh phảng phất như đang ở trong một tảng băng, toàn thân lạnh buốt vốn trong người vẫn còn đang khí thế lập tức không còn nhìn ba người không dám nói gì nữa
Tần Vũ thật ra không có chút nào để ý tới Thiên nhân kia, dù sao cảnh giới của hắn bây giờ đã rất cao, đối với laọi tiểu yêu này cũng không cần phải đích thân hắn ứng phó! Kiếp trước hắn thống lĩnh rất nhiều cao thủ, bây giờ đã dần dần khôi phục lại uy nghiêm
Thấy Mục Thiên nhìn về phía mình, Tần Vũ nhẹ nhàng cười đi tới trước, Mục Thiên cung kính theo sau, Tình Nhi cũng lon ton chạy theo
Ba người thẳng đến Bắc môn, Thiên nhân ba cánh kia đột nhiên thở hắt ra một hơi, nét mặt mang theo rất nhiều cảm xúc tự nhủ “Thân mẫu ơi, tên kia thật lợi hại, dưới ánh mắt hắn ta ngay cả cử động cũng không làm được, năm cánh quả nhiên lợi hại a!”
Vừa nói ánh mắt liền hướng tới thân ảnh ba người không dám tiến lên trước ngăn cản
Đứng trước của Bắc Tử Dực thành, đôi mắt Tần Vũ đột nhiên bạo xuất một đạo tinh quang phảng phất như xuyên qua hư không trực tiếp xuyên vào thành chủ phủ
Tử Dực Thiên vương đang trong phủ cũng đột nhiên có cảm giác, con ngươi màu tím cũng phát ra quang mang nhìn đến phía Bắc môn, hai người không có trực tiếp nhìn nhau chỉ là dùng khí tức hung hăng đấu
Tần Vũ có chút bất ngờ cười cười lạnh lùng đi vào cửa thành, mà Tử Dực Thiên vương cũng kinh hãi lui về phía sau hai bước thần sắc như là không dám tin
Đang muốn rời phủ hỏi bọn Tần Vũ vì sao lại trở lại Tử Dực thành thì bên tai đột nhiên vang lên một thanh âm cực kì uy nghiêm “Tử Dực, cứ mặc hắn, vô luận là tại đây hắn có làm gì cũng không được ngăn cản!”
Phảng phất thanh âm này như có ma lực cường đại, sắc mặt Tử Dực đột nhiên hiện lên vẻ sùng kính, quì xuống đất hướng về phương Bắc cung kính nói “Tử Dực hiểu, cũng tiễn Đế quân!”. Lúc này thanh âm kia phảng phất như chưa từng xuất hiện, khi Tử Dực nói cũng không có đáp lại nhưng hắn biết Đế quân đã nghe hắn trả lời liền thầm thở ra một hơi lập tức nghĩ đến bọn Tần Vũ lại không nhịn được nhíu lông mày!