Số lần đọc/download: 2221 / 50
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 241: Huyết Bổn Vô Quy
S
au một tiếng gầm rung trời, một con Hắc Long to gấp đôi bình thường lao từ trên vách đá xuống, phía sau còn có mười mấy con Hắc Long đằng đằng sát khí.
Nhìn thấy con Hắc Long vương khổng lồ, đôi cánh khổng lồ dài hơn 10 mét, đôi mắt to bằng cái đèn lồng, lân giáp to như nửa trái bóng, cộng thêm cự trảo đen nhánh đang tỏa ra sát khí ngập trời, đám Dong binh và Mạo hiểm giả ở gần Pho tượng vô cùng kinh hoàng, ngay cả các đại Thế lực cũng không ngoại lệ.
“Ni Khắc, giơ trường kiếm của ngươi lên, ưỡn ngực lên nào, nhanh”
“Nhưng Khoa Phổ Đặc thúc thúc, ta không muốn chết, thật sự ta không muốn chết”
Nhìn con Hắc Long vương khổng lồ trên bầu trời, một tên Dong binh cả người run lên, sắc mặt tái nhợt. Tên Dong binh trung niên Khoa Phổ Đặc bên cạnh hắn sắc mặt buồn bã, vỗ vai hắn rồi cũng không nói nhiều.
“Thực ra, ta cũng không muốn chết”
Sờ sờ bức thư mấy hôm trước nhận được ở Duy Sâm Trấn do người nhà gửi, nghĩ đến Tiểu thiên sứ vừa mới biết đi, Khoa Phổ Đặc vô ý nói một câu, trong lòng vô cùng khó chịu. Hắn vốn hy vọng lần này kiếm được một khoản rồi về nhà làm Tiểu Thương nhân, hoặc làm Hộ vệ cho Lĩnh chủ trên trấn. Bây giờ xem ra, đừng nói là kiếm một khoản mà ngay cả chuyện có thể còn sống rời khỏi cũng phải cần Thần linh phù hộ.
Khoa Phổ Đặc không muốn chết, không muốn một chút nào cả. Nhưng là hắn rõ ràng nếu sợ hãi không có ý chí chiến đấu, khẩn trương đến độ tay chân cứng ngắc vậy càng chết nhanh hơn.
Nhìn tiểu tử Ni Khắc cao không đến vai mình, hắn áy náy trong lòng. Hắn vốn còn muốn mang con của người bạn già đi kiếm một khoản. Bây giờ xem ra, có lẽ không nhưng không giúp được gì, ngược lại rất có thể khiến người bạn già lâm vào cảnh kẻ đầu bạc khóc trẻ tóc xanh.
Dưới uy áp của Hắc Long vương, đám Dong binh và Mạo hiểm giả rất hỗn loạn, chạy loạn xạ xung quanh. Có người trốn vào dưới đám Loạn thạch, cả người run run, có người khẩn trương đến độ tay chân cứng ngắc, sắc mặt tái nhợt.
Nếu so sánh với đám người ở gần Pho tượng, nhóm Dương Lăng có vẻ dễ dàng hơn. Có Cấm chế bảo vệ, hơn nữa khoảng cách xa xôi, nên tương đối an toàn. Tuy nhiên, nhìn con Hắc Long vương dữ tợn, mọi người vẫn vô cùng khẩn trương.
Đây là Hắc Long vương Siêu giai Ma thú?
Nhìn Hắc Long vương đằng đằng sát khí ở xa xa, Dương Lăng hít một ngụm lãnh khí, sắc mặt ngưng trọng. Hắc Long cửu giai đã khó đối phó như vậy, thì Hắc Long vương siêu giai liệu còn chống được chăng?
May là mình tỉnh táo, kịp thời lui lại. Nhìn vẻ hoảng sợ của Dong binh và Mạo hiểm giả bên cạnh Pho tượng, Dương Lăng lắc đầu. Người vì tiền mà vong, chim vì mồi mà chết. Câu nói này quả nhiên không sai.
Theo hắn thấy, đám Dong binh và Mạo hiểm giả đi theo phía sau các đại thế lực không khác gì một đám thiêu thân, quả thật là không biết chết sống.
Trước tiên không nói trong Tòa thành dưới đất có Ma thú hay quái vật gì không, cho dù bọn họ may mắn nhặt được một hai Thần Khí, cũng tuyệt đối chạy không thoát khỏi tập kích của các Thế lực lớn. Bọn họ sở dĩ còn sống đến bây giờ, chỉ là do các bên như Giáo Đình và Hắc ám hiệp hội chưa lộ nanh vuốt ra mà thôi.
Vì tiến vào Tòa thành dưới đất, các thế lực này có thể liên thủ đối phó đám Hắc Long cản đường, duy trì sự hòa bình tạm thời, nhưng Dương Lăng dám chắc. Khi tìm được Thần Khí, chắc chắn các đại thế lực sẽ trở mặt với nhau ngay. Đến lúc đó đám Dong binh và Mạo hiểm giả ô hợp tuyệt đối sẽ trở thành đối tượng để khai đao đầu tiên.
“Loài người, không nên có ý đồ mở phong ấn tà ác, thả ác ma của Địa ngục ra” Bay vài vòng trên không, Hắc Long vương nói tiếp: “Đây không phải là nơi các ngươi nên đến, đi đi”
Nhìn thấy thi thể của đồng bọn, tất cả Hắc Long phía sau Hắc Long vương đều giương nanh múa vuốt. Trong long cực kỳ phẫn nộ chỉ muốn phun ra ngọn lửa đốt sạch loài người ở cạnh pho tượng thành tro bụi. Nhưng Hắc Long vương thì khác, tỉnh táo bay trên không trung, là một con Siêu giai Ma thú, bản năng cho nó biết thực lực cường đại của các Thế lực lớn.
“Thần nói, diệt trừ tà ác trong Tòa thành dưới đất là nghĩa vụ của mỗi chúng ta”
Xu ky Bạch y chủ giáo vừa nói vừa đi lên, cây Ma pháp trượng trong tay tỏa ra Thánh quang màu trắng, truyền ra bên ngoài. Thánh quang đi đến đâu, mọi người đều thở dài một hơi, uy áp của Hắc Long vương giảm hơn nhiều.
Nhìn Xu ky Bạch y chủ giáo đi ra, lại nhìn Hắc Long vương khổng lồ trên không trung, Hoàng mông diện võ sĩ cũng nhanh chóng xuất hiện:
“Diệt trừ vong linh trên đại lục, là mục tiêu mà Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc chúng ta theo đuổi mấy ngàn năm qua”
Dưới sự dẫn đầu của Giáo Đình và Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc, cường giả của các đại thế lực đều xuất kích. Trời càng lúc càng tối, lối đi vào Tòa thành dưới đất càng ngày càng hẹp, Hắc Long vương mặc dù cường đại, nhưng bọn họ không thể xuất thực lực ra.
“Hắc hắc, vì diệt trừ Vong linh tà ác?”
Nhìn trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu bao phủ trong một đoàn hắc khí, lại nhìn đám Cương thi và Khô lâu mà An Cách Tư gia tộc gọi về, Hắc Long vương cười lạnh.
Là một Siêu giai Ma thú, bản năng nó cảm giác được đám người Xu ky Bạch y chủ giáo, Hoàng mông diện võ sĩ và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu thực lực rất cường đại. Tuy nhiên, cửa vào Tòa thành dưới đất sắp đóng cửa, chỉ cần trì hoãn thời gian một lát, thì đến lúc đó, nhưng tên này cho dù thực lực có mạnh hơn nữa cũng không thể tiến vào Tòa thành dưới đất.
Nhìn miệng pho tượng từ từ đóng lại, lại nhìn Hắc Long vương bay vòng trên không, vẫn chậm rãi chưa phát động tấn công, đám người Xu ky Bạch y chủ giáo và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu không cần suy nghĩ nhiều cũng hiểu được chủ ý của Hắc Long vương. Liếc nhau một cái, liền liên thủ hành động.
Mặc dù bọn họ hoàn toàn có thể dựa vào tốc độ rất nhanh lao vào Tòa thành dưới đất, nhưng chỉ có thể hoàn toàn hạ gục Hắc Long vương thì mới có thể đảm bảo đại quân an toàn tiến vào, và cam đoan có đường lui khi lấy được Thần Khí.
“Cuồng phong nhất kiếm”
Sau một tiếng thét lớn, Hoàng mông diện võ sĩ của Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc ra tay trước tiên, cả người như quả đạn pháo nhảy lên cao, thanh trường kiếm sắc bén vung lên, phát ra từng đạo kiếm khí sắc bén, hướng về phía Hắc Long vương.
“Ngao”.
Nhìn kiếm khí đầy trời, Hắc Long vương lớn tiếng gầm lên. Ngâm nga vài câu, trên người hắc quang lưu động, không thèm để ý đến Kiếm khí tấn công lên người, lập tức dẫn theo đông đảo Hắc Long hung hăng lao xuống. Một trận âm thanh “đinh đinh đang đang” vang lên, các kiếm khí hầu như bắn ngược trở lại.
Ma pháp “Bụi gai bắn ngược “của Long tộc?
Thấy Hắc Long vương đem kiếm khí phản xạ ngược trở lại, sắc mặt Hoàng mông diện võ sĩ trầm xuống, dùng Tật phong bộ tránh thoát Hắc Long vương, thanh trường kiếm trong tay loáng lên rạch một vết thương sâu đến tận xương trên bụng một con Hắc Long.
Lấy răng hoàn răng, lấy máu trả máu.
Nhìn Hoàng mông diện võ sĩ một cách ghê tởm, Hắc Long vương giận giữ, nhanh chóng bay lên không trung, há mồm liên tục phun ra một đoàn ngọn lửa nóng rực. Trong nháy mắt, đám Võ sĩ Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc không kịp né tránh lập tức hóa thành tro bụi.
“Hừ, Thời không đại liệt trảm”
Ngay khi Hắc Long vương chuẩn bị thừa thắng truy kích, đánh chết số Võ sĩ còn lại của Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc, Xu ky Bạch y chủ giáo giơ tay phát ra một đoàn Quang nhận, nhằm về phía Hắc Long vương. Một con Hắc Long giơ mình đón đỡ, vốn còn muốn thay Hắc Long vương đỡ đòn này, không ngờ được rằng “Sát” một tiếng vang lên, trong nháy mắt đã bị chém thành hai đoạn, máu và nội tạng chảy ra.
“Thời không đại liệt trảm”
Nhìn Quang nhận chém Hắc Long thành hai mảnh, trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu chuẩn bị ra tay nét mặt trầm xuống. Mặc dù rõ ràng Xu ky Bạch y chủ giáo đã đột phá cánh cửa Lĩnh vực cường giả, nhưng không nghĩ được rằng thực lực của hắn lại kinh khủng đến thế này, ngay cả Thời không đại liệt trảm cũng có thể phát ra trong nháy mắt.
Thời không đại liệt trảm uy lực rất lớn, có thể nói là Ma pháp công kích đặc biệt cực mạnh của Ma pháp sư Giáo Đình, là đối thủ của Giáo Đình, trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu tự nhiên hiểu được sự kinh khủng của Thời không đại liệt trảm. Trăm ngàn năm qua, không biết có bao nhiêu Kỵ sĩ và Ma pháp sư hàng đầu của Hắc ám hiệp hội chết bởi Ma pháp này.
Khiếp sợ trôi qua, trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu không hề chần chờ, tham dự cuộc tấn công nhằm vào Hắc Long vương. Mặc dù có mâu thuẫn không thể hóa giải với Giáo Đình, nhưng mục tiêu chủ yếu nhất bây giờ đó là phải hợp lực đánh chết Hắc Long vương cản đường, đi vào Tòa thành dưới đất.
Hắc Long vương thể hiện thần uy, tả xung hữu đột, cố gắng kéo dài thời gian, tinh anh của các đại thế lực cũng phái ra hết, hợp sức tấn công. Trong nháy mắt, hai bên chém giết nhau khiến trời rung đất chuyển, máu chảy thành sông, tanh hôi vạn dặm.
Hắc Long mặc dù công kích sắc bén, nhưng do số lượng ít, bị các đại Thế lực liên thủ tấn công nên tình thế càng ngày càng bất lợi. Đám Hắc Long bên cạnh Hắc Long vương từ 15 con giảm xuống thành 8 con, rất nhanh chỉ còn có 5 con, vết thương đầy mình, thân mình Hắc Long vương cũng không ngoại lệ.
Đương nhiên, vì đánh trọng thương Hắc Long vương, các đại thế lực cũng trả một giá rất đắt.
Giáo Đình Đại quân thương vong hơn phân nửa, ngay cả Xu ky Bạch y chủ giáo cũng bị Hắc Long vương vỗ một trảo giữa ngực, miệng phun máu tươi; mà đùi phải của Hoàng mông diện võ sĩ huyết nhục lẫn lộn, trường kiếm bị Hắc Long vương đánh gãy.
Đợi đến khi Hắc Long vương bị thương nặng, Dương Lăng lấy danh nghĩa diệt trừ tà ác dẫn đại quân lao lên. Tuy nhiên, tiếng sấm thì to nhưng mưa thì yếu, mỗi khi thành công đánh làm bị thương một con Hắc Long thì Ma thú đại quân và Lê Hoa Nỗ lại giết chết không ít người. Nhưng trên chiến trường đao kiếm vô tình, mọi người đều khẩn trương nên không ai chú ý nhiều lắm.
Không được mấy con Hắc Long, nhưng nếu có thể thành công luyện chế một con Cương thi long Siêu cấp, vậy cũng tương đương lấy được một kiện Thần Khí. Do vậy, nhìn thấy Hắc Long vương thương thế ngày càng nặng, tốc độ bay càng ngày càng thấp, An Cách Tư gia tộc huy động toàn bộ tinh anh tham dự tấn công, không tiếc bất cứ giá nào. Lúc này đây, bọn họ đặc biệt lưu vài tên người khổng lồ một mắt lưu ý cửa động của Dương Lăng, chỉ cần hắn ở thời khắc quyết định đến gần Hắc Long vương bị thương, thì ngay lập tức phát động công kích.
Tuy nhiên trời tính không bằng người tính.Vì để luyện chế Hắc Long vương thành Cương thi long, An Cách Tư gia tộc quyết tâm bỏ hết vốn liếng ra. Hơn 100 Vong linh vu sư chỉ còn lại khoảng 10 người, Vong linh Đại quân càng không cần phải nói, có mười thì chết đến chín. Không ngờ rằng, ngay khi bọn hắn quyết liệt khống chế con Hắc Long vương chỉ còn một hơi thở, chuẩn bị ra tay, thì Dương Lăng ở xa xa lại sử dụng Nhiếp thủ Cấm chế đem Hắc Long vương thu vào Không gian Vu tháp. Không chỉ bắt được Hắc Long vương, thậm chí ngay cả vài tên Tộc nhân ít ỏi còn lại cũng bị Dương Lăng thu hết, xem như lần này An Cách Tư gia tộc lật thuyền trong rạch, đi buôn mất sạch cả vốn.