If we are peaceful, if we are happy, we can smile, and everyone in our family, our entire society, will benefit from our peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: luong thi doan
Số chương: 638
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 92: Tập Thể Bế Quan (3)
ịch giả: Tinh Vặn
Share by: MTQ - Banlong.us
Lâm Hâm hừ hai tiếng.
“Đó chẳng phải là đang nói ta sao?”
Tư Mã Tiên nói.
“Nhưng cậu có từng nghe, có câu gọi là miệng người đời trăm lời nói. Nếu cậu muốn cho ta ăn thuốc giả, ai, nói không chừng ta chỉ có thể đi tìm Lý Hinh trò chuyện. Nhìn bộ dáng cậu hào hoa thế này, cậu nói, nếu ta cải biên ra cậu có mấy bạn gái cũ, Lý Hinh có tin hay không?”
“Ông…Tốt, coi như ông giỏi, ca thua.” Lâm Hâm vẻ mặt bi phẫn nghiêng đầu, không thèm để ý Tư Mã Tiên nữa.
Mấy người khác thấy y như vậy, đều bật cười.
“Lại nói, đại ca, hôm trước Lục Hi nghe ta bảo có thể luyện Liên Thể Tăng Linh Đan, nói muốn mua một bộ, ra giá một ngàn công huân, tài liệu tự chuẩn bị. Cậu xem, ta nên đồng ý hay không?”
Long Hạo Thần nói.
“Anh luyện đan dược này cần thời gian bao lâu?”
Lâm Hâm nói.
“Khoảng mười ngày. Chúng ta từ thánh thành đi tiền tuyến chắc là ngồi xe ngựa, vậy là đủ rồi. Nhưng ta không đảm bảo thành công.”
Long Hạo Thần gật đầu, nói.
“Vậy cứ thử đi.”
Trên chiến trường lực lượng cá nhân rất nhỏ bé. Thêm một đội quen thuộc cùng bên ta trông chừng lẫn nhau, vậy sẽ gia tăng sinh tồn của hai đội. Hơn nữa nhóm Lục Hi qua ba tháng bế quan, thực lực có tiến bộ lớn. Tuy không thể so với đám Long Hạo Thần, nhưng xét thấy bên Long Hạo Thần chưa có người đột phá lục giai, cho nên trên thực tế chênh lệch giữa hai đội kéo lại gần một ít. Đương nhiên đây là nếu đám Long Hạo Thần không mua trang bị.
Trong lúc họ nói chuyện đã đến trung tâm giao dịch. Vào cửa rồi, bảy người trực tiếp lên tầng hai. Tầng một tuy cũng có trang bị Huy Hoàng nhưng số lượng quá ít. Trong tầng hai ít nhất hơn một nửa bán ra đều là cấp Huy Hoàng. Chỉ là số tiền tầng hai nhiều hơn tầng một.
Dựa vào lệnh bài cấp hiệu, bảy người thông qua thủ vệ tầng hai. Vì tiết kiệm thời gian, bảy người chia nhau ra tìm trang bị thích hợp mình. Bởi vì mỗi người cần bổ sung tang bị không giống nhau. Trong đó không cần trang bị là Trần Anh Nhi. Từ có bổn mạng triệu hoán thú Mạch Đâu rồi, năng lực chủ yếu của nàng là đến từ Mạch Đâu. Mà muốn tăng thuộc tính sủng vật, nàng cũng không cần làm gì. Chỉ cần tăng linh lực bản thân. Bởi vậy, nàng chỉ cần tìm trang bị có thể tăng cao linh lực, ổn định tinh thần lực, thêm vào năng lực phòng ngự.
Mà cần bổ sung trang bị thì là Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên. Tư Mã Tiên ở trong đội phát huy tác dụng hoàn toàn là loại hình chiến sĩ, tuy hiện tại còn mặc áo choàng mục sư. Vương Nguyên Nguyên cũng chưa từng mặc giáp, trang bị chân chính cũng chỉ có Cự Linh Thần Thuẫn. Tương đối mà nói, Hàn Vũ và Lâm Hâm yêu cầu trang bị không quá cao, có thích hợp thì lấy, không có cũng không sao.
Hỏa Vân Tinh của Lâm Hâm đã mời đại sư luyện kim chuyên môn tiến hành cải tạo, biến thành pháp trượng hỏa thuộc tính cấp đỉnh Huy Hoàng. Y có tiền hơn trước, áo choàng trên người cũng là cấp linh ma.
Cùng đồng bạn tách ra, Long Hạo Thần ôm Thải Nhi đi dạo tầng hai. Trung tâm giao dịch mỗi tầng đều chia làm hai bộ phận. Gồm chính trung tâm giao dịch bán trang bị, vật phẩm, và liệp ma giả tự bán trang bị, vật phẩm.
Long Hạo Thần trước nhìn thương phẩm do trung tâm giao dịch bán ra. Hắn định trước chọn cho Thải Nhi một nội giáp.
Vũ khí của Thải Nhi không cần đổi, dao găm ám kim có năng lực phá giáp, bản thân nó đã là trang bị cấp Huy Hoàng. Tay trái thì tùy thời có thể dùng Luân Hồi kiếm, tùy ý muốn gia tăng vũ khí hay không. Nhưng phương diện phòng ngự là điểm yếu của Thải Nhi.
Thấy hắn đi tới quầy, lập tức có nhân viên công tác của trung tâm giao dịch đón chào, cung kính nói.
“Chào ngài, xin hỏi có thể giúp gì cho ngài?”
Long Hạo Thần ngẫm nghĩ, nói.
“Ta muốn mua nội giáp cấp Huy Hoàng dành cho thích khách, và loại trang sức hợp với thích khách.”
Nhân viên công tác gật đầu, nói.
“Xin ngài chờ chút.”
Nói xong gã xoay người vào trong, lát sau đem ra quyển sổ.
“Tôn kính liệp ma giả, ta vừa mới tra xong, tầng này có nội giáp phù hợp yêu cầu của ngài tổng cộng gồm bốn cái, trang sức có ba cái. Mời ngài tuyển chọn.”
Gã vừa nói vừa mở ra quyển sổ, lật đến trang cố định, bên trong có giới thiệu tường tận nội giáp và trang sức.
Long Hạo Thần nắm tay Thải Nhi, vừa xem giới thiệu vừa viết trong lòng bàn tay nàng.
Bốn nội giáp có đặc điểm riêng, phương diện trọng điểm không giống nhau. Bộ thứ nhất lấy tăng linh lực làm chủ, nhưng thích hợp thích khách có hỏa thuộc tính. Bên trên khảm bảo thạch hỏa thuộc tính.
Thuộc tính của Thải Nhi rất đặc biệt. Nàng không phải thuộc tính nguyên tố bình thường, nói chính xác thì hẳn là thuộc tính sát diệt, thậm chí là thuộc tính tử vong. Đây chắc là Luân Hồi kiếm cải tạo lại nàng. Cho nên nội giáp hỏa thuộc tính không thích hợp nàng.
Trong ba cái thì cũng có một giống vậy, trực tiếp bị từ bỏ.
Còn lại hai cái, một là tăng cường phòng ngự, có thể phóng ra linh lực hộ thể, lực phòng ngự sánh bằng với nguyên tố hộ thuẫn. Hơn nữa còn kèm theo một kỹ năng tên kiên cố, nội giáp bảo vệ ngực, bụng, sau lưng yếu hại, đủ thừa nhận ba đợt công kích của cường giả lục giai mà không đến mức chịu tổn hại.
Còn cái khác thì nghiêng về tính công kích của thích khách, có hiệu quả cường thế tụ linh. Tuy phương diện thuộc tính chỉ có cái này, nhưng có thể trở thành trang bị Huy Hoàng, có thể thấy hiệu quả mạnh mẽ của tụ linh. Ít nhất có thể giúp thích khách tăng lực công kích gấp hai, ba.
Long Hạo Thần đem tác dụng hai trang bị nói cho Thải Nhi xong, hai người ý kiến xung đột. Long Hạo Thần đương nhiên nghiêng về bộ giáp phòng ngự không sai, Thải Nhi thì chọn tụ linh giáp.
Bởi vì Thải Nhi không thể nghe cũng không thể nói, giữa hai người giao lưu chỉ có thể không ngừng viết chữ trong tay. Đang lúc họ tranh luận thì đột nhiên sau lưng vang lên thanh âm ôn hòa.
“Xin hỏi, là Long Hạo Thần đoàn trưởng phải không?”
Long Hạo Thần bản năng xoay người, chỉ thấy sau lưng mình là một thanh niên. Đương nhiên thanh niên này lớn tuổi hơn hắn nhiều, thoạt nhìn khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi.
Thanh niên dáng người cao to, cao hơn Long Hạo Thần một cái đầu. Tuy hiện tại Long Hạo Thần chưa hoàn toàn phát dục, nhưng thân cao cũng gần một mét tám. Chính là nói thanh niên này cao cỡ Tư Mã Tiên.
Nhưng y không có khí thế hùng hổ như Tư Mã Tiên. Vai rộng lưng dài, sống lưng thẳng tắp, mang vài phần hơi thở ôn hòa nho nhã.
Cùng Long Hạo Thần đứng chung một chỗ, muốn ngang bằng bộ dáng đẹp trai của hắn thì có chút khó, nhưng vị này tuyệt đối có thể nói dáng vẻ hiền lành. Khuôn mặt hơi tròn, ánh mắt nhu hòa, vừa nhìn đã cho người khác cảm giác chân chất.
“Chào, ngươi là?” Long Hạo Thần nghi hoặc hỏi.
Thành niên chân thành nói.
“Ta là đoàn trưởng Liệp ma Đoàn số tám cấp hiệu, ta tên Trương Phóng Phóng. Chào hai vị. Long đoàn trưởng, có thể cùng cậu nói mấy câu không?”
Nghe đến chữ số tám cấp hiệu, Long Hạo Thần bản năng nhíu mày. Sự việc đã qua ba tháng, chẳng lẽ nói hôm nay vị này đến tìm phiền phức? Nhưng cũng khó trách, dù sao là mười vạn công huân! Đổi lại là ai cũng không trấn định được.
“Thì ra là Trương đoàn trưởng, chào ngươi, ta là Long Hạo Thần. Xin cứ nói đi.” Tuy Long Hạo Thần trong lòng hơi đoán được nhưng thái độ lễ phép. Mặc kệ giữa hai bên có hiềm khích gì, dù sao mọi người đều là Liệp ma Đoàn.
Trương Phóng Phóng nói.
“Hôm nay ta đến là để xin lỗi Long đoàn trưởng. Các người còn chưa tới!”
Câu cuối là kêu người sau lưng y. Trong chớp mắt, khuôn mặt chất phác có vài phần uy nghiêm.
Hai người có chút không cam lòng đi tới trước mặt Trương Phóng Phóng. Nhìn thấy Long Hạo Thần, hai người này sắc mặt biến khó coi. Đó chẳng phải là lão Ngũ, lão Lục của Liệp ma Đoàn số tám cấp hiệu sao.
Trương Phóng Phóng dùng ánh mắt ra hiệu, hai người khom lưng hành lễ với Long Hạo Thần. Lão Ngũ cười khổ nói.
“Xin lỗi, Long đoàn trưởng, chúng ta không nên lừa gạt. Chúng ta sai rồi, xin hứa về sau sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa, xin cậu tha thứ cho.”
Long Hạo Thần lắc đầu, nói.
“Sự việc đã qua. Hơn nữa là các người chịu thiệt thòi, sao có thể để hai vị đến xin lỗi.”
Trương Phóng Phóng nói.
“Không, nhất định phải xin lỗi. Vốn đã muốn đến quấy rầy Long đoàn trưởng lâu rồi, nhưng nhìn thấy cửa nhà các người treo biển bế quan, cho nên mới chờ tới bây giờ. Còn về họ thua công huân, đó là trừng phạt đúng tội. Nhưng cũng lỗi tại ta, không quản lý tốt bọn họ. Làm đoàn trưởng, ta không thể xem như vô trách nhiệm. Lần nữa hướng Long đoàn trưởng tạ lỗi.” Nói xong y cũng thấp người hành lễ, hơn nữa so với lão Ngũ, lão Lục nghiêm túc hơn nhiều, cúi đầu chín mươi độ.
Thái độ bày ra, trong lòng Long Hạo Thần ấn tượng Liệp ma Đoàn số tám cấp hiệu có biến đổi không nhỏ. Hắn vội vàng tiến lên đỡ lấy Trương Phóng Phóng nói.
“Trương đoàn trưởng, ngươi đừng làm vậy, mọi chuyện đã qua.”
Trương Phóng Phóng thẳng sống lưng, thở dài một tiếng, nói.
“Nói ra không sợ Long đoàn trưởng cười, đội Liệp ma Đoàn chúng ta chỉ sợ coi như trong lịch sử Liệp ma Đoàn xui xẻo nhất. Ban đầu lúc chúng ta mới lập đoàn không lâu, gặp phải tiền bối Liệp ma Đoàn lừa gạt, tựa như hai người kia từng làm, suýt khiến đoàn tan vỡ. Sau đó rất không dễ dàng đi lên quỹ đạo, rồi lại xảy ra chuyện lần này. Nói thật, có mấy lần ta muốn từ bỏ vị trí đoàn trưởng này. Nhưng cùng đồng bạn ở chung thời gian lâu, mọi người đều có cảm tình, sao có thể nói bỏ là bỏ? Giữ mình trong sạch chứ đừng hùa theo người, ta đã dạy dỗ lại bọn họ.”
Long Hạo Thần kinh ngạc. Thì ra họ cũng từng bị lừa. Tuy hắn ấn tượng không tốt với lão Ngũ, lão Lục, nhưng vị Trương đoàn trưởng này khiến hắn có hảo cảm. Nếu là một mình hắn, nói không chừng sẽ đem công huân thắng được trả lại. Nhưng hiện tại hắn cũng là đoàn trưởng một đội Liệp ma Đoàn, phải quan tâm lợi ích và suy nghĩ của đồng bạn, cho nên nói không nên lời.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa