A home without books is a body without soul.

Marcus Tullius Cicero

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Mặc Giang
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 804
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 11864 / 514
Cập nhật: 2015-11-14 01:57:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 44: Nô Đãi
ão tứ không chết?” Lâm Lôi sửng sốt thốt lên, nhưng sau đó rất nhanh liền phản ứng lại: “Ngươi nói, Lôi Nặc hắn không chết?”
Lúc này trái tim Lâm Lôi thình thịch, thình thịch đập rất nhanh, có kinh hãi, có khẩn trương, khó có thể tin, có hưng phấn, có sợ hãi…. Các loại tâm tình trong nhất thời dũng mãnh lao vào lồng ngực Lâm Lôi, hắn lúc này chỉ có thể chờ mong nhìn tên quan quân La Áo đế quốc trước mặt.
Hồ Khắc yết hầu lên xuống, hoảng sợ liền đáp: “Đúng vậy, hắn không chết, hắn thật sự không chết.”
“Hồ Khắc, ngươi trong khi bẩm báo quân công, không phải nói đại đội trưởng bị ngươi bắt đã chết sao?” Tại cách đó không xa quân đoàn trưởng Sa Tư Đặc nhíu mày quát.
Khi dấu diếm một Thánh vực cường giả thực sự là bất trí, Sa Tư Đặc thậm chí còn cho rằng, Hồ Khắc sợ chết nên cố ý nói dối.
Lâm Lôi cũng nhìn Hồ Khắc, hắn thật sự hi vọng Hồ Khắc không nói dối.
“Nói mau,” Lâm Lôi ánh mắt dừng lại nhìn Hồ Khắc, mà trong cả quân doanh đang hỗn loạn, ánh mắt mọi người đều tập trung lên người Hồ Khắc, Hồ Khắc đứng thẳng người vội vàng giải thích: “Lâm Lôi đại sư, ta thật sự không có nói hoang, lúc trước ta đưa thi thể tên đại đội trưởng kia, cũng chính là thi thể Lôi Nặc như ngài nói, đặt bên người, nhưng mà sau đó ta lại phát hiện thi thể này có cử động, khi đó mới biết hắn không có chết!”
Trái tim Lâm Lôi run rẩy.
Hồ Khắc trên mặt lộ ra một tia xấu hổ: “Lâm Lôi đại sư, Lôi Nặc kia trông rất tuấn tú, lại là cao cấp ma pháp sư. Căn cứ theo một đường huynh đệ chúng ta truy sát hắn, qua việc hắn thi triển ma pháp mà đoán thì hắn là thất cấp ma pháp sư. Thanh niên tuấn tú thất cấp ma pháp sư trên thị trường nô lệ rất có giá trị.”
Lâm Lôi nghe vậy trong lòng đã hiểu được.
Chung quanh một đại đội quan quân trong lòng cũng hiểu được, trong lúc chiến tranh thường xuyên có được một lượng lớn nô lệ, các nô lệ này sẽ được bán cho một số tổ chức mua bán nô lệ. Quân đội cùng các tổ chức này có quan hệ rất tốt, thanh niên tuấn tú thất cấp ma pháp sư quả thực có giá trị lớn.
Thất cấp ma pháp sư địa vị cao cao tại thượng.
Khiến cho ma pháp sư như vậy trở thành nô lệ của mình, đặc biệt là một ít quý phu nhân rất thích nguyện ý xuất ra lượng lớn kim tiễn để mua. Giá tiền để mua thất cấp ma pháp sư như vậy sợ rằng so với Hồ Khắc tại quân đội được thưởng còn nhiều hơn nhiều.
“Ngươi là nói…, ngươi đã đem Lôi Nặc bán cho tổ chức buôn bán nô lệ?” Lâm Lôi hỏi tiếp.
“Đúng vậy,” Hồ Khắc sợ hãi trả lời, hắn bây giờ đã biết Lôi Nặc kia cũng là huynh đệ của Lâm Lôi đại sư.
“Lôi Nặc hắn thương thế có nặng không?” Lâm Lôi lo lắng thầm nghĩ, từ tin tức tình báo mà suy đoán, Lôi Nặc bị trọng thương gần chết, Lâm Lôi có chút lo lắng. Hồ Khắc vạn phần khẳng định: “Lâm Lôi đại sư, xin cứ yên tâm, trong khi ta đưa Lôi Nặc về thành, liền lập tức mời người trị liệu cho hắn, rồi sau đó bán cho tổ chức buôn bán, tổ chức buôn bán kia khẳng định sẽ không để cho món hàng trọng yếu vứt bỏ cái mạng nhỏ.”
Món hàng trọng yếu?
Lâm Lôi đáy lòng cũng lo lắng cho hảo huynh đệ của mình, Lôi Nặc bất ngờ rơi vào tình cảnh trở thành nô lệ.
“Đi, ngươi theo ta đi tìm tổ chức nô lệ kia, ngươi phải biết tổ chức nô lệ kia ở đâu chứ.” Lâm Lôi tay nắm lấy áo Hồ Khắc, Hồ Khắc liền đáp: “Dạ, tiểu nhân nhớ rất rõ ràng.”
Bên cạnh Sa Tư Đặc cũng trách: “Hồ Khắc, từ giờ trở đi, ngươi hãy đi theo Lâm Lôi đại sư, Lâm Lôi đại sư có yêu cầu gì, ngươi phải phục tùng.” Sa Tư Đặc nhìn Lâm Lôi khiêm tốn nói: “Lâm Lôi đại sư, thật sự xin lỗi, hy vọng người đừng quá để ý.”
Sa Tư Đặc kỳ thật cũng không có cách nào khác.
Coi như trong khi chiến tranh là không dám đưa thân nhân Thánh vực cường giả dính dáng vào trong đó, dù sao Thánh vực cường giả nổi điên là một việc rất đáng sợ.
Trên lịch sử, chuyện Thánh vực cường giả một lần giết chết mấy vạn người cũng không ít.
Bất quá Thánh vực cường giả cũng rất thanh cao, chỉ cần ngươi không động đến hắn, hắn cũng sẽ không hạ thấp thân phận cùng người bình thường gây mâu thuẫn. Lâm Lôi nhìn thoáng qua Sa Tư Đặc, sau đó một tay nắm lấy Hồ Khắc: “Đi!” toàn thân trực tiếp bay lên không, cùng Bối Bối hướng phương nam thẳng một đường bay đi.
Nhìn Lâm Lôi phi hành rời đi, cả quân doanh mọi người mới thở dài một hơi, đối mặt với cường đại Thánh vực cường giả mọi chiến sĩ ở đây không hề có lực phản kháng.
“Mấy vị sư đoàn trưởng, mau đi quản lý cho tốt thủ hạ của các ngươi, ta lo lắng Kim diễm quân đoàn sẽ thừa dịp đánh đến.” Sa Tư Đặc nhìn quân doanh bây giờ là một mảng hỗn loạn, trong lòng lo lắng, dù sao hiện tại trong quân đoàn đã rối loạn, sĩ khí quân nhân cũng bị Lâm Lôi chấn nhiếp.
Sa Tư Đặc đoán không sai, qua không được bao lâu, Kim diễm quân đoàn lại một lần nữa phát động công kích mãnh liệt.
Trong thành trì tại biên giới La Áo đế quốc, Lâm Lôi nắm Hồ Khắc trực tiếp hạ xuống trong một tòa phủ đệ nhìn rất bình thường, bên trong phủ đệ này cũng có trang bị và một ít hộ vệ tinh anh.
“Vù!” Mặt đất bằng phẳng nổi lên một trận gió lốc, Lâm Lôi khôi phục hình dáng con người nắm lấy Hồ Khắc, xuất hiện trên mặt đất. Trong lúc này Lâm Lôi đã không hề giống như lúc đầu bi phẫn, điên cuồng vì huynh đệ mình báo thù. Hắn bây giờ đã tỉnh táo ra rất nhiều.
Mặc kệ thế nào, ít nhất lão tứ hắn còn chưa chết.
“Lão Hoài Đặc, lão Hoài Đặc!” Hồ Khắc vừa mới xuống đến đất, liền đập cửa lớn tiếng hô. “Các ngươi là ai?” Lão Hoài Đặc còn chưa xuất hiện, chung quanh lại rất nhanh xuất hiện một đám lớn hộ vệ, các hộ vệ này đều cầm vũ khí, tùy thời chuẩn bị ra tay. Mà trong lúc này từ bên cạnh cửa đi tới một lão giả tóc bạc quí phái, lão giả tóc bạc nhìn Hồ Khắc ha ha cười to nói: “Ồ, nguyên lai là Hồ Khắc thân ái, ngươi sao lại gấp gáp trực tiếp xông vào đây?”
“Hồ Khắc, vị này là?” Hoài Đặc lão tiên sinh ánh mắt rất tinh tế, mắt phát hiện nam nhân bên cạnh mặc hắc sắc trường bào không phải là người bình thường, bởi vì đã khôi phục trạng thái hình người, Lâm Lôi bên trong căn bản không có mặc quần áo, nửa dưới thân chỉ còn lại một chiếc quần dài rách nát.
Lâm Lôi nhướng mày lạnh lùng nhìn thoáng qua lão Hoài Đặc.
“Lão Hoài Đặc, vị này là Lâm Lôi đại sư!” Hồ Khắc lập tức nói.
“Lâm Lôi đại sư?” Lão Hoài Đặc ngẩn ra, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ “Chẳng lẽ là Áo Bố Lai Ân đế quốc Long huyết chiến sĩ Lâm Lôi đại sư?”
Hồ Khắc liền gật đầu: “Ta bị Lâm Lôi đại sư mang theo bay đến đây.”
Lão Hoài Đặc không dám tin, hắn bất quá chỉ là người phụ trách một bộ phận của tổ chức buôn bán nô lệ mà thôi, như thế nào có thể khiến cho đại lục đỉnh cấp cường giả Lâm Lôi đến tìm?
“Lão Hoài Đặc…” Lâm Lôi nhìn lão Hoài Đặc.
“Lâm Lôi đại sư,” lão Hoài Đặc rất khiêm tốn.
Lâm Lôi trực tiếp nói thẳng: “Lão Hoài Đặc, đại khái là một tháng trước, Hồ Khắc hắn đã bán cho ngươi một thanh niên ma pháp sư phải không?”
Lão Hoài Đặc nhìn thoáng qua Hồ Khắc, cuối cùng nhìn Lâm Lôi gật đầu: “Đúng vậy.”
“Là thất cấp ma pháp sư, hắn tên là Lôi Nặc, là huynh đệ của Lâm Lôi ta!” Lâm Lôi thanh âm bình thản, nhưng cặp mắt nhìn lão Hoài Đặc lại lạnh như băng.
Lão Hoài Đặc con mắt đột ngột trợn tròn: “Lâm, huynh đệ của Lâm Lôi đại sư?” lão Hoài Đặc trong mắt tràn đầy vẻ giật mình, khiếp sợ, khó tin.
Bọn họ tổ chức buôn bán nô lệ mặc dù thực lực có thể coi là mạnh, cùng tứ đại tổ chức sát thủ đều có chút quan hệ, nhưng bọn họ có mạnh mẽ thế nào cũng không dám đắc tội với Thánh vực cường giả chứ đừng nói đến là Lâm Lôi đỉnh cấp cấp bậc trong các Thánh vực cường giả!
“Hồ Khắc, ngươi…” Lão Hoài Đặc căm tức nhìn Hồ Khắc.
Lôi Nặc kia là Hồ Khắc bán cho tổ chức bọn họ, bán người nào không bán, dù là con cháu đại gia tộc bọn họ tổ chức nô lệ cũng dám buôn bán, nhưng mà đây lại là huynh đệ của Thánh vực cường giả.
Hồ Khắc sắc mạt cười khổ.
Hắn cũng không biết a, hắn mà biết thì hắn còn dạm phạm tới Lôi Nặc sao? Bây giờ mạng nhỏ của hắn đều ở trên tay Lâm Lôi.
“Lão Hoài Đặc,” Lâm Lôi lên tiếng nói
Lão Hoài Đặc phản ứng cực nhanh, vội vàng nhìn Lâm Lôi đáp: “Lâm Lôi đại sư, xin người yên tâm, Lôi Nặc kia nếu là huynh đệ của Lâm Lôi đại sư, tổ chức chúng ta khẳng định sẽ không tiếp tục đối xử với Lôi Nặc như trước, ta sẽ lập tức phái người đưa tin về tổng bộ…”
“Sao lại thế này? Lôi Nặc hắn bây giờ ở đâu?” Lâm Lôi hỏi.
“Chuyện này, chuyện này…” Lão Hoài Đặc trên mặt có một tia hoảng sợ, dù sao Lôi Nặc bị bắt làm tù binh, bị bán làm nô lệ, đều là chuyện cách đây gần một tháng rồi.
Lâm Lôi đáy lòng cũng cảm thấy có chút không ổn, lúc này quát to: “Nói!” Lão Hoài Đặc trong lòng cũng cảm thấy hoảng sợ, cấp bậc Thánh vực cường giả như Lâm Lôi tức giận, tổ chức buôn bán nô lệ hoàn toàn có thể một đường sụp đổ. Lúc này vội vàng nói: “Lâm Lôi đại sư, Lôi Nặc kia lúc trước bị đưa đến chỗ chúng ta, đầu tiên chúng ta phái người đến trị liệu cho tốt thương thế, rồi sau đó đợi đại khái mười ngày, đưa một nhóm lớn nô lệ vận chuyển một lần. Mà Lôi Nặc tiên sinh là ở trong một nhóm đó. Theo ta bây giờ suy đoán, Lôi Nặc tiên sinh đã đến tổng bộ của chúng ta.”
“Tổng bộ?” Lâm Lôi nhướng mày.
Hồ Khắc bên cạnh cũng nghi hoặc: “Lão Hoài Đặc, sao lại thế? Tổ chức buôn bán nô lệ của các ngươi không phải trực tiếp đưa một ít nô lệ đến thị trường để bán sao? Như thế nào còn đưa Lôi Nặc tiên sinh đến tổng bộ của ngươi?”
Lão Hoài Đặc liền trả lời: “Nô lệ có thể trực tiếp bán đi, nhưng mà Lôi Nặc tiên sinh thì không giống, hắn là thất cấp ma pháp sư, có tính nguy hiểm rất lớn, nếu bán cho khách nhân, Lôi Nặc tiên sinh phát ra ma pháp đem khách nhân giết chết thì tổ chức của chúng ta sẽ phải đền tiền.”
Lâm Lôi nhìn lão Hoài Đặc.
“Cho nên, loại cường giả giống như Lôi Nặc tiên sinh, là nô lệ có tính uy hiếp rất cao, đều phải đưa đến tổng bộ, trải qua ba tháng huấn luyện, huấn luyện khiến bọn họ không dám phản kháng, bọn họ trái lại phải nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân, mới có thể trực tiếp đưa bọn họ cho khách nhân.” Lão Hoài Đặc giải thích
Lâm Lôi sắc mặt biến đổi, huấn luyện để không dám phản kháng, trái lại nghe mệnh lệnh của chủ nhân? Đối tượng huấn luyện chính là loại cường giả như Lôi Nặc… Lâm Lôi hoàn toàn có thể tưởng tượng loại huấn luyện hắc ám đáng sợ này.
“Tổng bộ các ngươi ở đâu, mau dẫn ta đi.” Lâm Lôi sắc mặt biến đôi, lập tức quát.
Lão Hoài Đặc hơi chần chờ trong chốc lát, nhưng nhưng thấy ánh mắt đáng sợ của Lâm Lôi lập tức gật đầu: “Dạ, thưa Lâm Lôi đại sư, ta lập tức dẫn đại sư đến tổng bộ. Tổng bộ là ở bên trong La Áo đế quốc, khoảng cách tới biên cảnh đi theo đường quanh co cũng chừng hơn ba ngàn dặm lộ trình.” Lão Hoài Đặc nói.
“Lão đại của ta sẽ trực tiếp mang ngươi phi hành là được chứ gì?” Bên cạnh Bối Bối bất mãn nói. Bối Bối kỳ thật cũng lo lắng cho Lôi Nặc, dù sao lúc trước tại Ân Tư Đặc học viện, Bối Bối cũng thường xuyên cùng Lôi Nặc vui đùa.
Lão Hoài Đặc gật đầu liên tục không dám nói gì.
“Lâm Lôi đại sư, ta không cần cùng đi chứ?” Hồ Khắc bên cạnh trong lòng rất kinh sợ.
Lâm Lôi quay đầu nhìn về phía Hồ Khắc, như hôm nay Lôi Nặc sợ rằng đang ở tổng bộ tổ chức buôn bán nô lệ chịu đựng sự hành hạ kinh nhân, chỉ nghĩ vậy Lâm Lôi đáy lòng liền có một tia oán khí.
“Phập..” Một đạo trảo ảnh lóe ra, Hồ Khắc hoảng sợ ôm lấy yết hầu, nhưng yết hầu vẫn ròng ròng chảy ra máu tươi, nháy mắt, Hồ Khắc liền đổ ầm xuống.
Bối Bối đứng trên không, bất mãn liếc mắt nhìn Hồ Khắc: “Tên hỗn đản nhà ngươi, còn muốn giữ lại mạng nhỏ, thực là nằm mơ? Trong khi ngươi giết binh lính đại đội Lôi Nặc bọn hắn nhất định rất thống khoái, Bối Bối ta hôm nay cũng cho ngươi thống khoái một chút.”
Nhìn thấy cảnh này, thân thể lão Hoài Đặc khẽ run lên.
“Lão già này, đừng sợ, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời lão đại ta, Bối Bối ta sẽ không khi dễ ngươi.” Bối Bối nhếch miệng cười lộ ra hàm răng sắc bén. Lão Hoài Đặc đã nghe nói qua Lâm Lôi cùng Hắc Đức Sâm đánh một trận, cuối cùng hai Thánh vực ma thú của Lâm Lôi đột nhiên xuất hiện, trong đó có một là thử loại ma thú, cũng dễ dàng đánh bại Hắc Đức Sâm. Lão Hoài Đặc nhìn Bối Bối đứng trên không, trong lòng có chút minh bạch, Bối Bối này sợ rằng là ma thú đáng sợ kia.
Lão chỉ có thể hoảng sợ nhìn Bối Bối cố gắng lộ ra vẻ tươi cười.
Lâm Lôi một trảo nắm lão Hoài Đặc, toàn thân rất nhanh phi hành hướng phía đông nam bay đi: “Lão Hoài Đặc, ngươi chỉ đường cho ta!” Lão Hoài Đặc vẫn còn hoảng sợ nuốt nước miếng hướng phía dưới nhìn thoáng qua liền chỉ ra phương hướng tổng bộ.
Bàn Long Bàn Long - Ngã Cật Tây Hồng Thị Bàn Long