Love is the only way to grasp another human being in the innermost core of his personality.

Viktor E. Frankl

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: luong thi doan
Số chương: 638
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 90: Ứng Chiến (1)
ịch giả: Tinh Vặn
Share by: MTQ - Banlong.us
Tuy Long Hạo Thần lương thiện nhưng không cứng ngắc, người ta đã khi dễ đến trên đầu, không lẽ tha cho?
“Ta không có nắm chắc tuyệt đối, bởi vì sẽ có khả năng xuất hiện biến hóa. Đối phương coi như là ngũ giai, tu vi hẳn cũng là đỉnh ngũ giai, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu tuyệt không ít hơn ta.” Long Hạo Thần bình thản nói.
Vương Nguyên Nguyên nói.
“Đoàn trưởng, vậy cậu có mấy phần nắm chắc?”
Long Hạo Thần cười, nụ cười sáng sủa khiến Vương Nguyên Nguyên nhìn ngơ ngẩn.
“Chín phần.”
“Chín phần?” Lục Hi trừng ho mắt nhìn Long Hạo Thần. “Hạo Thần, ta có thể vượt quá hỏi một câu không, hiện tại cậu ngũ giai bậc mấy?” Lục Hi tin tưởng Long Hạo Thần chủ yếu ở chỗ hắn có cường đại tọa kỵ Hạo Nguyệt, Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình.
Long Hạo Thần ánh mắt nhìn Lão Ngũ đứng ở cửa trung tâm giao dịch.
“Chắc là tương đương với hắn.”
“Đỉnh ngũ giai?” Lục Hi hít ngụm khí lạnh.
Đừng nói là gã, ngay cả thành viên Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu ánh mắt kỳ quái nhìn Long Hạo Thần. Mới đầu họ chấp hành nhiệm vụ Sợ Hãi Bi Khiếu Động, nội linh lực của Long Hạo Thần hơn ba ngàn, cách ngũ giai bậc chín còn rất xa. Vậy mà thời gian ngắn ngủi, hắn, hắn lại đạt tới cảnh giới đỉnh ngũ giai? Ảo thuật này biến hóa như thế nào?
Tư Mã Tiên xoa tay, đầu trọc dựa vào Long Hạo Thần.
“Đại ca, vậy còn chờ cái gì? Có người đưa đại lễ, nên gom một mớ đi. Công huân trăm vạn là không có khả năng, nhưng nếu đã là Liệp ma Đoàn tư thâm cấp hiệu, ta nghĩ giới tuyến của họ cũng là tới mười vạn công huân. Chúng ta chỉ cần áp một vạn công huân là đủ, coi như thua cũng chẳng sao.”
“Thua cái đầu ông, đại ca sao thua được? Gạt tới chỗ chúng ta, ngược chết hắn!” Lâm Hâm hung dữ nói.
Lúc này y đang trong trạng thái phấn khởi, cho nên nguyên bản tự kỷ càng thêm huênh hoang.
Long Hạo Thần chớp mắt.
“Công huân gấp mười, đúng là có điểm cao quá, vậy không tốt. Lâm Hâm, ta sẽ trước đem tất cả công huân cho ngươi, ta giữ lại một vạn công huân là được.”
Làm người phụ trách tài vụ toàn đội, đương nhiên công huân về tay Lâm Hâm. Hàng này không chỉ tham tiền, hơn nữa là thần giữ của, tài trả giá cũng không tồi, rất thích hợp làm thần tài trong đội.
Trần Anh Nhi bật cười.
“Đoàn trưởng, ngươi cũng học xấu rồi.”
Long Hạo Thần đã nói giữ lại một vạn công huân, dĩ nhiên là sẽ đi nhận trận đánh cuộc này.
Lâm Hâm đảo tròn mắt, thầm tính kế, thu hơn mười vạn công huân rồi, biểu tình kích động còn có vài phần gian xảo.
Long Hạo Thần bước nhanh tới cửa trung tâm giao dịch, đi thẳng tới trước mặt lão Ngũ.
Hắn căn bản không cần giả bộ cái gì, khuôn mặt non nớt đủ thuyết phục. Cho nên lão Tam có chút lo lắng và lão Lục ra đề nghị xấu đều thầm yên tâm. Một thằng nhóc nhỏ vậy thì tu vi nhiều ít? Cho dù hắn xuất sắc cỡ nào, cùng lắm là vừa đột phá ngũ giai. Mà lão Ngũ đã trở thành liệp ma giả năm năm, không biết bao nhiêu lần tìm đường sống trong chỗ chết.
“Lão Ngũ tiền bối, ta đồng ý hoàn thành nhiệm vụ của tháp nhiệm vụ. Ngài xem, ta ra bao nhiêu tiền cược mới thích hợp?” Long Hạo Thần rất là cung kính nói.
Lão Ngũ mỉm cười nói.
“Tùy tiện, xem các người có bao nhiêu công huân.”
Long Hạo Thần có chút do dự nói.
“Đội ta vừa mới hoàn thành nhiệm vụ, còn có lúc trước rèn luyện lấy đến công huân, đại khái khoảng một vạn, ta có thể đặt hết không?” Nói xong hắn hơi ngượng ngùng cúi đầu.
May mắn thành viên Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu, và Liệp ma Đoàn số bốn cấp sĩ không đi theo. Nếu không họ đối với Long Hạo Thần ấn tượng sẽ thay đổi rất nhiều. Lương thiện không có nghĩa là chất phác, thực hiển nhiên, hiện tại hắn rất không thành thật.
Lão Ngũ mắt sáng ngời, nhưng có chút cảnh giác, bản năng liếc hướng lão Lục đứng bên cạnh.
Nàng gái lão Lục hướng lão Ngũ gật nhẹ đầu, ra hiệu.
Lão Ngũ trong lòng an tâm, xúc động nói.
“Tốt, một vạn thì một vạn. Nếu cậu thắng, chúng ta sẽ thanh toán mười vạn công huân. Cậu hãy đi trước bên sân lớn chờ, chúng ta sẽ tỷ thí trong sân chiến sĩ.”
Long Hạo Thần lắc đầu nói.
“Sân chiến sĩ không được, ta quen sân kỵ sĩ hơn.”
Lão Ngũ ngẩn ra, bật cười nói.
“Thế nào? Còn sợ ta lừa cậu? Tốt, sân kỵ sĩ cũng được.”
“Cảm ơn tiền bối.” Long Hạo Thần lại lần nữa hành lễ xong xoay người đi. Lúc quay người, khóe miệng hắn nhếch lên.
Nhìn bóng dáng hắn rời đi, lão Tam nhịn không được nói.
“Lão Ngũ, thằng bé đó chỉ sợ không đơn giản. Một vạn công huân, đối với Tân Liệp ma Đoàn là cả gia tài. Năm đó chúng ta chỉ thua năm ngàn công huân đã khiến toàn đội suýt tan vỡ. Hắn có gan lấy ra công huân, nhất định có nắm chắc, chúng ta có nên hỏi thăm hắn là đội nào không?”
Lão Ngũ ngạo nghễ nói.
“Tam ca, ngươi càng ở lâu trong giang hồ thì lá gan càng nhỏ. Chẳng lẽ hắn có thể giả mạo tuổi? Lục muội, lấy ra.” Nói xong gã vươn tay hướng lão Lục.
Nàng gái lật tay, một bức tượng điêu khắc tinh xảo tản ra ma lực dao động nồng đậm bay vào lòng bàn tay gã.
Lão Ngũ lung lay trước mặt lão Tam.
“Có thứ này rồi không lẽ ta sẽ thua? Đi thôi Tam ca, chúng ta đi mượn công huân, trước thu đủ mười vạn công huân rồi nói tiếp.”
Long Hạo Thần nói cho đồng bạn địa điểm ước chiến.
“Đi thôi, chúng ta qua đó chờ họ trước.”
Lâm Hâm cười gian nói.
“Đại ca, các người đi trước đi, ta và Lục Hi đoàn trưởng dạo một vòng trung tâm giao dịch đã.”
Long Hạo Thần chỉ cho là y muốn mua lễ vật cho Lý Hinh, tùy tiện đồng ý, dẫn theo người khác đi sân kỵ sĩ.
Lâm Hâm và Lục Hi liếc nhau một cái, hai người phóng vào trong trung tâm giao dịch. Chẳng mấy chốc, tầng thứ nhất và thứ hai trung tâm giao dịch lan truyền tin đồn. Có Tân Liệp ma Đoàn muốn khiêu chiến lão Ngũ của Liệp ma Đoàn số tám cấp hiệu.
Tin tức này mới đầu truyền ra còn mịt mờ, nhưng khiến liệp ma giả bày hàng ở tầng một, hai trung tâm giao dịch đều biết. Hơn nữa nghe nói có người chuyên môn mở cá cược.
Long Hạo Thần đi tới sân kỵ sĩ nói ý định xong, nhân viên công tác ánh mắt quái dị dẫn hắn vào trong. Đương nhiên nhân viên sẽ không nói cái gì, đây là việc giữa liệp ma giả, không phải họ có thể nhúng tay vào.
Hàn Vũ khẽ nói.
“Chủ nhân, mọi việc phải cẩn thận. Dù sao là liệp ma giả trải qua không ít nhiệm vụ, kinh nghiệm chiến đấu không yếu.”
Long Hạo Thần gật đầu.”
“Ta hiểu.”
Tư Mã Tiên nhàn nhã nói.
“Hì hì, lão Vũ, đừng khẩn trương, chúng ta chờ thu công huân thôi. Lần này kiếm đủ rồi chúng ta tạm thời không làm nhiệm vụ, đợi phó đoàn trưởng hồi phục rồi tính tiếp.”
Tư Mã Tiên và Hàn Vũ giống nhau, hiện tại thành tâm tín phục Long Hạo Thần, đem hắn làm đại ca. Không nói khác, chỉ riêng tăng lên nội linh lực bẩm sinh xong, tốc độ tu luyện của bản thân tăng mảng lớn, khiến Tư Mã Tiên trong lòng tràn ngập kính nể Long Hạo Thần. Nên biết gã là Phụ Trợ kỵ sĩ thứ ba của Long Hạo Thần, hắn phải mạo hiểm khá lớn.
Đám Long Hạo Thần ngồi ở khu nghỉ ngơi chờ đợi. Nhưng một lát sau, lão Ngũ còn chưa tới thì đã có không ít người từ bên ngoài tiến vào. Những người này tuổi không lớn, nhiều nhất là cỡ trung niên mà thôi. Họ đi vào sân trực tiếp tìm chỗ ngồi. Trong đám người Long Hạo Thần thậm chí có thấy vài khuôn mặt quen thuộc, ví dụ Dương Văn Chiêu dẫn đầu Liệp ma Đoàn số hai cấp sĩ. Đoạn ức dẫn Liệp ma Đoàn số ba cấp sĩ, mang theo các đội viên cùng đến.
Hai vị đoàn trưởng đi thẳng tới bên cạnh Long Hạo Thần, ngồi xuống.
“Long huynh đệ, nghe nói lần này các người gây ra chuyện không nhỏ!” Dương Văn Chiêu liếc Trần Anh Nhi ngồi không xa, biểu tình có chút bất đắc dĩ nhỏ giọng nói.
Long Hạo Thần đương nhiên biết gã nói cái gì, nhún vai nói.
“Tháp nhiệm vụ xuất hiện sai sót lớn như vậy, quan hệ đến không chỉ là đội chúng ta.”
Dương Văn Chiêu đồng ý gật gù.
“Liên minh xử lý sự tình coi như đúng lúc, nếu không sẽ khiến tất cả Liệp ma Đoàn bất mãn. Lại nói, làm sao cậu kiếm đến Liệp ma Đoàn số tám cấp hiệu vậy? Đây chính là âm mưu, đám lớn tuổi từa gạt công huân Tân Liệp ma Đoàn chúng ta. Lúc trước chúng ta cũng gặp phải, nhưng ta đã từ chối. Cậu có nắm chắc không?”
Long Hạo Thần mỉm cười nói.
“Tuyệt đối nắm chắc thì không, nhưng người chúng ta không thể cứ bị kẻ khác khi dễ. Cho dù không thắng cũng chẳng sao, chúng ta là chia tám một, ta đặt chỉ là một chút công huân mà thôi.”
Dương Văn Chiêu kinh ngạc.
“Vậy cũng tốt, xem như rèn luyện sức chiến đấu. Không nói nữa. Chúng ta là đồng chí cùng đợt thi, ta ủng hộ các người. Bàn bên kia ta đã đặt một trăm công huân phía các người.”
“Cá cược?” Long Hạo Thần vẻ mặt tràn ngập nghi hoặc.
Dương Văn Chiêu kinh ngạc nói.
“Bàn đó không phải người của cậu mở sao? Lâm Hâm đó! Còn có Lục Hi Liệp ma Đoàn số bốn cấp sĩ. Đúng rồi, Lâm Hâm và Lục Hi sao đi chung vậy. Tuy hắn mở cá cược tỷ lệ lớn, nhưng nếu cậu thua thì bồi thường không nhỏ công huân à.”
Long Hạo Thần dở khóc dở cười nói.
“Tên hám tiền này, ta còn nói sao hắn chạy đi trung tâm giao dịch. Các người cũng là do hắn thông báo?”
Dương Văn Chiêu cười hì hì nói.
“Chẳng những nghe hắn còn phụ trách giúp tung tin. Đám gà già cấp hiệu luôn muốn khi dễ chúng ta, có chuyện lần này rồi, dù chúng ta không kháng nghị với liên minh, các đoàn đội cùng đợt cũng được đến tin tức, đỡ phải sau này bị lừa. Cậu yên tâm, Lâm Hâm cực gian trá, hắn mở cá cược là một so ba mươi. Chính là nói, nếu cậu thua, đặt ba mươi công huân có thể thắng một công huân. Cho nên các người cũng sẽ không lỗ quá nhiều.”
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa